In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: Kate O’Hearn
Thể loại: Tuổi Học Trò
Nguyên tác: The Fight For Olympus
Dịch giả: Khải Nguyễn
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 158 / 8
Cập nhật: 2020-04-04 20:35:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9
mily!”
Emily tỉnh giấc vì Joel đang lắc cánh tay của cô.
“Emily, làm ơn tỉnh dậy đi nào!”
“Mình dậy rồi mà,” cô uể oải nói. “Làm ơn đừng hét lên nữa.”
Khuôn mặt đầy sợ hãi của Joel thấp thoáng hiện ra phía trên. Paelen đứng bên cạnh cậu ta. Pegasus ở phía sau họ đang nhìn cô chằm chằm.
“Em ổn chứ?” Paelen hỏi. “Pegasus đã kể cho bọn ta nghe chuyện vừa xảy ra rồi.”
“Đó là một tai nạn thôi,” Emily thì thầm, giờ đã hoàn toàn tỉnh táo. “Hai bên cùng giật mình lúc ở trong bếp và súng đã nổ.”
“Nhưng cậu bị thương mà,” Joel nói khi cậu xem cái áo nỉ. “Hãy nhìn xem máu ra đầy rồi. Bọn mình phải đưa cậu đến bệnh viện thôi.”
Emily lắc đầu. “Không, không sao mà. Mình không hiểu bằng cách nào những viên đạn đã chảy ra và vết thương tự lành lại được. Mình thì ổn cả.”
“Bằng cách nào sao?” Joel nói lý. “Em à, cậu đã bị bắn đấy!”
“Cô ấy là Thần Lửa của Olympus,” thần Cupid giải thích. Thần đang đứng trước mấy tên tù nhân CRU bất tỉnh của họ. “Cô bé có thể tự chữa lành cho chính mình dễ dàng như chữa cho người khác vậy.”
“Đúng, nhưng một viên đạn găm vào ngực lẽ ra đã giết chết cô ấy rồi,” Joel cãi cố.
“Nếu cô ấy là một con người thì đúng là vậy,” thần Cupid nói tiếp. Thần đến bên Emily, quỳ xuống và quết nhẹ má cô bé. “Emily à, phần con người trong em đã chết trong ngọn lửa lúc ở Olympus rồi. Cuộc sống trước kia của em đã kết thúc vào ngày hôm đó. Giờ em là Lửa. Em không thể bị giết chết nữa.”
Emily đứng dậy. “Không đời nào. Em công nhận rằng có điều gì đó kỳ lạ đã xảy ra với mình lúc ở Đền Thờ. Nhưng em vẫn là em. Em vẫn là con người mà.”
Pegasus đến gần cô, khịt nhẹ và thần Cupid khẽ lắc đầu: “Không, giờ thì không. Ta hiểu đây là một sự chuyển biến khó khăn đối với em, nhưng hãy tin ta, em không phải là con người nữa. Em là Thần Lửa của Olympus. Emily con người đã chết vào ngày hôm đó ở trong Đền Thờ rồi.”
“Điều đó không thể được!” Emily cãi lại. Cô tuyệt vọng quay sang phía Pegasus. “Chị vẫn cảm thấy thế mà. Chị cảm thấy cái lạnh và thấy đói. Chị có thể bị đau. Chị là một con người và chị vẫn sống.”
Con tuấn mã tiến đến gần hơn và nhẹ nhàng dụi đầu vào người cô. Nó khịt nhẹ.
“Dĩ nhiên em vẫn còn sống,” Paelen trấn an cô bé. “Em đã được tái sinh trong ngọn lửa. Và em cũng cảm thấy đau đớn giống như tất cả chúng ta vậy. Nhưng em cảm nhận được cái lạnh chỉ bởi vì em tin rằng em có thể. Cơ thể em là cơ thể một người xứ Olympus, nhưng trong suy nghĩ của mình, em vẫn nghĩ bản thân là một con người. Đó là lý do vì sao em không thể kiểm soát được ngọn lửa. Em không tin rằng em có thể điều khiển chúng.”
“Những em vẫn cảm thấy như trước đây mà,” Emily khăng khăng. “Em không biết em phải nói với cha như thế nào đây? Rằng em là một loại quái vật giống như đặc vụ O đã nói sao?” Cô cố né tránh sự thật. Nước mắt đong đầy và dâng lên đôi bờ mi.
“Emily, đừng khóc mà!” Joel nhắc nhở. “Nước mắt của cậu, hãy nhớ chuyện xảy ra ở nhà hát. Cậu có thể thổi tung tất cả bọn mình lên mất.”
Emily hốt hoảng, lo sợ điều có thể xảy ra ở đây nếu nước mắt của mình rơi xuống. Cô thò tay vào túi quần jean và rút chiếc khăn tay xinh đẹp mà thần Neptune đã tặng. Cô đưa lên và nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt đi.
“Mình thậm chí còn không thể khóc nữa chứ,” cô sụt sịt và nhìn và chiếc khăn tay. Những giọt nước mắt của cô đang xâu thành chuỗi trên bề mặt của chiếc khăn như những giọt nước trên giấy nến vậy. Nhưng cô nhìn thấy, một chiếc túi bí ẩn dường như mở ra và những giọt nước mắt chảy tuột vào bên trong. Ngay sau đó nó như thể nước mắt chưa từng chạm vào bề mặt chiếc khăn vậy.
Cô nhìn Pegasus. “Giờ chị làm gì với nó đây?”
Con tuấn mã khịt nhẹ.
“Nó nói rằng nước mắt của em đã được hút vào trong những sợi vải của các nàng tiên cá rồi,” Paelen giải thích. “Chúng không đi đâu cả và cũng chưa bị mất tác dụng. Nếu em cần chúng, em có thể gọi chúng quay trở lại. Nó nói em phải luôn mang theo bên mình mọi lúc.”
“Cô ấy cần nước mắt để làm gì vậy?” Joel hỏi. “Chúng như thể vũ khí hạt nhân vậy. Chúng nên bị tiêu hủy đi chứ.”
“Chúng không thể bị tiêu hủy đâu,” Paelen đáp.
Một tiếng rên rỉ bất chợt vang lên từ một trong những tên tù nhân CRU nhắc Emily lý do chúng ở đây. “Em xin lỗi,” cô lắc đầu nói và sụt sịt lần cuối. “Em đã chỉ biết nghĩ cho một mình mình mà thôi.” Cô đi về phía ba gã bị bất tỉnh đang nằm tên sàn nhà. Đặc vụ T đang bắt đầu cựa quậy. “Chúng ta có nên trói chúng lại thế này hay làm gì đó khác hay chúng? Và em nghĩ là chúng ta chỉ định tóm hai tên đặc vụ CRU thôi mà?”
“Chúng ta không có nhiều sự lựa chọn,” Joel đáp. “Cả khu vực đó đều có người của chúng. Chúng ta may mắn lắm mới tóm được mấy gã này đấy.”
“Chúng ta không cần phải trói chúng lại đâu,” Paelen nói thêm. “Chúng ta khỏe và nhanh hơn chúng. Sẽ là một sai lầm chết người nếu chúng cố trốn thoát.”
Khi cô đang nhìn mấy gã đàn ông kia thì Earl tiến đến chỗ bọn họ. “Đừng giết ta vì nói điều này. Nhưng mấy đứa có bị điên không vậy? Đưa bọn đặc vụ CRU đến đây trong khi ai cũng biết mấy đứa chính là thứ mà bọn chúng đang tìm kiếm.”
“Ông biết về CRU sao?” Emily hỏi.
Earl gật đầu. “Ta biết bọn chúng và không thích chúng. Vài năm trước cả một nhóm người của chính phủ kéo đến khu vực này. Ngay sau đó xuất hiện đủ các kiểu câu chuyện điên rồ về người ngoài hành tinh và những sinh vật khác...” Đôi mắt của ông ta liếc nhìn thần Cupid, lúc này đã cởi áo ra cho thoải mái, đang để lộ ra đôi cánh của mình. Rồi nhìn sang phía Pegasus. “Ta cũng biết là bất cứ ai đi lạc vào khu vực của bọn chúng đều sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy hoặc nghe nói đến nữa.”
“Được rồi, đó chính là bọn CRU,” Joel nói. “Ông biết gì về cơ sở của bọn chúng không?”
Earl nhún vai. “Chẳng biết gì cả, và ta vẫn muốn như thế. Bọn chúng đã thuê một nhóm dân địa phương để xây dựng hầm dưới lòng đất. Một vài người nói chỗ đó trông như một pháo đài bí mật khổng lồ vậy. Anh trai bạn thân của ta là một thợ điện đã từng làm ở đó. Ông ấy kể việc bọn chúng dẫn giải đủ mọi thứ kỳ quái. Cách đây vài tháng, khi tất cả bọn ta đang ngồi trong quán bar. Ông ấy uống say bí tỉ và nói thao thao về việc bọn chúng đưa những sinh vật ngoài hành tinh to lớn màu xám có bốn tay vào đó. Ngay sau đó ông ấy đứng dậy ra khỏi chỗ và biến mất. Nhóm chúng ta đã cố gắng tìm kiếm nhưng có một vài tên đặc vụ lảng vảng quanh đó và bảo bọn ta rằng tốt nhất mọi người hãy giữ im lặng. Không lâu sau, nơi này bị tịch thu và công việc kinh doanh của ta ngừng hoạt động. Ta biết chính bọn chúng đã làm vậy để cảnh cáo chúng ta.”
“Bọn Nirad hả?” Thần Cupid sợ hãi hỏi. “Ông đang nói đến bọn Nirad sao?”
Joel bẻ ngón tay. “Tôi cá rằng đó cũng chính là bọn ở đảo Govenror. Nhưng làm thế nào chúng bắt được bọn đó nhỉ? Súng đạn còn không thể ngăn cản bọn nó mà.” Cậu nhìn Paelen. “Thuốc an thần không có tác dụng đối với anh, thần Diana và Pegasus; tôi ngờ rằng nó lại có tác dụng với bọn Nirad đấy.”
“Cậu đang nói những thứ đó là có thật hả?” Earl lo sợ hỏi. “Vậy là ông ấy đã không bịa chuyện.”
Emily gật đầu. “Đúng, chúng rất thật, và chúng không phải người ngoài hành tinh,” cô khẽ nói. “Bọn chúng đã cố giết chết Pegasus.”
“Và em nữa,” Paelen nói với cô.
“Bọn chúng đã hủy hoại chân của tôi,” Emily giải thích. “Giờ đây CRU đang giam cha tôi trong chính cơ sở nơi chúng đang giữ bọn Nirad.”
“CRU giữ cha cô sao?” Earl nói. “Đó là lý do vì sao mấy đứa lại ở đây phải không?”
Emily gật đầu.
“Mấy đứa đến từ đâu?” ông ta hỏi.
“Ông càng biết ít thì ông sẽ càng được an toàn đấy,” Joel cảnh báo.
“Ta không hề nghĩ như thế,” Earl đáp. “Khi chúng phát hiện ra ta kể chuyện này cho mấy đứa thì ta coi như đã chết rồi.”
“Ông ấy nói đúng đấy,” Emily nói. “Bọn CRU sẽ giết ông ấy nếu chúng phát hiện ra ông ấy đã ở đây cùng chúng ta.”
“Ta tin rằng chúng đã biết rồi,” Paelen vừa nói vừa chỉ vào đặc vụ T, lúc này đã ngồi dậy.
Tên đặc vụ CRU đứng lên và nhìn quanh. Khi đôi mắt của hắn nhìn thấy Pegasus, hắn thở hổn hển. “Đúng thật. Chúng mày đã quay trở lại.”
Emily nhìn tên đặc vụ trong bộ đồ màu đen, mái tóc đen chải chuốt chỉnh tề và đôi mắt màu xanh hình viên đạn. Hắn cao, gầy còm và dữ tợn. Ngay lập tức cô cảm nhận được cơn giận của mình đang trỗi dậy. Cô nhớ lại mọi điều về hắn khi ở đảo Governor. Đặc vụ T đã ở trong căn phòng cùng với Pegasus lúc nó bị thương còn đặc vụ J và O đang thẩm vấn cô. “Đúng, bọn ta đã quay trở lại,” cô đáp. “Chúng ta đến đây vì cha ta và ông sẽ phải giúp chúng ta đưa ông ấy ra khỏi đó!”
“Mày đã hiểu sai mọi chuyện rồi đấy, quý cô ạ,” đặc vụ T lạnh lùng đáp. “Chúng mày sẽ phải đầu hàng trước tao và tất cả chúng ta sẽ cùng quay trở lại cơ sở.”
Joel tiến đến. “Ông có nhớ tôi không đặc vụ T? Bởi vì tôi chắc chắn là rất nhớ ông! Điều duy nhất giúp ông còn sống sót lúc này chính là những thông tin mà ông có. Vì thế hãy nhìn xung quanh xem. Chắc hẳn ông đã không để ý, rằng các ông đang bị áp đảo về quân số. Bọn tôi đã lấy hết vũ khí và điện thoại của các ông rồi. Tôi chắc là ông vẫn nhớ người xứ Olympus mạnh như thế nào. Ông thực sự muốn làm họ nổi giận sao?” Joel chỉ vào Paelen, thần Cupid rồi cuối cùng là Pegasus. “Emily và tôi cũng đã thay đổi. Hãy cho hắn biết cậu có thể làm được gì đi Em.”
Emily chẳng hề do dự. Nói chuyện với tên đặc vụ ngạo mạn này khiến tất cả những ký ức kinh khủng trước đây trên đảo Governor của cô lại hiện về trước mắt. Cô nhìn vào ngọn lửa, đưa hai tay lên và giải phóng những tia lửa. Chúng dữ dội và không hề bị kiểm soát khi lóe lên và thiêu cháy đống gỗ thành than.
Khi cô quay lại nhìn đặc vụ T, cô thấy một chút sợ hãi ánh lên trong đôi mắt hắn, nhưng lớp vỏ bọc ngạo mạn của hắn nhanh chóng trở lại. “Theo những gì đặc vụ O nói với bọn ta thì mày không thể kiểm soát nó.”
“Tôi đủ khả năng để kiểm soát nó,” Emily cảnh cáo. “Cho nên các ông hãy nói cho tôi biết cha tôi đang ở đâu trước khi tôi nổi giận.”
“Không, ta sẽ không nói,” đặc vụ T đáp lại. “Tất cả bọn tao đã được huấn luyện để chịu đựng sự tra tấn. Chúng mày sẽ chẳng thể làm gì khiến chúng ta mở miệng cả đâu. Cho nên cứ làm bất cứ điều gì chúng mày muốn. Không ai trong chúng tao sẽ nói cả.”
“Đúng thế,” tên đặc vụ thứ hai lên tiếng đồng tình sau khi hắn và tên thứ ba đứng dậy hiên ngang bên cạnh đặc vụ T. “Đầu hàng ngay lập tức hoặc việc này sẽ khiến tất cả chúng mày trở nên vô cùng tệ hại đấy.”
Không ai ngờ được sự bế tắc này. Bọn đặc vụ CRU chẳng hề tỏ ra một chút sợ hãi nào khi đối mặt với những người dân xứ Olympus hùng mạnh.
“Chúng ta định làm thế nào đây?” Joel khẽ thì thầm.
“Ồ, chúng ta không thể lý sự với chúng được,” Emily thì thầm. “Hãy nhìn bọn chúng đi. Chúng chẳng hề quan tâm việc ta sẽ làm với chúng.” Cô bắt đầu đi đi lại lại. Họ đã đi quá xa. Nhưng mọi thứ dường như đang chống lại họ. Dường như không có cách nào để giải cứu cho cha cô được.
“Ta biết làm cách rồi.” Paelen chỉ vào thần Cupid. “Hắn có thể khiến chúng nói ra.”
Đôi mắt thần Cupid mở to và thần bước lùi lại. “Ồ không, ta sẽ không làm đâu.”
“Làm gì cô?” Emily hỏi.
Paelen tiếp tục, “Hắn có thể khiến những tên đặc vụ kia khai ra mà không cần sử dụng đến vũ lực. Tất cả những gì hắn cần là sử dụng năng lượng của mình.”
“Năng lương gì?” Joel hỏi.
“Năng lượng của tình yêu,” Paelen đáp.
“Không ai có thể chống lại Cupid khi hắn kích hoạt nó.” Cậu chỉ vào mấy tên đặc vụ. “Kể cả bọn chúng.”
“Bất kể bọn nhóc chúng mày định làm gì thì cũng hãy quên đi,” đặc vụ T nói. “Hãy đầu hàng ngay bây giờ và sẽ không có ai bị thương hết.” Hắn nhìn người của mình và nhặt một thanh gỗ lớn từ đống lửa. “Hành động ngay!”
Ba tên đặc vụ bắt đầu lao vào tấn công thô bạo nhóm người Olympus. Trước khi ai đó có thể phản ứng lại, đặc vụ T đã đập vào phía sau đầu của Joel một cú tàn bạo. Khi cậu ngã xuống sàn, bất tỉnh, tên đặc vụ tiếp tục tấn công Paelen.
Nhà hàng trở thành bãi chiến trường. Phía Pegasus, thần Cupid và Paelen có sức mạnh, nhưng mấy tên đặc vụ đều được huấn luyện khá tốt trong chiến đấu và đỡ được hầu hết những ngón đòn giáng vào mình. Mặc dù bị áp đảo về quân số, nhưng chúng vẫn vững vàng chống trả lại nhóm người xứ Olympus mạnh mẽ.
Emily núp xuống bên cạnh Joel và quan sát trận chiến tìm bên ngoài. Earl nhận một cú đá xoáy cực mạnh từ đặc vụ T khiến ông ta đổ nhào xuống trong khi hai tên còn lại lao vào Paelen.
Cô có thể cảm nhận được năng lượng của mình đang dâng lên đòi được giải phóng khiến cô đau nhói. Nó buộc cô phải dùng hết sức lực và sự tập trung của mình để giữ chúng lại. Cô không thể mạo hiểm giải phóng chúng và làm đau những người cô yêu thương. Cô quyết định sẽ chỉ sử dụng năng lượng của mình làm công cụ cứu cánh cuối cùng.
Pegasus lồng lên và đá văng một trong hai tên đặc vụ đang tấn công Paelen. Nhưng tên đó nhanh chóng cúi xuống né cú đá chết người đó. Hắn bất ngờ lăn tròn, bật ra xa con tuấn mã và quay lại giữ Paelen. Khi cuộc chiến lên đến cao trào, thần Cupid bị đặc vụ T đập một nhát bằng thanh gỗ. Lực đập mạnh mẽ khiến thần văng mạnh sang phía bên kia gian nhà hàng. Thần dùng đôi cánh chống xuống đất.
“Cupid!” Emily thét lên.
Thần Cupid đứng dậy trên đôi chân, khuôn mặt thần rực lên sự giận dữ. Dang rộng cánh bay và thần hét lên trong cơn thịnh nộ. Nâng đôi cánh tay lên cao, thần chỉ về phía những tên đặc vụ và lao nhanh đến.
“Dừng lại” Thần ra lệnh. “Ta ra lệnh cho các ngươi dừng lại!”
Đột nhiên chúng như thể bị đóng băng vậy, những tên đặc vụ ngừng đánh đập và hoàn toàn đứng im. Thanh gỗ trong tay đặc vụ T đang giơ lên bỗng rơi ầm một cái xuống nền nhà. Bọn chúng đều đứng im không động đậy, nhìn chằm chằm vào thần Cupid, đôi mắt mở to, miệng há ra và cánh tay buông thõng theo người. Không còn nghi ngờ gì nữa, bọn chúng đã bị thần Cupid khống chế.
“Tiếp tục đi, Cupid, hạ chúng đi,” Paelen vừa thúc giục vừa đứng dậy và phủi bụi trên người. “Ngươi phải dùng năng lượng của mình để khiến chúng nói ra.”
Thần Cupid lắc đầu. “Không, ta không làm. Mẹ luôn bỏ bùa đàn ông, ta bỏ bùa đàn bà. Ta không muốn làm hơn nữa với những tên đặc vụ này.”
Những cô gái gào thét! Và cả cảm giác bị thần Cupid lôi cuốn của chính cô nữa. Đột nhiên tất cả đều trở nên rõ ràng với Emily. Cô đã từng cảm thấy thần Cupid kích hoạt bùa mê của mình trước đây, nhưng không bao giờ nhận ra đó là thứ năng lượng mà thần có thể kiểm soát. Cô đã nghĩ đó chỉ là vẻ ngoài đẹp đẽ của thần mà thôi. “Vậy ngài có thể thực sự bỏ bùa mê khiến họ khai ra sao?”
Thần Cupid miễn cưỡng gật đầu.
Khi Joel nhúc nhích và bắt đầu tỉnh lại, Emily giúp cậu đứng lên. Cô quay lại nói với thần Cupid. “Làm ơn, ngài phải làm việc đó! Nếu không, chúng sẽ không nói đâu. Chúng ta cần thông tin về cha của em và làm cách nào mà bọn chúng khống chế được quân Nirad. Em xin ngài, Cupid, xin hãy giúp bọn em.”
Thần Cupid lắc đầu. “Em không hiểu đâu, Thần Lửa. Một khi ta làm việc đó, bọn chúng sẽ yêu ta mãi mãi. Sẽ không quay lại được, sẽ không thay đổi được nữa.”
“Chúng ta không được phép lựa chọn,” Emily nhấn mạnh. “Đó là cách duy nhất chúng ta có thể cứu sống cha em.”
Thần Cupid do dự. Cuối cùng thần thở dài và ôm lấy Emily. Thần dùng đôi cánh của mình ôm chặt lấy cô và thì thầm và tai cô. “Ta sẽ làm việc này chỉ vì em mà thôi, Emily ạ, không vì một ai khác cả. Không phải do em là Thần Lửa và có thể ra lệnh cho ta, mà bởi ta tự nguyện làm điều đó vì em.”
Đôi má Emily ửng hồng và cô cảm thấy trái tim mình đang đập loạn lên khi thần Cupid ôm lấy cô. “Em cảm ơn ngài.”
“Đủ rồi đấy,” Paelen vừa nói một cách cộc cằn vừa đẩy hai người họ ra. “Hãy dành bùa mê của ngươi cho mấy tên đặc vụ ấy, Cupid.”
Mọi người đều đứng thật xa khỏi người xứ Olympus có cánh khi thần đối diện với những tên đặc vụ CRU đang bị thôi miên. Thần Cupid không nói gì. Nhưng đôi cánh trên lưng thần vỗ nhẹ một cách khó chịu.
Earl đã hồi tỉnh. Mặc dù ông bị đau ở đầu nhưng vô hại. Đứng giữa Emily và Joel, ông khẽ vỗ vai cô bé. “Cậu bé kia, có thật là thần Cupid không - cô có biết không, cái cậu mà có cung tên để bắn những mũi tên tình yêu và thứ gì đó vào người khác ấy?”
Emily gật đầu. “Nhưng tôi không chắc chắn lắm về cái cung tên đâu. Tôi chưa nhìn thấy ngài ấy mang nó bao giờ.”
Early khẽ huýt gió. “Ta luôn nhìn thấy những bức tranh về cậu ta trong hình hài một đứa trẻ thiên thần nhỏ bé mũm mĩm với đôi cánh, chứ không phải một cậu thiếu niên như thế này.”
Joel nhìn Earl. “Thật là tuyệt vời nếu ông ở Olympus và biết rằng chúng ta đang hiểu sai nhiều như thế nào.”
Tất cả mọi con mắt đều đổ dồn về phía thần Cupid khi thần đứng trước mặt những tên đặc vụ. Thần cúi đầu và đôi cánh rủ xuống trong khi hai tay buông thõng theo thân mình. Ngôn ngữ cơ thể của thần cho thấy thần không muốn làm việc này một chút nào. Cuối cùng thần ngẩng đầu lên và đối diện với mấy tên đặc vụ.
Emily quan sát khuôn mặt của bọn đặc vụ khi thần Cupid giải phóng năng lượng của mình. Lúc đầu chúng nhìn ngây ra. Nhưng ngay sau đó được thay thế bằng biểu hiện của sự nể phục, cuối cùng chuyển thành sự yêu thương chân thật.
“Nó có tác dụng rồi,” Joel khẽ nói. “Hãy nhìn bọn chúng xem. Bọn chúng sẽ làm bất cứ điều gì cho hắn.”
“Cupid có thể là một kẻ hèn nhát và hay gây rối, nhưng hắn cũng thực sự có ích,” Paelen nói. Cậu ta huých nhẹ khuỷu tay vào người Joel. “Cậu có tưởng tượng được chúng ta có thể đạt được gì với một sức mạnh như vậy không?”
Joel cười khúc khích rồi nhăn mặt xoa xoa cái đầu vừa bị đánh. “Tôi có thể nghĩ đến một vài thứ.”
Thần Cupid thu cánh lại và quay về phía cả nhóm. “Bây giờ các ngươi có thể tra hỏi chúng rồi đấy,” thần khẽ nói. “Chúng sẽ trả lời các ngươi.”
Emily là người đầu tiên bước lên trước. Cô đứng cạnh thần Cupid và đối diện với đặc vụ T. “Cha ta đâu?”
Đặc vụ T nhìn thần Cupid rồi nhe răng cười một cách ngớ ngẩn.
“Trả lời cô ấy đi,” thần ra lệnh.
Không chần chừ thêm nữa, tên đặc vụ bắt đầu nói. “Ông ấy ở căn cứ bên trong rừng. Chúng ta giam ông ấy ở dưới tầng 10.”
Hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, những tên đặc vụ sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi đưa ra cho chúng. Chúng khai chính xác địa điểm và điều kiện sống của cha Emily. Chúng giải thích mọi điều chúng biết về quân Nirad đang bị giam giữ tại cơ sở. Cuối cùng chúng nói với cả nhóm cách họ có thể đi vào căn cứ dưới lòng đất mà không bị phát hiện ra sao. Khi cuộc thẩm vấn kết thúc, thần Cupid yêu cầu bọn đặc vụ ngồi xuống và giữ yên lặng. Chúng tuân lệnh người Olympus có cánh như những chú cún con háo hức lo lắng làm hài lòng ông chủ bẳn gắt của mình.
“Hai mươi mốt tên Nirad,” Paelen nói. “Ta chưa bao giờ nghĩ rằng có thể có nhiều tên đến thế thâm nhập được vào thế giới này.”
“Em vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra,” Emily nói. “Tại sao bọn Nirad lại đầu hàng và trở nên dễ sai khiến như vậy? Hai mươi mốt tên có thể dễ dàng phá hủy cả căn cứ và đi bất cứ nơi nào chúng muốn.”
Paelen nhún vai. “Có thể khi chúng giết được em và chúng ta trốn thoát, bọn chúng chẳng còn lý do gì để chiến đấu nữa nên đã đầu hàng.”
Joel lắc đầu. “Tôi không nghĩ vậy. Anh đã nhìn thấy chúng rồi đấy. Chúng hung dữ và không hề được kiểm soát. Tôi không tin chúng có thể đầu hàng, hành động đó cần phải có suy nhĩ. Bọn Nirad mà chúng ta nhìn thấy không thể hiện một chút suy nghĩ thông minh nào cả - đó chỉ là những bản năng và phản xạ của động vật mà thôi.”
“Ôi, dù đó là gì đi chăng nữa,” Emily nói, “mình hy vọng chúng cứ mãi như thế đi. Mình chỉ muốn đưa cha ra khỏi nơi đó và quay trở lại Olympus.”
Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus - Kate O’Hearn Pegasus 2 - Cuộc Chiến Bảo Vệ Olympus