Số lần đọc/download: 1809 / 69
Cập nhật: 2016-06-04 02:27:20 +0700
Chương 93: Việt Nam Hóa Chiến Tranh
“T
hái độ của chúng ta đối với người An Nam phải thật sự rộng rãi và thông cảm... Trước mắt, vấn đề cơ bản nhất là thận trọng việc làm và lời nói, là khẳng định sự thủy chung của chính sách chúng ta và luôn luôn chứng tỏ tấm lòng đại lượng của chúng ta đối với người Việt Nam trong mọi hoàn cảnh, đặc biệt bằng cách cứu trợ họ trong mọi thiếu thốn vật chất cũng như tinh thần. Mục tiêu của chúng ta đã xác định rõ ràng: chuyển cuộc xung đột của chúng ta với Việt Minh thành cuộc xung đột nội bộ của người An Nam, và bản thân chúng ta thì hạn chế đến mức độ tối thiểu việc trực tiếp tham gia vào những chiến dịch và những cuộc càn quét, là công việc của người dân bản xứ thù địch của đảng Việt Minh”...
Trong một đoạn dài, Pignon nhấn mạnh đến tính chất lập lờ trong nội dung ý nghĩa của chữ “Việt Nam” - cái chữ mà người Pháp chấp nhận “chỉ vì phép lịch sự và vì họ không thể tìm được một chữ nào thay thế”. Xa hơn, Pignon nói đến chữ “Việt Nam”, một “từ không có độ bền địa lý” và nhấn mạnh rằng hai bên không thể nào thỏa thuận được với nhau, bởi vì Hà Nội luôn luôn hành động như thể là nền độc lập của họ đã được nước Pháp hứa hẹn, trong khi về phía Pháp chưa bao giờ có vấn đề hứa hẹn đó. Ông ta kết thúc:
“Nước Pháp không hề có “ác ý” trong cuộc xung đột giờ đây đang đối lập chúng ta với một đảng phái mà, hồi tưởng lại những hiệp định đã ký kết với họ, chúng ta vẫn cứ muốn coi như chỉ là một “băng nhóm” mà thôi. Mỗi người chúng ta cần luôn luôn tâm niệm lấy điều này”.