Anger is like a storm rising up from the bottom of your consciousness. When you feel it coming, turn your focus to your breath.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 18
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2296 / 88
Cập nhật: 2022-07-30 20:40:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Kỷ Niệm Ngày Hè
ì nghỉ sắp kết thúc, và sắp phải rời trại hè. Tất nhiên là buồn, nhưng bọn trẻ cũng tự an ủi khi nghĩ rằng bố mẹ sẽ rất mừng rỡ đón chúng trở về. Và trước chuyến khởi hành, ở trại Xanh đã có một đêm lửa trại lớn để chia tay. Mỗi đội đều thể hiện hết tài năng của mình; đội của Nicolas đã kết thúc dạ hội bằng màn chồng người thành tháp. Trên đỉnh tháp, một vận động viên trẻ đã vẫy cờ hiệu của đội Mắt Báo, và mọi người cúng hô to hiệu lệnh tập hợp: "Dũng cảm lên!"
Tất cả bọn trẻ đều dũng cảm biết bao trong lúc chia tay, trừ Paulin, cái thằng đã khóc và kêu rằng muốn ở lại trại.
Kỷ niệm ngày hè
Tôi đi nghỉ hè trở về, tôi ở trong một trại hè rất là hay. Khi chúng tôi về đến sân ga cùng vời con tàu, đã có tất cả các bố tất cả các mẹ đang chờ đón. Thật kinh khủng: tất cả mọi người la hét, có một số khóc lóc vì bọn nó chưa tìm thấy bố và mẹ bọn nó, một số khác cười vì bọn nó đã tìm thấy bọn họ, các đội trưởng đi cùng chúng tôi thổi còi để chúng tôi ở Tên trong hàng, các nhân viên nhà ga thổi còi để các tổ trưởng không thổi nữa, bọn họ sợ hội kia làm cho tàu chạy mất, và tôi nhìn thấy bố tôi và mẹ tôi, khi ấy thì thật là hết sảy đến nỗi tôi không biết nói với bạn sao nữa. Tôi nhảy xổ vào vòng tay mẹ, rồi vào vòng tay bố, và chúng tôi ôm hôn nhau và bố mẹ bảo rằng tôi lớn ghê, và tôi có nước da nâu quá là nâu, và mẹ ậng nước ở hai mắt còn bố vừa cười khẽ vừa kêu "hé hé" và bố xoa đầu tôi, còn tôi, tôi bắt đầu kể cho họ nghe về các kì nghỉ hè, và chúng tôi ra khỏi nhà ga, và bố lại làm mất vali tôi.
Tôi rất vui khi được về lại nhà, nó có mùi dễ chịu, và rồi phòng tôi với tất cả đồ chơi, và mẹ đi chuẩn bị bữa trưa cho tôi, và thật hết sảy, bởi vì ở trại chúng tôi ăn ngon, nhưng mẹ nấu ngon hơn tất cả, và kể cả; khi mẹ làm hỏng cái bánh ga tô, nó vẫn ngon hơn bất cứ thứ gì bạn từng ăn. Bố ngồi trong ghế bành đọc báo và tôi hỏi bố:
- Thế bây giờ con làm gì nhỉ?
- Bố biết đâu đấy, bố nói, chắc con đi đường cũng mệt rồi, lên phòng con nghỉ đi.
- Nhưng con không mệt, tôi nói.
- Thế thì đi chơi đi, bố bảo tôi.
- Với ai? tôi hỏi.
- Với ai, với ai, con hỏi hay nhỉ! bố nói. Chẳng với ai cả, bố nghỉ thế.
- Nhưng con không biết chơi một mình, tôi nói, thật bất công, ở trại ấy à, có hàng đống bạn và lúc nào cũng có đủ thứ để làm.
Thế là bố đặt tờ bảo trên đùi, bố trợn mắt lên với tôi và bố bảo tôi: "Đây không phải là trại hè nữa, và con sẽ chơi một mình cho bố nhờ!" Thế là tôi bắt đầu khóc, mẹ chạy từ bếp chạy ra và mẹ bảo: "Lại bắt đầu hay ghê," mẹ dỗ tôi và mẹ bảo tôi rằng trong khi chờ đợi bữa trưa tôi ra vườn mà chơi, mà tôi có thể rủ cả Marie-Edwige cũng mới đi nghỉ hè về. Thế là tôi chạy ra vườn trong khi mẹ nói chuyện với bố. Tôi tin rằng bọn họ nói về tôi, bố mẹ mừng lắm khi tôi trở về nhà.
Marie-Edwige là con gái của ông và bà Courteplaque, hàng xóm của chúng tôi. Ông Courteplaque là trưởng quầy giày tại siêu thị "Người tiết kiệm", ở tầng ba, và ông ta rất hay cãi nhau với bố. Nhưng cô nàng Marie-Edwige thì thật hết sảy, mặc dù có là con gái đi nữa. Và rồi, sao mà may thế, bởi vì khi tôi ra vuòn nhà tôi, tôi thấy Marie-Edwige cũng đang chơi trong vườn nhà nó.
- Chào Marie-Edwige, tôi nói, cậu sang vườn nhà tớ chơi không?
- Được, Marie-Edwige nói, và nó chui qua cái hàng rào và bố và ông Courteplaque đều không chịu sửa, bởi vì người này thì nói là cái lỗ ấy thuộc vườn của người kia. Kể từ lúc gần đây nhát tôi gặp trước kì nghỉ hè, Marie-Edwige đã sẫm ra nhiều ghê, và với đôi mắt xanh biếc và mái tóc vàng óng, trông rất chi là xinh. Thật đấy dù có là con gái đi chăng nữa, nhưng cô nàng rất hết sảy, Marie-Edwige ấy.
- Cậu nghỉ hè vui chứ, Marie-Edwige hỏi tôi.
- Kinh khủng! tôi bảo cô nàng. Tớ đi trại hè có các đội nhé, và đội của tớ là siêu nhất, tên nó là đội Mắt Báo và chính tớ là đội trưởng.
- Tớ tưởng đội trưởng là các anh lớn chứ, Marie-Edwige bảo tôi.
- Ừ đúng, tôi nói, nhưng tớ là trợ lý của đội trưởng, và anh ấT không làm gì mà không hỏi ý kiến tớ. Người chỉ huy thực sự chính là tớ.
- Thế có con gái trong trại hè không? Marie-Edwige hỏi tôi.
- Xời! tôi trả lời, tất nhiên là không, quá là nguy hiểm cho bọn con gái. chúng tớ làm các thứ kinh khủng lắm, tớ còn phải cứu hai dứa suýt chết đuối!
- Cậu chỉ bốc phét! Marie-Edwige bảo tôi.
- Phét là thể nào, tôi kêu lên. Không phải hai đứa mà là ba đứa cơ, tớ quên mất một đấy. Với lại thi câu, tớ đoạt giải nhất đấy, tớ giật được con cá to thế này này! và tôi dang tay hết cỡ và Marie-Edwige bắt đầu cười như thể cô nàng không tin tôi. Tôi chẳng hài lòng tí nào, thật vậy đấy, với bọn con gái thì làm thế nào mà nói chuyện được. Thế là tôi kể cho cô nàng cái lần tôi giúp cảnh sát bắt một thằng ăn trộm mò vào trốn trong trại và cái lần tôi bơi ra tận chỗ ngọn hải đăng và quay lại và tất cả mọi người đều rất lo, nhưng khi tôi quay về bãi biển, tất cả mọi người đã khen ngợi tôi và nói rằng tôi là một quán quân kinh khủng, và rồi cái lần tất cả bọn bạn bị lạc trong rừng, đầy những thú dữ, và tôi đã tìm thấy bọn nó.
- Còn tớ, Marie-Edwige nói, tớ đi biển với bố tớ và mẹ tớ, và tớ có bạn trai tên là Jeannot, và cậu ấy nhào lộn thì kinh khủng...
- Marie-Edwige! bà Courteplaque ra thềm gọi, về ngay, bữa trưa dọn ra rồi!
- Tớ sẽ kể cho cậu sau nhé, Marie-Edwige bảo tôi, và cô ngàn chạy vội về qua cái lỗ hàng rào.
Khi tôi quay vào trong, bố nhìn tôi và bố nói: "Thế nào, Nicolas, con nói chuyện với cô bạn rồi à? Bây giờ con thấy vui hơn chưa?" Thế à, tôi ấy à, tôi chẳng trả lời, tôi chạy ù lên phòng tôi và tôi đá một phát vào cánh cửa tủ.
Thật đấy, chứ gì nữa, xét cho cùng, con Marie-Edwige ấy đi kể cho tôi nghe hàng đống thứ bốc phét về kì nghỉ hè của nó làm cái gì? Với lai tôi đâu có thèm để ý.
Còn cái thằng Jeannot của nó là một thằng đần và xấu mù!
Hết
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas - René Goscinny Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas