Books are immortal sons deifying their sires.

Plato

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 18
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2296 / 88
Cập nhật: 2022-07-30 20:40:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chơi Đồ Hàng
hông, bố của Nicolas không bao giờ còn muốn quay lại sân gôn mi ni nữa; thậm chí ông ấy còn dị ứng với gôn mi ni, hệt như đối với món thịt hầm của khách sạn Bờ Biển Đẹp vậy. Mẹ Nicolas nói rằng không nên sinh chuyện tai tiếng chỉ vì món thịt hầm, và bố Nicolas đã trả lời rằng với giá trọ của khách sạn, chuyện tai tiếng chính là dám đem những thứ như vậy phục vụ cho khách. Và tệ không để đâu cho hết nữa là trời lại bắt đầu đổ mưa…
Chơi đồ hàng!
Vấn đề đối với bọn con gái là bọn ấy không biết chơi, bọn chúng lúc nào cũng khóc nhè và bọn chúng hay sinh chuyện. Ở khách sạn có ba đứa như thế.
Ba đứa con gái ở khách sạn tên là Isabelle, Micheline, và Gisèle. Gisèle là chị thằng Fabrice bạn tôi và chúng nó lúc nào cũng đánh nhau và thằng Fabrice bảo tôi là có một đứa chị như thế rất phiền và rằng nếu cứ thế này mãi, nó sẽ bỏ nhà ra đi.
Khi trời đẹp và chúng tôi chơi ở ngoài bãi biển thì bọn con gái không làm phiền gì chúng tôi. Chúng nó chơi những trò rất ngớ ngẩn, chúng nó đắp hàng xô cát, chúng nó kể chuyện nọ chuyện kia rồi chúng nó lấy bút chì đỏ tô lên móng tay. Bọn chúng tôi ấy à, chúng tôi chơi những trò kinh khủng. Chúng tôi thi chạy này, nhào lộn này, đá bóng này, chúng tôi bơi, chúng tôi đánh nhau. Toàn trò hết sảy chứ gì nữa.
Nhưng khi trời không đẹp thì lại là chuyện khác, bởi vì cả lũ đều phải ở trong khách sạn. Và hôm qua trời không đẹp, mưa suốt ngày. Sau bữa trưa, chúng tôi đã ăn món thịt viên và đúng là ngon hơn cái món thịt hầm nhiều, các bố mẹ đi ngủ trưa. Tôi với các thằng Blaise, Fructueux, Mamert, Irénée, Fabrice và thằng Côme, toàn những thằng bạn ở cùng khách sạn, chúng tôi ở trong phòng khách và chúng tôi chơi bài, không gây ầm ĩ gì. Chúng tôi không giở trò bởi vì những khi trời mưa thì đừng có mà đùa với các bố và các mẹ. Và trong cái kỳ nghỉ này thì thường xuyên liên tục đừng có mà đùa với các bố và các mẹ.
Thế rồi ba đứa con gái bước vào phòng khách.
“Cho chúng tớ chơi với,” con Gisèle nói.
“Để cho bọn tao yên kẻo tao lại tát cho mày cái bây giờ, Zésèle!” thằng Fabrice nói. Điều đó khiến con Gisèle bực mình.
“Nếu chúng tao không được chơi với chúng mày, mày có biết tao sẽ làm gì không hả Fafa?” con Gisèle nói. “Thì tao sẽ mách bố và mẹ và mày sẽ bị phạt, và cả bọn bạn mày cũng bị phạt và cả đám chúng mày sẽ nghỉ ăn tráng miệng.”
“Thôi được, Mamert nói, nhưng cái thằng này thì ngu lắm, thế thì cho các cậu chơi với chúng tớ đấy.”
“Ai hỏi mày?” thằng Fabrice nói. Thế là thằng Mamert khóc, nó bảo rằng nó không muốn bị phạt, rằng thật là bất công và rằng nếu nó không được ăn tráng miệng, nó sẽ tự tử. Cả lũ chúng tôi rất khó xử vì cái thằng Mamert nó cứ làm ầm ĩ lên thế này thì nó đánh thức các bố mẹ chúng tôi dậy mất.
“Thế nào, làm sao bây giờ?” tôi hỏi thằng Irénée.
“Xời,” thằng Irénée trả lời tôi và chúng tôi quyết định cứ để cho bọn con gái chơi cùng.
“Mình chơi gì đây?” con Micheline hỏi, cái con béo nứt này làm tôi nhớ đến Alceste, thằng bạn cùng lớp lúc nào cũng ăn luôn mồm.
“Chơi đồ hàng đi,” con Isabelle nói.
“Mày có hơi bị điên hay không hả?” thằng Fabrice hỏi.
“Này này Fafa, con Gisèle nói, tao đi gọi bố dậy đây. Mà mày biết là nếu bị đánh thức thì bố như thế nào rồi đấy!” Thế là thằng Mamert bắt đầu khóc và nó nói nó muốn chơi đồ hàng. Thằng Blaise nói rằng nếu phải chơi đồ hàng thì nó thà tự đi đánh thức bố thằng Fabrice dậy còn hơn. Nhưng thằng Fructueux nói rằng nó chắc là tối nay có món tráng miệng kem sô cô la, thế là, cả bọn đều bảo thôi được.
Con Gisèle đứng sau một cái bàn phòng khách, và trên bàn nó đặt các quân bài và cả những cái gạt tàn và nó bảo rằng nó sẽ là bà bán hàng và rằng bàn sẽ là quầy hàng và rằng những thứ trên bàn là đồ hàng nó bán và rằng chúng tôi phải đến và mua đồ hàng cho nó.
“Đúng thế, con Micheline nói, còn tớ, tớ sẽ là một quý bà rất đẹp và rất giàu và tớ có một cái ô tô và hàng đống áo lông thú.”
“Đúng thế, con Isabelle nói, còn tớ, tớ sẽ là một quý bà khác, còn giàu hơn và đẹp hơn, và tớ có một cái ô tô có ghế da đỏ như của cậu Jean-Jacques, với cả các đôi giày cao gót nhé.”
“Đúng thế, con Gisèle nói, còn Côme thì là chồng của Micheline.”
“Tao không thích,” thằng Côme bảo.
“Thế sao mày lại không thích?” con Micheline hỏi.
“Bởi vì nó thấy cậu béo quá chứ còn làm sao, con Isabelle nói. Nó thích làm chồng tớ hơn.”
“Còn lâu nhé!” con Micheline nói và nó tát cho thằng Côme một cái và thằng Mamert bắt đầu khóc. Để làm cho thằng Mamert câm miệng, thằng Côme nói rằng nó sẽ làm chồng bất cứ đứa nào.
“Được rồi, con Gisèle nói, nào ta bắt đầu chơi nhé. Nicolas, cậu sẽ làm khách hàng đầu tiên, nhưng vì cậu nghèo quá nên cậu chẳng có tiền mà mua đồ ăn. Thế là vì tớ rất rộng rãi nên tớ cho không cậu các thứ.”
“Tớ không chơi nữa đâu, con Micheline nói, cái Isabelle nói thế thì từ nay tớ không nói chuyện với đứa nào nữa.”
“Ái chà chà! Con Isabelle nói, tiểu thư lại làm bộ đây, cậu tưởng tớ không biết cậu nói gì về tớ với Gisèle khi tớ vắng mặt à?”
“Ồ! Đồ điêu toa! Con Micheline hét lên, sau đủ thứ mày kể với tao về Gisèle!”
“Này Isabelle, cậu kể gì về tớ với Micheline thế hả?” con Gisèle hỏi.
“Không có gì cả, tớ không kể gì về cậu với Micheline cả, có thế thôi,” con Isabelle nói.
“Mày trơ thật đấy, con Micheline hét lên, mày đã kể ở trước tủ kính cửa hàng còn gì, chỗ có cái áo bơi đen có các bông hoa hồng nhỏ ấy, cái áo mà tao mặc vừa ấy, mày có nhớ không?”
“Không đúng, con Isabelle hét lên, nhưng Gisèle đã kể cho tao nghe mày nói những gì về tao ngoài bãi biển rồi.”
“Này bọn con gái, thằng Fabrice hỏi, thế có chơi hay không đây?” Thế là con Micheline bảo thằng Fabrice đừng có dây vào chuyện người khác và con này còn cào nó.
“Để cho em trai tao yên,” con Gisèle nói và nó giật bím tóc con Micheline và con Micheline cũng hét lên và nó tát con Gisèle một cái, và thế là thằng Fabrice cười sướng, nhưng thằng Mamert bắt đầu khóc và bọn con gái làm ầm ĩ kinh lên được và hàng đống các bố các mẹ đã đi xuống phòng khách và bọn họ hỏi đã xảy ra chuyện gì.
“Bọn con trai không chịu để yên cho chúng con chơi đồ hàng,” con Isabelle nói. Thế là tất cả chúng tôi đều bị nghỉ ăn tráng miệng.
Thế và thằng Fructueux nói chính xác, tối hôm ấy, đúng là món kem sô cô la.
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas - René Goscinny Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas