How many a man has dated a new era in his life from the reading of a book.

Henry David Thoreau, Walden

 
 
 
 
 
Tác giả: Erin Hunter
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: The Warriors
Dịch giả: Liên Phương
Biên tập: Phạm Mai Trang
Upload bìa: Phạm Mai Trang
Số chương: 27
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3402 / 83
Cập nhật: 2017-09-16 18:45:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 10
ao Lửa dẫn đội tuần tra lên thượng nguồn, ngay sát biên giới nơi mùi thơm hấp dẫn của con mồi trôi dạt trên mặt nước bộ tộc Sông. Chân Sóc bước theo sau cùng với Vuốt Mâm Xôi, trong khi Lông Tần Bì đi phía trước. Đó là lần đầu tiên trong những ngày cô và Vuốt Mâm Xôi cùng nhau rời trại. Sao Lửa dẫn chiến binh mướp theo ông đến bộ tộc Sông và bộ tộc Bóng Tối để một lần nữa thuyết phục họ đi khỏi khu rừng. Ông đã cố hết sức, nhưng cả Sao Báo Đốm lẫn Sao Đen đều từ chối vì tin rằng tương lai của họ không liên quan đến các bộ tộc khác, cách xa khỏi khu rừng quê nhà của họ.
Những đám mây cuộn tròn trong màn đêm, sương mù lạnh giá vương trên các tán cây, không như những cơn mưa nhưng cũng đủ thấm ướt những thứ mà nó chạm đến. Lông Chân Sóc khó chịu bám lấy cơ thể cô khi sự ẩm ướt thấm qua tấm da. Hàng cây ướt nhẹp được chiếu sáng dưới ánh sáng mùa lá trụi ảm đạm và nhỏ giọt lên khiến những chiếc lá phía bên dưới trở nên sắc nét và trơn tuột.
Đột nhiên Sao Lửa dừng lại, nâng mũi lên để ngửi không khí. Chân Sóc hít một hơi thật sâu, hi vọng nắm bắt được mùi hương chào đón của chuột hay chuột đồng. Nhưng không có mùi hương của con mồi đến từ phía bên này sông, chỉ có điều gì đó vừa thân thuộc vừa xa lạ.
“Em nghĩ em nhận ra mùi này”, cô thì thầm vào tai Vuốt Mâm Xôi.
“Nó giống mùi của một mèo cô độc”, Vuốt Mâm Xôi gầm gừ.
“Im lặng!” Sao Lửa ra lệnh. Ông dừng lại sau đó tiến về phía trước. Những bụi cây phía trước rung lên và để lộ ra một mèo hung. Khi bộ lông sọc rời đi Vuốt Mâm Xôi ngao lên một tiếng xung trận, tham gia vào cuộc truy đuổi.
“Đến đây!” anh gọi. Nhưng Chân Sóc đã lao theo anh.
Mèo hung rẽ ngoặt về phía được đánh dấu mùi bộ tộc Sông. Sao Lửa hướng theo mà không giảm tốc độ. Chân Sóc cảm thấy choáng váng khi cô đến gần mùi hương đáng báo động. Các mèo bộ tộc Sấm đã suýt tóm được mèo cô độc khi bà ta lao về phía biên giới. Thời điểm bàn chân Sao Lửa vượt quá giới hạn của cuộc truy đuổi, một tiếng ngao giận dữ gần đó vang lên, và một chiến binh màu nâu sẫm của bộ tộc Sông nhảy ra khỏi bụi dương xỉ, gầm thét dữ dội.
Sao Lửa quay lại, trượt trên đám lá ướt, và gần như dừng lại trước biên giới. Vuốt Mâm Xôi và Lông Tần Bì suýt đâm vào ông, nhưng vừa kịp dừng lại.
“Sương Diều Hâu!” Vuốt Mâm Xôi thở hổn hển.
Sao Lửa lùi một bước khỏi biên giới. Nhưng ông tiếp tục nhìn chằm chằm vào Sương Diều Hâu, mắt ông nheo lại như thể đang nhìn vào một chiến binh của bộ tộc Sao. Chân Sóc ngạc nhiên khi thấy sự mai phục của Sương Diều Hâu lại gây sốc cho cha mình. Không có gì là lạ khi bắt gặp chiến binh tuần tra biên giới như thế này, khi mọi mèo bộ tộc Sông đều biết rằng những vị hàng xóm của họ đang đói như thế nào.
“Các vị đang làm gì trên lãnh thổ của bộ tộc Sông thế?” Sương Diều Hâu hỏi.
Sao Lửa không trả lời đầu tiên. Sau đó, ông dường như phục hồi lại, xẹp lông xuống và thả lỏng vai. “Ta đang đuổi theo một mèo cô độc ra khỏi lãnh thổ tộc Sấm”, ông trả lời. Ông liếc nhìn bà mèo hung ngưng lại phía sau Sương Diều Hâu. “Tại sao lại thách thức ta khi cậu đã cho phép một mèo cô độc băng qua biên giới của các mèo chứ?”.
Sương Diều Hâu trao đổi ánh nhìn với mèo cô độc trước khi anh trả lời. “Mẹ tôi luôn được chào đón trong bộ tộc Sông”, anh meo.
Sasha! Đột nhiên Chân Sóc nhận ra bà mèo cô độc mà cô đã giúp trốn thoát khỏi Hai Chân. Cô cảm thấy một chút chiến thắng khi sự tò mò được thỏa mãn. Đó là điều vốn được biết rằng Sương Diều Hâu và em gái của mình, Cánh Bướm Đêm, đã bị bỏ lại trong bộ tộc Sông bởi mèo mẹ cô độc của mình, mặc dù bà không ở trong rừng đủ lâu để biết đến những bộ tộc khác.
Nhưng dường như Sao Lửa có nhiều câu hỏi chưa được trả lời, vì ông đang đông cứng, nhìn chăm chăm vào mèo mẹ và đứa con trai với đôi tai dựng đứng.
Với cái cúi đầu nhẹ, Sasha meo với một lời chào. “Tôi đã nghe nhiều về ngài, Sao Lửa”, bà thì thầm. “Thật là… thú vị vì cuối cùng cũng gặp ngài”. Giọng nói của bà băng giá và trang nghiêm. Chân Sóc tự so sánh và cảm thấy trẻ con và vụng về.
“Vậy bà là Sasha!” Sao Lửa nhẹ nhàng meo, đôi mắt ông sáng lấp lánh.
“Ngài trông như thể đang mong chờ một điều gì khác vậy”, Sasha gợi ý.
Ánh mắt Sao Lửa lướt qua bộ lông bóng mượt của bà. “Bà nhìn không giống một mèo cô độc”.
“Và ngài trông không giống một mèo kiểng”, Sasha phản đối.
Chân Sóc nhăn mặt nhưng cha cô cho thấy ông không hề tức giận. Thay vào đó ông bắt gặp ánh mắt tự hào của Sasha.
“Ta thường tự hỏi, tại sao một mèo cô độc lại chọn cách rời bỏ những đứa con cho một bộ tộc chứ”.
“Vậy tại sao một bộ tộc có thể lại lập mèo kiểng thành tộc trưởng?” Sasha trả lời. Bà không đợi trả lời. “Không phải tất cả mọi mèo đều an phận, Sao Lửa. Một vài mèo đã lựa chọn con đường cho mình”.
Sao Lửa nheo mắt lại. “Bà là mèo như vậy sao?”,
“Có lẽ”, Sasha meo. Nhưng tôi hi vọng những đứa con của tôi như vậy”. Bà liếc nhìn Sương Diều Hâu và Chân Sóc thấy một tia tự hào trong mắt bà.
“Mẹ sẽ ở lại bộ tộc Sông một lát chứ?” Sương Diều Hâu mời mọc. “Bọn con có rất nhiều mồi”. Anh ném một cái nhìn chế nhạo về phía Sao Lửa, nhưng Sao Lửa không phản ứng gì. Ông đơn giản chỉ quan sát, đôi mắt nheo lại suy nghĩ về câu trả lời của Sasha.
“Mẹ sẽ không ở lại lâu đâu”, bà nói với anh. “Nhưng mẹ muốn thấy Cánh Bướm Đêm trước khi mẹ đi”.
Sương Diều Hâu cong môi về phía Sao Lửa. “Tôi sẽ cử một đội tuần tra ngay sau khi về trại để đảm bảo rằng các vị không ăn cắp mồi của bộ tộc Sông”, anh cảnh báo.
“Bọn ta không cần phải ăn cắp”, Sao Lửa vặn lại. Ông nhìn về phía đội tuần tra của mình. “Đi thôi”.
Mặc dù không khí vẫn căng thẳng nhưng Chân Sóc biết nguy hiểm đã qua. Sương Diều Hâu và Sao Lửa quay lưng về phía nhau rồi bước ra khỏi biên giới. Cô chuẩn bị theo cha mình, nhưng trước khi họ đến những bụi cây an toàn, Sao Lửa dừng lại rồi gọi Sasha. Giọng ông bình tĩnh lạ lùng.
“Sao Cọp là cha của bọn họ đúng không?”.
Sasha có vẻ không ngạc nhiên bởi câu hỏi. Bà gật đầu. “Đúng vậy”.
Mặt đất rung chuyển dưới chân Chân Sóc. Không thắc mắc rằng Sao Lửa trông đã rất ngạc nhiên khi Sương Diều Hầu nhảy ra trước mặt ông. Ông đã nghĩ rằng đó chính là bản thân Sao Cọp, được trao cho mạng sống thứ mười. Ông đã từng nhìn thấy Sương Diều Hâu tại buổi tụ họp vào mùa trăng trước, và cuộc gặp mặt thảm họa tại điểm Bốn Cây vào một đêm khác, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên họ đối diện với nhau trong ánh sáng ban ngày.
Sau đó cô nghe thấy một tiếng thở hổn hển bên cạnh cô và nhìn thấy Vuốt Mâm Xôi đứng đó với đôi mắt mở rộng. “Nhưng Sao Cọp cũng là cha tôi!” anh cất giọng khàn khàn. “Điều này có nghĩa là tôi có mèo thân trong hai bộ tộc khác phải không?”.
Sương Diều Hâu búng cái nhìn của mình về phía mèo anh em cùng cha của mình. “Tôi đã ngạc nhiên khi anh không đoán ra đấy”, anh meo. Chân Sóc nhìn hết mèo này sang mèo khác, cuối cùng nhận ra những điểm tương đồng trong bộ lông mướp lẫn đôi vai mạnh mẽ.
“Tôi nghĩ Da Hung và tôi là những mèo duy nhất…” Vuốt Mâm Xôi thì thầm.
“Ít nhất thì anh cũng có cơ hội để biết về cha chúng ta”. Sương Diều Hâu giật giật đuôi mình. “Tôi ghen tị với anh đó”.
“Tôi đã học được nhiều thứ từ Sao Lửa hơn là tôi đã từng làm với Sao Cọp”, Vuốt Mâm Xôi vặn lại.
“Nhưng Sao Cọp vẫn còn biết anh. Ông ấy thậm chí còn không bao giờ để mắt tới tôi”.
Chân Sóc cảm thấy bứt rứt thông cảm cho anh ta, hiểu rằng cô trân trọng mối quan hệ với chính cha mình bao nhiêu, nhưng cô đã xua ý nghĩ đó đi. Có điều gì đó về chiến binh bộ tộc Sông này khiến cô không tin tưởng.
Ánh mắt Sương Diều Hâu đông cứng. “Tránh xa biên giới ra”, anh cảnh báo, ghim những chiếc móng vuốt dài xuống mặt đất – những chiếc móng giống như của những con hổ vằn mà các mèo già đã miêu tả trong câu chuyện của họ; những chiếc móng làm nên tên chiến binh của cha anh. “Tôi sẽ bảo vệ bộ tộc của mình chống lại bất cứ mèo nào nếu tôi phải làm vậy”.
Anh ta quay lại rồi dẫn mẹ mình xuống con sông, họ cùng nhau lội qua dòng nước và biến mất sau những bụi cây ở bờ bên kia. Chân Sóc nhìn họ đi trong im lặng, biết rằng anh ta là một mối đe dọa.
Những Chiến Binh Phần Ii: Lời Tiên Tri Mới - Tập 3: Bình Minh Những Chiến Binh Phần Ii: Lời Tiên Tri Mới - Tập 3: Bình Minh - Erin Hunter Những Chiến Binh Phần Ii: Lời Tiên Tri Mới - Tập 3: Bình Minh