Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: The Saga Of Darren Shan
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 21
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2149 / 16
Cập nhật: 2017-06-11 10:53:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
ôi và Harkat thức dậy khoảng một hai tiếng trước hoàng hôn, rồi đi quanh trại với Evra và Shancus. Tôi khoái chí vì Evra lấy tên mình đặt cho con trai đầu lòng, nên hứa sẽ gửi quà sinh nhật cho thằng bé, nếu có thể. Nó muốn tôi cho nó một con nhện – nhưng Evra kể cho nó nghe về Quý bà Octa – nhưng tôi không có ý định gữi cho nó một trong số những con nhện độc ở núi Ma-cà-rồng. Vì tôi đã từng nếm mùi đau đớn của một con nhện độc gây ra.
Gánh Xiếc Quái Dị rất giống trước đây. Thêm vài trò mới, một hai diễn viên cũ ra đi. Nhưng gần như vẫn như trước. Mặc dù gánh xiếc không thay đổi, nhưng tôi đã thay đổi. Khi còn ở đây, tôi còn nhỏ – ít ra là về ngoại hình – và mọi người cư xử với tôi như một đứa trẻ. Bây giờ không như thế nữa. Dù trông tôi không già hơn nhiều, nhưng chắc có điều gì khác ở tôi, vì họ không còn nói với tôi theo kiểu bề trên nữa.
Tuy đã hành động như một người trưởng thành từ nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tôi thật sự nghĩ, mình đã thay đổi quá nhiều và chẳng bao giờ còn có thể trở lại những ngày tươi sáng của tuổi thơ được nữa. Biết bao lần ông Crepsley đã bảo tôi (nhất là những khi tôi phàn nàn sao mình lâu trưởng thành quá), sẽ có một đêm tôi ước mong được trẻ thơ lại. Tuổi thơ của tôi kéo dài quá lâu, nhưng chỉ trong một hai năm, thanh tẩy đã tống khứ cả máu người và tuổi thơ khỏi tôi.
Evra hỏi:
-Cậu trầm ngâm gì thế?
Tôi thở dài:
-Tôi đang nghĩ là đã có biết bao điều thay đổi. Anh đã lấy vợ, có con. Tôi thì với những lo âu của riêng mình. Trước kia, đời sống đơn giản hơn nhiều.
-Tuổi thơ luôn đơn giản. Tôi thường bảo Shancus khi lớn lên điều đó không còn nữa, nhưng nó không tin.
-Chúng ta già rồi, Evra.
-Chưa đâu. Chúng ta chỉ đang già hơn trước. Với tôi thì mấy chục năm nữa mới là già. Còn cậu thì…mấy thế kỷ nữa.
Đúng vậy, nhưng tôi không thể rũ bỏ cảm giác mình bỗng già đi sau một đêm. Vì hơn hai mươi lăm năm tôi đã sống và suy nghĩ như một đứa trẻ. – Darren Shan, cậu bé Ông Hoàng! – nhưng bây giờ tôi khơng còn cảm thấy mình là một đứa trẻ nữa.
Ông Crepsley bắt gặp chúng tôi đang ngốn ngấu dồi nóng quanh lửa trại. Truska đã nấu và đang bày ra. Ông ma-cà-rồng lấy một khúc, cám ơn cô, rồi chỉ cắn hai miếng đã nuốt gọn khúc dồi.
-Ngon tuyệt.
Vừa liếm môi vừa nói, rồi quay sang tôi, ông hỏi:
-Cháu có muốn lên sân khấu tối nay không? Ông Hibernius bảo chúng ta có thể trình diễn đấy.
-Không còn Quý bà Octa nữa. Chúng ta sẽ làm gì?
-Ta sẽ làm trò ảo thuật như lần đầu gia nhập Gánh Xiếc Quái Dị, còn cháu làm phụ tá cho ta. Với sức mạnh và tốc độ của ma-cà-rồng, chúng ta có thể làm được nhiều trò thật sự hấp dẫn.
-Không biết, lâu quá rồi, cháu có bị khớp sân khấu không.
-Vớ vẩn. Cháu sẽ làm được. Ta không chấp nhận lời từ chối đâu.
-Nếu ông đã quyết định…
-Ra trước công chúng, cần tươm tất một chút. Móng tay, đầu tóc cho đáng hoàng.
Truska nói ngay:
-Để tôi lo vụ đó cho. Tôi vẫn còn giữ bộ đồ hải tặc cũ của Darren. Có thể sửa lại cho vừa.
-Chị vẫn còn giữ bộ đồ đó sao?
Tôi hỏi và nhớ lại mình đã sung sướng biết bao khi Truska đan cho bộ đồ hải tặc sau ít ngày gia nhập gánh xiếc. Tôi đã phải bỏ lại bộ đồ diêm dúa đó khi theo ông Crepsley lên Núi Ma-cà-rồng.
Truska mỉm cười:
-Chị giữ đồ rất tốt. Có thể đêm nay không kịp đâu, nhưng ngày mai chị sẽ sửa xong. Chừng một tiếng nữa, đến chị đo cho.
Ông hoàng Vancha ganh tị khi nghe thầy trò tôi sắp trình diễn. Ông làu bàu:
-Còn ta? Ta cũng biết chút đỉnh ảo thuật. Sao ta không thể diễn chứ?
Ông Crepsley bảo:
-Lên sân khâu là phải thanh nhã, lịch sự. Ngài thiếu một chút…je ne sais quoi![2]
Tôi nói:
-Cháu không hiểu là gì. Nhưng cháu nghĩ, có một vai hoàn hảo dành cho ông hoàng.
Vancha tươi rói:
-Thấy chưa? Thằng nhỏ có con mắt rất tinh đời.
Tôi tiếp:
-Ông hoàng có thể trình diễn mở màn với…Người Sói. Đóng vai như hai anh em.
Ông ta lườm tôi, trong khi ông Crepsley, Harkat và Truska cười nghiêng ngửa.
-Mi quá ranh ma rồi đó.
Nói xong ông hầm hầm bỏ đi, tìm người khác để quát tháo.
Tới giờ hẹn, tôi tới để Truska cắt tóc và đo quần áo. Evra và Shancus cũng đi sửa soạn cho màn diễn. Còn Harkat phụ giúp ông Crepsley tìm đạo cụ.
Vừa tỉa tóc tôi, Truska vừa hỏi:
-Cuộc sống của em có tốt không?
-Tệ hơn thì có.
-Vancha bảo, bây giờ em đã là một ông hoàng.
-Đáng lẽ ông ta không nên cho ai biết thì hơn.
-Đừng sợ. Chị sẽ giữ kín chuyện này. Chị và Vancha là bạn cũ. Ông ta biết chị có thể giữ bí mật.
Hạ thấp cây kéo, Truska nhìn tôi khác lạ:
-Từ khi xa gánh xiếc, em có gặp lão Tí Nị không?
-Câu hỏi hơi lạ đấy.
-Mấy tháng trước, lão ở đây. Tới gặp Hibernius.
-Ồ!
Chắc lão tới đây trước chuyến lên Núi Ma-cà-rồng-Sau chuyến thăm của lão. Hibernius tỏ ra lo lắng. Ông ta bảo, thời gian u ám đang ở trước chúng ta. Ông ta khuyên chị nên về nhà, có thể sẽ an toàn hơn.
-Ông ấy có nói gì về…
Tôi thấp giọng, tiếp:
-…về Chúa tể Ma-cà-chớp, hay Chủ Nhân của Bóng Tối không?
Truska lắc đầu:
-Không. Ông ấy chỉ nói là tất cả chúng tôi sẽ có những đêm dài đầy khắc nghiệt, nhiều cuộc chiến sẽ xảy ra với rất nhiều người chết, sau đó mới tới hồi kết thúc.
Nói xong, Truska tiếp tục cắt tóc, rồi đo quần áo cho tôi.\Ra khỏi xe, trên đường đi tìm ông Crepsley, tôi suy nghĩ về những gì Truska nói. Có lẽ vì mãi suy nghĩ, hay vì tình cờ, chân tôi bước thẳng tới xe của ông Cao. Dù sao, mấy phút sau, tôi thấy mình lảng vảng bên ngoài xe, cân nhắc tình hình: có nên hỏi ông ta về chuyện đó không. Tôi đang đứng đắn đo, cửa chợt mở, ông Cao và Evanna xuất hiện. Bà phù thủy mặc áo choàng đen, gần như chìm lẫn vào bíong tối.
Ông Cáo nói:
-Tôi hy vọng bà sẽ không làm chuyện này. Ma-cà-rồng từng là bạn tốt của chúng ta. Chúng ta cần giúp họ.
-Hibernius, chúng ta không thể ủng hộ phe nào. Địa vị của chúng ta không thể quyết định vòng xoáy của định mệnh được.
-Nhưng…nhiệt tình ôm lấy những kẻ kia để đàm phán…Tôi không thích.
Evanna vẫn khăng khăng:
-Chúng ta phải giữ trung lập. Không là đồng minh, cũng chẳng là đối thủ giữa những sinh vật của đêm tối. Nếu ông hay tôi đứng về một phe, chúng ta có thể hủy hoại tất cả. Chừng nào chúng ta còn quan tâm, phải coi hai phe cân bằng, không tốt mà cũng chẳng xấu.
Ông Cao thở dài:
-Bà nói đúng, tôi đã gắn bó với Larten quá lâu, nên đã để cho tình bạn che mờ lý trí.
-Kết bạn với họ, chẳng có lỗi gì. Nhưng chúng ta không được để chuyện cá nhân chen vao, cho đến khi tương lai sáng tỏ.
Nói xong bà hôn lên má ông Cao rồi ra khỏi trại – tôi không biết bằng cách nào một người quá thấp vướn nổi tới má gnười quá cao, nhưng bà ta đã làm được điều đó. Mật không vui, ông Cao đứng nhìn theo, rồi đóng cửa trở lại với công việc.
Tôi đứng im tại chỗ, ôn lại cuộc đàm thoại lạ lùng của hai ngưồi. Tôi không biết chắc toàn bộ những gì đang xảy ra, nhưng tôi đoán Evanna sắp làm một việc mà ông Cao không thích – một việc hình như là chuyện chẳng lành cho map-cà-rồng.
Là một ông hoàng, đáng lẽ tôi nên chờ Evanna trở lại, công khai hỏi bà ta về cuộc chuyện trò của họ. Với địa vị của tôi, nghe lén là không được đàng hoàng, lén lút theo bà ta ra khỏi trại lại càng thô lậu. Nhưng cư xử đàng hoàng và phép lịch sự chưa bao giờ được xếp hạng cao trong bảng ưu tiên của tôi. Thà để Evanna coi thường – thậm chí trừng trị vì hành động vô lễ của tôi – mà có thể biết bà ta đang định làm gì, hơn là để bà ta chuồn thoát, rồi gặp chuyện xấu bất ngờ xuất hiện.
Rũ bỏ đôi giày, tôi vôi ra khỏi trại, dõi theo đỉnh mũ trùm đầu của bà vừa khuất sau một thân cây đàng xa, rồi tôi cố gắng thật lặng lẽ, phóng theo.
Theo kịp Evanna không dễ. Bà ta di chuyển lẹ như chớp, không để lại một dấu vết trên đường. Nếu cuộc rượt đuổi này cứ tiếp tục, chắc tôi sẽ mất dạng bà ta, nhưng sau khoảng ba bốn cây số, bà đứng lại thở, bước tới một lùm cây nhỏ, huýt sáo, rồi bước vào trong.
Chờ mấy phút, không thấy bà trở ra, tôi tiến sát lùm cây, lắng nghe. Không nghe được gì, càng thêm tò mò, tôi lách qua những thân cây. Nền đất ẩm che dấu được tiếng chân tôi, nhưng tôi không dám liều lĩnh: thính giác Evanna thính chẳng kém gì ma-cà-rồng, tiếng một cành cây nhỏ gãy cũng đủ báo cho ba ta biết sự hiện diện của tôi.
Tiến tới, tôi nghe thấy tiếng trò chuyện nho nhỏ. Phía trước có nhiều người, nhưng họ chỉ thì thầm, tôi ở quá xa, không nghe được họ nói gì. Rón rén lại gần hơn, sau cùng tôi đã nhận ra một nhóm bóng đen giữa lùm cây. Sợ bị lộ diện, tôi ngồi xuốg chăm chú nhìn và lắng tai nghe. Những câu nói đứt khoảng phát qua một lớp vải che miệng. Thỉng thoảng có tiếng cười, nhưng họ cũng thận trọng, không cười lớn.
Dần dần mắt tôi quen với bóng tối, và đã có thể nhận ra hình dạng những cái bong. Ngoài Evanna – bóng của bà ta không thể nào lầm được – tôi đếm tất cả là tám người vừa nằm vừa ngồi. Tám người to lớn lực lưỡng, người thứ tám – gầy gò, đội mũ trùm đầu, mặc áo choàng kín mít – đang phục vụ đồ ăn và nước uống cho cả nhóm. Trông họ có vẻ đều là đàn ông.
Vì khoảng cách và bóng tối, tôi không thể biết gì hơn. Chỉ có cách tiến lại thật gần, hay trăng sáng tỏ. Ngước nhìn bầu trời đầy mây qua những cành cây rậm rạp, tôi thấy không có chút hy vọng nào. Lặng lẽ đứng dậy, tôi bắt đầu quay trở lại.
Đúng lúc đó người hầu thắp một ngọn nến.
- Tắt ngay đi, đồ ngu.
Một người trong đám kia quát lên. Một bàn tay mạnh mẽ gạt phăng cây nến xuống đất và một bàn chân chà đạp lên.
Người hầu lí nhí nói:
- Xin lỗi. Tôi tưởng chúng ta được an toàn khi có công nương Evanna.
Người đàn ông vạm vỡ nạt ngay:
- Chúng ta không bao giờ được an toàn. Nhớ điều đó và đừng phạm sai lầm thêm một lần nữa.
Tất cả lại tiếp tục cuộc chuyện trò với Evanna, giọng thì thầm bí ẩn, nhưng tôi không còn quan tâm đến những gì họ nói nữa. Trong mấy giây dưới ánh sáng nến, tôi đã thoáng thấy làn da tía, những đôi mắt và mái tóc đỏ, và biết đám người này là cái gì, và vì sao Evanna đã tỏ ra quá lén lút như vậy – bà ta đến gặp gỡ với một nhóm ma-cà-chớp!
Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 7 - Thợ Săn Trong Chiều Tối Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 7 - Thợ Săn Trong Chiều Tối - Darren O'shaughnessy Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Của Darren Shan 7 - Thợ Săn Trong Chiều Tối