Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10780 / 193
Cập nhật: 2015-08-20 17:39:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hình Phạt
ON VỪA NÓI CÁI GÌ VỚI MẸ? Mẹ hỏi. Tôi đang rất bực tức, vì thế tôi đã nhắc lại cho mẹ nghe cái điều tôi vừa nói, và thế là mẹ bảo:
- Nếu đã vậy thì tối nay sẽ không được ăn kem nữa.
Điều này thì thật là kinh khủng, vì hàng ngày vào lúc bốn giờ rưỡi, luôn có một người bán kem đi qua cửa nhà tôi trong một chiếc xe bé tí xíu và với một cái chuông, rồi mẹ cho tôi tiền để ra mua kem, có đủ loại kem sô-cô-la, kem va-ni, kem dâu tây, kem hạnh nhân và tôi thích tất cả các loại kem đó, nhưng tuyệt vời nhất là kem dâu tây và hạnh nhân vì có màu đỏ và màu xanh. Người bán kem bán đủ loại kem ốc quế, kem cốc hoặc kem que, và tôi nhất trí với ý kiến của thằng Alceste cho rằng ngon nhất là kem ốc quế vì cốc và que thì chẳng ăn được nên chẳng để làm gì. Nhưng trong cốc kem lại có một cái thìa bé tí đẹp kinh khủng và kem que nếu để mút thì rất thích, chỉ có điều cũng hơi nguy hiểm vì đôi khi kem bị rơi xuống đất và thật khó có thể nhặt lên được. Vậy là tôi bắt đầu khóc, tôi bảo nếu như không được ăn kem thì tôi sẽ tự tử.
- Chuyện gì xảy ra thế? Bố hỏi. Có ai bị cứa cổ hay sao vậy?
- Chuyện là, mẹ nói, con trai anh đã rất hỗn và không nghe lời em, vì vậy em đã phạt nó. Hôm nay nó sẽ không được ăn kem.
- Em làm rất đúng, bố nói. Nicolas! Con nín ngay đi! Đúng là từ mấy ngày hôm nay con hư không thể chịu được. Bây giờ con hãy ngậm miệng lại ngay lập tức, khóc cũng chẳng được gì cả đâu; một bài học hay sẽ chẳng gây hại gì cho con cả.
Thế là tôi đi ra khỏi nhà, tôi ra vườn ngồi, tôi tự nhủ tôi chẳng thèm ăn mấy cái kem bẩn thỉu của bố mẹ, có nhắc đến kem cũng chỉ khiến tôi thấy buồn cười, và tôi sẽ bỏ nhà ra đi, rồi tôi sẽ trở nên cực kỳ giàu, bằng cách mua những mảnh đất - Geoffroy kể rằng bố nó đã kiếm được hàng đống tiền nhờ việc mua những mảnh đất -, rồi một ngày tôi sẽ quay trở về nhà bằng máy bay riêng, và tôi vừa bước chân vào nhà vừa ăn một cái kem thật to, kem dâu tây và hạnh nhân, thật chứ chẳng chơi đâu!
Bố bước ra vườn với một tờ báo, bố nhìn tôi và ngồi vào cái ghế dài của bố. Thỉnh thoảng, bố hạ thấp tờ báo xuống để nhìn tôi rồi nói:
- Hôm nay trời mới nóng làm sao.
Nhưng tôi chẳng trả lời, thế là bố buông một tiếng thở dài, bố lại tiếp tục đọc báo, rồi bố lại nhìn tôi và nói:
- Đừng có ngồi ngoài nắng, Nicolas. Vào chỗ có bóng râm mà ngồi.
Tôi nhặt một hòn sỏi trên lối đi, ném vào một thân cây nhưng lại trượt. Tôi liền nhặt một hòn sỏi khác, và lần này tôi cũng lại ném trượt tiếp.
- Thôi, thôi, bố nói. Nếu con muốn tiếp tục nhăn nhó như vậy, đối với bố thì chẳng sao cả, nhưng đối với con sẽ chẳng có ích lợi gì, con trai ạ. Mà thôi không được ném sỏi nữa!
Tôi thả hết những viên sỏi đang nắm trong tay ra và nhặt lấy một cái que, tôi giúp những con kiến đang tha mồi về tổ.
- Mấy giờ thì người bán kem sẽ đi ngang? Bố hỏi tôi.
- Bốn giờ rưỡi ạ, tôi nói.
Bố nhìn đồng hồ, rồi thở dài, bố gấp tờ báo lại và đặt nó xuống, rồi bố bảo tôi:
- Tại sao con lại hỗn như vậy, Nicolas? Con có thấy điều gì xảy ra sau đó không? Con tưởng bố mẹ thấy vui khi phải phạt con hay sao?
Thế là tôi bắt đầu khóc, tôi nói thật không công bằng, rằng tôi có cố tình đâu. Bố đứng lên khỏi cái ghế dài, bước đến bên cạnh tôi, bố cúi xuống và bảo tôi là một chàng trai, mà một chàng trai thì không được khóc, bố lau nước mắt cho tôi, xoa đầu tôi và bảo:
- Nghe này Nicolas, bố sẽ đi nói chuyện với mẹ con. Sau đó, con sẽ vào xin lỗi mẹ, hứa với mẹ sẽ không bao giờ, không bao giờ được lặp lại như vậy nữa. Đồng ý chưa?
- Vâng ạ! Tôi nói.
Thế rồi bố - quả thật là một người bố tuyệt vời - đi vào trong nhà, còn tôi thì bắt đầu nghĩ rằng tôi sẽ ăn kem va-ni và hạnh nhân, vì màu xanh và trắng trông cũng rất đẹp, rồi tôi nghe thấy tiếng hét trong nhà và bố quay ra vườn, mặt đỏ gay, bố ngồi vào chiếc ghế dài, cầm tờ báo lên rồi lại vò nát nó và ném xuống đất. Rồi bố nhìn tôi và quát lên:
- A, thôi để cho bố yên, không kem kiếc gì cả! Ai bảo con không ngoan. Giờ thì không nói chuyện đó nữa! Hiểu chưa?
Thế là tôi lại bắt đầu khóc, và ông Blédurt (hàng xóm của chúng tôi) đã thò cái đầu to tướng của ông ấy qua hàng rào.
- Chuyện gì thế? Ông ta hỏi.
- Này, bố hét lên, không việc gì đến anh nhé!
- Xin lỗi, xin lỗi, ông Blédurt đáp. Có thể là không việc gì đến tôi thật, nhưng người ta đã buộc tôi phải chú ý vì những tiếng gào thét kinh khủng. Và khi có ai đó bị lột da ở ngay cạnh nhà tôi thì tôi nghĩ mình có bổn phận phải tìm hiểu để còn kịp báo cho cảnh sát biết.
- Rất hóm hỉnh, bố đáp. Ha!Ha!
- Chẳng ai chịu mua kem cho cháu cả! tôi gào lên.
- Tình hình tài chính của gia đình trở nên eo hẹp tới mức đó hay sao? Ông Blédurt hỏi.
- Nicolas bị phạt, và tôi nhắc lại lần cuối, đừng có mà nhúng mũi vào chuyện không liên quan gì tới anh, Blédurt! Bố hét lên.
- Không đùa đấy chứ, ông Blédurt nói. Anh không thấy anh đã hơi quá hà khắc với thằng bé tội nghiệp này sao?
- Là vợ tôi đã phạt nó! Bố gào lên.
- À, thì ra là vậy, nếu mà là vợ anh thì... ông Blédurt vừa nói vừa cười cợt.
- Lần cuối cùng đấy nhé, Blédurt, bố nói, anh quay về hang của anh đi, hay là anh muốn nhận hai cái tát mà tôi đã hứa sẽ tặng anh từ cách đấy khá lâu rồi thì bảo? Tôi nói trước, tôi không đùa đâu đấy!
- Tôi cũng muốn thử xem sao, ông Blédurt đáp.
Lúc đó mẹ từ trong nhà bước ra, tay cầm cái túi lưới dùng để đựng thức ăn.
- Em đi chợ mua thức ăn cho bữa tối đây, mẹ nói.
- Anh bảo này, bố nói, em có nghĩ rằng...
- Không, không và không! mẹ la lên. Em nói rất nghiêm chỉnh đấy! Nếu bây giờ chúng ta nhượng bộ, thì bài học sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả! Con nó cần phải hiểu ra rằng nó không được phép nói huyên thuyên và hành động thiếu suy nghĩ! Nó đã đến tuổi phải được giáo dục rồi! Em không muốn sau này phải tự trách mình nếu như con trai anh trở thành một đứa hư hỏng, chỉ vì chúng ta đã tỏ ra quá yếu đuối với nó! Không, không và không!
- Tôi thấy bài học đó hơi quá khắt khe, ông Blédurt nói. Có lẽ không cần thiết phải...
Mẹ đột ngột quay về phía ông Blédurt, và tôi thấy hơi sợ vì chưa bao giờ tôi thấy mẹ cáu như vậy.
- Tôi rất xin lỗi vì phải nhắc nhở anh, mẹ nói, nhưng đây là chuyện riêng của nhà tôi. Vì vậy tôi mong anh đừng có xen vào!
- Nhưng, ông Blédurt nói, tôi chỉ muốn...
- Còn anh, mẹ hét lên với bố, anh cứ đứng yên đó, chẳng có ý kiến gì, trong khi bạn của anh thì...
- Hắn ta không phải là bạn tôi, bố hét lên, và...
- Tôi chẳng phải là bạn của ai cả! Ông Blédurt cũng gào lên. Các người hãy tự xoay xở lấy với nhau, vì giữa chúng ta như thế là hết! Hết hẳn!
Ông Blédurt bỏ đi, còn mẹ thì quay về phía bố.
- Được rồi, bây giờ em đi mua thức ăn, mẹ nói, và em mong rằng khi trở về đứng có ai nói cho em biết là anh đã cho phép con ăn kem trong lúc em đi vắng!
- Tôi không muốn nghe nói đến kem nữa! bố hét lên.
Mẹ đi ra, rồi tôi nghe thấy tiếng chuông xe của người bán kem, và thế là tôi bắt đầu khóc. Bố quát lên rằng nếu tôi còn tiếp tục diễn kịch như vậy, bố sẽ cho tôi một cái tét vào mông, rồi bố đi vào trong nhà và sập cửa rất mạnh sau lưng.
Trong bữa ăn tối, không một ai nói chuyện cả, bởi vì tất cả mọi người vẫn còn giận nhau. Thế rồi mẹ nhìn tôi, và mẹ hỏi:
- Thôi được, Nicolas, bây giờ thì con sẽ ngoan chứ? Con sẽ không bao giờ làm cho mẹ buồn nữa chứ?
Tôi bật khóc và tôi trả lời rằng tôi sẽ ngoan, rằng sẽ không bao giờ tôi làm cho mẹ buồn nữa; bởi vì đúng như vậy, tôi yêu mẹ vô cùng.
Lúc đó mẹ đứng lên, mẹ đi vào trong bếp, và mẹ vừa quay lại vừa cười, và mang đến, ai thử đoán xem là gì? Một cục kem dâu tây rất to đựng trong đĩa!
Tôi chạy lại ôm chầm lấy mẹ mà hôn, tôi nói mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất trên đời, còn mẹ bảo tôi là con thỏ bé bỏng của mẹ, còn kem, tôi đã ăn rất nhiều và rất rất nhiều. Vì bố không muốn ăn kem. Bố ngồi yên một chỗ và nhìn mẹ bằng đôi mắt mở to tròn xoe.
Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 - René Goscinny Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1