Sometimes the dreams that come true are the dreams you never even knew you had.

Alice Sebold

 
 
 
 
 
Tác giả: René Goscinny
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 10780 / 193
Cập nhật: 2015-08-20 17:39:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đoàng!
ÔM THỨ NĂM, TÔI BỊ PHẠT Ở LẠI LỚP SAU GIỜ HỌC vì pháo.
Chúng tôi đang ngồi yên trong lớp nghe cô giáo giảng sông Seine có rất nhiều nhánh, và đúng lúc cô quay lưng lại để chỉ sông Seine trên bản đồ thì Đoàng! một quả phảo nổ. Cửa lớp học mở ra và thầy Hiệu trưởng bước vào.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Thầy hỏi.
"Một học sinh đã đốt pháo", cô giáo trả lời.
"À! À! thầy Hiệu trưởng nói, nếu vậy! Ai đã làm chuyện đó hãy tự nhận lỗi ngay đi, nếu không tất cả lớp sẽ bị phạt ở lại vào thứ Năm!" Thầy Hiệu trưởng khoanh tay đứng chờ, nhưng chẳng ai nói gì.
Rồi thằng Rufus đứng lên. "Thưa thầy", cậu ta nói.
"Gì vậy em?" Thầy Hiệu trưởng trả lời.
"Là Geoffroy đấy, thưa thầy!", Rufus nói.
"Mày có bị hâm không?", Geoffroy hỏi.
"Mày đừng tưởng tao sẽ chịu phạt thay vì việc mày nghịch pháo!", Rufus hét lên. Rồi hai đứa xông vào đánh nhau.
Lớp học trở nên ồn ào kinh khủng, vì tất cả chúng tôi bắt đầu bàn tán với nhau và vì thầy Hiệu trưởng đấm rất mạnh xuống bàn cô giáo nhiều lần và quát lên: "Trật tự!"
"Nếu đã vậy, thầy Hiệu trưởng nói, nếu như không ai chịu nhận, thì thứ Năm tất cả sẽ bị phạt ở lại lớp!"
Rồi thầy Hiệu trưởng đi mất, trong khi thằng Agnan, cục cưng của cô giáo, ngồi bệt xuống đất khóc và kêu rằng như thế là không công bằng, rằng sẽ không ở lại chịu phạt, rằng nó sẽ mách với bố mẹ và sẽ chuyển trường. Điều buồn cười nhất là chúng tôi vẫn không biết ai là người đã nghịch pháo.
Chiều thứ Năm, khi đến trường, chúng tôi chẳng cười đùa tẹo nào, nhất là thằng Agnan lần đầu tiên phải chịu phạt; nó khóc và còn nấc lên nữa. Trong sân, thầy Nước Lèo đã đứng sẵn chờ chúng tôi; chúng tôi gọi thầy như vậy vì lúc nào thầy cũng bảo: "Nhìn thẳng vào mắt thầy đây", làm chúng tôi nghĩ tới những cái bong bóng tròn thô lố như mắt trong thùng nước lèo. Biệt hiệu ấy là do hội lớp lớn đã nghĩ ra.
"Xếp hàng vào, một hai, một hai", thầy Nước Lèo nói. Và chúng tôi đi theo thầy.
Khi chúng tôi ngồi vào lớp, thầy Nước Lèo nói: "Tất cả các em, hãy nhìn thẳng vào mắt thầy đây! Vì lỗi của các em mà hôm nay thầy buộc phải ở lại trường. Thầy báo trước cho các em biết là thầy không thể chịu được bất cứ một sự vô kỷ luật nào! Các em hiểu chưa?"
Chúng tôi không dám ho he gì vì chúng tôi thấy rất rõ bây giờ không phải là lúc đùa. Thầy Nước Lèo tiếp tục: "Giờ các em sẽ viết cho thầy ba trăm lần: không thể chấp nhận được chuyện nghịch pháo trong lớp rồi lại không chịu nhận lỗi." Rồi tất cả chúng tôi đứng lên vì thầy Hiệu trưởng bước vào lớp.
"Thế nào, thầy Hiệu trưởng hỏi, những anh chàng mê nổ pháo của chúng ta ra sao rồi?"
"Tạm được, thưa thầy Hiệu trưởng, thầy Nước Lèo đáp, tôi đã nói các học sinh viết ba trăm dòng đúng như thầy yêu cầu".
"Tốt lắm, tốt lắm, thầy Hiệu trưởng nói, không một ai được ra khỏi đây chừng nào chưa viết xong từng ấy dòng. Như thế các em sẽ rút ra bài học." Thầy Hiệu trưởng nháy mắt với thầy Nước Lèo rồi bước ra khỏi lớp.
Thầy Nước Lèo buông một tiếng thở dài rồi nhìn ra ngoài cửa sổ; bên ngoài trời nắng rất đẹp. Thằng Agnan lại bắt đầu khóc. Thầy Nước Lèo nổi cáu và thầy nói với Agnan nếu nó không thôi ngay cái trò đó đi thì cứ chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra. Thế là Agnan ngồi bệt ra đất; nó bảo chẳng ai yêu nó sất cả, rồi mặt nó trở nên xanh lét. Thầy Nước Lèo đã phải ôm Agnan chạy ra ngoài.
Thầy Nước Lèo đi ra ngoài khá lâu, được một lúc, Eudes nói: "Tao sẽ đi xem xảy ra chuyện gì." Rồi nó và thằng Joachim đi ra ngoài. Thầy Nước Lèo quay lại cùng với Agnan. Agnan có vẻ đã bình tĩnh lại, thỉnh thoảng nó có sụt sịt đôi chút, nhưng cũng bắt đầu ngồi viết mà không nói năng gì.
Rồi Eudes và Joachim quay lại. "Ôi, thầy đây rồi, Eudes nói với thầy Nước Lèo, bọn em tìm thầy khắp nơi."
Mặt thầy Nước Lèo đã đỏ tía lên. "Thầy chán ngấy những trò hề này của các em rồi, thầy quát lên. Các em có nghe thầy Hiệu trưởng nói gì chưa, khẩn trương viết cho xong các dòng chữ của mình đi, nếu không, các em sẽ phải ở lại đây qua đêm cho mà xem!"
"Thế còn bữa tối thì sao ạ?" Thằng Alceste, cái thằng to béo ăn luôn mồm lên tiếng hỏi.
"Thầy ơi, mẹ em không cho phép em về muộn buổi tối đâu ạ", tôi giải thích.
"Em nghĩ nếu như có thể bớt số dòng đi, thì có lẽ chúng em sẽ viết xong nhanh hơn ạ", Joachim nói.
"Giá mà có thể viết câu ngắn hơn, Clotaire nói, vì em không biết viết đúng chính tả chữ "chấp nhận".
"Xì, tao viết bằng ch nhẹ." Eudes nói.
Còn Rufus thì bắt đầu cười nhạo. Tất cả chúng tôi xôn xao bàn tán cho tới khi thầy Nước Lèo đấm rất mạnh xuống bàn.
"Thay vì mất thời gian, thầy quát lên, các em tập trung vào viết chữ nhanh lên đi!"
Thầy Nước Lèo có vẻ vô cùng sốt ruột, thầy đi đi lại lại trong lớp và chốc chốc, thầy dừng lại bên cửa sổ và buông một hơi thở dài nặng nề.
"Thưa thầy!" Maixent nói.
"Trật tự! Thầy không muốn nghe các em nói gì nữa! Một lời cũng không! Tuyệt đối không!" Thầy lại quát lên.
Trong lớp chỉ còn nghe tiếng bút mực cạo trên giấy, tiếng thở dài của thầy Nước Lèo và tiếng sụt sịt của Agnan.
Agnan là người đầu tiên viết đủ số dòng và mang tới cho thầy Nước Lèo. Thầy Nước Lèo tỏ ra rất hài lòng. Thầy vỗ nhè nhẹ lên đầu Agnan và bảo chúng tôi phải học tập nó. Từng đứa một, chúng tôi lần lượt viết đủ số dòng và mang lên nộp cho thầy Nước Lèo. Chỉ còn có thằng Maixent là không viết gì cả.
"Tất cả mọi người đang chờ em đấy, thầy Nước Lèo hét lên. Tại sao em không viết hả?"
"Em bị hết mực, thưa thầy."
Thầy Nước Lèo trợn tròn hai mắt. "Thế tại sao em không nói với thầy?" thầy Nước Lèo hỏi.
"Em đã định nói, thưa thầy, nhưng thầy lại bảo em trật tự", Maixent trả lời.
Thầy Nước Lèo đưa tay ôm lấy mặt, thầy bảo chúng tôi đưa mực cho Maixent. Maixent bắt đầu ngồi viết rất chăm chú. Nó viết chữ rất đẹp.
"Em viết được bao nhiêu dòng rồi?" Thầy Nước Lèo hỏi. "Hai mươi ba, sang dòng thứ hai mươi tư ạ." Maixent trả lời.
Thầy Nước Lèo có vẻ phân vân một lát, rồi thầy cầm lấy tờ giấy của Maixent, quay lại bàn của thầy, rút bút từ trong túi áo ra và bắt đầu ngồi viết từng dòng một rất nhanh, trong lúc chúng tôi nhìn thầy ngạc nhiên.
Khi viết xong, thầy có vẻ rất hài lòng. "Agnan, đi báo thầy Hiệu trưởng biết bài phạt đã được hoàn thành."
Thầy Hiệu trưởng vào lớp, và thầy Nước Lèo đưa bài nộp cho thầy Hiệu trưởng. "Tốt lắm, tốt lắm, thầy Hiệu trưởng nói. Thầy nghĩ buổi hôm nay đã dạy cho các em một bài học. Giờ thì các em có thể ra về được rồi."
Và đúng vào lúc đó thì, Đoàng! một quả pháo lại nô tung trong lớp và tất cả chúng tôi lại bị phạt ở lại trường vào thứ Năm tuần sau.
Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1 - René Goscinny Nhóc Nicolas: Những Chuyện Chưa Kể - Tập 1