"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60
ố gắng hết sức, Matt vẫn không thể rời khỏi giường.
- Đi đi! - Anh nói với Loren.
Nàng liên lạc qua bộ đàm với cảnh sát Reno rồi chạy ra xe. Khi Loren còn cách Eager Beaver khoảng hai dặm, điện thoại của nàng reo lên.
Nàng nhấc máy và trả lời cộc cằn:
- Muse đây.
- Cô vẫn còn ở Reno à?
Chính là Adam Yates. Giọng anh ta líu nhíu.
- Vẫn còn.
- Họ đang cùng nhau vỗ tay khen ngợi tài trí của cô phải không?
- Tôi phải nói là hoàn toàn ngược lại.
Yates cười khe khẽ.
- Than ôi, tôi đã rất được yêu mến.
Chắc chắn anh ta đã uống rượu.
- Cho tôi biết anh đang ở đâu, Adam?
- Tôi nói gì là đúng vậy. Cô biết thế, đúng không?
- Phải, Adam. Tôi biết.
- Tôi muốn nói, chuyện bọn chúng đe doạ gia đình tôi. Tôi chưa từng nói là đe doạ thân xác. Nhưng vợ tôi. Các con tôi. Công việc của tôi. Cuộn băng đó giống như một khẩu súng lớn. Một khẩu súng lớn mà bọn chúng đã chĩa thẳng vào tất cả chúng tôi, cô hiểu tôi nói gì không?
- Tôi hiểu! - Loren đáp.
- Khi đó tôi đang hoạt động bí mật, giả dạng một nhà địa ốc giàu có. Thế là Clyde Rangor nghĩ rằng tôi là đối tượng hoàn hảo. Tôi không bao giờ biết cô gái ấy là vị thành niên. Cô cần phải tin điều đó.
- Anh đang ở đâu, Adam?
Anh ta phớt lờ câu hỏi của nàng.
- Có người gọi điện. Đòi tiền để chuộc cuốn băng. Thế là Cal và tôi, chúng tôi gặp Rangor. Chúng tôi tẩn hắn ta một trận. À, tôi đang nói đùa với ai đây? Cal là người tẩn hắn. Anh ta là người tốt, nhưng lại ưa bạo lực. Có lần anh ta đánh một nghi can tới chết. Tôi đã giữ cho cái mông của anh ta được an toàn. Anh ta giữ an toàn cái mông của tôi, tôi giữ an toàn cái mông của anh ta. Đó là cái làm nên một người bạn. Anh ta chết rồi, phải không?
- Phải!
- Mẹ kiếp. - Anh ta bắt đầu khóc. Cal hành hung Emma Lemay. Thụi một cú trời giáng vào thận mụ ta. Đó là đòn cảnh cáo của anh ta. Chúng tôi đi vào và tôi nghĩ chúng tôi sẽ chỉ chuyện trò thôi, và anh ta bát đầu ngay bằng cách đánh Lemay ngã lăn và nện vào lưng mụ ta như đánh bao cát Rangor, hắn không phiền gì chuyện này. Dù sao đi nữa hắn cũng đã đánh con mụ ấy như điên. Thà để mụ chịu đòn còn hơn là hắn.
Loren đã gần tới bãi đậu xe.
- Thế là Rangor đái ra quần. Nói thật, đúng nghĩa đen đấy! Hắn sợ đến nỗi phải chạy vào tủ tìm cuốn băng. Chỉ có điều nó đã biến mất. Con nhỏ, hắn nói, đứa trong cuốn băng ấy. Cassandra, đó là tên nó. Hắn nói chắc nó đã lấy cắp cuốn băng. Hắn nói hắn sẽ lấy lại. Cal và tôi, chúng tôi nghĩ là đã dạy cho hắn biết sợ trời sợ đất. Hắn sẽ tuân lệnh chúng tôi. Ngay sau đó, cả Rangor lẫn Lemay và con nhỏ Cassandra, chúng đều biến dạng hết. Năm tháng trôi qua. Tôi vẫn không quên được chuyện đó. Ngày nào tôi cũng nghĩ về nó. Rồi chúng tôi nhận được cuộc điện thoại từ Trung tâm thông tin tội phạm. Xác Lemay đã được tìm thấy. Mọi chuyện đều quay trở lại. Đúng như tôi luôn biết nó sẽ trở lại.
- Adam, vẫn chưa quá muộn đâu.
- Có chứ, quá muộn rồi.
Nàng lái xe vào bãi đậu.
- Anh vẫn còn có bạn bè.
- Tôi biết. Tôi đã gọi họ. Vì vậy tôi mới gọi cô.
- Anh nói gì?
- Grimes sẽ bưng bít cuốn băng ấy.
- Anh đang nói gì vậy?
- Nếu chuyện vỡ lỡ, nó sẽ huỷ hoại gia đình tôi. Nó sẽ huỷ hoại tất cả những người đàn ông trong cuốn băng. Họ chỉ làm cái chuyện đàn ông thông thường, cô biết đấy.
- Anh không thể bưng bít cuốn băng như vậy.
- Không ai cần đến nó nữa. Grimes và người của anh ta sẽ thu xếp cho tôi. Họ chỉ cần cô hợp tác.
Ngay lúc đó nàng nhận ra anh ta định làm gì. Cơn hoảng loạn xâm chiếm người nàng.
- Đợi chút, Adam, hãy nghe tôi.
- Cal và tôi sẽ chết trong khi thi hành nhiệm vụ.
- Adam, đừng. Anh phải nghe.
- Grimes sẽ dàn cảnh như vậy.
- Hãy nghĩ đến con anh…
- Tôi nghĩ rồi. Gia đình chúng tôi sẽ được hưởng mọi phúc lợi.
- Cha tôi, Adam. - Nước mắt đã đầm đìa trên má Loren. - ông đã tự giết mình. Xin anh, anh không biết chuyện này sẽ gây ra những hậu quả gì…
Nhưng anh ta nghe.
- Cô chỉ cần giữ chuyện này cho mình cô biết thôi, được chứ? Cô là một điều tra viên giỏi. Một trong nhưng người giỏi nhất. Xin cô, hãy vì các con tôi.
- Mẹ kiếp, Adam, nghe tôi đây!
- Tạm biệt Loren.
Rồi anh ta gác máy.
Loren Muse dừng hẳn xe lại. Nàng chui ra, vẫn khóc, nấc lên với bầu trời, và từ xa xa, nàng dám chắc mình có thể nghe âm vang của một tiếng súng nổ.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội