A man may as well expect to grow stronger by always eating as wiser by always reading.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Trần Thiện Huy
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 65
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2446 / 44
Cập nhật: 2015-08-03 19:20:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 57
oren đã thuê một chiếc xe. Matt hỏi:
- Vậy cô nghĩ chuyện đã xảy ra như thế nào? Có phải Darrow đã đẩy cho bóng lăn không?
- Nó có vẻ hợp lý nhất, - nàng đồng tình. - Bằng cách nào đó Darrow phát hiện vợ anh có một đứa con gái. Hắn nhớ đến biên bản khám nghiệm tử thi. Rồi hắn bắt đầu hình dung chuyện gì đã thật sự xảy ra năm đó. Hắn biết là trong vụ này dính đến tiền. Hắn thuê một gã vai u thịt bắp nào đó hỗ trợ.
- Tức là Charles Talley?
- Phải, là Talley.
- Và cô nghĩ hắn đã tìm thấy Olivia khi cô ấy đáp lại lời nhắn trên mạng đó?
- Phải, có điều… - Loren dừng lại.
- Điều gì?
- Chúng tìm ra Emma Lemay trước.
- Dưới tên Sơ Mary Rose.
- Phải!
- Bằng cách nào?
- Tôi không biết. Có lẽ bà ấy cố chuộc lại lỗi lầm. Tôi được Mẹ Bề trên kể cho nghe về chuyện của bà ấy. Từ khi thay đổi lai lịch, Sơ Mary Rose đã sống một cuộc đời ngoan đạo và tốt đẹp. Có lẽ tôi không biết nữa, có lẽ bà cũng đọc được lời nhắn đó.
- Và cố giúp đỡ?
- Phải. Chuyện này có thể giải thích cuộc gọi dài sáu phút từ St. Margaret tới nhà chị dâu anh.
- Bà muốn báo động cho Olivia?
- Cũng có thể, tôi không biết. Nhưng có lẽ chúng tìm thấy Emma Lemay trước. Nhân viên giám định y khoa cho biết chúng đã tra tấn bà. Có lẽ chúng đòi tiền. Hay có lẽ chúng muốn tên của vợ anh. Dù sao đi nữa, cuối cùng Emma Lemay đã chết. Và khi tôi cố tìm hiểu nhân dạng thật của bà, nó đã gióng lên những hồi chuông báo động.
- Và gã FBI này - Yates. Hắn đã nghe thấy à?
- Phải. Hoặc có thể hắn đã biết về Lemay. Có thể hắn dùng nó làm cái cớ để xuất hiện và can dự vào, tôi không chắc.
- Cô nghĩ Yates đang cố che đậy chuyện gì à?
- Tôi có nguồn tin cho biết về cái trò quay phim tống tiền liên quan đến đám con gái vị thành niên. Ông ta không chắc chuyện có thật hay không. Nhưng nếu có, phải, tôi nghĩ bằng cách nào đó hắn đã bị cột vào tất cả chuyện này.
- Tôi nghĩ hắn đẩy tôi ra vì tôi đang tiến lại quá gần. Giờ này hắn cũng đang có mặt ở Reno.
Matt nhìn thẳng phía trước.
- Còn bao xa nữa?
- Khu kế tiếp.
Xe chưa kịp rẽ thì Loren nhận ra Cal Dollinger bên cạnh một căn nhà di động. Hắn đang nghiêng mình nhìn qua một ô cửa sổ. Nàng đạp phanh.
- Mẹ kiếp.
- Gì thế?
- Chúng ta cần vũ khí.
- Sao? Có chuyện gì?
- Đó là người của Yates. Cạnh cửa sổ kia kìa.
Dollinger đứng thẳng dậy. Họ nhìn thấy hắn thò tay vào trong áo và rút súng ra. Với một tốc độ trái ngược hẳn với tầm vóc hắn, Dollinger xông tới cửa trước, đẩy mạnh và biến vào bên trong.
Matt không hề do dự.
- Đợi chút. Anh đi đâu đấy?
Anh không nhìn lại, không dừng bước. Anh băng tới căn nhà. Qua cửa sổ, anh có thể nhìn được bên trong ngôi nhà lưu động.
Olivia đang ở đó.
Nàng đột ngột đứng dậy và giơ hai tay lên. Một người phụ nữ khác - anh đoán là Kimmy Dale - cũng có ở đó. Nàng mở miệng toan kêu lên. Dollinger đang chĩa súng vào họ.
Hắn bấm cò.
Ôi, không…
Kimmy ngã. Olivia vụt rơi khỏi tầm nhìn. Matt không giảm tốc độ. Dollinger đang đứng không xa khung cửa sổ.
Lấy hết đà, nhận ra không còn thời gian làm gì khác nữa, Matt xông thẳng vào mặt kính. Anh rụt cằm vào và giơ cẳng tay ra trước.
Kính vỡ tan một cách dễ dàng ngoài sức tưởng tượng.
Matt rút chân vào theo. Anh rơi xuống đất và vẫn không do dự gì. Dollinger vẫn cầm súng. Miệng hắn há ra vì ngạc nhiên. Matt không muốn để lỡ cơ hội, anh nhảy bổ vào hắn.
Hệt như nhảy vào một khối xi măng. Dollinger gần như không suy chuyển.
- Chạy đi! - Matt gào lên.
Đến lượt Dollinger phản ứng. Hắn chĩa súng vào Matt. Matt giơ cả hai tay nắm lấy cổ tay Dollinger. Anh kéo.
Dollinger cũng vậy. Mặc dù đang dùng hai tay chống với một, Matt vẫn thua trong cuộc đấu sức với Dollinger.
Dollinger đấm móc bàn tay còn rảnh vào mạng sườn Matt.
Matt cảm thấy bụng vỡ nát, không khí thoát hết ra ngoài. Anh muốn gục xuống và quằn quại trên sàn.
Nhưng anh sẽ không làm thế.
Olivia đang ở đây.
Nên anh dùng hết sức giữ chặt cái cổ tay đó.
Một cú đấm thứ hai nện vào duỗi xương sườn anh.
Mắt Matt trào lệ. Anh thấy những vệt tối sầm. Tri giác của anh mất dần, nắm tay lỏng ra.
Một giọng nói hét lên:
- Đứng yên! Cảnh sát đây! Hạ vũ khí xuống!
Đó là Loren Muse.
Dollinger buông anh ra. Matt khuỵu xuống sàn.
Nhưng chỉ trong một tích tắc. Anh ngước lên nhìn Dollinger. Trên mặt hắn toát lên vẻ thích thú. Anh nhìn quanh căn phòng.
Không thấy Loren Muse đâu cả.
Matt hiểu mọi chuyện sẽ xảy ra thế nào. Dollinger sẽ tự hỏi vì sao Loren không ra mặt. Hắn sẽ nhớ ra nàng mới từ Newark bay đến đây, nàng chỉ là một điều tra viên hạt, và các nhà chức trách sẽ không cho nàng mang súng đi loanh quanh.
Hắn sẽ nhận ra Loren không có vũ khí. Rằng nàng chỉ đánh đòn gió.
Olivia đang bò tới chỗ Kimmy Dale. Matt nhìn nàng.
Mắt họ gặp nhau.
- Đi đi! - anh mấp máy trong miệng. Anh nhìn lại Dollinger.
Dollinger đã định thần lại.
Hắn lại vung mũi súng về phía Olivia.
- Không! - Matt gào lên.
Anh co chân lại và đẩy tới như hai chiếc piston. Anh biết một điều về nhưng cuộc ẩu đả thật sự. Anh biết rằng người thiện nghệ lớn xác luôn đánh bại người thiện nghệ nhỏ con. Nhưng anh không quan tâm chuyện thắng thua. Anh chỉ quan tâm đến chuyện cứu mạng vợ mình. Anh chỉ cần làm đủ để Olivia có thể thoát thân.
Matt còn biết một điều khác.
Ngay cả người to lớn nhất, mạnh mẽ nhất cũng có những điểm yếu như tất cả chúng ta.
Matt duỗi tay làm một thế chặt. Anh nhảy lên và phang hết sức vào giữa háng Dollinger. Gã khổng lồ phát ra một tiếng ứ và gập người lại. Trên đà gục xuống, hắn chụp lấy Matt. Matt cố vươn thẳng lên, nhưng Dollinger quá to lớn.
Chỗ yếu, anh nghĩ. Đánh vào chỗ yếu.
Matt đập đầu về phía sau. Sọ anh va vào sống mũi Dollinger. Dollinger tru lên và đứng thẳng dậy. Matt nhìn sang vợ.
- Cái gì thế…
Olivia vẫn chưa chạy đi. Anh không tin nổi chuyện đó. Nàng vẫn ở cạnh Kimmy, loay hoay với cẳng chân người bạn, cuống cuồng cố gắng cầm máu hay làm gì đó, anh đoán.
- Đi ra! - Anh gào lên.
Dollinger đã hồi phục. Khẩu súng bây giờ nhắm vào Matt.
Từ phía bên kia căn nhà lưu động, Loren Muse kêu lên và nhảy bổ lên lưng Dollinger. Nàng quờ tay tìm mặt hắn.
Gã khổng lồ hất người về phía sau, mũi và miệng đầy máu.
Hắn như một con ngựa lồng lên hất Loren rơi ra. Nàng va mạnh vào tường. Matt nhảy lên.
Nhằm vào những chỗ yếu.
Anh cố chọc vào mắt Dollinger nhưng không được. Hai tay anh trượt xuống. Chúng dừng lại trên cổ gã khổng lồ.
Hệt như ngày xưa.
Hệt như bao nhiêu năm về trước, trong khuôn viên trường Đại học Massachusetts, với một cậu thanh niên tên Stephen McGrath.
Matt không quan tâm.
Anh bóp thật mạnh. Anh ấn ngón tay vào chỗ lõm ở cuống họng. Và bóp thêm nữa.
Mắt Dollinger lồi ra. Nhưng tay cầm súng của hắn đã tự do. Hắn nâng súng chĩa vào đầu Matt. Matt buông một tay khỏi cổ họng hắn. Anh cố làm chệch hướng nòng súng của Dollinger. Cuối cùng khẩu súng cũng nổ. Có thứ gì đó nóng hôi lách vào lớp thịt bên dưới hông Matt.
Chân anh cứng đờ. Tay anh buông ra khỏi cổ Dollinger.
Súng của Dollinger đã sẵn sàng. Hắn nhìn vào mắt Matt và bắt đầu bóp cò.
Một tiếng súng vang lên.
Mắt Dollinger lồi ra thêm một chút. Viên đạn đã trúng vào thái dương. Gã khổng lồ khuỵu xuống sàn nhà. Matt xoay người lại và nhìn vợ.
Trên tay nàng là một khẩu súng nhỏ. Matt bò tới bên nàng. Họ cùng nhìn xuống. Kimmy Dale không chảy máu từ chân, mà từ một chỗ ngay phía trên khuỷu tay.
- Cậu vẫn nhớ, - Kimmy nói.
Olivia mỉm cười.
Matt hỏi:
- Nhớ cái gì vậy?
- Như em đã kể với anh, - Olivia đáp, - Kimmy luôn giữ một khẩu súng trong bốt. Chỉ cần vài giây là em moi được nó ra.
Người Vô Tội Người Vô Tội - Harlan Coben Người Vô Tội