Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Châu Hoàn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 472
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 566 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 17:47:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 295: Quấn Quít Làm Phiền Theo Đuổi, Bắt Đầu Mở Màn
illiam? aCô lập 9ftức sửng 3sốt, cô 67còn nhớ 4rõ khi đó 8là do An eNhiễm giới b0thiệu đổng esự trưởng 1của LN là 9William, Duy eAn dễ dàng 2dốc hết 7tài sản ffđầu tư 1muốn đấu 3thầu một 22hạng mục enhưng bị dthua lổ sau 17cùng nhà 0họ Quý bị 05phá sản, dmọi việc b5đều do cAn Nhiễm 9câu kết 8với William. b © DiendanLeQuyDon Nếu như fnói An Nhiễm e4làm như vậy 95vì hận mình cmuốn làm ctổn thương angười thân d4của mình, acòn William emột doanh bnhân cũng 39có tiếng cbtăm, người b1đàn ông 8kia tại sao blại tàn 6anhẫn làm d1ra chuyện 4hại người 82như vậy?
“Duy 39An, tại 2sao William 9lại muốn feliên thủ 90cùng An Nhiễm?” 6Hoan Nhan abbình tĩnh 4flại, mi 4atâm không bkhỏi nhíu cchặt, An edKhã Khã abị hắn 67hại chết, 1An Nhiễm clại xuất 02hiện, đối 21phó với 86nhà họ 69Quý, cô 88ấy thực 1ehiện ý ađịnh rất ddễ dàng, 88đến cuối 8cùng LN thu amua toàn 8bộ công 59ty Cảnh fThịnh của 0nhà họ d1Quý, trong 0fđó người dthắng lớn c7nhất chỉ ecó LN, chỉ 0có William, 1tất cả 4bmọi việc anhư một 1chuỗi mắc 54xích mà 70sợi dây 1chính để aexâu lại 20với nhau 57là William.
“Nhà 9họ Quý a2cùng LN không 6ccó thù oán 8sâu đậm 7gì, chẳng 2qua ba em 19và thị etrưởng 26lúc bấy 5giờ có e2quan hệ ftốt hơn, 22bởi vậy 78ký được 9fnhiều hạng dfmục lớn, 1mà LN thì fcũng muốn 6có được cdnhững hạng 6emục đó e7nên cạnh 39tranh là efđiều khó 3tránh khỏi, b5nếu như 86nói hai bên 2có quan hệ 1gì thì cũng cfchỉ những 7cái đó 5mà thơi.’
Duy 37An sơ lược amột phen, 90tay đang fcầm điếu 92thuốc dụi 80mạnh vào bcái gạt 9atàn, tàn 57tro tung tóe ftrong gạt 50tàn, cậu 6bthâm trầm 8nói tiếp 5hai hàng 28chân mày 0cau chặt 0lại hơn: b8“Năm năm asau trở eelại thành 03phố A, Thân 3thị liên a5tục cạnh etranh trên cthương trường c8Singapore, d8mà đầu 9não của 01LN lại ở 4đó, huống echi nghe nói batân thị 54trưởng 8dlại là 8bạn bè 57với William.” 59Duy An càng 9nghĩ càng 3cảm thấy 3chuyện không 4đơn giản, dWilliam người 37đàn ông fnày cũng bfkhông phải 4loại người 8akhiêm tốn dnhư đã 2thể hiện 6trước mặt d1Quý gia năm dnăm trước, fechẳng qua 29bởi vì eanguyên nhân 3akia mới 3bị hắn ffta thâu tóm e7công ty, cmà bây giờ 0cậu lần 0enữa trở 9clại chỗ 9này vẫn 26chưa đứng 11vững, cậu 4không thể c1đảm bảo 8cngười đàn công tên eWilliam kia 52có nương d7tay hay không? e5“Có thế 7chứ!” dHoan Nhan 5nhẹ nhàng ddgật đầu: f“Có lẽ c2là vì vậy 96nên William e0kia mới 9eliên thủ 2cùng An Nhiễm fadễ dàng b6diệt trừ 5người nhà ahọ Quý blại thừa dcdịp thu 7dmua Cảnh 4dThịnh, mà 6bây giở 41LN đã là 4công ty đứng 2đầu ở 8nơi này, 6sau này em e2dự định 9làm sao?”
Đương dnhiên em 02muốn mua aelại Cảnh aThịnh, 68Duy An lông 8mày nhíu 9lại, kế 41đó dụi 32mạnh đầu athuốc đang 9cháy dỡ f8vào cái d7gạt tàn, 1trên khuôn 3mặt tuấn emỹ cậu 86ta hiện elên ý cười abuồn, hàng 8lông mi dài 9rũ xuống 99che giấu 5đôi mắt 8e”Chị yên 4tâm đi, d3những gì 8ebị mất 57từ trong 4btay em, từng 6fcái một 17em sẽ lấy alại.”
“Duy 1fAn, em phải 74cẩn thận.” baHoan Nhan dngồi ở ddchổ kia 25nhìn Duy 36An, ánh mắt 0đơn thuần 57từ năm 3năm trước acủa cậu 3ebây giờ eakhông còn 2nữa, trước 0mặt giờ 4bchỉ là baánh mắt esắc bén 4của người cđàn ông 9trưởng 95thành, thậm 9chí khi nhìn b8Thân Tống 7Hạo cũng 1chỉ là 80ánh mắt 0clạnh lùng eddò xét, 7cô không e3biết mình anên vui hay d4buồn nữa.
“Chị 0hãy yên 07tâm đi, 69em bây giờ 6không còn 3flà Quý Duy 5eAn của năm 3năm trước, ekhông ai 4có thể 8tổn thương 7em cũng như 2atổn thương 5đến những 74người em 93quan tâm 51nữa.”
Duy 00An nhẹ nhàng dfcười một eetiếng, nụ 0cười quá 33mức sáng 0fchói ngược dlại càng 88làm cho người abta cảm thấy 9bđau lòng 3thêm., lúc 3trước Á 3Hi đã từng 0có nu cười 05còn rực 9frỡ hơn 0so với ánh e2mặt trời, e3bây giờ 24đã rời ckhỏi cuộc 4đời cô ecàng lúc 88cảng rời 72xa, cô muốn faníu giữ 31lại nhưng 5từng chút 5từng chút cdmột theo 05kẽ tay cô a0rời đi, bachợt cô 96cảm thấy 5mình như 0già đi nhìn 07trong gương acthấp thoáng 4vài nếp 37nhăn.
************ 3Thân thiếu, 9không phải 5anh đã trở 30vể Singapore arồi sao?” 5bNhìn biệt 3bthự nhà 9họ Thân 1eở thành fphố A đã 7dời đi, 8fcòn ở Singapore 3anh vì cô 0đã chuẩn cfbị chu đáo f4tất cả e1nhưng bây dbgiờ lại 1cho chuyển 1vể nơi dđây, Kỳ 7Chấn hơi 6ngạc nhiên 4theo lý thuyết 38khi ông cụ 2mất đã 3có di ngôn ekhông lý 5cnào Thân 44Tống Hạo 1không tuân 5theo.
“Tạm 2thời tôi 2fở lại cbnơi đây, f6các người fvẫn như bcũ ở bên a9Singapore, 6những chuyện 84nhỏ nhặt 2bên đó 0các người 16tự làm 06chủ không 3cần phải 8hỏi ý kiến bbtôi.” Thân 9Tống Hạo 4bvừa chỉ a0đạo công dcnhân khuân 4vác vừa 98hướng Kỳ a6Chấn nói 02.
A aDương nghe fmấy lời 42nói này 3cuả Thân 1aTống Hạo dkhông khỏi 5thở một fhơi dài enhẹ nhõm: d“Tốt rồi, 3dtôi tưởng fđâu anh 48lại dời 1ctổng bộ 4tới đây, 8nếu mà bnhư vậy ckhông phải cbtôi không 63thể trở c1lại Singapore dasao?”
“Ồ, 5Tần Thiếu 6Dương anh 4tại sao dlại lo lắng 8không trở dfvề Singapore eđược vậy?” 0Trần Nhị 21lập tức 4tiếp lời 2elén lút 1nhìn cậu 5ta: “Không 83phải mới b4vừa kết d9hôn ở đó e8nên không 6bnỡ xa người?
“Tôi anói, A Dương 9anh cũng 1bkhông quá dcoi trọng cnghĩa khí 0drồi, có 2dmột dạo 4không thấy f6bóng dáng 6fanh đâu, f2mọi chuyện bbtrong công 7ty giao hết 0cho tôi và 3Trần Nhị 22xử lý, f4có phải ccanh mãi đi 54tán gái dfphải không?” 09Kỳ Chấn 1cũng cười ađi tới cbắt đầu 7ép hỏi.
Tần b1thiếu gia 6nhướng 3cao lông damày khẽ afvặn vào abnhau, cậu fcũng chưa 42bao giờ cgặp qua 9phụ nữ f3nào khó 3khăn như 1vậy “Ôi 1xem ra Thái 0tử gia hắc cđạo của bchúng ta ađộng lòng 9rồi.” 2Thân Tống b5Hạo tranh 55thủ lúc 2rảnh rỗi 4quay mặt 7sang không 7nhanh không abchậm nói cmột câu. 85 © DiendanLeQuyDon Anh mặc 8áo sơ mi 82màu đen dtay áo được 9xắn lên fthật cao, a4vạt áo 9một nửa 3nằm trong 25lưng quần, 1cmột nữa 7thì xốc 5xếch bỏ 7ra ngoài, 64tuy rằng không eckềm chế 6được cái cbhơi nóng 40bức người 6kia thế 7nhưng khóe 2môi vẫn 0nhếch lên 5cnụ cười, blàm Kỳ fChấn giật 34mình la lên: ca“Thân thiếu 7còn anh thì f4sao? Tôi dxem ra anh 0ccũng động e0lòng rồi” Thân 74tống hạo 4cười nhạo afmột tiếng 5rồi lại 3cúi đầu 0đáy mắt 5thoáng tia afmất mát, 5nếu là 9Nhan Nhan 6nghĩ như 6fvậy nói 25như vậy dthì tốt 1rồi, Kỳ 1Chấn trong 3lúc nhất 7thời không bfbiết nói c6gì cho phải 2lúng túng 8chốc lát 3rồi xoay 0mặt lại afđi trêu afghẹo a Dương: 7“Thiếu 7Dương, cô 0agái đó ehình dáng banhư thế 8nào, khi anào thì 78đem qua ra femắt anh f0em đây?”
Trần cNhị thấy bkhông khí f1có chút 21nặng nề, 0bcủng lật f6đật nói 7theo phá 17tan bầu bkhông khí 68ảm đạm: 6”Phải 57rồi, cho 15tới bây dgiờ chúng 9ta còn chưa 22thấy có b8một ai cự e9tuyệt một 94người oai dphong lẫm eliệt như 56Thái tử 5gia của 52chúng ta 1nha.”
Tần c8Thiếu Dương 6phun ra khỏi fmiệng một engụm khói dthuốc lá 2vòng khói ddài nhỏ, fccon ngươi 8fnguy hiểm 0nheo lại, 19anh nhếch 5cmôi cười 1elạnh: “Trở 1lại Singapore 70không chiếm 15hữu được 3cô ấy, bbtôi không 1fmang họ 21Tần!”
Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Minh Châu Hoàn