What holy cities are to nomadic tribes - a symbol of race and a bond of union - great books are to the wandering souls of men: they are the Meccas of the mind.

G.E. Woodberry

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 57
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1433 / 32
Cập nhật: 2017-08-25 08:10:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 26
yron và Win hẹn gặp nhau cách đó ba khu nhà gần một trường tiểu học. Một chiếc xe đỗ ở đây sẽ đỡ lộ liễu hơn. Win vận toàn đồ đen, bao gồm cả một chiếc mũ trùm đầu màu đen che kín những lọn tóc vàng của anh.
“Tớ không nhìn thấy hệ thống báo động,” Myron nói.
Win gật đầu. Dù sao còi báo động cũng chỉ là những mối phiền toái nho nhỏ, không phải kẻ phá bĩnh. “Tớ sẽ quay lại trong vòng ba mươi phút.”
Anh đã quay lại. Vừa đúng giờ.
“Cô bé không có trong ngôi nhà. Hai giáo viên sống ở đó. Tên ông ta là Harry Davis. Ông ta dạy tiếng Anh ở trường trung học Livingston. Vợ ông ta là Lois. Bà ta dạy ở một trường cấp hai ở Glen Rock. Họ có hai cô con gái, đang tuổi học đại học, dựa vào mấy tấm hình và việc họ không ở nhà.”
“Đây không thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên được.”
“Tớ đã đặt một thiết bị GPS vào cả hai chiếc xe rồi. Davis còn có một cái cặp tài liệu bọc gói rất kỹ, đựng đầy bài thi và kế hoạch giảng dạy. Tớ cũng đặt một chiếc vào đấy luôn. Cậu về nhà, ngủ một tí đi. Tớ sẽ cho cậu biết khi nào ông ta thức dậy và bắt đầu di chuyển. Tớ sẽ bám theo. Và sau đó chúng ta sẽ theo dõi ông ta.”
Myron bò lên giường. Anh đoán giấc ngủ sẽ không bao giờ đến với anh. Nhưng nó đã đến. Anh ngủ sâu cho tới khi anh nghe thấy một tiếng cạch của kim loại vọng lên từ tầng dưới.
Bố anh là một người rất thính ngủ. Khi còn trẻ, Myron thức dậy lúc nửa đêm và cố gắng đi qua phòng bố mẹ anh mà không đánh động bố anh. Anh không bao giờ thành công. Bố anh cũng không thức giấc từ từ. Ông thức giấc với một cú giật nảy người, cứ như ai đó đã đổ nước đá vào đũng chiếc quần dải rút của ông vậy.
Anh cũng vậy khi nghe thấy tiếng cạch. Anh bật dậy trên giường. Khẩu súng nằm trên chiếc bàn ở đầu giường. Anh chụp lấy nó. Điện thoại di động của anh cũng ở đó. Anh bấm nút gọi nhanh cho Win, đường dây báo cho Win tắt tiếng và nghe lén.
Myron ngồi thật im và lắng nghe.
Cánh cửa trước bật mở.
Dù là ai đi nữa, chúng đang cố gắng giữ yên lặng. Myron nhẹ nhàng trườn đến chỗ bức tường cạnh cửa phòng ngủ của anh. Anh chờ đợi, nghe ngóng thêm một chút. Kẻ đột nhập đã đi qua cửa trước. Điều đó thật kỳ quặc. Cái khóa đã cũ. Nó có thể bị cạy ra. Nhưng để làm nhẹ như thế - chỉ một tiếng cạch nhanh gọn - có nghĩa là dù đó là ai, hay đó là những ai, chúng cũng rất khá.
Anh chờ đợi.
Những bước chân.
Chúng rất êm. Myron ép lưng lên tường. Khẩu súng nắm chặt trong tay. Cẳng chân anh nhức nhối vì vết cắn. Đầu anh ong ong. Anh cố gắng vượt qua nó, cố gắng tập trung.
Anh tính toán vị trí tốt nhất để đứng. Dán chặt vào bức tường bên cạnh cửa, nơi anh đang đứng hiện giờ - điều đó rất tốt cho việc nghe ngóng, nhưng nó không phải là lý tưởng, bất kể những gì bạn vẫn thấy trong các bộ phim, nếu ai đó bước vào căn phòng của anh. Thứ nhất, nếu kẻ đó khá, hắn sẽ mong đợi điều đó. Thứ hai, nếu bọn chúng có hơn một người, vồ một tên từ sau cánh cửa sẽ là hành động tệ nhất. Bạn buộc phải tấn công ngay lập tức và do đó để lộ mất vị trí của mình. Bạn có thể túm được tên thứ nhất, nhưng tên thứ hai sẽ cho bạn ra bã ngay.
Myron bước nhẹ nhàng về phía cửa phòng tắm. Anh đứng sau đó, người cúi thấp, cánh cửa gần như khép lại. Anh đã có một góc hoàn hảo. Anh có thể nhìn thấy kẻ đột nhập bước vào. Anh có thể bắn hoặc nói vọng ra - và nếu anh có bắn đi nữa, anh vẫn ở một vị trí tốt nếu có ai khác hoặc xông vào hoặc rút lui.
Những bước chân dừng lại phía bên ngoài cánh cửa phòng ngủ của anh.
Anh chờ đợi. Hơi thở của anh văng vẳng trong lỗ tai. Win rất giỏi vụ này, phần kiên nhẫn. Đó chưa bao giờ là sở trường của Myron. Nhưng anh trấn an bản thân. Anh ghìm sâu hơi thở của mình. Đôi mắt anh dán lên khung cửa để ngỏ.
Anh nhìn thấy một bóng đen.
Myron chĩa khẩu sũng vào giữa cái bóng. Win có lẽ sẽ ngắm vào đầu, nhưng Myron nhắm vào giữa ngực, mục tiêu độ lượng nhất.
Khi kẻ đột nhập bước qua khung cửa và đi vào chỗ sáng một chút, Myron gần như thở hắt ra thành tiếng. Anh bước ra từ sau cánh cửa, vẫn giữ nguyên khẩu súng.
“Chà, chà,” kẻ đột nhập nói. “Sau bảy năm, kia có phải một khẩu súng trong tay anh không hay chỉ là anh mừng quá vì gặp em đấy?”
Myron không nhúc nhích.
Bảy năm. Sau bảy năm. Và trong vài giây, cứ như bảy năm kia chưa từng xảy ra vậy.
Jessica Culver, người tri kỷ cũ của anh, đã trở lại.
Người Hùng Trở Lại Người Hùng Trở Lại - Harlan Coben Người Hùng Trở Lại