Chướng ngại chỉ đe dọa được bạn một khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Tác giả: HienPhan2805
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 499 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:37:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
19 - Nên Vui Hay Buồn?
ưa qua
Trời sáng
Không có anh
Nhưng em vẫn sống tốt!
_Sky_
Tối hôm qua Hiền ngủ sớm nên sáng nay dậy tâm trạng rất tốt, tưởng chừng như sự u sầu hôm qua đã bị rửa trôi đi mất.
Tối hôm qua Anh, My, Chi, Minh, Khang cũng ngủ rất ngon.
Sáng hôm nay tâm trạng ai cũng tốt nên Anh rủ mọi người cùng đi chơi.
...
Lát sau
...
Anh và Hiền bước xuống, mặc đồ đôi, áo phông đen in hình cáo trắng và quần jeans
My và Khang diện thun đỏ sọc trắng, My mặc váy ngắn đen còn Khang mặc quần bò
Chi mặc váy ngắn màu xanh rêu còn Minh áo phông cùng màu và jeans
Tất cả cùng ngồi lên con limousine bạc mui trần của Anh và thẳng tiến đến công viên giải trí
...
Ở một đầu thành phố, cô gái cùng anh trai và bạn bè chơi đùa thoả thích.
Nào biết đầu kia, chàng trai đang vật vã trong cơn đau khổ và mượn rượu làm bạn, mặc kệ bạn thanh mai an ủi, quyến rũ ra sao.
...
Huy mệt mỏi dựa lưng vào tường
Thứ tình cảm này, thật đúng là nguy hiểm mà...
Cưới không được thì không nói, giờ thì cưới rồi mà không giữ được mới nói, đau, đau lắm!
- Phạm Minh Hiền! Em đi, đi luôn đi!
Ả Áng đang mân mê tấm thân Huy nghe thì giật mình.
"Huh, anh Minh Huy vì ả ta mà thế này đây! Bị tao bắt chưa đủ để mày hoảng à? Được rồi, tao sẽ chơi đến cùng, cho mày biến khỏi tâm trí anh Huy, à không, tốt nhất nên biến khỏi thế giới này luôn đi!"
Huy nhìn bạn thanh mai "tốt bụng"
- Áng, tớ phải làm gì?
- Quên cô ấy đi!
- Tớ, còn yêu cô ấy!
Lời nói đó của Huy đã khiến Áng tức giận hơn.
Huy cứ nói hết tâm sự mà không hề biết ả thanh mai kia là một con rắn độc có hạng...
Ừ thì trước khi quen Linh và Hiền, Huy có quan hệ với Áng rất nhiều lần, nhưng chỉ là lúc anh đắm chìm trong men rượu, không hề biết gì...
Không thể trách anh được...
Ở ngôi biệt thự đó,
Một chàng trai cứ điên cuồng nốc rượu, điên cuồng đập phá đồ đạc...
Một con rắn độc giả người cứ liên tục dùng những lời mật ngọt đẩy hình bóng người yêu cũ ra khỏi đầu chàng trai và nạp hình ảnh quyến rũ của mình vào đầu chàng...
...
Hôm nay Hiền chơi rất vui.
Từ sáng đến tối, Tuấn Anh và mọi người luôn làm cô cười.
Ha... Đúng là cô có anh trai và bạn bè tốt thật!
...
Tối, 7h
Tại một nhà hàng sang trọng mang tên Gia Đình Hạnh Phúc
Tuấn Anh, Hiền và mọi người đang dùng bữa ở đó.
Cô gái nhân vật chính ăn một cách ngon lành.
Cho đến khi...
Chàng trai kia khoác tay con rắn độc bước vào...
...thu hút mọi ánh nhìn.
Ả Áng sau một hồi thuyết phục thì cũng đưa Huy ra ngoài ăn tối được.
Huy mặc vest đen, ả mặc chiếc đầm đỏ choé ngắn không thể nào ngắn hơn nữa.
Nhìn ả khoác tay Huy thân mật, Hiền bỗng thấy nhói trong tim, tay đang cầm dao và nĩa run bần bật, ánh mắt sắc lẹm chiếu về cặp "thanh mai trúc mã" kia.
Cảm thấy có người đang nhìn mình, Huy và ả cùng quay đầu lại nhìn.
Anh hoảng hốt.
Là cô ấy?
Cô ấy đang ở đây?
Huy thật sự muốn chạy đến ôm Hiền vào lòng
Nhưng,
Nhưng giờ họ còn là gì của nhau?
Hiền à?
Em muốn vậy, phải chứ?
Ừ anh tôn trọng quyết định của em.
Nhìn em kìa
Em đang găm vào tim anh cái ánh nhìn căm hờn, giận dữ.
Em giận anh à?
A...
Em khóc?
Em đừng khóc?
Em khóc, anh đau lắm!
Cả ba cứ nhìn nhau, cho đến khi Tuấn Anh, My, Chi, Minh, Khang khuyên Hiền nên ăn tiếp.
Cô không nói gì, đứng phắt dậy, chạy đến bên Áng
"Chatt"
- Chào cô, cái này tôi trả lại cho hôm trước
"Chattt"
- Cái này là vì cô dám đụng đến tôi. À mà Minh Huy...
Minh Huy nhìn cô đầy mong chờ.
Huh, nghĩ cô tha thứ cho anh?
Sai bét!
"Pặc"
Hiền giựt phắt cái vòng trên cổ Huy mà cô tặng anh lúc trước
- Cái này... Anh không xứng!
"Pặc"
Cô giựt nốt cái trên cổ mình
- Ừ thì tôi thừa nhận là còn yêu anh, đáng lẽ tôi phải đeo nó, nhưng mà, chậc, vòng đôi mà chỉ một người đeo thì nghĩa lí gì chứ?
Nói xong thì cô quay bước, đi ra khỏi nhà hàng, không quên liệng hai chiếc vòng xuống sông, miệng cô khẽ thốt ra một câu
"Hãy để biểu tượng của anh và em trôi theo nước vĩnh viễn anh nhé..."
Trong quán, Huy còn đang ngỡ ngàng thì Tuấn Anh, My, Chi, Minh, Khang đã chạy theo Hiền, không quên nhìn lại Áng một cách căm thù.
Ả thì tiếp tục lay lay tay Huy kéo anh đi ăn ở chỗ khác, chứ ở đây tiếp để nghe dân đen bàn tán à?
...
Hiền ngồi bên bờ sông, mắt lơ đãng nhìn dòng nước xiết.
Đau một lần chưa đủ à?
Sao anh còn cào xé trái tim em lần hai
Lần ba?
Em không đủ mạnh mẽ đâu anh à!
Hiền tựa đầu lên đầu gối.
Có ai hiểu mình đâu?
Hay là chết đi?
Hiền cười khẽ với cái ý nghĩ của mình.
Ừ chết đi
Chết được về với bố với mẹ,
Chẳng phải tốt hơn sao?
"Xoẹt, bùm"
Một tia sét rạch ngang trời mở chỗ cho những hạt mưa rơi xuống đất.
Chà...
Thời tiết
U ám thế này chắc là cũng muốn cô về với bố mẹ?
Rồi tất cả sẽ ổn khi cô về với bố mẹ thôi
Nhắm mắt, buông tay, để lại tất cả.
Rồi bình minh sẽ lên
Mọi việc sẽ bình thường lại thôi!
"Hiền!!!!"
Cô nghe loáng thoáng tiếng người gọi mình trong mưa
Anh Tuấn Anh!
Hà My!
Vân Chi!
Nam Khang!
Nhật Minh!
Xin lỗi mọi người!
"Tùm"
Thân thể bé nhỏ ngã xuống dòng nước xiết
Cô đã bỏ lại tất cả.
Như Nguyên Linh-bạn thân của cô
Chà...
Lần này, có lẽ cô sẽ mang lại niềm vui cho Minh Huy và Mai Áng thôi.
"Minh Huy
Em xin lỗi vì không nói lời tạm biệt
Nhưng
Chúc anh hạnh phúc"
Giọt nước mắt chua xót lăn xuống hoà quyện vào dòng nước đục ngầu cuốn con bé đi xa
"Tùm"
Là ai?
Ai vừa nhảy xuống vậy?
Là...?!
Hình bóng mờ ảo của người đó hiện lên trước mắt cô
Gì thế?
Gì thế?
À, người đó gọi tên cô
Dù là ai thì đừng gọi.
Đừng gọi
Gọi nữa tôi sẽ không về với bố mẹ được mất.
Làm ơn để tôi đi
Chút nữa thôi
Khó thở quá...
Sắp tới lúc rồi
Vĩnh biệt...
Lúc Hiền vừa nhắm mắt thì cũng là lúc
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Minh Huy kịp kéo thân hình nhỏ bé ấy lên!
*Flashback lúc nãy*
Áng vừa kéo được Huy ra khỏi nhà hàng thì anh vùng ra chạy theo Hiền
Vừa thấy cô nhảy xuống thì cũng nhảy theo
*End Flashback*
Trong đầu Huy lúc nãy thật sự không muốn Hiền phải ra đi, cô ấy phài ở bên cạnh anh.
Nếu
Hiền biết được
Thì
Thì...
Cô nên vui hay buồn?
Ngốc Quá Vợ À Ngốc Quá Vợ À - HienPhan2805