Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Tác giả: Điên Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 443
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1825 / 28
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 211: Tiên Lễ Hậu Binh (1)
au khi hội năm vị trưởng lão tổng bộ Hoa Nhân bang Xuống sân bay Xong, cũng không có lập tức tới Trung Quốc thành. Mà ban đầu tìm một tòa khách sạn năm sao nghỉ tạm. Sau đó. bọn hắn mới phái người đi tới Trung Quốc thành thông tri cho Lý Dật rằng, bọn hắn đã tới Los Angeles rồi.
Trung Quốc thành. trong căn biệt thự của Ðường Hải. Hôm nay Lý Dật đặc biệt mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, cằm râu cũng lưỡi, cả người thoạt nhìn phá lệ tinh thần. Cứ việc đã biết hội năm vị trưởng lão đã tới Los Angeles, nhưng Lý Dật tuyệt không có sốt ruột, thậm chí hắn một bên nhàn nhã uống trà, một bên đọc tin tức báo mới ra hôm nạy. Bởi vì đối với hắn, hành tung của hội năm vị trưởng lão có thể nói là rõ ràng như trong lòng bàn tay, hết thẩy đều nằm trong sở liệu của hắn.
“chủ nhân. bên ngoài có người cầu kiến, hắn bảo thân phận là người từ tổng bộ Hoa Nhân bang.” Bỗng nhiên Anh Hoa mở cửa thư phòng ra, thái độ khong chút biểu cảm nào nói.
Anh Hoa vẫn mặc một chiếc áo gió màu đỏ, cũng lần đầu tiên gặp mặt bất đồng duy nhất chính là, hiện tại nàng nói chuyện với Lý Dật phát âm trung Văn rất chuẩn, hơn nữa phi thường gãy gọn.
Hiển nhiên làm một sát thủ Xuất sắc. phương diện ngoại ngữ của Anh Hoa đã được trải qua huấn luyện đặc thù. Có thể nói, luận tiếng phổ thông tiêu chuẩn, nàng đủ trình độ giả mạo một người đại lục chính gốc.
“Để cho hắn tiến vào đi.” Nghe Anh Hoa thông tri, Lý Dật hiểu đám lão gia hỏa kia đã đứng ngồi không yên rồi.,..Mấy vị trưởng lão sỡ dĩ không trực tiếp đến Trung Quốc thành, chính là thích chơi kiểu quan cách. muốn cho Lý Dật phải đích thân đi nghênh đón.
Nữa phút đồng hồ sau, một gã đại hán mặc âu phục đen biểu tình phẫn nộ tiến vào trong thư phòng của Lý Dật. Sau khi tiến vào thư phòng, hắn căn bản không đợi Lý Dật mở miệng, trực tiếp nói:“ Lý Dật, năm vị lão gia tử phái ta đến thông báo cho ngươi biết rằng, các ngài đã tới Los Angeles rồi.”
“Cái gì?” Lý Dật lộ ra một cái biểu tình kinh ngạc rất tự nhiên, khẩn trương nói:“ Năm vị lão gia đến đây ư? Đến lúc nào thế?"
Chứng kiến bộ dáng kinh ngạc của Lý Dật. tên đại hán đắc chí nhếch miệng. hừ lạnh nói: “Một giờ trước, đừng nói cho ta rằng, ngươi không biết chuyện này.”
“Thật sự bất hảo, ta quả thực không biết chuyện này." Lý Dật cười khan hối lỗi. sau đó đứng dậy nói: “Ði thôi. ta cùng ngươi đi gặp năm vị lão gia tử.”
Nhìn nụ cười trên khuôn mặt Lý Dật, tên đại hán hơi có chút nghi hoặc. hắn theo năm vị trưởng lão biết được, Lý Dật chính là nhân vật có thể ăn tươi nuốt sống người. Hắn quả thực không tin Lý Dật, không biết năm vị trưởng lão đến Los Angeles rồi.
Lý Dật nhìn thấu tâm tư của tên đại hán. bất quá chắc chắn hắn sẽ không giải thích ngọn ngành. Mục đích không đến sân bay đón năm lão gia hỏa này phi thường rõ ràng, chính là muốn cấp cho năm lão già này một đòn phủ đầu nho nhỏ lập uy. Đương nhiên. Lý Dật hành động rất thông minh, bởi vì năm lão gia hỏa này trước khi đến Los Angeles cũng không có thông tri cho hắn.
Đến lúc này. năm lão gia hỏa đã tới. phái người qua thông tri cho Lý Dật, tự nhiên hắn sẽ không tiếp tục đùa giỡn uy phong. Đã trải qua nhiều chuyện tình như vậy. Lý Dật đã hoàn toàn thay đổi chính mình. hắn biết khi nào thì nên đùa giỡn, khi nào thì nên nhường nhịn.
Mặc dù hắn cũng không sợ năm lão gia hỏa này, nhưng đúng như Phương Cảnh Minh từng nói. nếu hắn thật sự trở mặt với năm lão gia hỏa này, thì phải chấp nhận trở mặt cùng tổng bộ Hoa Nhân bang. Đến lúc đó, hắn có thể hô phong hoán vũ ở phân bộ Los Angeles, nhưng muốn thống nhất cả Hoa Nhân bang thì chính là kẻ ngốc nói mê. Không biết cố tình hay là vì nguyên nhân nào khác, khách sạn năm lão gia hỏa nầy cư ngụ, cách Trung Quốc thành không bao nhiêu Xa.
Lý Dật từ lúc rời khỏi Trung Quốc thành chỉ dùng mười phút thời gian liền đã tới nơi.
Trên đường đi, Lý Dật đã biết tên của người đại hán kia kêu là Hình Phong, tâm phúc của vị trưởng lão tọa đường. Hội trưởng lão của Hoa Nhân bang phân biệt thành. Tọa đường. Bồi đường, Chấp đường, Hình đường...
Cùng so sánh với Hồng môn Xưa kia, Hoa Nhân bang thiếu mất Lệ đường, có thể đối với người hiện đại mà nói, lễ nghi chiếm cân lượng nhẹ hơn rất nhiều. Tọa đường thời Hồng môn Xưa kia tương đương với chức tả tướng tổng quản sự vụ, quyền thế nghiễm thiên.
Thời buổi hiện giờ trong Hoa Nhân bang, tuy hội trưởng lão đã trở thành một đoàn thể, nhưng Tọa đường trưởng lão quyền lợi vẫn lớn nhất, cũng có thể coi như là đại trưởng lão. Đương nhiên, cùng so sánh với quá khứ, hội trưởng lão công bằng hơn một chút. muốn đề nghị làm sự tình gì đều phải thông qua quyết định của năm người mới thành được. Bất kỳ một vị trưởng lão nào cũng không thể trực tiếp làm ra quyết định trọng đại đối với bang hội.
Theo bề ngoài mà nói, cái này để suy yếu đi quyền lực của năm vị trưởng lão, thế nhưng thật ra quyền lực của hội trưởng lão cũng chỉ tăng mà không có giảm
Lý Dật bước vào trong đại sảnh của một gian phòng Xa hoa nghênh đón năm lão gia hỏa này. Để tỏ lòng tôn trọng. hắn cũng không cho Anh Hoa đi theo vào, mà nàng ta bảo hộ ở ngoài cửa.
So sánh với Lý Dật, năm lão già này còn muốn phô trương hơn, sau lưng mỗi người đều có hai gã đại hán làm bảo tiêu, có thể nói rằng mười phần uy phong.
Từ khi Lý Dật bước chân vào phòng. mục quang của năm lão này luôn luôn dừng ở trên người hắn, dường như hận không thể đem toàn bộ suy nghĩ trong lòng Lý Dật nhìn thấu, mới chịu bỎ qua. Nhưng chính là bọn họ phải thất vọng rồi, bọn họ không nhìn ra được chút sơ hở gì tư trên nét mặt của hắn được.
Trên mặt Lý Dật lộ vẻ tươi cười thản nhiên, chẳng những thế còn mang theo hương vị tôn kính. Khi bước chân đi hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, cước bộ nện mạnh không nói. mỗi bước bằng nhau chỉ dài nữa mét. giống như dùng thước đo lường qua bình thường!
Chi tiết nhỏ này rơi vào mắt năm lão gia hỏa cùng đám bảo tiêu ở sau lưng. Trong lòng bọn họ không khỏi kinh ngạc. Năm lão gia hỏa này có khả năng leo lên được cương vị trưởng lão, đều là do tuổi trẻ quên mình đổi lấy. Bọn hắn cũng từng là nam nhân sống trên lưỡi đao liếm máu, bọn hắn tự nhiên rõ ràng, không ở dưới tình huống cố ý. mỗi bước chân nện Xuống khoảng cách đều tăm tắp, cái này khó khăn đến bậc nào. Cùng so sánh với bọn hắn mà nói, đám bảo tiêu đứng sau lưng kia trong lòng còn cổ quái hơn rất nhiều.
“Tiểu Dật bái kiến năm vị thúc thúc.” Lý Dật ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới trước mặt năm lão gia hoả này, làm ra một cái hành lễ tiêu chuẩn, động tác gọn gàng, diễn cảm tôn kính nhìn không thấy chút sơ hở nào.
Chứng kiến một màn như vậy, năm lão gia hỏa không tự chủ được khẽ trao đổi ánh mắt, theo sau đó bọn hắn đều nở nụ cười, nụ cười kia phảng phất như muốn cho đối phương biết: “Hắc! Tiểu tử này thoạt nhìn thực là biết điều.”
“Tiểu Dật ah!" Ngắn ngủi trao đổi ánh mắt qua đi. vị trưởng lão Tọa đường dẫn đầu mở miệng: “Lần này cậu ở Los Angeles, biểu hiện phi thường không tệ, long đầu đại ca cùng chúng ta đều rất vui mừng.”
Khi vị đại trưởng lão mở miệng, trong đầu Lý Dật hiện ra ba chữ “Trương Đức Khôn.”
Đã ngoài sáu mươi hai tuổi. Trương Đức Khôn có mái tóc bạc trắng. bất quá thoạt nhìn tinh thần cũng khộng tệ lắm, hơn nữa cẩn thận quan sát thì con người lão ta chẳng phải là cái loại cổ hủ. Mái tóc bạc trắng chải ngược trên đầu, kiểu tóc này từng thịnh hành cả nước. khi trên truyền hình công chiếu bộ phim “Đỗ thần".
Ngày đó, Châu Nhuận Phát để kiểu tóc này, vô số thiếu nữ đã yêu thầm trộm mến, có thể nói rằng phong quang vô hạn.
“Người này âm hiểm giả dối. là vị trưởng lão có tâm địa thâm sâu nhất trong hội. Hắn có thể nắm chắc cương vị Tọa đường cho đến ngày hôm nay, không phải dựa vào thân thủ cương hãn, mà là bằng đầu óc thông minh, lanh lợi.”
Một số thông tin tư liệu khẽ thoáng qua trong đầu của Lý Dật. cùng lúc đó. hắn cũng phát hiện, giữa năm lão già này, Trương Ðức Khôn có tinh thần diện mạo tốt nhất. Bởi vì thời trai trẻ, Trương Đức Khôn chưa từng phải chịu qua vết thương, không giống những vị trưởng lão kia. đều mang vẻ ảm đạm, cách thời gian tiến nhập vào trong quan tài đã không còn lâu nữa.
“Trương thúc, đó là việc Tiểu Dật nên làm." Lý Dật bình tĩnh đón nhận ánh mắt của Trương Đức Khôn. nói.
Vừa nghe Lý Dật cẩn thận trả lời như thế, năm lão gia hỏa này càng cười vui vẻ thêm, tại bọn hắn Xem ra. Lý Dật hiện giờ so với trong tưởng tượng lúc trước, thì khiêm tốn hơn rất nhiều. hẳn là mọi chuyện sẽ phi thường thuận lợi.
“Tiểu Dật, năng lực cùng sự quyết đoán của cậu, đều nằm ngoài dự liệu của mọi người chúng ta! Cậu trẻ tuổi như vậy mà đã có thành tựu to lớn, điều này làm cho năm lão già chúng ta thực Xấu hổ!" Trương Đức Khôn tiếp tục nói.
Lời của hắn vừa thốt ra, lập tức lại có một lão khác Xen vào: “Phải ah! Thời gian khi chúng ta còn bằng tuổi cậu. vẫn chỉ giữ cái chân sai vặt trong bang thôi."
Lần này người mở miệng chính là Chu Thành, trưởng lão Hình đường. Chu Thành là trưởng lão thấp tuổi nhất trong hội, năm nay chỉ mới năm mươi ba tuổi, gánh vác cương vị trưởng lão hai năm qua. Người quen biết Chu Thành đều biết, hắn là một dạng điển hình a dua. ai cho hắn nhiều lợi ích thì hắn tư tể. Cái thứ người này hôm nay có thể cùng người Xưng huynh gọi đệ. nhưng ngày mai vì lợi ích mà sẽ tiễn người đi gặp Diêm Vương.
Người theo chủ nghĩa ích lợi cá nhân! Đây là mô tả chính Xác nhất về con người của Chu Thành!
Có thể nói, ở trong năm đại trưởng lão, trừ bỏ Trương Ðức Khôn cùng Chu Thành ra, những người khác đều dựa vào thời kì trai tráng Xông pha, mà chiếm được uy vọng tại bang hội. đến khi về già thuận theo tự nhiên. nắm giữ cương vị trưởng lão.
“Tiểu Dật còn trẻ, cần phải học tập các chư vị thúc thúc.” Lý Dật thái độ thành khẩn nói.
Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải) Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải) - Điên Phong