If you truly get in touch with a piece of carrot, you get in touch with the soil, the rain, the sunshine. You get in touch with Mother Earth and eating in such a way, you feel in touch with true life, your roots, and that is meditation. If we chew every morsel of our food in that way we become grateful and when you are grateful, you are happy.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Điên Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 443
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1825 / 28
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 207: cừu Nhân? Ân Nhân? Chủ Nhân?(1)
iên Sinh, quy củ của hội sở chỉ có thể giải quyết ở hội sở, chúng em không thể ra ngoài...”
“Tiên Sinh, ngài muốn tắm rửa hay không?”
“Tiên sinh, quy củ của hội sở. chỉ cần chúng em tiếp khách. sẽ cho về nhà. Ngày mai em về nước, có thể nói cho em biết tên của ngài không? Em muốn cả đời đều ghi tạc tên của ngài vào lòng.”
“Tiên sinh, xin lỗi. em không biết mình vì sao lại ngủ. Em không phải cố ý, thực sự không phải cố ý! Hiện tại em tiếp tục phục vụ cho ngài. phục vụ cho đến khi ngài thõa mãn mới thôi!”
“Em sẽ nhớ kỹ tên của ngài, tiên sinh.”
Nhìn cô gái đang tươi cười sáng lạn trong tấm ảnh, Lý Dật ngây người nhớ tới ngày trước gặp Anh Tử tại hộp đêm Trân Châu Cảng.
Ngày trước, Gia Cát Minh Nguyệt cho Lý Dật giả trang thành một thương nhân Hồng Kông đến hộp đêm ám Sát Trần Hậu Thiên của Trúc Liên Bang. Lúc đó, Lý Dật vi diễn kịch nên cho Anh Tử ở bên người hắn, đồng thời cuối cùng Anh Tử còn dùng miệng phục vụ cho Lý Dật một lần.
Sau đó Anh Tử ngủ, sau khi tỉnh lại thấy trên giường không có máu hồng, sợ đến quỳ Xuống cầu Xin Lý Dật tha thứ, bất quá bị Lý Dật cự tuyệt.
Nghĩ đến cô gái đơn thuần, có điểm khả ái, có điểm thương cảm, trong lòng Lý Dật vô cùng nghi hoặc.
Nữ nhân nầy vì sao có tấm ảnh của Anh Tử?
“Buông tấm ảnh Xuống!” Trong lúc Lý Dật đang hồi ức những chuyện này. vẻ mặt nữ nhân trở nên cực kỳ lạnh lùng. Trên người càng hiện ra sát ý cường liệt. biểu tình phảng phất như đang nói cho Lý Dật, nếu như Lý Dật không buông tấm ảnh Xuống, nàng sẽ lao tới liều mạng VỚI Lý Dật!
Lý Dật nhìn ra được, nguyên bản nữ nhân vốn đã tiêu trừ địch ý với hắn, lúc biểu tình của nàng đột nhiện trở nên biến thành dữ tợn đến dọa người. Suy nghĩ một chút, Lý Dật đặt bức ảnh Xuống ghế, sau đó nhìn chằm chằm con mắt nữ nhân hỏi: “Ngươi là ai của Anh Tử?”
“Ngươi là súc sinh.” Nữ nhân nhanh tay chụp bức ảnh vào lòng bàn tay, cảm giác như vừa bắt được thứ gì đó quý giá nhất trên đời, cả người nàng run lên trừng mắt nhìn Lý Dật. nếu như lúc này nàng có thể giết chết Lý Dật. nàng tuyệt đối sẽ không do dự.
Nhìn biểu tình quái dị trên mặt nữ nhân, Lý Dật bỗng nhiên nghĩ, có lẽ giữa hắn và nữ nhân có điều gì hiểu lầm
Hiểu được điểm này, Lý Dật trầm giọng hỏi: “Thoạt nhìn, ngươi giống như là thân nhân của Anh Tử. Àh, nếu như ta không đoán sai, ngươi hẳn là chị của nàng.”
“Ngươi nói không sai. ta là chị của Anh Tử!" Nữ nhân chăm chú cắn môi, nàng cắn thật mạnh, thế cho nên bị rách môi. Máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ đôi môi khêu gợi, nàng lãnh u u nhìn chằm chằm Lý Dật: “Tuy rằng hiện tại ta không giết được ngươi. thế nhưng sẽ có một ngày ta sẽ lấy lại công đạo cho em gái của ta!”
Trong khoảnh khắc, giọng nói của nữ nhân dị thường khẳng định. Cảm giác như phía trước cô núi đao biển lửa, nàng cũng sẽ không chối từ.
“Tạ tựa hồ cũng không làm gì em gái của ngươi.” Lý Dật nhíu mầy, lần đó hắn hành động chỉ là dùng Anh Tử làm tấm bia che mắt, thế nhưng Xác thực không có làm gì Anh Tử. Dùng miệng phục vụ cho hắn. hoàn toàn là do Anh Tử tự nguyện. Lùi lại mà nói, với tình cảnh lúc đó của Anh Tử, dÙ Lý Dật có cướp đi lần đầu tiên của Anh Tử cũng không có chuyện gì Xem là đại ác. dù sao, Anh Tử Xuất hiện nơi đó Vốn là định bán thân.
Nữ nhân muốn mặc áo gió vào rời đi, ngạc nhiên nghe được Lý Dật giải thích, nàng giống như con Sư tử cái phát cuồng, bay thẳng tới Lý Dật!
Lý Dật đã sớm có phòng bị, thấy nữ nhân làm khó dễ. bèn dùng tay giữ nữ nhân. lạnh lùng nói: “Nói cho ta biết, rốt cục là chuyện gì Xẩy rạ, nếu như ta không đoán sai, ngươi hiểu lầm ta chuyện gì đó.”
“Phi." Nữ nhân bị Lý Dật giữ chặt, căn bản không cách giãy dụa. Nghe được Lý Dật vừa nói như thế, vô ý thức phun nước bọt vào Lý Dật, tàn bạo nói: “Việc ngươi làm, chính ngươi rõ ràng!”
“Chết tiệt, người nghe, ta không phải là người tốt gì, nếu như không phải ngươi là chị của Anh Tử, ta lập tức tống ngươi đi gặp ma vương!” Lý Dật nhíu mày nheo mắt, lạnh lùng nhìn chầm chậm nữ nhân.
Nữ nhân đón nhận ánh mắt băng lãnh của Lý Dật, chỉ cảm thấy phảng phất như mình bị tiến vào trong hầm băng, toàn thân cũng không thoải mái.
Bất quá nàng cũng nhìn ra, Lý Dật tựa hồ thập phần quan tâm Anh Tử. Dù Sao, Lý Dật cũng nói, lúc này không giết nàng, hoàn toàn là Xem trọng mặt mũi của Anh Tử.
Điều nầy không khỏi làm nữ nhân nghi hoặc.
Từ lúc nàng còn rất nhỏ đã mất đi người cha. khi đó mẹ của nàng mang theo nàng và Anh Tử cùng Sống với nhau. Vào thời gian nàng được năm tuổi. nàng và mẹ đi cùng em gái trên đường, kết quả gặp phải hai người Xạ lạ. mang nàng đi Xa.
Hai người Xa lạ là thành viên của sát thủ tổ chức, hai người trực tiếp đưa nàng trở về tổ chức.
Nếu như nói người thường thuở còn ấu thơ là hạnh phúc nhất, đáng giá hồi ức nhất, như vậy tuổi thơ của nàng lại chính là ác mộng!
Tròn mười hai năm, trong mười hai năm lẽ ra nàng phải được hạnh phúc nhất, nàng tiếp nhận sự huấn luyện của tổ chức sát thủ, từ trong một trăm cô nhi luyện ra, trở thành một trong năm người may mắn sống sót.
Trong đó có chín mươi lăm người vì huấn luyện mà kiệt lực chết, có người bị huấn luyện viên dùng súng bắn chết. cũng có một bộ phận chết trong tay nàng.
Vào lúc nàng mười tám tuổi rời khỏi tổ chức, bắt đầu chấp hành nhiệm vụ. Đồng thời, nàng căn cứ theo ký ức mơ hồ, nhớ kỹ nàng còn một người mẹ và một em gái.
Vì thế cùng lúc khi đi Chấp hành nhiệm vụ, nàng lợi dụng tất cả những tài nguyên có thể lợi dụng điều tra nơi ở của mẫu thân và em gái. Công phu không phụ lòng người. vào lúc năm ngoái nàng tra được đầu mối. đồng thời cuối cùng Xác định Anh Tử là em gái của nàng, mà mẹ của nàng cũng vừa chết vào năm ngoái, chính Xác là chết vào lúc Anh Tử đang bị kẹt tại Trung Quốc.
Nữ nhân cùng Anh Tử và mẹ nàng thất lạc, mẹ của nàng cũng không hề tái giá. Mà chỉ một mình nuôi Anh Tử. Đồng thời dựa vào hai tay gầy còm đi làm kiếm tiền nuôi cả hai mẹ con, còn cung cấp cho Anh Tử được đi học.
Có người nói, thân thể người kỳ thực là một vật luôn bị tiêu hao, điểm này cũng không sai. Mẹ của nàng lúc còn trẻ Sức khỏe cũng không có vấn đề gì, nhưng khi lớn tuổi, toàn thân trên dưới đều là bệnh, toàn là bệnh nghiêm trọng.
Mẹ của nàng bị bệnh rất nặng, Sau đó cần nằm viện trị liệu, mà Anh Tử và mẹ từ nhỏ Sống cực khổ nương tựa lẫn nhau. ăn uống còn thành vấn đề, làm gì có tiền đi nằm viện?
Rơi vào đường cùng, Anh Tử đọc qua một tin quảng cáo biết được một cách kiếm tiền.
Tuy rằng Anh Tử biết được nội dung đích thực của công việc đó là gì, do dự thật lâu, thế nhưng nhìn thấy hình dạng hấp hối của mẹ, cuối cùng nàng tuyển chọn cách đi Trung Quốc. nỗ lực bán thứ duy nhất đáng giá của mình. kiếm tiền quay trở lại chữa bệnh cho mẹ.
Trên thực tế, nàng ở lại Nhật Bản cũng có thể bán thân, chỉ là giá tiền không cao bằng đi Trung Quốc, mà bệnh của mẹ lại cần rất nhiều tiền để trị liệu. Cho nên, nàng đi Trung Quốc.
Anh Tử ở tại Trung Quốc gặp được Lý Dật, đây là may mắn của nàng. Bởi vì Lý Dật cũng không cướp đi thứ quý giá nhất của nàng, thế nhưng lại cho nàng số thù lao mà nàng cần có. Vì thế, Anh Tử luôn ghi nhớ Lý Dật trong lòng, ở trong lòng Anh Tử, Lý Dật là ân nhân.
Bất hạnh của Anh Tử. khi nàng quay trở lại Nhật Bản. mẹ của nàng đã buông tay về cõi âm Khi chị của Anh Tử điều tra được tất cả, Anh Tử đã dùng số tiền kiếm được quay trở về tiếp tục đi học. Mà chị Anh Tử lại nghĩ muốn đối với người ngày trước làm cho Anh Tử mất đi trinh tiết lại tiến hành sự trả thù điên cuồng!
Trước khi chị Anh Tử đi tới nước Mỹ ám Sát Lý Dật, nàng đã giết chết mấy người Nhật Bản dụ dỗ Anh Tử đi làm việc bán thân bên Trung Quốc. sau đó nàng đi tới Trung Quốc giết chết lão bản của hội sở kia.
Chị của Anh Tử là một Sát thủ được tôi luyện từ nhỏ, trong thế giới quan của nàng khộng có đúng hay Sai. chỉ có giết và không giết.
Ai thương tổn em gái ta đều phải chết
Đây là lời thề sau khi chị của Anh Tử điều tra được tất cả.
Mà hiện tại, nàng cách lời thề của mình thật Xa.
Ðối với những điều này. Lý Dật cũng không hay biết.
Đối với Anh Tử, Lý Dật cũng không quên, đây cũng không phải vì ngày trước Anh Tử đã dùng miệng phục vụ cho hắn. mà là bởi vì cô gái nhỏ có điểm khả ái lại thương cảm kia từng quỳ trước mặt hắn, nguyên nhân là bởi vì không dâng hiến tấm thân XỬ nữ cho hắn.
“Anh Tử không phải Xảy ra chuyện gì rồi chứ!" Lý Dật nhíu mày. vẻ mặt quan tâm hỏi thăm.
Nhìn dáng vẻ quan tâm của Lý Dật, chị của Anh Tử có chút nghi hoặc nhìn Lý Dật, hừ lạnh nói: “Vì Sao ngươi lại quan tâm em gái ta như vậy?"
“Bởi vì nàng nói qua, sẽ nhớ ta cả đời này.” Lý Dật nhớ tới lời thề ngày Xưa của Anh Tử, giọng nói có chút phức tạp.
Nếu như nói, trước đó lời của Lý Dật chỉ làm chị Anh Tử kinh ngạc, lúc này, chị Anh Tử triệt để Sợ ngây người! Bởi vì sau khi nàng cùng em gái nhận thức nhau, mỗi một lần Anh Tử nói chuyện với nàng đều nhắc tới tên một nam nhân: Thứ Huyết.
Ngày trước nàng từng hỏi qua Thứ Huyết là ai.
Anh Tử nói: hắn là người mà cả đời này em sẽ không quên.
Nàng hỏi tiếp Anh Tử: vì sao.
Mỗi một lần, Anh Tử cũng sẽ không trả lời, ngược lại cũng lộ ra biểu tình Xấu hổ.
Vì thế nàng từng tìm phần lớn thời gian đi điều tra về Thứ Huyết. Nhưng Thứ Huyết chỉ là danh hiệu kiếp trước của Lý Dật, nàng làm sao tra Xong?
“Ngươi là Thứ Huyết?" Chị của Anh TỬ há to miệng, vẻ mặt khÓ tin nhìn Lý Dật. Hiển nhiên, nàng không thể tin được chuyện này là thực. Dù Sao kết quả nàng điều tra, chính Lý Dật cướp đi thân Xử nữ của Anh Tử.
Tên Thứ Huyết. Lý Dật chỉ nói qua cho Anh Tử. lúc này nghe chị Anh Tử hỏi, suy nghĩ một chút gật đầu nói: “Đúng vậy, Thứ Huyết là một danh hiệu của ta.”
“Sao lại như vậy?" Nếu như nói chị Anh Tử là một Sát thủ lãnh tĩnh, lúc này nàng là một nữ nhân bị hôn mê đầu, nàng điên cuồng lắc đầu. lầm bầm thì thào: “Ngươi như thế. nào khả năng là Thứ Huyết”
Trong lòng Lý Dật lo lắng Anh Tử có lẽ gặp nguy hiểm gì, thấy chị Anh Tử cừ lẩm bầm, đang định mở miệng hỏi, đã thầy chị Ành Từ tựa hố nhớ tới điều gì, lớn tiếng hỏi:“ Ngày trước có phải ngươi từng gặp phải em gái ta tại một hội sở ở Trung Quốc có tên là Trân Châu Cảng?"
“Đúng vậy." Lý Dật gật đầu thừa nhận.
Chị của Anh Tử thấy Lý Dật gật đầu thừa nhận, biểu tình thoáng trở nên bình thường một chút, tiếp tục hỏi: “Thân Xử nữ của em gái ta là bị ngươi cướp đi?"
Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải) Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải) - Điên Phong