It is what you read when you don't have to that determines what you will be when you can't help it.

Oscar Wilde

 
 
 
 
 
Tác giả: Cao Thiết
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Dung Nhi
Số chương: 558
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3121 / 53
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83: Mặc Cảm Về Diện Mạo.
hấy hai người hắn đã phát hiện ra mình, Hàn Phong cũng không nấp nữa, hét lên một tiếng, thân thể bắn mạnh về phía hai tên thủ vệ như tên rời cung.
Hai tên thủ vệ không ngờ người vừa xuất hiện tốc độ lại nhanh như vậy, thoáng giật mình. May mà cả hai đều có kinh nghiệm phong phú nên đã nhanh chóng ra tay thủ thế.
Một người di chuyển bước chân, giãn dần khoảng cách, chuẩn bị đợi Hàn Phong chui đầu vào lưới sau đó cả hai cùng phối hợp công kích hai mặt.
Chỉ có điều, suy nghĩ của chúng không sai, sau ở chỗ chúng đã đánh giá quá thấp thực lực Hàn Phong.
Lúc này Hàn Phong đang nóng như lửa đốt, đâu còn thời gian lằng nhằng với chúng.
Tay đặt lên eo, hắn rút ra thanh linh tê kiếm vừa mới sửa xong, trong chớp mắt, đấu khí được tăng mười phần trăm.
Hàn Phong đến trước mặt một người, trong lúc tên thủ vệ còn chưa kịp xuất quyền, linh tê kiếm đã mang theo một đường hàn quang, chém mạnh xuống, một đường máu tươi bắn ra.
Liền sau đó, Hàn Phong trở tay, tung một quyền đánh bay tên thủ vệ còn lại.
Tranh thủ cơ hội, Hàn Phong xoay người, linh tê kiếm lại đổi quỹ tích, đâm về phía tên thủ vệ.
Lúc này, trong tay Hàn Phong, linh tê kiếm như một món binh khí tràn đầy sát khí.
Trong nháy mắt đã thấy đâm xuyên qua hầu tên thủ vệ.
Hai thi thể vẫn còn ấm đổ gục xuống đất.
Vừa hay lúc đó, bên trong truyền ra những tiếng thét kinh hoảng. Hàn Phong cảm thấy huyết dịch trong người mình như phun trào, một luồng nộ hỏa không thể khống chế thiêu đốt toàn thân.
Bởi vì, hắn nhận ra tiếng thét kinh hoảng đó là của Liên Linh.
Tại một căn phòng trong nhà Liên Linh.
Lúc này, Liên Linh đang nằm bẹp trên giường, toàn thân vô lực, trước mặt cô là hai người.
Một người trong đó Liên Linh biết, đó chính là Trương Tử Lăng mấy ngày trước vừa bị cô đánh đuổi, người thanh niên đứng trước mặt Trương Tử Lăng thì cô không có chút ấn tượng nào.
Nhưng thông qua cuộc đối thoại của hai người, Liên Linh có thể biết thân phận của người đó, hắn là con trai thành chủ Hồng Diệp Thành Đỗ Bằng.
- Hắc hắc! Tử Lăng, vậy là không được đâu nhé, có món hàng đẹp thế này mà giấu đi không báo cho ca ca biết.
Đỗ Bằng mặt đầy tà dâm, nhìn thân thể ẩn mềm mại dưới lớp quần áo của Liên Linh.
Trương Tử Lăng đứng bên cạnh nhìn Liên Linh đầy căm phãn, lòng thầm nghĩ: Tiện nhân, lần trước để cô đắc ý, để xem lát nữa cô có phải quỳ xuống van xin ta không.
Nếu như không phải lần trước bị Liên Linh ra tay dạy bảo, biết mình tuyệt đối không phải đối thủ của cô, hắn cũng không tìm đến Đỗ Bằng nhờ báo thù.
Mặc dù gia tộc có vào tên thủ vệ tương đối mạnh, nhưng đó đều là thân tín của phụ thân hắn Trương Tử Sơn, hắn căn bản không thể điều động được.
Trong lúc không biết làm gì, hắn đành tìm Đỗ Bằng.
Đỗ Bằng thân là con trai thành chủ Đỗ Bán Thành, trong Hồng Diệp Thành đương nhiên có quyền lực không nhỏ.
Kì thực, Đỗ Bằng cũng chỉ là một tên ăn chơi trác tán, những người chơi với hắn đều chỉ quan tâm đến nhân vật Đỗ Bán Thành sau lưng hắn.
Trương Tử Lăng lần trước chịu thiệt, lần này đặc biệt dặn dò Đỗ Bằng, bảo Đỗ Bằng gọi thêm hai tên thủ vệ quân tinh anh nữa cùng đi.
Thủ vệ quân thủ vệ nghe thiếu thành chủ phát lệnh, tranh nhau đòi đi, cố tìm cơ hội biểu hiện trước mặt thiếu thành chủ, mong được thiếu thành chủ để ý, sau này còn có cơ hội phát triển sự nghiệp.
Đỗ Bằng làm việc gì cũng cẩn thận, thấy Trương Tử Lăng nói có vẻ nghiêm trọng, liền chọn ngay hai tên nhân giai tứ phẩm tinh anh nhất.
Mọi chuyện sau đó rất đơn giản, Trương Tử Lăng dẫn Đỗ Bằng cùng hai tên thủ vệ đến rừng liễu mà Liên Linh hay ngồi đánh đàn, để cho hai tên thủ vệ ra tay cùng một lúc.
Nhưng Liên Linh dù sao cũng cao hơn họ một phẩm cấp, hơn nữa trước khi động thủ Đỗ Bằng đã dặn hai người hắn không được làm bị thương Liên Linh, nên ban đầu hai tên thủ vệ cũng có chút bó chân bó tay.
Kết quả vẫn để Liên Linh tìm thấy khe hở, chạy thoát.
Hai tên thủ vệ khó khăn lắm mới tìm được cơ hội biểu hiện trước mặt Đỗ Bằng, sao có thể để cho cô chạy thoát dễ dàng như vậy, vội vàng đuổi theo.
Kết quả, Liên Linh vì quá hoảng loạn, bị đối phương đuổi kịp ngay trước cửa nhà mình.
Hai người hắn đương nhiên không để sai lầm lặp lại lần thứ hai, nhanh chóng chế phục Liên Linh.
Thấy tu vi Liên Linh lợi hại như vậy, Đỗ Bằng sợ đối phương sẽ giãy dụa phản kháng, nên sớm đã chuẩn bị nhuyễn hương tán, vẩy về phía Liên Linh.
Ban đầu, Liên Linh chỉ cảm thấy đấu khí trong người không thể tụ tập, sau đó cơ thể mềm nhũn vô lực, trong lòng hoảng sợ vô cùng.
Đỗ Bằng sai hai tên thủ vệ đưa Liên Linh vào phòng, sau đó đứng ngoài canh cửa.
Đợi hai tên thủ vệ ra ngoài, Đỗ Bằng mới đóng cửa phòng, đến bên Liên Linh.
- Tiểu mỹ nhân, để ca ca xem mặt mũi cô thế nào, sao phải che mạng, nhìn thân thể của cô, ta sắp không chịu nổi nữa rồi!
Đỗ Bằng nhìn Liên Linh nửa nằm nửa ngồi trên giường, mỉm cười dâm đãng nói.
Liên Linh sợ hãi nhìn đôi bàn tay đang dần tiếp cận mình, trong lòng hoảng sợ vô cùng.
Biểu tình này của Liên Linh càng kích phát thú tính trong người Đỗ Bằng.
Giơ tay nắm lấy tấm mạng che mặt, Đỗ Bằng ra sức giật!
Khoảnh khắc tấm mạng che mặt rơi xuống, Liên Linh cuối cùng cũng không kìm được nỗi sợ hãi trong lòng, thét lên một tiếng.
Tấm mạng rơi xuống, phần khuôn mặt xấu xí bị độc tố ăn mòn của Liên Linh lộ ra ngoài. Liên Linh cố nén cảm giác xấu hổ, phẫn nộ nhìn hai kẻ trước mặt.
- Đây... đây là cái gì vậy?
Đỗ Bằng sau khi nhìn rõ diện mạo thực sự của Liên Linh, sợ hãi lùi một bước, tấm mạng trong tay cũng bị hắn vội vàng vứt đi như trên đó dính thứ gì dơ bẩn lắm.
Trương Tử Lăng lúc này cũng đã nhìn thấy khuôn mặt thực sự của Liên Linh, sợ hãi nhắm chặt mắt.
Đỗ Bằng phản ứng nhanh hơn, lên tiếng chửi rủa Trương Tử Lăng:
- Đồ khốn, cái thứ xấu xí này mà dám lãng phí thời gian của lão tử.
Trương Tử Lăng há mồm, định lên tiếng phản bác nhưng chợt nhớ ra thân phận của Đỗ Bằng, đành phải nuối vào bụng. Sao hắn có thể ngờ Liên Linh lại xấu xí như vậy, nếu như hắn biết trước, hắn đã không lãng phí từng ấy tinh lực trên người cô.
Nghĩ đến đây, Trương Tử Lăng lại cảm thấy phẫn nộ.
Cảm thấy bản thân như một thằng ngốc bị lừa. Vì cô gái này, hắn tốn không biết bao nhiêu tâm lực, không ngờ cuối cùng lại là một kẻ xấu xí.
Nhìn Liên Linh đang nằm trên giường, mắt Trương Tử Lăng ánh lên vẻ hung tàn, tiến lên phía trước, định dạy cho Liên Linh một bài học cho hả giận.
Đúng lúc đó, cánh cửa đang đóng chặt đột nhiên bật tung.
Cả hai cùng giật mình thảng thốt.
Đỗ Bằng đã quen với việc tác oai tác quái trong Hồng Diệp Thành, đang định xoay người mắng kẻ nào không có mắt, dám xông vào đây.
Lúc hắn nhìn thấy Hàn Phong tay cầm linh tê kiếm, biểu tình không khỏi ngây ra, có vẻ như chưa ý thức được nguy cơ trước mắt. Đỗ Bằng khó chịu nói:
- Ngươi là ai? Sao dám tự tiện xông vào đây, chán sống rồi à.
Lúc này, Trương Tử Lăng cũng đã nhìn thấy Hàn Phong, lên tiếng nhắc nhở Đỗ Bằng:
- Tên này ta đã từng gặp trong rừng liễu, hình như có quen với Liên Linh.
Đỗ Bằng nghe vậy, nhổ phì một tiếng, quát:
- Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi là ai, bây giờ quỳ xuống dập đầu cho ta, dập cho đến khi bổn thiếu gia cảm thấy hết giận thì ta sẽ không trách ngươi tội làm ta giật mình nữa. Nếu không sau này đừng hòng dung thân được ở Hồng Diệp Thành này, cũng không biết tiểu tử ngươi mắc bệnh gì mà lại để ý đến một thứ xấu xí như cô ta.
Liên Linh đang nằm trên giường, khoảnh khắc Hàn Phong bước vào, thân thể cô không khỏi run lên, trong lòng bừng lên một tia hi vọng.
Nhưng chớp mắt, nghĩ đến việc mạng che mặt của mình đã bị người ta gỡ xuống, khuôn mặt xấu xí đã bị Hàn Phong nhìn thấy hết, nhất thời tim lạnh như tro, lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Ngạo Thị Thiên Địa Ngạo Thị Thiên Địa - Cao Thiết