Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 791
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2806 / 69
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 409: Giá Treo Thưởng Trên Trời (1)
ối với Lăng Tiêu mà nói, hôm nay chỉ cần hắn không chết, thì coi như đã thắng!
Hầu như mọi người đều cho là như vậy, kể cả chính người của gia tộc Âu Dương cũng chán nản rời đi!
Xuất ra rất nhiều cường giả để giết một người, nhưng vẫn không thành công. Ngược lại, còn để cho người ta giết chết một người của mình, có thể nói, mặt dù Lăng Tiêu bại nhưng trong vinh quang!
Hôm nay những người chứng kiến một trận chiến đấu ở nơi này, bất kể có thích hắn hay không, cũng có thể thừa nhận một điều, Lăng Tiêu đã giành chiến thắng trong trận này!
Chỉ có điều, hiện tại Lăng Tiêu căn bản cũng không có lòng ăn mừng chuyện này. Lăng Tiêu gần như hao hết toàn bộ chân nguyên, không chỉ thế, Huyền Thiên cũng bị thương nặng, còn Kim Hổ thì may mắn hơn một chút, kịp thời sử dụng phù độn mà Lăng Tiêu cho để bỏ chạy.
Lúc nãy Lăng Tiêu nhờ vào Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp, cùng với Huyền Thiên lệnh bài, bảo vệ ở trước ngực mình, tiếp nhận sáu luồng kiếm khí của Âu Dương Huy!
Chẳng những bản thân Lăng Tiêu bị trọng thương mà ngay cả mặt của Nguyên Anh trong tử phủ cũng như tờ giấy vàng, khí tức mong manh, tinh thần uể oải yếu ớt.
Lúc nãy Nguyên Anh của Lăng Tiêu cũng chuyển hóa toàn bộ chân nguyên thành tiên lực, hình thành một tầng phòng hộ rất dày ở trên lưng Lăng Tiêu, tuy nhiên với loạt bị đánh một cách bị động, cho dù tầng phòng hộ kiên cố cũng không chịu được sát chiêu mạnh mẽ kia của một Kiếm Thần bậc năm!
Sau khi Lăng Tiêu mượn lực lượng của đối phương bay lên trên không trung hơn mười dặm, liền sử dụng phù chú độn thổ ba lần, trực tiếp dùng hết một ít chân nguyên cuối cùng, mới chui ra từ trong lòng đất. Một vùng núi mênh mông, hắn căn bản cũng không biết mình đang ở đâu.
Nhưng một tấm phù chú độn thổ có thể chạy ra trăm dặm, ba tấm … Ít nhất cũng có khoảng cách ba trăm dặm!
Tuy nhiên, đối với cường giả chân chính mà nói, khoảng cách ba trăm dặm, căn bản chỉ trong nháy mắt.
Mặc dù biết không an toàn nhưng Lăng Tiêu cũng không còn khí lực chạy trốn nữa, cố gắng kéo thân thể trọng thương. Trong rừng rặm, hắn tìm được một góc cây không lồ, thân cây khoảng chừng hơn mười thước, thoạt nhìn cũng sắp mục nát, phía trên cây có một cái động, cách mặt đất năm sáu thước. Lăng Tiêu đề khí nhảy vào động, sau đó lấy ra một viên Tiểu Hoàn Đan từ trong nhẫn, rồi nhét vào trong miệng, một luồng cảm giác lạnh lẽo truyền khắp lục phủ ngũ tạng. Dưới loại nhiệt độ thiêu đốt lục phủ ngũ tạng, sau đó có một luồng lực lượng ôn hòa dung nhập vào trong kinh mạch, Lăng Tiêu bắt đầu ngưng thần hấp thu thiên địa linh khí vào.
Ước chừng trải qua hơn ba canh giờ, Lăng Tiêu mới mở hai mắt, bên ngoài một vùng tối đen, trong rừng yên tĩnh vô cùng, các loại chim chóc đều đã nghĩ ngơi, chỉ có một số sinh vật về đêm đang phát ra các loại âm thanh, càng về đêm càng yên tĩnh hơn.
Lăng Tiêu thở phào một hơi, tuy thương thế vẫn rất nghiêm trọng, nhưng ít ra không mất mạng, trong lòng thầm nghĩ. Lăng Tiêu nhảy từ trong động xuống, bay nhanh về phía đỉnh núi lớn trong rừng ở phía xa kia.
Lúc này không chạy thì còn chờ lúc nào nữa?
Lăng Tiêu trong lòng rất rõ, nếu như trước đây Âu Dương gia không quá coi trọng chuyện của mình nhưng sau hôm nay, mình đã trở thành tử địch hoàn toàn của Âu Dương gia ở Thánh Vực!
Trước mặt mọi người chém giết một tên của Âu Dương gia, sau đó còn trốn thoát đi. Tuy rằng đó không phải là thoải mái rời đi nhưng nó giống như tát một cái vào mặt của Âu Dương gia!
Một cái tát này, tuyệt đối là đánh vừa mạnh vừa đau!
Dưới sự chứng kiến của rất nhiều người, toàn bộ gia tộc Âu Dương gia đều bị mất mặt hết!
Cho nên hắn không hi vọng xa vời là Âu Dương gia sẽ bỏ qua cho mình. Đối với một gia tộc đang nắm giữ tài nguyên tinh thạch mạch khoáng bực này, biện pháp muốn giết chết mình thì có rất nhiều.
Tỷ như nói … Treo giải thưởng.
Vì tiền tài, cho dù là cường giả trong Thánh Vực, cũng có thể khiến cho bọn họ phải bán mạng!
Tinh thạch, người tu luyện đạt tới trình độ nhất định, phải có nó, mà đối với mỗi người trong Thánh Vực, cũng tràn ngập hấp dẫn.
Cho nên, cách tốt nhất là nhanh chóng thoát khỏi chỗ này!
Lăng Tiêu cẩn thận khống chế thương thế trong người, hướng về phía ngọn núi cao ở phía xa, thẳng tiến chạy xuống như điên. Mãi cho đến sáng hôm sau, khi mặt trời lộ ra ở hướng Đông, chỉ trong một đêm Lăng Tiêu đã chạy chừng hơn một ngàn dặm!
Đến cuối cùng, mệt đến nỗi không thể đi được, toàn thân ẩm ướt, thậm chí Lăng Tiêu cũng không lãng phí một chút chân nguyên dùng cho nó. Đối với hắn mà nói, mỗi một điểm năng lượng, cũng cực kì quý báu.
Xuyên qua rừng rầm thì xuất hiện một hồ nước rất lớn. Hồ nước xanh thẫm, trong suốt thấy đáy, thậm chí Lăng Tiêu không nghĩ xem đáy hồ có nguy hiểm hay không, thì trực tiếp nhảy vào, thân thể chìm vào đáy hồ.
Hồ nước nhìn như rất cạn, không ngờ cách bờ sâu mấy thước. Một cảm giác lạnh giá truyền đến xương, khiến tinh thần Lăng Tiêu hơi bị rung lên, cảm giác khô nóng trong lòng, giảm nhẹ rất nhiều
Đồng thời, vết thương trên lưng Lăng Tiêu, bắt đầu âm ỉ đau. Từ lúc bị thương đến bây giờ, Lăng Tiêu vẫn cố chịu đựng, không bận tâm sự đau đớn trên vết thương. Nhưng tới bây giờ, trên cơ bản hắn đã thả lỏng hoàn toàn, cảm giác đau đớn trên vết thương chợt dâng lên, xông lên đầu Lăng Tiêu. Loại đau nhức này, thiếu chút nữa, khiến Lăng Tiêu trực tiếp ngất đi.
Chuyện lần này lỗ vốn thật lớn nha!
Lăng Tiêu thầm nghĩ trong lòng, sau đó nhớ tới Âu Dương gia. Âu Dương Trường Không bị mình dùng một kiếm chém lên đầu, vừa mất mặt vừa uất ức, trong mắt hắn không kìm được lộ ra một chút ý cười.
Ta chịu thiệt, nhưng các ngươi không chiếm được tiện nghi!
Thánh Vực, thật đúng là làm cho người ta quá chờ mong!
Hiện giờ Lăng Tiêu không thể liên hệ được với Kim Hổ, cấm chế trên tinh thần lực của lão Hổ. Cho dù nó chạy trốn, ngoại trừ mình thì không ai có thể lấy ra, chi mong nó có thể hiểu được điều đó, bằng không nếu như nó chạy về Ma tộc, muốn lấy ra cấm chế này, thậm chí sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
Lăng Tiêu đã từng cảnh báo Kim Hổ, và cũng không lo lắng năng lực thích ứng của lão Hổ. Ở nơi này, năng lực thích ứng của lão Hổ chắc không kém hơn mình bao nhiêu.
… ….
Âu Dương gia, theo sự trở về của Âu Dương Huy, gia chủ Âu Dương Thiên Phong giận dữ.
Âu Dương Huy có cảnh giới Kiếm Thần bậc năm nhưng vẫn khúm núm trước mặt Âu Dương Thiên Phong, cũng không dám thở mạnh hơn một chút, nghe Âu Dương Thiên Phong răn dạy giống như gió mạnh mưa rào, không nói được lời nào. Bởi vì hắn biết, lúc này dù có giải thích thế nào, cũng chỉ làm tăng thêm sự phẫn nộ của Âu Dương Thiên Phong thôi.
-Ta căn bản là không muốn nói chuyện cho một đám rác rưởi các ngươi! Một võ giả có cảnh giới Kiếm Thần bậc cao, mang theo một đám võ giả cấp Thánh, lại có thể bị một thiếu niên mới phi thăng từ nhân giới, bị một thiếu niên chưa đến hai mươi tuổi thong dong chạy thoát và còn làm cho nổi tiếng, còn giết một người … Các ngươi nói đi, các ngươi có phải là rác rưởi hay không! Khó lắm sao, một chút việc nhỏ ấy mà còn phải khiến ta phải ra tay hay sao?
Trên mặt Âu Dương Thiên Phong không có chút cảm xúc nào, giọng nói vô cùng lạnh lùng, người có chút hiểu lão cũng biết, đây là biểu hiện lão đang tức giận cực kỳ. Toàn bộ Âu Dương gia tộc, ngoại trừ đám lão già mấy trăm năm cũng không thấy bóng dáng, gần như không ai mà không sợ khuôn mặt này của Âu Dương Thiên Phong.
Bởi vì Âu Dương Thiên Phong không chỉ là gia chủ Âu Dương gia trong Thánh Vực, tay nắm tài nguyên khổng lồ, mà còn là tu luyện giả chân chính vượt qua cảnh giới Kiếm Thần!
Ở trong Thánh Vực, Kiếm Thánh và Kiếm Thần, là danh xưng của võ giả từ nhân giới mang đến. Trên thực tế, nó không phải là danh xưng thực sự.
Ở thời đại viễn cổ, trước lúc chúng thần chiến đấu, chỗ Thánh Vực này, tuy nhiên khi đó điều kiện để phi thăng Thánh Vực quá mức khó khăn so với hiện tại!
Bởi vì khi đó chúng thần đang nắm giữ, Thánh Vực cũng chia ra rất nhiều thế lực, tỷ như Tinh Linh tộc trong Thánh Vực, do Tinh Linh thần quản lý. Long Tộc thì do Long thần quản lý, còn Thú tộc thì do Thần thú … …
Cho nên, vào lúc đó, trong nhân giới, người có thực lực cao nhất thực sự chính là Kiếm Thần bậc sáu!
Hơn nữa, vào thời kì đó, còn có rất nhiều nghề có thực lực không kém gì Kiếm Thần bậc sáu. Tuy nhiên theo trận chiến của chúng thần, một lượng lớn tử vong, đến cuối cùng, cả nhân giới chỉ kế thừa một loại kiếm thuật. Mà trong Thánh Vực, khi đó lại vô cùng điêu tàn, theo sự đối lập của chúng thần, trong Thánh Vực đã xảy ra đấu tranh với quy mô lớn, kết quả là lưỡng bại câu thương, gần như thực sự không có người thắng.
Thánh bi biến mất, nhân tài trong Thánh Vực suy yếu. Lúc này, Thánh Vực Đại Đế dung nhập vào Thánh Vực, nắm giữ một phần quy luật, từ lúc đó, toàn bộ võ giả có cảnh giới từ Kiếm Thánh trở lên, đều bị hút vào Thánh Vực, Nhân giới … Đến tận giờ vẫn không có võ giả cao cấp!
Cho nên, trong Thánh Vực, có một số cường giả còn sống trong trận chiến của chúng thần, mà trong mắt bọn họ, Kiếm Thánh cũng được, Kiếm Thần cũng được, căn bản là chỉ cần một ngón tay cũng có thể nghiền chết kẻ đó, căn bản là một cái nhìn khinh thường!
Trước Thánh Vực Đại Đế, trong Thánh Vực không có phân chia cấp bậc Kiếm Thần.
Tiên thiên vũ giả có thể hấp thụ thiên địa linh khí, bắt đầu chuyển hóa vũ kỹ thành một cách thức hoàn toàn mới, mượn uy lực của thiên địa, tìm hiểu một ít ý thâm sâu trong thiên địa. Tuy rằng vẫn chưa thoát khòi phạm vi của võ giả, nhưng trên thực tế đã có tính chất khác nhau so với võ giả bình thường!
Tiên thiên vũ giả, lại phân làm ba cấp sơ, trung, cao.
Sau Tiên Thiên vũ giả thì được gọi là Tu Luyện Giả.
Ngạo Kiếm Lăng Vân Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi