A dirty book is rarely dusty.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 492
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5828 / 172
Cập nhật: 2014-12-04 16:05:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 288: Sùng Thành Phong Liêm Kế Tô Hộ
ọi người thấy Băng Tuyết không chút dung tình chém bay đầu Viên Hồng, đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Trương Tử Tinh lại biết thần thông của Viên Hồng, tuyệt đối không có khả năng chết đi như vậy. Trong nguyên tác, ngay cả Tam Tiên Lưỡng Nhận kích của Dương Tiễn cũng chưa từng giết được hắn, sau này Lục Áp dùng đến Trảm TIên Phi đao mới có hiệu quả.
Quả nhiên, chỉ thấy chỗ bị mất đầu của Viên Hồng tỏa ra một đạo thanh khí, từ gáy mọc ra một đóa bạch liên hoa, đoa bạch liên hoa kia vừa phóng ra một cái liền thu lại, hình thành một cái đầu.
Băng Tuyết cũng không cho Viên Hồng có cơ hội sống lại, chân vừa chạm đất, thanh đại kiếm không biết đã xuất hiện trong tay từ bao giờ, lập tức phóng tới Viên Hồng.
Nhưng tốc độ Viên Hồng sống lại cũng cực nhanh, Băng Tuyết vừa tới gần người đã phục hồi lại như cũ. Hắn thấy Băng Tuyết hung mãnh xông tới, cấp bách vận chuyển Bát Cửu Huyền Công, hóa thành một con cự xà ( rắn lớn ), đem cả Băng Tuyết lẫn thanh đại kiếm quấn chặt lấy. Băng Tuyết muốn giãy dụa, nhưng Bát Cửu Huyền Công của Viên Hồng không phải chuyện đùa, cũng không phải cái thứ ảo thuật bình thường có thể sánh bằng, biến thành cự xà liền có sức mạnh cuốn quanh cực kỳ mạnh mẽ, nhất thời không cách nào giãy ra được.
Băng Tuyết giãy dụa không có hiệu quả, giống như bị cự xà cuốn lấy mà mất đi lực lượng, thân thể không ngờ lại mềm xuống, cuối cùng ngay cả hình thể cũng nhỏ lại, như bị chôn vùi trong con cự xà.
Ánh mắt Trương Tử Tinh rơi vào vùng đất phía dưới thân cự xà " Chảy " ra một chất lỏng màu xám, chất lỏng này sau khi " Chảy " ra khỏi cự xà, bằng tốc độ vượt quá sức tưởng tượng nhanh chóng ngưng kết thành hình.
Viên Hồng càng quấn càng chặt, muốn làm cho Băng Tuyết hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, nhưng đột nhiên phát hiện thấy không đúng, hóa ra cái hắn quấn chỉ là thanh kiếm mà thôi, chủ nhân của thanh đại kiếm lại không thấy đâu.
Lúc này Viên Hồng cảm giác thấy trên đỉnh đầu bỗng xuất hiện một bóng đen thật lớn, ra là một con đại điêu ( chim ưng lớn ), hai cánh như gió, chính là đang giương móng vuốt lao xuống. Viên Hồng bất ngờ không kịp phòng ngự bị trảo của đại điêu quắp lấy. Sau khí đại điêu bắt được cự xà lập tức vỗ cánh bay lên. Từ trên cao đem ném xuống, té trên mặt đất, đang muốn cắn xé thì đột nhiên bạch quang hiện lên, cự xà biến mất không thấy đâu, chỉ thấy một đầu quái điểu cực lớn xuất hiện trước mắt đại điêu. Đầu quái điểu này chỉ có một chân, lông trắng, trên người có hồng vân, trong miệng bốc lên hỏa diễm, đúng là hóa thân của Hỏa Thần và Mộc Thần trong truyện thần thoại: Tất Phương.
Hóa thân Tất Phương này Viên Hồng từng sử dụng trong tác chiến với Khuyển Nhung, còn ngọn Hồng Liên hỏa diễm có thể đánh bại cả Tu La nữ này, bởi vì Viên Hồng khi đó còn chưa tới tầng năm của Bát Cửu Huyền Công nên sử dụng cũng chỉ tương đối miễn cưỡng, mà hôm nay hắn đã kết hợp hoàn mỹ với lực lượng của Huyền Tang Côn hóa thân thành hình dạng Tất Phương, uy lực thực không thể so sánh nổi.
Có thể nói, Viên Hồng đã xuất ra tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn, đây cũng là một loại khằng định với thực lực của Băng Tuyết.
Tất Phương thân là thần điểu, quả nhiên hết sức lợi hại, đại điểu không đánh lại được bị chộp lấy, mình mẩy đầy thương tích, trên người cũng bị đốt trọi nhiều chỗ. Ngọn lửa trong miệng Tất Phương lại phun ra một lần nữa, đại điểu không ngờ bị thần hỏa kia luyện hóa thành tro tàn.
Viên Hồng thấy đại điểu bị đốt thành tro bụi, đột nhiên tỉnh lại, không khỏi thất kinh, mới vừa rồi hắn cao hứng, nhất thời quên khống chế lực, lỡ tay giết chết Băng Tuyết! Băng Tuyết này sư bá phải mất rất nhiều khổ tâm mới dạy dỗ ra. Lần này xong rồi, làm sao giao phó với sư bá đây?
Lúc này, tro bụi đang rơi trên mặt đất bỗng hóa thành chất lỏng màu xám. Kỳ quái là, cho dù nhiệt độ cao từ thần hỏa của Tất Phương, cũng không thể làm bốc hơi được chất lỏng này. Chất lỏng tự động tụ về trung tâm, nhanh chóng dung hợp lại, sau đó khôi phục lại nguyên hình Băng Tuyết. Lúc này trên hộ giáp tay phải của nàng xuất hiện một thiết bị, trông giống một chiếc hộp kim loại, từ đó vươn ra mấy cái ống ngắn.
" Đình chỉ! Băng Tuyết! " Trương Tử Tinh vừa thấy cái hộp kim loại kia, lập tức hạ lệnh cho Băng Tuyết ngưng lại. Dù sao cũng chỉ là người nhà luận bàn với nhau, nếu tiếp tục liều mạng đẽ bị thương tổn không đáng có.
Băng Tuyết vừa nghe giọng của chủ nhân, cũng không thấy bất kỳ động tác gì, chỉ thấy những cái ống ngắn tự động thu vào trong hộp, lập tức chiếc hộp phân tán thành mấy linh kiện, sau đó dung nhập vào cánh tay của Băng Tuyết. Viên Hồng đáp xuống đất, hóa lại thành hình người, nhìn dáng vẻ hoàn hảo khong chút tổn hại của Băng Tuyết, không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc.
" Hầu nhi, nhị đệ không có ở đây đã dám buông lỏng rồi! " Trương Tử Tinh đi tới, không chút khách khí gõ vào đầu Viên Hồng một cái: " Ngươi ngay từ đầu đã vô cùng khinh địch, kết quả là bị Băng Tuyết áp chế, nếu không phải Bát Cửu Huyền Công quả thực huyền diệu, ngươi đã sớm thua thảm hại rồi! Thần điểu Tất Phương kia là thủ đoạn lợi hại nhất của ngươi sao? Ta nói cho ngươi, Băng Tuyết ngay cả một nửa lực chiến đấu cũng chưa lấy ra đâu! Nếu ta mà không lệnh cho nàng kịp thời thu tay, hừ hừ... "
Viên Hồng nghe vậy, hai mắt trợn tròn lên, đối với Băng Tuyết phải nhìn bằng con mắt khác. Lời này của Trương Tử Tinh mặc dù có ý đề tỉnh Viên Hồng, nhưng không hề phóng đại. Băng Tuyết mới chỉ sử dụng thuật biến hình và kỹ thuật cận chiến, còn chưa sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật cực kỳ lợi hại. Đương nhiên, vài thứ kia phải chờ tới lúc tối cần thiết mới lôi ra, vì không thể tùy ý hấp thụ năng lượng ánh sáng trên chiến trường được. Trước mắt Băng Tuyết có thể cùng Viên Hồng đánh đến mức này, đã làm cho Trương Tử Tinh hài lòng rồi.
Viên Hồng là người thông minh, cũng hiểu được còn chưa đủ mạnh: " Sư bá, con sau này sẽ tránh kiêu ngạo tránh nóng vội, khắc khổ tu luyện, để tránh lại tái phạm việc khinh địch một lần nữa. "
Trương Tử Tinh gật đầu: " Lúc đối địch, tối kỵ chính là khinh địch và liều lĩnh. Tương lai ngươi rất có thể sẽ phải đối mặt với cường địch cũng mang Bát Cửu Huyền Công, nếu có sơ xuất gì, hoặc nguy hiểm đến tính mạng, ngươi phải lấy cẩn thận làm đầu. "
Viên Hồng vừa nghe có địch nhân cũng tu luyện Bát Cửu Huyền Công, lại còn hết sức lợi hại, không khỏi kinh ngạc, nhưng hắn vô cùng tin tưởng Trương Tử Tinh, lúc này âm thầm quyết tâm khổ tu.
Sau khi luận bàn kết thúc, mọi người tản đi, Băng Tuyết trở lại trụ sở để tiếp tục căn cứ vào dữ liệu thực chiến làm ra điều chỉnh tương ứng, còn Trương Tử Tinh thì bắt đầu cùng Bích Tiêu dài dòng " Thiên lý truyền âm. "
Lúc này, trong Sùng Thành Bắc Địa, Tô Hộ từ trong thành dò xét trở về, mặt đầy gió xuân. Tô Toàn Trung cùng một tên đạo nhân cao gầy ra đón, cùng tiến vào đại điện.
Đạo nhân kia cười nói: " Quân hầu lộ ra sắc mặt vui mừng, nói vậy chuyến này cực kỳ thuận lợi phải không? "
Tô Hộ khen: " Toàn bộ là nhờ đạo thuật của Phong sư phụ, hô phong hoán vũ, hàng hạ cam lâm ( hô mưa gọi gió, cho trời hạn gặp mưa ), lại gia tăng chính sách bình định dân, trong thời gian ngắn ngủi khiến cho Sùng Thành trên dưới đều hoàn toàn tin phục cô vương, cô vương phải cảm tạ sư phụ mới đúng! "
Phong đạo nhân khiêm nhường vài câu, Tô Toàn Trung nhớ tới uy phong của Phong đạo nhân mấy hôm trước hô phong hoán vũ, hai mắt sáng ngời: " Sư tôn, có thể truyền lại đạo thuật kia cho con không? "
Phong đạo nhân lắc đầu: " Toàn Trung, không phải sư tôn giữ kín không truyền, chỉ vì muốn tu được đạo thuật kia, phải thanh tâm tĩnh thần, dứt bỏ chuyện phàm tục, khổ tâm tu luyện, ngươi con trai duy nhất của quân hầu, tương lai còn kế thừa gia nghiệp, sao có thể thành phương ngoại chi sĩ được đây? "
Tô Toàn Trung nghe được bốn chữ " Kế thừa gia nghiệp ", trong lòng lạnh lẽo, lại nhìn Tô Hộ một chút, biết mình lỡ lời, không khỏi lộ vẻ uể oải. Phong đạo nhân cười nói: " Đồ nhi cần gì uể oải. Vi sư truyền cho ngươi thuật tu thể vô cùng thần diệu, nếu có thể tu luyện đại thành, cho dù là tiên nhân bình thường, cũng không nhất định là đối thủ của ngươi. "
Tô Toàn Trung vừa nghe lợi hại như vậy, vừa mừng vừa sợ, nhưng lại nghĩ, theo như lời đạo nhân này, muốn " Đại thành " thì cuối cùng phải mất bao nhiêu năm. Ba người vào Ngân An điện. Tô Hộ thỉnh giáo Phong đạo nhân một ít vấn đề, cảm giác thấy thu được ích lợi, không khỏi càng tin cậy. Tô Hộ hồi tưởng lại chuyện Ký Châu xưa, không khỏi cảm khái: Đạo nhân này pháp lực tinh thâm, kiến thức lại hơn người, tràn đầy mưu lược, là nhân tài hiếm có, nếu lúc đầu có đạo nhân này bên người thì sẽ không thảm hại như vậy.
Tô Hộ tâm niệm vừa động, hỏi: " Sư phụ, hôm nay cô vương mặc dù đến Sùng Thành, nhưng dù sao cũng chỉ là mới đến, căn cơ chưa vững, trên có hai hầu Sùng Hầu Hổ, Phí Trọng kiềm chế, cùng tranh chực vị Bắc Bá Hầu. Xin hỏi đạo trưởng, cô vương phải làm như thế nào? "
Phong đạo nhân cười nói: " Lấy sự khôn ngoan của quân hầu, trong lòng sớm đã định kế, cần gì bần đạo nhiều lời? "
Tô Hộ liếc mắt nhìn Tô Toàn Trung một cái, Tô Toàn Trung hiểu ý, dẫn tùy tùng rời đi. Phong đạo nhân nghi ngờ, chợt thấy Tô Hộ quỳ xuống với mình, hô: " Cô vương tài học thô thiển, ngày trước bị vận rủi quấn thân, may mà trời ban cơ duyên, được gặp sư phụ, tương trợ ta trong lúc nguy khốn, như trời hạn được gặp mưa rào. Hôm nay cô vương nhờ hồng phúc của sư phụ mà được tước vị, do đó cầu mong sư phụ tương trợ, cùng hưởng phú quý, nếu sư phụ từ chối, cô vương sẽ quỳ tại đây không đứng dậy nữa! "
Phong đạo nhân dìu hắn đứng dậy, mày nhíu chặt, trầm ngâm một lúc lâu, thở dài nói: " Bần đạo là dã nhân chốn bồng lai, nay nếu chủ công không chối bỏ liền đem hết một thân sở học ra để báo đáp đại ân! Nếu nuốt lời sẽ chết không toàn thây.
Tô Hộ nghe hắn ngay cả xưng hô cũng sửa lại, lại còn hạ độc thệ, lúc này mới mừng rỡ đứng dậy. Phong đạo nhân muốn hành đại lễ lại bị Tô Hộ ngăn cản, có ý muốn kết bái làm huynh đệ, Phong đạo nhân từ chối không được, đành phải đáp ứng. Tô Hộ thấy sách lược lôi léo của mình đạt hiệu quả, cuối cùng đạt được sự trợ giúp cường đại thì không khỏi đắc ý, nào biết đâu Phong đạo nhân trong lòng đang cười lạnh không thôi. Chết không toàn thây? Cái thân thể " đi mượn " này hắn đã muốn bỏ đi, thân thể chính thức của hắn còn đang ở trong Càn Khôn Đỉnh kia.
Qua chuyện này, Phong đạo nhân cuối cùng đã xác lập vị trí của bản thân là tâm phúc bên người Tô Hộ: " Trong ba năm, nếu muốn lập công đích thực có chút khó khăn, hơn nữa huynh trưởng chỉ mới tới đây, căn cơ chưa vững. Nhưng nếu làm cho hai hầu còn lại thân bại danh liệt, không còn cùng huynh trưởng tranh chấp thì lại dễ dàng hơn nhiều lắm, không biết huynh trưởng có đề nghị gì không? "
Tô Hộ vừa nghe, chỉ cảm thấy rất hợp tâm ý, cũng không dấu diếm nữa, đem kế hoạch mưu đồ Bắc Địa nói ra.
Phong đạo nhân cau mày nói: " Ý huynh trưởng là, trước tiên đối phó Phí Trọng, rồi bày mưu với Sùng Hắc Hổ? "
Tô Hộ nói: " Ba hầu đều có ý niệm đối với chức vị Bắc Bá Hầu đầy hứa hẹn này, ai cũng có suy tính của bản thân mình. Trong đó Phí Trọng yếu nhất, Sùng Hầu Hổ mạnh nhất, lẽ dĩ nhiên là phải thâu tóm kẻ yếu trước, sau đó mới diệt kẻ mạnh. "
Phong đạo nhân lắc đầu nói: " Huynh trưởng sai rồi! Phí Trọng tuy yếu nhất, nhưng lại ở Bắc Cương, địa lý hoang vu, lại là biên giới với Quỷ Phương, lúc này Quỷ Phương đang xâm lấn, có thể cùng Văn Thái sư giằng co không hề yếu thế. Phí Trọng binh lực có hạn, vừa muốn dàn xếp chỗ hoang phế đó, lại phải hỗ trợ chiến sự, có thể nói là thân mình còn lo chưa xong, còn tâm tư đâu mà đối phó huynh trưởng? Nếu huynh trưởng thôn tính Phí Trọng, chẳng phải sẽ làm phân tâm chuyện Qủy Phương sao? Đến lúc đó nếu Sùng Hắc Hổ làm khó dễ, hai mặt đều có địch, liệu còn phần thắng không? "
Tô Hộ tỏ vẻ chợt hiểu ra, vội vàng hỏi: " Như ý hiền đệ, thì trước tiên nên đối phó với Sùng Hầu Hổ sao? Chỉ là, Sùng Hầu Hổ chiếm cứ Bắc Địa nhiều năm, binh cường mã tráng ( lính mạnh ngựa khỏe ), cơ hồ không dưới Ký Châu của ta năm đó, làm sao địch lại được? Nếu Phí Trọng lại mượn cơ hội làm khó dễ, thì phải làm sao? "
" Huynh trưởng, ba người đều là Bắc Hầu do đích thân Thiên tử định ra, lần tranh đấu này là hoàn toàn công khai, cho dù Sùng Hầu Hổ có ưu thế về binh lực, cũng không dám thật sự thảo phạt huynh trưởng. " Phong đạo nhân lại nói: " Kế sách bây giờ, chỉ có liên hợp với Phí Trọng, cùng đối phó Sùng Hầu Hổ. Nghe nói Phí Trọn này quỷ kế đa đoan, vừa vặn có thể lợi dụng hắn tranh chấp cùng Sùng Hầu Hổ, trước đánh bại Sùng Hầu Hổ, sau đó tính đến Phí Trọng. Nếu thành công, lấy tiếng tăm của huynh trưởng, nhất định ngồi trên cái ghế Bắc Bắ Hầu; thất bại, vậy cứ đem hết tội lỗi đẩy cho Phí Trọng, cũng bình yên vô sự. "
Tô Hộ thấy hắn phân tích đạo lý rõ ràng, không khỏi khen không dứt miệng, thầm cảm thấy may mắn vì bản thân tìm được một mưu sĩ tâm phúc hết sức cao minh. Vì để tiến thêm một bước trong việc mượn sức Phong đạo nhân, lại hỏi: " Hiền đệ trong nhà còn có gia quyến ( người nhà ) không? Hay là mau đưa tới đây cùng hưởng phú quý. "
Phong đạo nhân ngẩn ra, con mắt xoay chuyển, chợt nảy ra một ý, đáp: " Đệ còn có một nữ nhi, tinh thông tiểu thuật, đang tu hành ở bên ngoài. Có điều tiểu nữ tính tình đạm bạc, không thích ồn ào... "
Tô Hộ trong lòng vừa động, vội nói: " Hiền đệ, chúng ta đã là huynh đệ, không cần nói lời cuản người ngoài. Khuyển tử Toàn Trung tuổi trẻ khí thịnh, còn chưa kết hôn, nếu hiền đệ không chê, chúng ta hai nhà kết làm thông gia, thân càng thêm thân. "
Phong đạo nhân lộ vẻ chần chờ: " Ta là kẻ tu luyện, xuất thân không rõ rang, Toàn Trung tương lai còn kế thừa nghiệp lớn của Tô Gia, làm sao có thể lấy tiểu nữ xuất thân thấp kém được? "
Tô Hộ vội nói: " Hiền đệ trợ giúp ta trong lúc thất ý, lại trượng nghĩa theo ta Bắc hành, bày mưu sách bình định Sùng thành, quả thật là ân nhân của Tô gia. Xuât thân còn tính làm gì? Huống hồ khuyển tử kính phục hiền đệ nhất, lấy phận làm sư tôn, sao dám khinh thị? Nếu hiền đệ không yên lòng, đến lúc đó ta liền phong cho hiền đệ một cái hư danh chư hầu, môn đăng hộ đối, ý hiền đệ như thế nào? "
Phong đạo nhân thở dài nói: " Huynh trưởng đã có thịnh ý như thế, nếu ta lại chối từ, chẳng phải phụ thành tâm của huynh trưởng sao? Ta bây giờ thi thuật, gọi tiểu nữ tới Sùng thành. "
Tô Hộ lộ vẻ vui sướng, nói: " Vi huynh còn không biết tên thật của hiền đệ, có thể nói cho ta không? "
Phong đạo nhân đáp: " Đệ tên chỉ có một chữ Liêm, tiểu nữ cũng vậy, gọi là Phong Đản... " ( Há há các bác biết là ai hông? )
Hai người thương nghị xong, Tô Hộ triệu Tô Toàn Trung vào điện, nói lại việc này, Tô Toàn Trung hiểu được tâm ý của phụ thân, lại biết nữ nhi của Phong Liêm rất xinh đẹp, lại là kẻ tu luyện, không khỏi động lòng, lập tức hành đại lễ với Phong đạo nhân.
Phong đạo nhân lập tức viết một bức thư, trước mắt phụ tử Tô gia đem một con diều giấy hóa thành linh điểu, đưa tin cho nữ nhi Phong Đản, cấp tốc tới Sùng thành. Tô Hộ lập tức lệnh cho gia tướng sắp xếp yến tiệc, khoản đãi huynh đệ mới kết bái kiêm thông gia.
Pháp thuật của Phong đạo nhân quả nhiên huyền bí, phong thư này không bao lâu đã tới tay người nhận. Chẳng qua người nhận này lại là Trương Tử Tinh.
Nhìn nội dung thư, Trương Tử Tinh lộ vẻ mặt kỳ quái, nhìn chằm chằm vào Tiểu Đản đang đứng xem ở bên cạnh, thấy vậy Tiểu Đản tròng lòng dấy lên một trận sợ hãi. Một lúc lâu sau mới cười cười phun ra một câu: " Chúc mừng ngươi, Tiểu Đản... "
Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Điểm Tinh Linh Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần