In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Tác giả: Ý Phóng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 140
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 456 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:31:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61
à chuyện vừa rồi khiến cậu lo lắng không yên sớm đã bị vứt ra sau đầu. Nhưng sự thật cũng không như ý nguyện của cậu. Muốn vào phòng làm việc của Thượng Quan Mộc, nhất định phải đi qua chỗ làm việc của nhân viên. Lúc hai người vừa xuất hiện, không hề nghi ngờ, mọi người đang bận rộn làm việc lập tức đều ngẩng đầu, ánh mắt chăm chú nhìn hai người. Một số người còn to gan ở trước mặt hai người thấp giọng to nhỏ.
Thượng Quan Mộc vừa tiếp xúc với những ánh mắt đó, sẵng giọng quét mắt liếc bọn họ một cái, những người đó nhất thời câm như hến, không dám nhìn nữa, vội vàng xắp xếp lại văn kiện trên bàn làm việc của mình.
Viên Tử Hàm không có khí thế to lớn như Thượng Quan Mộc, cúi thấp đầu đi theo Thượng Quan Mộc vào văn phòng.
” Chú tại sao lại ở chỗ này?”
Thượng Quan Mộc đứng nghiêm, nhìn Thượng Quan Thần ngồi ở vị trí của mình. Nhàn hạ nửa nằm trên ghế sô pha xoay tròn, hai chân vắt chéo lên nhau, một chân còn hơi chếch lên, vẻ mặt hàm chứa ý tứ xem kịch vui, dừng trên người Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm đảo tới đảo lui mấy vòng. Chỉ cười không nói.
Thượng Quan Mộc thần sắc trên mặt không thay đổi, nhướng mày nhìn Thượng Quan Thần. Bộ dáng này của Thượng Quan Thần, nhất định là biết nguyên nhân chuyện hôm nay. Chậm rãi đi về phía y, Thượng Quan Thần quay đầu nhìn hắn bất mãn bĩu môi, còn rất thức thời nhường chỗ cho hắn, chậm rãi bước tới trước mặt Viên Tử Hàm.
Viên Tử Hàm vừa rồi lúc nghe thấy Thượng Quan Mộc nói chuyện, liền ngẩng đầu lên. Nguyên tưởng rằng Thượng Quan Mộc nói với mình, vừa ngẩng đầu mới phát hiện Thượng Quan Thần đứng ở trước mặt mình. Một đôi mắt đào hoa hẹp dài, ánh mắt chăm chú nhìn mình. Người đàn ông này bộ dạng rất quyến rũ, Viên Tử Hàm nhìn thấy tướng mạo Thượng Quan Thần, lập tức nghĩ đến hình dung từ.
” Cậu chính là bí mật nhỏ của hắn, bộ dạng thật đúng là không tồi “
Thượng Quan Thần hi hi ha ha nói. Thừa dịp Viên Tử Hàm còn đang nghi hoặc, vươn tay sờ sờ gương mặt trắng noãn của cậu. Viên Tử Hàm theo bản năng liền lui mấy bước, đưa tay vuốt hai má vừa rồi bị Thượng Quan Thần trêu đùa, đã muốn nhợt nhạt đỏ ửng, ngẩng đầu lên có chút phẫn nộ nhìn Thượng Quan Thần, sau đó bước nhanh tới chỗ Thượng Quan Mộc.
” Bí mật nhỏ này của anh thật dễ vui đùa nha “
Thượng Quan Thần thấy mặt Viên Tử Hàm hơi phấn hồng, cười ha ha nói, đuổi theo cước bộ Viên Tử Hàm, tới gần, muốn trêu đùa cậu một phen, liền bị thanh âm lạnh lùng của Thượng Quan Mộc ngăn chặn.
” Cậu ta không phải là người chú có thể đùa, có chuyện gì mau nói, không nói thì cuốn xéo “
Viên Tử Hàm bị động tác ngả ngớn của Thượng Quan Thần dọa cho sợ tới mức có chút thất thần, cũng không quản lời Thượng Quan Mộc nói, vội vàng chạy tới bên cạnh Thượng Quan Mộc cọ cọ, mong được Thượng Quan Mộc che chở. Viên Tử Hàm đoán đúng, Thượng Quan Thần không dám ở trước mặt Thượng Quan Mộc làm càn.
Thấy vẻ mặt Thượng Quan Mộc nhất thời ngưng trọng, Thượng Quan Thần nhìn hai người trước mặt, cười mỉa mai thu tay về. Thong thả bước tới ghế sô-pha ngồi xuống, bình tĩnh nói:
” Anh vẫn giống như trước kia, một chút cũng không đáng yêu “
‘ Giống như trước kia?’ chẳng lẽ bọn họ rất quen thuộc sao? Chẳng lẽ người đàn ông đứng ở trước mặt này cũng giống mình, cùng Thượng Quan Mộc phát sinh qua quan hệ kia? Nhớ lại một màn vừa rồi Thượng Quan Thần đối với mình xuống tay, rất có thể là như vậy. Viên Tử Hàm trong lòng đột nhiên có chút đau đớn, tuy rằng cúi thấp đầu, nhưng ánh mắt có thể đoán được là bất động thanh sắc nhìn hai người. Thượng Quan Thần không phát hiện, Thượng Quan Mộc cũng không phát hiện.
“Nói mau, chú biết tính nhẫn nại của anh luôn không tốt rồi “
Thượng Quan Mộc nhướng mày nhìn Thượng Quan Thần, lời nói bình tĩnh nhưng ẩn chứa vô hạn con sóng lớn. Hắn đây là đang có dấu hiệu tức giận. Thượng Quan Thần sờ sờ mũi, nghĩ hành động vừa rồi của mình hình như đã chọc giận Thượng Quan Mộc, rất thức thời bắt đầu nói.
” Anh nhìn một số thứ đặt ở trên bàn đi, anh sẽ hiểu. Em nghĩ sáng nay nhất định là đã nhận được phần đông ánh mắt nghi hoặc của mọi người đi “
Ánh mắt Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm, vì lời nói của Thượng Quan Thần, không hẹn mà cùng phóng tới trên mặt bàn. Khi nhìn thấy rõ những thứ trên mặt bàn, hai người rốt cuộc hoàn toàn hiểu được.
Mặt Viên Tử Hàm đang đỏ ửng lập tức tái nhợt, thân thể hơi hơi run rẩy, giống như lá mùa thu sắp rơi xuống, lảo đảo sắp ngã. Một tay chống lên bàn làm việc, hai mắt gắt gao nhìn những tấm ảnh trên mặt bàn, đó là ảnh chụp lúc cậu cùng Thượng Quan Mộc thân mật, như thế nào lại xuất hiện ở đây? Ánh mắt Viên Tử Hàm hết sức sợ hãi, Thượng Quan Mộc thấy rõ như vậy, đưa tay đỡ lấy thân thể đơn bạc của cậu.
” Thế nào? Nếu khó chịu à, tôi dìu cậu vào trong nghỉ ngơi một chút nha “
” Không cần, tôi không sao “
Viên Tử Hàm thanh âm mang chút run rẩy từ chối ý tốt của Thượng Quan Mộc.
“Chuyện này tôi sẽ giải quyết, cậu vào trong nghỉ ngơi đi “
Ngữ khí Thượng Quan Mộc có chút cứng rắn, mạnh mẽ kéo Viên Tử Hàm vào trong phòng nghỉ ngơi. Chuyện này đã bại lộ rồi, với hắn mà nói chẳng qua là sớm hay muộn thôi, nhưng Viên Tử Hàm rất yếu ớt, cậu chịu không nổi ánh mắt phê phán của mọi người.
Nói vậy, cậu ta sẽ lựa chọn rút lui, giống như con rùa rụt cổ gặp phải chuyện nguy hiểm với mình, sẽ lui về trong lớp vỏ bảo hộ chính mình. Nhưng rùa rụt cổ đợi nguy hiểm qua đi, sẽ lựa chọn vươn đầu ra, còn Viên Tử Hàm, hắn cam đoan không được, hoặc là vĩnh viễn cũng sẽ không trở ra. Trong lòng Thượng Quan Mộc đột nhiên xuất hiện một tia bất đắc dĩ còn có sợ hãi.
” Không, tôi muốn biết chân tướng sự việc “
Viên Tử Hàm trở tay nắm chắc cánh tay Thượng Quan Mộc, ánh mắt kiên định nhìn hắn.
“Tôi không phải đứa ngốc, không thể lừa mình dối người mỗi ngày sống trong ánh mắt phê phán của người khác “
Viên Tử Hàm không biết mình lấy đâu ra dũng khí, nói xong những lời này, toàn thân có chút xụi lơ dựa trên người Thượng Quan Mộc. Giờ khắc này, có thể để cho cậu dựa vào cư nhiên vẫn chỉ có Thượng Quan Mộc.
Thượng Quan Mộc ánh mắt thâm thúy nhìn Viên Tử Hàm trong chốc lát, mới sâu kín nói: ” Được” sau đó dìu cậu ngồi xuống ghế sô -pha. Ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Thần đang yên tĩnh ngồi bên kia, ý bảo y có thể nói. Thượng Quan Thần nhìn hai người trước mặt, đôi mắt xinh đẹp hơi nhướng lên, khóe miệng tươi cười không giảm, ánh mắt kinh ngạc nhìn Viên Tử Hàm, sau khi cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Thượng Quan Mộc, rất nhanh khôi phục lại bộ dạng ngả ngớn vừa rồi.
“Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là sáng nay ở cổng Diệu Ký có người phát hiện ra những tấm ảnh này. Kết quả đã bị nhân viên lên ca nhìn thấy, sau đó một truyền mười, mười truyền một trăm cứ như vậy truyền ra, em cũng vậy, vừa rồi đi làm thì nghe thấy. Tuy rằng những ảnh này đã bị em tịch thu, nhưng vẫn là ngăn không được mọi người a “
” Những tấm ảnh này rốt cuộc là từ đâu tới?”
Viên Tử Hàm nghe rõ lời Thượng Quan Thần nói, cắn chặt môi, hỏi.
“Tôi đây cũng không biết, phải nói, các người có liên quan sẽ tương đối rõ ràng đi “
Thượng Quan Thần rất nhanh nhẹn nói, ánh mắt nhưng thủy chung nhìn vẻ mặt tái nhợt của Viên Tử Hàm hỏi lại.
____________
Nam Nam Thú Thụ Bất Thân Nam Nam Thú Thụ Bất Thân - Ý Phóng