Tôi biết giá trị của thành công: cống hiến, làm việc chăm chỉ, và sự hy sinh không cần bù đắp cho những việc bạn muốn nó xảy ra.

Frank Lloyd Wright

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 71
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:53:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chap 51: Xin Lỗi......Cậu Đừng Đi.....
áng, trường Fairy Tail
Lucy lúc này trở thành tiểu thư từ hồi nào....... Mỗi ngày được Natsu đưa đi đưa về.....
Erza vẫn như cũ....... Nhưng hôm nay xanh xao hơn hôm qua
Mọi người chẳng biết gì cả....... Có hỏi thì cô cũng không nói
~
Dãy hành lang lớp 1 - D
Gajeel và Levy lúc này có kế hoạch chăm học...... lúc nào cũng quấn lấy nhau rồi cùng nhau học bài.....
Lucy hơi bị tủi thân trong lớp.......
- Gần đến giờ rồi, tạm biệt nha - Gajeel mỉm cười
- Bye cậu
Gajeel xoay lưng đi...... không quên xoa đầu Levy một cái.....
Lucy ngồi chống cằm rồi suy nghĩ vu vơ về Erza........
- Ey - Levy đập bàn trước mặt Lucy
Lucy giật mình...... nhăn mặt nhìn......
- Có chuyện gì hả - Levy thắc mắc
- Ừm, Erza lúc này cậu ấy có vẻ buồn á
- Mình nghĩ có gì đó rồi
- Ra chơi tìm cậu ấy hỏi cho ra lẽ mới được, chứ như vậy hoài mình cũng thấy buồn lắm
- Ư ừ
Tiết 1 bắt đầu
------------------------------------
Reng reng ( chuông ra chơi )
Lucy và Levy chạy một mạch lên lớp 1 - A
Nhưng mọi người nói Erza đã đi đâu rồi.....
Thế là 2 cô gái lùng sục khắp trường Fairy Tail để tìm ra Erza
Sau một hồi tìm kiếm
Lucy phát hiện được...... Erza đang ngồi trên ghế đá dưới cây hoa anh đào gần sân bóng.......
Cô ra hiệu cho Levy......
- Erza, cậu có chuyện gì nói cho tụi mình biết đi - Lucy đứng đối diện Erza
Levy lấp ló phía sau..... Erza nhìn rồi mỉm cười lắc đầu
- Cậu đừng có giấu nữa, lúc này nhìn cậu xanh xao lắm - Levy nhăn mặt
Erza tiếp tục lắc đầu...... 2 tay siết chặt......
- Được, nếu cậu không nói tụi mình đi hỏi Jellal, lúc này cậu ấy cũng giống như người mất hồn, 2 người rốt cuộc xảy ra chuyện gì - Lucy mất kiên nhẫn
Nói rồi Lucy và Levy quay lưng đi....... Nhưng chưa kịp thì
- Khoan đã - Erza la lên
Lucy và Levy dừng lại.......
- Để mình nói - Erza giọng nhẹ nhàng
Erza gục đầu....... Lucy và Levy đến ngồi kế bên.....
- Tan học, mình sẽ đi ra sân bay, để qua Mĩ với bà - Erza ngậm ngùi nói
Levy và Lucy chết lặng đi...... họ sắp mất đi một người bạn than rồi.....
- Không biết bao giờ mình mới trở về, mẹ nói tương lai của mình sẽ tốt đẹp hơn, khi qua Mĩ mình sẽ lập gia đình ở bên đó, vì...... vì......... vậy..... mình.. rất.... Buồn...... thật sự.... mình không muốn xa mọi người đâu - Erza siết chặt tay, nước mắt trào ra
Lucy và Levy bật khóc........ ôm chằm lấy Erza....... Sự thật quá phũ phàng..... họ chưa chấp nhận được......
- Vậy còn Jellal - Lucy nức nở
- Mình đã nói với cậu ấy rồi, tụi mình chẳng là gì của nhau cả - Erza rung bần bật
- Hả??? cậu nói rồi - Lucy và Levy ngơ ngác
- Ừm, Mình muốn ở lại đây với các cậu, nhưng gia đình mình không cho, mình không muốn xa các cậu đâu - Erza nghẹn ngào
- Cậu......
Cả 3 ôm nhau rồi khóc....... Bạn bè quả thật là một thứ rất thiêng liêng...... nhưng Erza sắp phải mất đi...... nổi đau da diết cào xé tâm can.....
----------------------------------------------
Tan học
Juvia nắm chặt tay Erza...... đôi mắt cô nhạt nhòa...... Lucy và Levy đau xót nhìn......
- Lucy, sao vậy - Natsu đứng dựa vào xe
- Erza,...... Erza sắp đi rồi - Lucy bật khóc
- Ừm, được rồi, nín đi - Natsu có vẻ rất thản nhiên
Đối với con gái thì Natsu chỉ quan tâm và yêu thương Lucy mà thôi..... còn lại thì anh phớt lờ...... ( lạnh lùng nhưng chung thủy )
- Cho mình ôm cậu một cái - Lucy vòng tay qua ôm Erza
Rồi Juvia, Levy cũng đến gần rồi ôm chặt 2 người họ.....
- Mấy......giờ.......cậu bay - Levy nói muốn không thành lời
- 12h, sắp đến rồi, mình đi đây, tạm biệt mấy cậu,.......hẹn.... ngày... gặp lại nhé - Erza khóe mắt cay, cúi đầu chào
Natsu, Lucy, Juvia và Levy cũng cúi đầu........
Họ vẫy tay tạm biệt nhau trong khi nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt......
Erza vừa bước ra tới cổng.... Thì đã có một chiếc xe dừng ở bên đường...... cô gái ngậm ngùi, kìm nén nước mắt rồi bước vào trong xe......
Lucy dựa vào vai Natsu khóc.......
Gajeel từ phía sau vòng tay qua ôm Levy...... an ủi cô......
- Về thôi - Natsu nhẹ nhàng nói
Lucy lắc đầu...... ánh mắt vẫn dõi theo con đường mà chiếc xe vừa mới phóng đi........
- Tôi đi mua nước, đợi một tí nhé - Lucy quay lưng đi
Tâm hồn cô bây giờ..... trống rỗng..... đau khổ..... vì mất đi một người bạn thân...... cô còn chưa vào sự thật..... nãy giờ cứ mơ hồ cho nó là ảo tưởng
Lucy cầm trên tay 2 chai nước..... định chạy ra thì....
Ở nơi xa xăm nào đó...... một chàng trai với đôi mắt long lanh màu nắng.... Đầu tóc rối bay trong gió....... 2 tay nắm chặt...... cơ thể có vẻ đang rung cầm cập..... nhưng trên gương mặt đang hiện diện cái gì đó..... nổi buồn.... u sầu...... và đặc biệt..... nước mắt..... nước mắt cậu ấy đang lăn dài trên má......
Cô giương mắt nhìn rồi hiếu kì......
- Nè, Jellal phải không???? - Lucy đứng trước mặt anh
Jellal gục đầu..... che giấu sự cô độc cùng những giọt nước mắt.....
- Ừ, sao cậu lại ở đây
- Cậu biết chuyện gì chưa?? Erza đi rồi, cô ấy đi rồi, không bao giờ quay lại nữa, cậu có biết không
- Ừ
- Con người cậu là đá hả?, sao cậu lại như vậy, quá khứ không tốt đẹp thì không đáng để cậu phải nhớ phải buồn
- Cậu có hiểu cho mình không??? suốt mấy năm trời, mất đi người mình yêu, đau khổ biết chừng nào, cố gắng vượt qua gào cản ấy nhưng thật sự mình không thể làm được
- Đồ hèn, cậu thật là hèn, sống trong quá khứ, tuy rằng cảm giác của cậu, tôi không thể hiểu trọn vẹn nhưng tôi cũng đã từng sắp mất Natsu, lúc đó cơ thể hầu như gần chết đi, tôi biết, tôi hiểu nổi đau đó
- Hiểu rồi thì sao, cậu đâu có mất Natsu, còn mình là mất.... mãi mãi mất, mình không có quyền để yêu ai hết
- Có quyền à!! Cậu không đủ can đảm thì có, không dám nói lời yêu với Erza, quá hèn, Jellal à, cậu quá hèn nhát, cậu đeo bám quá khứ chứ không phải quá khứ đeo bám cậu, gạt bỏ đi, tìm tình yêu mới của mình
- Mình không dám, mình không đủ can đảm, xin lổi mình không thể
Lucy bắt đầu tức giận......
Bốppppppppp
Lucy tát thẳng vào mặt Jellal......
- Người như cậu, suốt đời cũng không tìm được tình yêu đâu, quá khứ, quá khứ là cái gì chứ, tại sao lúc nào cậu cũng quá khứ!! nó có làm cậu hạnh phúc không, có làm cậu mỉm cười không??, Erza, cậu ấy có cảm xúc của mình, trước khi đi, cậu ấy đã nói với cậu rồi phải không?? 2 người chẳng là gì của nhau cả, chỉ tại cậu lúc nào cũng quá khứ, rồi đau khổ một mình, cậu có hiểu cho người ta không hả?? Cậu cũng đang khóc mà vì vật hãy đứng lên sau vấp ngã
Jellal siết chặt tay....... Đầu óc rối bời...... người có lỗi là anh...... anh đã sai hoàn toàn....
- Tỉnh lại đi, Jellal cậu tỉnh lại đi, đừng sống trong quá khứ nữa, đi tìm người cậu yêu
- Nhưng........
- Nếu cậu chậm trễ, cậu sẽ mất Erza mãi mãi.......... Mãi mãi đó hiểu không??? đây là tương lai, tương lai có cậu và Erza chứ không phải một mình cậu cô độc lặng lẽ bước hết con đường đời, tỉnh lại đi, bỏ quá khứ đi, nó sẽ làm cậu cảm thấy thoải mái hơn, hạnh phúc hơn.....
Jellal chần chừng...... dây thần kinh loạn khắp nơi......
- Trời ơi!!!! cậu đúng là đồ hèn nhát, đồ hèn nhát, tôi căm thù cậu
Nói rồi Lucy tức giận quay lưng đi........ Jellal rung cầm cập.....
- Khoan...... đã - lời nói ngập ngừng của Jellal
- Cậu còn muốn nói gì nữa? loại người như cậu, tôi khinh
- Mấy giờ Erza bay??? - câu nói quả quyết của Jellal
- 12h
- Bây giờ là 11h50, tôi sẽ đi, tôi sẽ tìm cậu ấy - Jellal chạy vụt đi
Lucy bỡ ngỡ chạy theo phía sau......
Natsu đứng dựa đợi lâu quá.... Chuyển sang tức giận.... Levy được Gajeel chở về....... Juvia cũng có người đón rồi....
Jellal từ đâu chạy đến....... Nhảy lên xe anh phóng đi cực nhanh....
Natsu ngơ ngác nhìn..... chuyện gì vậy trời!!!!!
Lucy thở hồng hộc...... chạy ở phía sau...
- Đuổi theo cậu ta đi, nhanh lên - Lucy hối hả
- Cái gì???
- Đón taxi đi, nhanh đi mà
Sau đó... Lucy và Natsu đuổi theo Jellal......
- Chạy vậy nguy hiểm quá, lỡ gặp tai nạn thì sao - Lucy sốt ruột
Natsu bật cười......
- Cậu không hiểu Jellal đâu - Natsu bình thản
Lucy căng mắt ra nhìn chiếc xe đằng trước......
Từ bên trái xuất hiện chiếc xe tải chạy ra...... Lucy hoảng hốt la hét rồi che mắt.... Cứ như thế Jellal sẽ đâm vào chiếc xe đó rồi chết mất
Nhưng Jellal không phải dạng vừa đâu..... tốc độ đối với anh chẳng là gì cả..... anh bẻ lái quay bánh xe....... Phóng qua rồi chạy vụt mất
Lucy ngơ ngác...... tim sắp rớt ra ngoài....... Natsu thì ngồi cười
---------------------------------------
Sân bay
- Chuyến từ Nhật Bản sang Mĩ đã khởi hành chưa - Jella gấp gáp hỏi
- Dạ vừa mới bay được 5 phút
Jellal nghe hết câu........ ngàn vết dao đâm vào tim....... Anh ngồi bệt xuống đất...... hất mái tóc phía trước lên.....
Anh đã không kịp rồi........ một lần nữa người anh yêu lại ra đi mãi mãi....... Jellal đau khổ gấp triệu lần......... anh gục đầu..... khóe mắt bắt đầu cay rồi tràn xuống.....
- Jellal, cậu tìm được không - Lucy lo lắng
- Đi rồi, Erza đi rồi, người mình yêu đã đi rồi - Jellal nói trong đau khổ
Lucy hết nói nên lời..... cô mất hết sức sống dựa vào người Natsu..... tìm kiếm một bờ vai an ủi.....
Jellal đập tay xuống đất........ bây giờ anh không thể làm gì hơn ngoài việc tự trách bản thân mình..... tại sao không nhận ra sớm....... tại sao cứ đeo bám quá khứ...... tại sao không hiểu cho Erza...... tại sao, tại sao, tại sao
Đau khổ nước mắt anh rơi...... rơi càng nhiều đau càng sâu........
Ông trời cho anh cơ hội làm lại từ đầu....... Nhưng anh lại hửng hờ gạt đi....... Để rồi bây giờ ôm nổi đau da diết một mình...... tương lai của anh sau này..... vắng bóng Erza..... mãi mãi và mãi mãi.....
" Đau khổ hối hận đã muộn màng.....
Bây giờ nhận ra đã mất em....
Thật lòng anh không muốn như vậy....
Ngàn lần vạn lần xin lỗi em.....
Hãy về bên anh xin em đấy......
Và cho anh thấy một lần nữa....
Nụ cười hạnh phúc của riêng em....
M.C - M.H "
Lucy che miệng bật khóc....... Nhưng.....
- Nat.... su..... Natsu - Lucy nói không nên lời
Nghe có người gọi tên..... Natsu xoay qua....
- Nat.... su.... Natsu - Lucy hốt hoảng
- Cậu bị bệnh hả??? có sao không - Natsu áp tay mình lên trán Lucy
- Không phải.. E....... Erza....... Erza kìa - Lucy hét lên
Nghe đến chữ " Erza " Jellal bừng tỉnh.... Ngước mặt lên nhìn......
Cô gái với mái tóc đỏ...... xỏa dài xuống lưng....... Đứng áp sát cửa kính...... đôi mắt sâu thẳm nhìn đăm chiu vào những giọt mưa rơi lát đát..... vẻ mặt u sầu thể hiện rõ nét...... mặt dựa vào kính như đang tìm kiếm một hình bóng của ai đó..... cơ thể rung rẩy vì lạnh, vì sợ, vì đau khổ.... Đúng là Erza rồi........
Trong tiềm thức...... Jellal đứng bật đậy..... chạy thẳng về phía Erza....
- Erza, Erza - Jella từ xa la lên
Theo phản xạ tự nhiên...... Erza xoay qua..... nhưng lại quay lưng bỏ chạy..... cô không muốn phải đau thêm một lần nữa.... quá đủ, quá đủ rồi....
Nhưng Erza quá yếu ớt..... bước chân bắt đầu trùng lại..... nổi đau trong lòng quá lớn..... làm ảnh hướng đến thể xác
Trong tích tắc...... Jellal đã đuổi kịp....... Ôm trọn Erza vào lòng..... anh không muốn mất cô nữa........ từ đây và mãi mãi anh sẽ giữ cô bên mình..
Erza vùng vằng...... muốn thoát khỏi vòng tay của anh......
- Đừng đẩy mình ra khỏi cuộc đời cậu, nghe mình nói được không??
Đôi mắt Erza dịu lại....... lặng im nghe
- Mình xin lỗi cậu.... xin lỗi vì không hiểu cho cậu..... mình là đồ hèn nhát.... Mình lúc nào cũng đeo bám quá khứ...... không dám nói lời thật lòng.... Mình yêu cậu..... yêu cậu nhiều lắm...... muốn cậu cùng mình nắm tay nhau đi hết cuộc đời này....... Vì vậy... làm ơn... xin cậu đừng đi.... Mình sai rồi... mình thật sự đã sai rồi.... đừng rời xa mình...... xin cậu đấy.... ở lại đây.... ở lại cùng mình đi... - Jellal nói trong xót xa
Erza rung cầm cập..... môi trắng bệch.....
- Nhưng...... mình phải thực hiện lời hứa qua Mĩ với bà.... Mình xin lỗi.... mình không thể ở lại đây với cậu - Erza mặt mày xanh xao
Erza nắm tay Jellal kéo ra..... cô nuốt nước mắt vào lòng.... Rồi cúi đầu......
Jellal hụt hẫng... quá đau khổ....... Anh nắm chặt tay Erza...... không muốn cho cô đi......
Erza giật mình..... hất tay Jellal ra... rồi quay lưng bước đi....
Hành động của Erza đang cào xé con tim Jellal....... Anh đã sai nhưng ông trời có cần trừng phạt anh nặng đến như vậy không????
Đau đớn..... quá đau đớn........ Jellal hốt hoảng..... nước mắt rơi càng nhiều........ nhưng Erza cũng không khác gì anh...... đau như hàng ngàn vết dao cứa vào tim......
Gia đình..... đã làm cô và anh thành như vậy...... họ không thể sống hạnh phúc bên nhau....
Erza quay lưng đi......... một tay che miệng........ nước mắt lien tục trào ra.....
- Erza, cậu nghĩ lại đi, Jellal yêu cậu thật lòng mà, 2 người sẽ có cuộc sống hạnh phúc, ở lại đây với cậu ấy đi, Erza cậu nghĩ thong suốt chưa??? - Lucy hối hả
Erza im lặng khóc......... đôi tay rung rẩy........ tim đau nhói....
- Mình......... mình....... Không.... Thể...... xin.... Xin... lỗi - Erza nghẹn ngào nói không thành tiếng
Jellal mở to mắt nhìn người anh yêu sắp biến mất khỏi cuộc đời anh...... bây giờ và mãi mãi........ sự thật quá tàn nhẫn..... Jellal ngồi bệt xuống đất...... đưa tay xoa trán..... nước mắt lại tuông xuống.....
Đây là lần thứ 2 anh khóc nhiều đến vậy......
Erza tiếp tục bước đi...... rời xa Jellal
- Cậu ác lắm Erza, mình thất vọng về cậu quá, Jellal đã phóng xe đến tận đây để tìm cậu, vậy sao cậu không chấp nhận, 2 người cũng đau khổ mà, hãy quay về bên nhau đi, rồi mọi chuyện sẽ được giải quyết, những ngày tháng sau này, cậu sẽ mất đi bạn bè và đặc biệt là người cậu yêu, như thế cậu có sống tốt không, có yên lòng không?? Hay là ngày nào cũng ngồi ở một góc nào đó rồi ngậm ngùi rơi nước mắt??? - Lucy cố gắng giải thích
- Mình....... Mình..... không...... muốn.......như vậy
Erza chịu nhiều áp lực quá...... 2 tay ôm đầu...... hét toáng lên..... đôi mắt sưng lên vì nó đã chịu nhiều đau khổ..... cơ thể dần yếu ớt gầy gò hơn..... thể xác đau đớn nhưng..... không bằng vết thương trong tim......
- Con tim và lí trí bảo cậu làm gì??? Hãy làm theo lời nó, đó là những lời khuyên tốt cho cậu, làm ơn lắng nghe nó một lần đi, một lần thôi cũng đủ - Lucy gào thét
Erza khóc lớn lên..... con tim nó đang đau nhiều lắm..... nó không muốn như vậy...... nó muốn được hạnh phúc...... lí trí, lí trí đang mách bảo.... Hãy dũng cảm đối đầu với thử thách.... Hãy ôm chằm lấy người mình yêu...... hãy sống hạnh phúc bên cậu ấy....
Erza bắt đầu nhận ra rằng...... cuộc đời cô..... không thể thiếu Jellal.... Cô không muốn phải đau khổ một mình.....
Đôi chân nhỏ nhắn tiến lại gần Jellal..... cô ngồi xuống........ ôm chặt anh....
- Mình không muốn...... không muốn..... xa cậu đâu....... Mình sẽ ở đây với cậu...... mình sẽ cùng cậu nắm tay đi hết đoạn đường đời....... Mình..- Erza chưa nói hết câu
Jellal ôm chặt cô rồi hôn bờ môi dịu dàng nhưng pha chút vị nước mắt.....
Mọi chuyện đã kết thúc...... họ được sống bên nhau...... họ được cùng nhau đi hết cuộc đời......
Sau một nụ hôn ngọt ngào...... cả 2 nhìn nhau mỉm cười rồi đứng dậy......
Việc còn lại của họ là đối đầu với gia đình Erza....
- Erza, sao con không đi - Bà Scarlet đứng sau la lên
Cả 2 giật mình xoay qua........ nắm chặt tay nhau rồi cùi đầu.....
- Con xin mẹ, đừng bắt con đi nữa, thật sự con không thể xa mọi người, làm ơn mẹ hãy cho con ở lại đây, con xin lỗi mẹ, con..... con..... - Erza nghẹn ngào, chưa bao giờ cô nói với mẹ như vậy
Jellal nắm chặt tay cô....... Xoa dịu nổi đau......
- Có lẽ con không đủ tư cách để xin bác cho cậu ấy ở lại đây, nhưng hãy nghe con nói, con không thể sống thiếu cậu ấy, con hứa sẽ cho cậu ấy hạnh phúc, vì vậy xin bác, đừng bắt cậu ấy rời xa con - Jellal van xin
Cả 2 nãy giờ cúi đầu....... Cố gắng thuyết phục mẹ.......
Nhưng liệu bà ấy có chấp nhận không........ hay là bắt buộc Erza phải đi....
___________________________________________
Aye...... Sau đây sẽ mất thêm 3 chap nữa.... Đó là chap 52,53,54........ Nhưng có nalu moment hay ở chap sau nên........ta tiếp tục nhảy đến chap 55....... Mình không xoá truyện đâu vì....... MÌNH KHÔNG MUỐN CHẾT!!!!!!!!
Nalu love story: Tìm yêu thương Nalu love story: Tìm yêu thương - NatsureallyloveLucy