Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: Lạc Thần Hoa
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 172
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 878 / 3
Cập nhật: 2017-11-15 01:37:24 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 125: Mưa Phùn Như Tơ (2)
ong Diệc Hân cùng Ngọc Phi Yên rời khỏi phòng khách, dù sao hai người kia cũng cần không gian riêng để tâm sự với nhau, bọn họ sao có thể ở lại ngăn cản hai người kia tâm tình được.
Vừa ra đến phía ngoài, Ngọc Phi Yên liền quấn chặt chiếc áo khoát bên ngoài cho ôm sát người.
Gió thu mang theo mưa bụi thổi tạt vào người, khiến nàng có cảm giác rất lạnh nhưng thần trí lại rất tỉnh táo, loại thời tiết như thế này nàng vẫn thích ủ mình trong ổ chăn ấm áp mà thôi.
Mưa bụi như sương khói, tuy đẹp nhưng mà thật sự cũng rất lạnh à nha!
“Diệc Hân, chàng đã từng làm gì với đại ca của ta và Thanh Nhi sao?”
Nếu không như thế thì khi nhìn thấy Diệc Hân, sao đại ca nàng và Thanh Nhi đều có phản ứng kì lạ như nhau, không phải sợ, mà là phẫn nộ cộng thêm một chút không biết làm sao, nàng quay người lại, nhìn tướng công nhà nàng hy vọng hắn có thể cho nàng một đáp án.
Long Diệc Hân cũng dừng lại cước bộ, nhìn vào đôi mắt sáng ngời của nàng qua tấm màn sa.
Mặc dù hai người đối diện nhìn nhau, nhưng hắn cũng không có trả lời vấn đề của nàng.
Hắn không thích thê tử mình quan tâm đến người khác quá nhiều.
Cho nên, hắn thôi không nhìn nữa mà bước đi trước, trong màn mưa phùn mênh mông như tấm màn mỏng bằng tơ tằm, thân ảnh hắn vô cùng tiêu sái, vô cùng tuấn dật.
Nhưng mà nhìn thấy thân ảnh tiêu sái, tuấn dật ấy lại khiến cho Ngọc Phi Yên tức giận vô cùng, dậm chân bình bịch.
“Long Diệc Hân —–“
Vì sao mỗi khi nàng hỏi gì thì hắn đều như vậy chứ?
Rất khi dễ nàng a!
****
Kinh thành
Đêm đen, không có ánh trăng, không có sao sáng, thần bí, quỷ dị.
“Vẫn không được sao?”
“Đúng vậy.”
Giọng nói của một nam một nữ vang lên rất rõ ràng trong bóng đêm tĩnh mịch, tiếng nói của nữ tử quyến rũ, lôi cuốn, giọng nói của nam tử kính cẩn, trầm ổn.
“Tình huống bên kia như thế nào?”
“Theo tin tình báo từ cơ sở ngầm trong cung, người nọ mấy ngày nữa sẽ rời khỏi cung ra ngoài”
“Ra cung?”
Nữ tử trầm ngâm một lát, lại tiếp tục nói ——
“Biết đi nơi nào không?”
“Tạm thời không biết.” – Nam tử kính cẩn trả lời.
“Thăm dò lại, cần phải biết rõ ràng người nọ sẽ đến nơi nào, bên người mang theo những ai”
Giọng nói quyến rũ của nữ tử mang theo một chút hưng phấn.
“Dạ”
Màn đêm lại đột nhiên trở nên tĩnh mịch.
Thật lâu sau, nữ tử có giọng nói quyến rũ đưa ra một quyết định.
“Còn nữa, ngươi an bài một chút, vài ngày sau ta sẽ cùng đối phương gặp mặt, lần này phải tuyệt đối thành công, không được thất bại”
“Tuân mệnh.” – Giọng nam trầm thấp vang lên.
Đêm, rốt cục lại trở về yên tĩnh.
****
Vũ Nguyệt Lâu.
Hồng Ngọc ngẩn ngơ ngồi bên cạnh cửa sổ, nhìn ra bóng đêm mênh mông bên ngoài, trong lòng không kìm nén được, thở dài một hơi, người ấy đã đi rồi, không có để lại lời cuối cùng nào đã biến biến mất không thấy tăm hơi.
Nàng không phải người ngốc, nên dĩ nhiên biết người ấy lai lịch bất phàm, mà nàng chỉ là một nữ tử thanh lâu, làm sao có thể xứng với hắn, nhưng mà … nàng yêu hắn, không màng đến danh phận.
Công tử!
Miệng bỗng nhiên bật thốt ra hai tiếng “Công tử!”, nàng nhớ đến đôi mắt đào hoa kia, nụ cười mềm mại say lòng người kia, thân ảnh tiêu sái kia…cứ thế, tâm nàng chợt đau buốt.
Không muốn tương tư mà lòng lại tương tư.
Lão bản nương của Vũ Nguyệt Lâu – Minh Nguyệt đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của nha đầu kia bên cạnh cửa sổ thì không khỏi không than thầm trong bụng, Cảnh Thiên đường chủ…ngài quả nhiên thật lợi hại nha!
Hiện tại, nàng chỉ hy vọng nha đầu Hồng Ngọc này có thể mau mau thoát khỏi sự nhớ nhung ai đó.
Người ấy, Hồng Ngọc không thể nắm giữ được… người ấy như một cơn gió, chợt đến rồi chợt đi…
Người ấy sẽ không vì một ai mà dừng chân lại.
Mỹ Nhân Phu Quân Mỹ Nhân Phu Quân - Lạc Thần Hoa Mỹ Nhân Phu Quân