Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Dịch giả: Ngọc Châu
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 34
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 375 / 18
Cập nhật: 2019-12-23 22:15:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2 - Trận Đánh Ở Shoreby
ới thành phố còn khoảng hơn một phần tư dặm, nhưng đoàn kỵ binh chưa kịp đi ra khỏi các mái che của hàng cây thì họ đã nhận thấy có đám người kêu la đang chạy trên cánh đồng tuyết phủ, và ngay lập tức trong thành phố nổi lên tiếng ồn ào, ngày càng to lên mãi.
Họ chưa phóng qua được nửa đường tới ngôi nhà gần nhất thì chuông đã réo vang trên các tháp chuông. Quận công trẻ nghiến chặt hàm răng, vị Hoàng thân sợ quân địch đang triển khai phòng thủ. Anh ta biết nếu mình không củng cố được ở trong thành phố thì đội quân nhỏ này có thể bị đánh tan và bị quân cung thủ tiêu diệt hết.
Tuy nhiên công việc của phe Lancaster cũng không tốt đẹp. Các đội tuần tra đêm đã tháo bỏ trang bị, số còn lại thì đang chân đất chưa mặc áo, chưa có chút chuẩn bị gì cho cuộc chiến đấu, còn đang ngồi tản mạn ở các ngôi nhà. Trong toàn Shoreby có lẽ không có tới năm chục người đàn ông đã võ trang với năm chục con ngựa có yên cương sẵn sàng.
Tiếng giật giã của hồi chuông, tiếng gào hốt hoảng của đám người chạy theo các phố với tiếng đập cửa ầm ầm làm bật dậy rất nhanh được bốn chục người trong số năm chục nói trên. Họ vội vàng nhảy lên lưng ngựa nhưng vì không biết nguy hiểm đang từ đâu đe dọa nên họ phóng vù đi theo các hướng.
Khi Richard Gloucester phóng tới ngôi nhà đầu tiên của Shoreby, thì vị Hoàng thân trẻ tuổi chỉ gặp một nhúm các chiến binh ở cửa ra vào, nhóm này bị dọn sạch như một cơn bão quét qua đám giấy vụn.
Khi họ phóng thêm được khoảng trăm bước nữa dọc theo phố, Dick Shelton đụng vào tay Hoàng thân. Quận công gò cương, siết cây kèn lên môi rúc lên hồi còi tín hiệu và ngoặt qua phải. Toàn quân muôn người như một phóng theo anh ta, họ buông cương phóng hết tốc độ tới phố cạnh gần nhất. Hai mươi kỵ binh cuối cùng dừng lại ở đầu phố và lập tức số bộ binh họ chở theo sau lưng nhảy phốc xuống đất. Một số căng dây cung, một số chiếm ngay các ngôi nhà hai bên dãy phố.
Ngạc nhiên vì chiến thuật của đối phương và hốt hoảng vì các hoạt động quả quyết của hậu quân địch, nhóm các chiến binh phe Lancaster bàn bạc ngắn rồi phóng trở lại để tìm viện binh.
Khu vực phố mà Richard Gloucester chiếm theo sự gợi ý của Dick, nằm trên một vùng đất không cao lắm, đằng sau nó là cánh đồng, bao gồm năm dãy phố nhỏ với các căn nhà nghèo nàn hầu như trống rỗng.
Mỗi một dãy phố này được giao cho một phân đội mạnh tuần phòng bảo vệ. Đội hậu bị củng cố ở trung tâm khu vực nằm ngoài tầm tên bắn, luôn sẵn sàng để tăng viện khi cần thiết cho các phân đội phòng vệ phân khu này của thành phố.
Nơi đây nghèo nàn đến mức chẳng có một nhân vật quan trọng nào của phe Lancaster trú ngụ, ngay cả các chỉ huy thuộc quyền họ cũng tránh nơi đây. Dân cư trong khu vực lập tức bỏ nhà cửa, kêu gào hoảng hốt chạy đi nơi khác, leo vội leo vàng qua những bức rào ngăn.
Trung tâm phân khu, nơi năm phố nhỏ chụm lại, có một quán rượu xơ xác với tấm biển hàng trông như chiếc bàn cờ. Quận công Gloucester chọn cái quán này làm sở chỉ huy trong ngày hôm nay. Hoàng thân giao cho Dick bảo vệ một trong năm đường phố nói trên.
- Ngươi hãy đi đi - Hoàng thân nói - Hãy mang lại cho mình tước danh hiệp sĩ, hãy đem vinh quang về đây, vinh quang của một Richard này giành cho Richard khác. Nếu như ta được tấn phong thì ngươi cũng sẽ được tấn phong cùng với ta, hãy đi đi - Hoàng thân xiết tay Dick.
Dick vừa đi khỏi, Hoàng thân trẻ quay sang một cung thủ nhỏ bé, quần áo rách rưới:
- Đi đi, Dutton, nhanh lên một chút - Hãy đi theo hắn ta. Nếu như ngươi khẳng định được sự trung thành của hắn, thì ngươi phải lấy đầu ra để bảo vệ sinh mạng cho hắn. Nhưng nếu hắn ta tỏ ra phản bội, hoặc là vào lúc nào đó ngươi ngờ vực hắn ta, thì có quyền cho hắn một mũi tên vào lưng.
Lúc đó Dick đang vội vàng củng cố đội đồn trú của mình. Con phố mà anh cần phải phòng thủ là một phố hẹp và chật chội với hai dãy nhà hai bên, tầng trên của đám nhà này nhô ra phía trước như treo ngay trên mặt đường phố. Nhưng dù nhỏ hẹp và tối tăm, phố hướng thẳng ra bãi chợ nên kết cục của trận đấu rõ ràng sẽ quyết định ở đây.
Trên khắp bãi chợ đầy những đám đông dân cư hỗn loạn, tuy vậy quân địch chưa thấy xuất hiện ở đây để chuẩn bị tấn công, nên Dick còn chút ít thời gian để chuẩn bị cho cuộc phòng ngự.
Cuối phố có hai ngôi nhà trống trải, cửa mở toang vì chủ nhà đã vội vã bỏ của chạy trốn. Dick vội vàng cho lôi hết các đồ đạc gỗ từ căn nhà này ra để làm thành một chiến luỹ chặn cửa vào phố. Thuộc quyền của anh có một trăm quân, phần lớn số này do anh bố trí trong các ngôi nhà, khi nằm dưới các vật che chắn họ có thể bắn ra qua cửa sổ. Anh cùng với số còn lại đứng ở sau chiến luỹ.
Thành phố lúc này vẫn nhốn nháo ghê gớm. Chuông réo vang, kèn rống lên, các đội kỵ binh phóng vù vù, tiếng kêu gào hoảng hốt của phụ nữ hoà thành một cảnh ồn ào hỗn loạn không chịu đựng nổi. Cuối cùng thì những ồn ào trên cũng dịu đi và lát sau thì cung thủ và các chiến binh phe địch được tập hợp ở bãi chợ, tổ chức thành đội ngũ chiến đấu.
Rát nhiều quân lính trong đám này trang phục theo màu xanh và đỏ sẫm, còn nhà hiệp sĩ trên lưng ngựa đang thu xếp hàng quân chính là Daniel Brackley. Dick lập tức nhận ra hắn ta.
Có một thoáng lặng đi, sau đó rồi bỗng nhiên bốn cây kèn đồng thổi réo lên ở bốn phía của thành phố. Tiếng kèn thứ năm đáp lại từ bãi chợ và lập tức các đội chiến binh đi vào tấn công, loạt mưa tên cắm vào chiến luỹ, rơi lả tả trên những bức tường của hai ngôi nhà chặn ở phía sườn quân tấn công.
Theo hiệu lệnh chung, quân công kích tràn vào cả năm dãy phố. Gloucester bị bao vây từ tất cả các hướng và Dick hiểu rằng anh chỉ có thể tính toán việc phòng ngự bằng số một trăm người của mình.
Bảy loạt tên theo nhau liên tiếp rơi như mưa vào chiến luỹ. Trong lúc trận mưa tên dày đặc nhất có ai đó đụng vào tay Dick. Anh nhìn thấy một thị đồng đang chìa cho anh cái áo khoác da mà tên không xuyên thủng được, vì nó được bọc ngoài bằng các ô vuông và lưới thép.
- Cái áo này của Hoàng thân Gloucester gửi cho ngài - cậu thị đồng nói -Hoàng thân nhận thấy ngài không có áo giáp, thưa ngài Richard. Dick thấy hả hê vì người ta gọi anh là "ngài Richard". Anh nhỏm dậy và mặc vào người cái áo da với sự giúp đỡ của cậu thị đồng. Anh vừa mặc được xong thì hai mũi tên đập vào các tấm thép không gây cho anh thiệt hại gì, mũi thứ ba rơi vào cậu thị đồng. Cậu bé bị tử thương ngã lăn xuống dưới chân Dick.
Quân địch chuyển sang tấn công tiếp cận, bọn chúng đã gần đến nỗi Dick phải hạ lệnh bắn trả lại. Ngay lập tức từ sau chiến luỹ và từ cửa sổ các loạt tên đáp lại bay như mưa, gieo trả cái chết xuống đầu quân công kích.
Phe Lancaster như theo một hiệu lệnh đồng loạt kêu lên, bộ binh của chúng tấn công lên chiến luỹ. Quân kỵ đứng ở hơi xa phía sau với các tấm mạng che mặt đã buông. Bắt đầu một trận đánh giáp lá cà sống chết.
Quân tán công vung gươm cố gắng phá huỷ chiến luỹ, quân phòng ngự lặng im chống trả để giữ công sự của mình. Thời gian trôi qua trong trận chiến đấu im lặng, chỉ thấy những đám người lăn xả vào nhau. Tuy nhiêu phá hoại vẫn dễ hơn xây dựng nên khi tiếng kèn nổi hiệu cho bộ binh bên tấn công lui ra, thì chiến luỹ đã bị phá mất một nửa, thấp hẳn đi và có nguy cơ đổ sụp xuống.
Bộ binh của Daniel lùi lại, chúng tản đi nhường đường cho cho kỵ binh tiến lên. Quân kỵ dàn thành hai hàng bất ngờ quay lại, biến mặt sườn thành tiền quân và như một con rắn thép dài, mang nọc độc chết chóc lao vùn vụt tới chiến luỹ đã bị phá sập một nửa.
Một trong hai kỵ sĩ đầu tiên ngã xuống cùng với cả ngựa, đồng đội của hắn dẫm lên người hắn, tên này vọt lên công sự cắm ngập ngọn giáo vào một cung thủ, nhưng ngay lúc đó hắn bị lôi tuột xuống khỏi lưng ngựa và con ngựa bị giết chết ngay.
Cuộc công kích điên cuồng đã đánh bật toán quân phòng ngự, quân Daniel lao qua thân thể đồng đội đã bị ngã xuống, tràn lên như một cơn bão, giật toang tuyến phòng ngự của Dick, đẩy họ vào một phía rồi cuồn cuộn lao vào phố như cơn lũ phá vỡ đập nước.
Tuy nhiên cuộc chiến đấu chưa kết thúc.
Trong một cửa vỡ hẹp của chiến luỹ, Dick và một số chiến hữu còn sống dùng các cây rìu cán dài phang liên hồi như đám tiều phu chặt cây, nên lát sau trên suốt bề rộng của mặt phố lại tạo nên một vật chắn mới, khá cao và đầy tin cậy bằng xác các chiên binh với những con ngựa giãy chết đang đá hậu lung tung, bạt mạng.
Bối rối vì vật cản mới, kỵ binh hậu quân của Daniel dao động và chùn lại, ngay đó một loạt mưa tên từ hai bên cửa sổ trút xuống đám kỵ sĩ, làm cho cuộc rút lui của chúng biến thành cuộc tháo chạy hỗn loạn. Bọn kỵ binh đã phi qua chỗ Dick vào được phố thì phóng tiếp tới chỗ quán rượu có tấm biển hiệu hình bàn cờ. Một người gù hung tợn đã đón chúng ở đây với toàn bộ đội dự bị của phe York, khiến chúng kinh hoàng quay đầu chạy lui chối chết.
Dick và quân của anh lao vào chúng. Quân York chưa tham chiến nhảy ra khỏi các ngôi nhà đang ẩn nấp với một sức mạnh mới. Hàng loạt tên bay dữ dội trút vào đám kỵ binh này và Gloucester đã đuổi kịp chúng từ phía sau. Chưa đầy một phút, trên dọc con phố không còn một tên quân nào của Daniel sống sót. Lúc đó Dick mới giơ cao thanh gươm đẫm máu sứt mẻ và gào lên "Hoan hô!"
Quận công Gloucester tụt khỏi ngựa nhìn khắp bãi chiến trường. Khuôn mặt anh ta nhợt đi như sáp nhưng đôi mắt long lanh như hai viên ngọc kỳ diệu, còn giọng nói khi cất lên, thô vang và khàn khàn đầy phấn khích của chiến thắng và chiến trận. Gloucester nhìn sang vật cản mới mà cả hai bên đều khó vượt qua - ở đó bày ngựa đang điên dại quẫy đạp khi hấp hối. Anh ta mỉm cười méo mó:
- Kết liễu các con ngựa kia đi! - chúng sẽ cản trở các ngươi. Richard Shelton, ta rất hài lòng vì anh, quỳ xuống đi!
Quân Lancaster lại dấy lên đợt bắn mới, các mũi tên rơi như mưa rào xuống lối vào phố nhưng Quận công trẻ tuổi không chú ý đến chúng mảy may, Hoàng thân rút gươm và lập tức phong Dick lên danh hiệu Hiệp sĩ.
- Còn bây giờ, hiệp sĩ Richard - Hoàng thân nói tiếp - Nếu nhà ngươi nhìn thấy bá tước Risingham thì lập tức cử ngay người báo cáo để ta biết. Ngươi phải gửi một tín sứ ngay cả khi đó là người lính cuối cùng nhà ngươi. Ta sẽ lập tức hy sinh đội dự bị của ta hơn là chịu thả mất tên này khỏi cuộc chiến. Tất cả các ngươi hãy nhớ lấy - Hoàng thân nói thêm, cất cao giọng. - Nếu như bá tước Risingham không bị gục ngã bởi cánh tay của ta, thì ta sẽ coi chiến thắng này là một thất bại.
- Thưa Điện hạ - một người gần gũi Hoàng thân lên tiếng - Chẳng lẽ Điện hạ vẫn chưa muốn ngừng gây hiểm nguy cho tấm thân quý giá của Diện hạ hay sao? Ta nên đi thôi chứ?
- Này Catesby - Hoàng thân đáp - Kết cục của trận đấu đang được quyết định ở đây. Tất cả các cuộc xung đột khác đều không có ý nghĩa gì. Ở chỗ này ta cần phải chiến thắng. Còn nguy hiểm đụng chạm đến ta ư? Ngươi hãy cứ làm một anh gù đi, một con người mà ngay trẻ con cũng còn chòng ghẹo ở ngoài đường, thì ngươi sẽ không quá coi trọng sinh mạng của ngươi, mà vui lòng hiến dâng nó cho giờ phút vinh quang… Nhưng thôi, nếu ngươi muốn thì chúng ta đi xem các đội quân phòng ngự khác. Anh chàng cùng tên với ta, hiệp sĩ Richard Shelton sẽ giữ vững được cái đường phố đẫm máu này. Ta có thể trông cậy vào hắn được… Nhưng hãy chú ý đấy, Richard Shelton, chưa kết thúc tất cả đâu. Khó khăn còn đang ở phía trước. Đừng mơ ngủ đấy nhá!
Quận công đi tới sát chàng Shelton trẻ tuổi, nhìn thẳng vào mặt anh và cầm tay anh xiết chặt đến nỗi tí nữa thì ứa máu ở mấy đầu ngón tay. Dick thấy rụt rè trước cái nhìn của anh ta. Trong cặp mắt đang bừng cháy này anh đọc thấy sự can đảm và khắc nghiệt lạnh lùng, làm tim anh se lại vì nỗi lo sợ cho tương lai. Người Quận công trẻ tuổi này quả thực là can đảm, anh ta chiến đấu ở hàng đầu trong lúc chiến tranh nhưng sau những trận chiến đấu, trong những ngày hoà bình yên ổn giữa các tướng lĩnh trung thành, con người này cũng sẽ gây đau thương và chết chóc.
Mũi Tên Đen Mũi Tên Đen - Robert Louis Stevenson Mũi Tên Đen