A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Thiên Lý
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23/51
à đã không tham dự trại. Nhưng chỉ có hai người chú ý đến điều đó là Tuyết và thầy Sơn. Sơn hỏi Minh, Minh trả lời không biết. Tuyết đã để mắt tìm kiếm Hà nhưng không thấy.
Minh thì buổi sáng tham gia dựng lều, thi đấu thể dục thể thao: Kéo dây, chạy tiếp sức, nhảy bao bố, vũ cầu đơn nam, đơn nữ, đôi nam nữ. Minh cũng tham gia các trò chơi vui nhộn, giải đáp các câu đố... nhưng đến chiều thì Minh bỗng dưng tách ra, anh không tham dự thi đua văn nghệ, thi hóa trang vào buổi tối mà đi đâu mất.
Quỳnh và các bạn của cô tham gia vui vẻ, nhiệt tình tất cả các tiết mục trại.
Khắp nơi, toàn khu vực sân trường, tưng bừng nhộn nhịp lều trại, màu cờ sắc áo, rộn ràng tiếng cười nói, sôi nổi các cuộc thi. Thầy và trò nắm tay nhau cùng nhảy múa, cùng đón những trái banh, quả cầu... Quỳnh đã hóa trang cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, và cô đã được bầu làm hoa hậu hóa trang. Lớp Quỳnh cũng được giải nhất về hợp ca, giải nhất cuộc thi đố vui, giải nhì cuộc thi vũ cầu.
Trời càng về khuya không khí càng lắng xuống. Sau tiết mục kể chuyện và ngâm thơ, tiết mục cuối cùng là độc tấu vừa chấm dứt. Lớp nào về khu vực của lớp đó.
Lớp của Quỳnh tập trung về chung quanh đống lửa của lớp. Trong khi một số bạn đang chuẩn bị nồi chè, thì Vũ đứng lên bắt nhịp một bài hát, cả vòng tròn hát theo. Bài hát vừa dứt thì Cẩm đề nghị Hải hát một bài. Hải vừa đánh đàng vừa hát: “Qua bến nước xưa lá hoa về chiều, lạnh lùng mềm đưa trong nắng...” Khi Hải vào điệp khúc thì Dũng hát theo. Có ai đó kiếm đâu ra hai cái “xúc xắc” và đánh nhịp theo. Không khí trở nên rộn ràng. Thấy Hồng ngồi chép miệng hát theo. Dũng ra hiệu cho cô cùng hát. Dứt điệp khúc Dũng và Hải cùng ngưng để Hồng hát, một bài hát về tình yêu đôi lứa. Bài hát vừa dứt, tiếng vỗ tay như pháo nổ.
Sau đó có người đề nghị Thu. Thu hát xong thì không khí rơi vào yên lặng. Tuyết ngồi cạnh Vũ, cô quay sang Vũ thì thầm. Vũ đứng lên nói:
- Có nhiều bạn yêu cầu cô bạn hoa khôi của chúng ta hát một bài.
Nhiều tiếng nổi lên hưởng ứng:
- Phải đó, phải đó.
- Ðúng rồi, Quỳnh hát đi.
Quỳnh lắc đầu, Kỳ bỗng vỗ tay và hát lên:
- Mắc cỡ gì mà không chịu lẹ giùm...
Cả vòng tròn nhìn về phía Quỳnh, vừa vỗ tay vừa hô theo Kỳ. Hồng ngồi gần Quỳnh, cô giục bạn:
- Quỳnh, hát đi Quỳnh... hát đi.
Ðợi cho tiếng ồn ào dứt, Quỳnh mới nói:
- Quỳnh xin hát bài “Ngàn thu áo tím”.
Tức thì Kỳ vỗ tay lớn lên:
- Hoan hô! Hoan hô!
Cả vòng tròn vỗ tay theo. Tuyết lên tiếng:
- Yêu cầu Hải đưa đàn cho Quỳnh!
Hải đứng lên, mang đàn lại đưa cho Quỳnh. Quỳnh cầm lấy cây đàn, cô đợi thật im lặng rồi dạo đàn, cất tiếng hát. Mọi cặp mắt đổ dồn về phía Quỳnh. Sơn chống tay lên cằm, Kỳ há hốc mồm nhìn. Trong lúc đó thì Chữ và Minh thơ thẩn loanh quanh các túp lều. Chữ nói:
- Bạn và cô ấy giận nhau?
Minh không đáp, anh lấy chân đá mấy hòn sỏi dưới đất, tiếp tục bước. Một lát sau, Minh mới trả lời:
- Mìh không biết bạn ấy thế nào nữa.
Chữ thở dài:
- Dù sao, bạn cũng hạnh phúc hơn mình.
Minh không để ý đến lời nói của bạn. Cả hai im lặng đi luồn qua các sợi dây căng lễu, như hai cái bóng.
Dứt bài hát, Quỳnh cúi xuống, đưa ngay cây đàn cho người ngồi bên cạnh. Một tràng pháo tay vang lên, cùng những tiếng hô to:
- Bis, bis.
- Yêu cầu hát một bài nữa.
- Tuyệt vời, tuyệt vời.
Hồng lại thúc cùi chỏ qua Quỳnh, động viên bạn:
- Hát một bài nữa đi Quỳnh.
Quỳnh lắc đầu, Vũ đứng lên nhìn Quỳnh nói:
- Thật không ngờ bạn Quỳnh vừa hát vừa đàn hay đến thế. Cho các bạn nghe một bài nữa đi.
Quỳnh vẫn lắc đầu. Cả vòng tròn vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Mấy phút trôi qua, bỗng có tiếng ai đó nói:
- Ðề nghị thầy hát một bài đi Vũ.
Quỳnh kín đáo liếc sang Sơn.
Vũ chưa kịp nói thì tất cả vòng tròn vang lên một tràng pháo tay:
- Thầy hát đi thầy.
- Cho tụi em nghe một bản đi thầy.
Sơn nhìn đám học trò của mình:
- Tôi hát dở lắm. Nhưng nếu các em yêu cầu thì tôi sẽ hát một bài.
Vinh đưa đàn lại cho Hải. Hải im lặng nhìn thầy chờ.
Sơn cất tiếng, giọng anh trầm và ấm áp: “Anh sẽ là giòng sông, để em là biển rộng...”
Ngọn lửa bập bùng cháy, thỉnh thoảng kêu lên tí tách, tàn lửa bay lên bầu trời đêm trông giống như những con thiêu thân. Từ đàng xa, rải rác khắp mặt sân trường rộng, cũng có những đám lửa như thế, bập bùng.
Quỳnh lại chống cằm, nhìn Sơn không chớp mắt. Cô nhớ như in một chi tiết sáng nay. Khi Cẩm hô “Bão thổi! Bão thổi” rồi “Thổi nam nữ xen kẽ”. Thầy Sơn đã lúng túng và cuối cùng chạy vào giữa Quỳnh và Chi. Ðể tay mình nằm gọn trong tay thầy, Quỳnh như run lên... Bàn tay cô trở nên lạnh ngắt vì xúc động. Nhưng rồi nó ấm dần lên. Những ngón tay rắn rỏi của thầy nắm chắc, Quỳnh có cảm tưởng hơi ấm đã truyền từ bàn tay thầy sang bàn tay cô. Và Quỳnh cảm thấy yên tâm, thật yên tâm. Bàn tay thầy dad~ truyền cho cô sức mạnh, đã gửi gắm tin yêu... Vâng, cả hy vọng và khát khao nữa.
Trong đêm tối, với ánh sáng của ngọn lửa hắt lên, khuôn mặt Quỳnh trông như khuôn mặt của một con búp bê, vô cùng trẻ thơ. Ánh mắt cô nhìn say đắm, ngây dại. Tự dưng Quỳnh cảm thấy hồi hộp, khi nghe giọng hát của Sơn: “…Anh sẽ là lối nhỏ để em bước vào đời”. Dường như lời hát cuối cùng đó là dành riêng cho Quỳnh. Cô có ý nghĩ rằng từ nay, cuộc đời cô là của thầy, rằng từ nay, cô đã có người bảo trợ, che chở, dìu dắt. Người đó là người thương yêu cô còn hơn cả cha cô nữa.
Giữa những tràn pháo tay giòn giã, Quỳnh ngồi yên lặng.
Mưa Bay Vào Cửa Lớp Mưa Bay Vào Cửa Lớp - Hoa Thiên Lý Mưa Bay Vào Cửa Lớp