Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Hoa Thiên Lý
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13/51
ơm nước xong thì trời đã tối. Kim đi tắm rồi giăng mùng. Ba bà cháu dọn dẹp một lát cùng lên giường. Nhà chỉ có một cái giường nên hai anh em nằm hai bên, bà nằm giữa.
Xưa nay, mỗi lần ngủ với bà, anh em Sơn vẫn nằm như thế, như hồi còn nhỏ. Ðây là những giây phút hạnh phúc nhất đời bà. Cả Kim và Sơn đều nhận thấy điều đó. Chính ở những đêm ngủ như vậy, anh em Sơn có dịp hiểu rõ gia cảnh của gia đình, dòng họ. Bà thường kể lại đủ chuyện từ lúc bà còn con gái đến khi lập gia đình, có con, có cháu. Có thể nói bà là cuốn gia phả sống của dòng họ. Dĩ nhiên bà có quên người này, người khác, lúc này lúc khác nhưng nếu có ai ghi lại tất cả những gì bà đã kể thì nó sẽ thành một quyển gia phả dày, đầy đủ. Bà thường kể về mẹ của Sơn – con gái độc nhất của bà, và cha của Kim – con trai duy nhất của bà. Qua lời kể của bà, Kim biết được cái chết của cha. Cha Kim là lính, lâu lâu mới về một lần. Sau khi mẹ Kim sinh Kim được hai tháng thì cha Kim đi và không bao giờ về nữa. Người quen báo tin là ông đã chết. Mẹ Kim sau nhiều năm chờ đợi, đã đi lấy chồng. Bà Tư thì lúc nào cũng tin rằng con mình còn sống nên tỏ vẻ không bằng lòng việc chắp nối của mẹ Kim. Mặc dù người cha ghẻ đối xử với bà và với mẹ con Kim rất tốt, nhưng vì quá thương con trai, bà đã giận mà đi ở riêng. Thương nội, Kim cũng tỏ ra lạnh nhạt với mẹ và với dượng và thường đến ở với bà và Sơn.
Còn Sơn, cũng qua lời kể của bà, anh được biết anh là con độc nhất trong gia đình. Cha mẹ anh đều chết vì bệnh, lúc anh chỉ là một cậu bé lên tám. Anh ở với ngoại từ đó đến giờ. Hai bà cháu cơm mắm, cháo rau nương tựa bên nhau. Sơn vừa đi học vừa bán báo, dạy kèm, còn bà thì buôn bán lặt vặt.
Nằm một bên bà, Sơn hỏi Kim - nằm ở bên kia:
- Lương của em bây giờ bao nhiêu hở Kim?
- Sáu chục ngàn, còn anh?
- Bốn mươi ngàn!
- Anh thua cả em hả?
- Em không tin sao?
- Nhưng anh tốt nghiệp đại học mà?
- Em quên rằng đó là đại học sư phạm. Hơn nữa, những người tốt nghiệp các đại học khác cũng không hơn anh nhiều lắm.
- Kỳ thật, tốt nghiệp đại học lại thua tốt nghiệp trung học!
- Và nhiều khi tốt nghiệp trunghọc lại thua tốt nghiệp lớp chín, tốt nghiệp lớp chín lại thua tốt nghiệp “xóa mù chữ”, tốt nghiệp “xóa mù chữ” lại thua người dốt!
- Vậy thì người ta học để làm gì anh hả?
- Học để hiểu biết!
- Em hiểu rồi, nhưng có thực mới vực được đạo chứ?
- Em có học nên em mới nói được điều đó. Nhiều người không biết như thế đâu.
Bà Tư bây giờ mới nói:
- Lương tụi bây ít thế sao, bây giờ một bó rau muống cũng hơn trăm bạc! Bộ nhà nước bây giờ nghèo lắm hả con?
Không để ý đến lời bà Tư, Sơn nói với Kim:
- Dù sao thì cũng phải học em ạ. Học vì lòng tự trọng, học để vươn lên đưa đất nước và bản thân thoát khỏi cảnh nghèo đói.
- Anh nói như dạy học trò của anh vậy!
- Thì anh là thầy giáo mà! Ê, lêu lêu... – Sơn cười lớn.
Kim giẫy nẩy:
- Vậy thì anh đừng có mượn tiền của em nữa nha!
Bà Tư giảng hoà:
- Tụi bây lại gây với nhau rồi.
Sơn vẫn không nhượng bộ:
- Em mà không cho mượn thì anh cũng không thèm mượn!
- Nói như vậy là hòa!
- Thì anh cũng mong có vậy!
- Hòa nhé?
- Ừ, hòa.
- Hai đứa bây thật y hệt má với ba của bây.
- Y hệt là sao hở nội?
- Hai chị em nó lúc nhỏ cũng hay gây lộn với nhau, rồi hòa, rồi lại gây. Ngày xưa...
Sơn và Kim nghe bà nói ngày xưa thì đều im lặng. Bà luôn luôn bắt đầu kể với tiếng đầu như thế “Ngày xưa” – y hệt như bà kể chuyện cổ tích cho hai đứa nghe lúc còn nhỏ.
Và rồi bà kể cho đến khi hai đứa cháu nội - ngoại ngủ lúc nào bà không hay.
Mưa Bay Vào Cửa Lớp Mưa Bay Vào Cửa Lớp - Hoa Thiên Lý Mưa Bay Vào Cửa Lớp