People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 172
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 671 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 08:07:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 13: Uyên Ương Nghịch Nước
iểu Nặc đưa đầu nho nhỏ ra nhìn tình hình dưới suối nước nóng, xem ra, lần này, mẹ đùa với lửa lớn rồi!
Ánh trăng sáng hắt trên mặt nước, sau một cơn chấn động, dâng lên từng vòng sóng lăn tăn, vào giờ phút này, hai người bốn mắt nhìn nhau ——
Một đôi mắt chim ưng màu đen hung hăng nhìn chằm chằm Trình Du Nhiên, càng thêm lộ ra vẻ âm trầm, giống như là muốn bộc phát vô số hung ác vào giờ khắc này.
Chết tử tế không xong, vừa đúng đụng vào, tránh ánh mắt của anh, tầm mắt của cô dời xuống, da thịt màu đồng, hai cánh tay bền chắc hiện ra đường cong cương nghị, nhất thời đi vào đôi mắt cô là một bức xăm chim ưng vỗ cánh kéo dài từ vai trái đến cần cổ, sau tai bên trái mới hoàn mỹ thu bút, chim ưng trông rất sống động, làm cho người ta hoảng sợ; hơn nữa trên lưng còn có những vết thương khắc sâu, có thể đoán được anh đã trải qua chuyện không phải người thường có thể trải qua.
"Cô muốn chạy trốn?" Bên môi từ từ nâng lên đường cong lạnh lẽo, lạnh đến mức muốn đóng băng suối nước nóng, lời nói là hỏi cô, nhưng là câu khẳng định.
Sống lưng Trình Du Nhiên lập tức như có một hồi gió lạnh thổi qua, trên mặt cố gắng duy trì trấn định vững vàng trước sau như một, mở tay ra, nhíu mày, nói: "Lão đại Viêm, hình dáng này của tôi giống như là muốn chạy trốn à? Tôi cũng chỉ muốn ngâm mình trong suối nước nóng, rõ ràng là nghỉ ngơi, lão đại Viêm sẽ không hẹp hòi đến mức không cho tôi ngâm nước chứ?"
Ở trên sân thượng, Tiểu Nặc nghe lời của mẹ xong thật có kích động muốn đập đầu vào tường, mẹ lấy cớ ra dùng, có ai hơn nửa đêm vì ngâm suối nước nóng mà nhảy xuống từ tầng hai, cho là mình nhảy cầu kiện tướng thi Olympic ư?
Cô thích nhảy cũng không được sao? Dù sao bản lĩnh của cô nhanh nhẹn, dạng này đối với cô mà nói rõ ràng là việc tốn ít thời gian, Trình Du Nhiên nhíu mày, thấy Viêm Dạ Tước không nói gì, đưa tay lau nước trên mặt, thật ra thì cảm giác nhảy xuống thật đúng là không tốt lắm, nhưng vẫn làm dáng vẻ đương nhiên, lồng ngực thẳng tắp muốn đi tới phía bờ.
Cổ tay chợt bị một sức lực khổng lồ túm được, chính là bàn tay đầy vết chai của Viêm Dạ Tước, anh nửa híp mắt chim ưng sắc bén, nhưng mà lại như muốn đóng băng chung quanh, Trình Du Nhiên vốn là người
Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa - Phồn Hoa Đóa Đóa