Những gì làm bạn đau khổ sẽ dạy bạn nhiều điều.

Benjamin Franklin

 
 
 
 
 
Tác giả: Tô Cẩn Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 105
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 553 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:02:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 94
uổi tối, rốt cuộc Đồng Nhan cũng hiểu tại sao lúc đi tiểu phụ tá này muốn nói lại thôi.
Tiếu Thâm chính là một sắc phôi.
Thư thái một buổi chiều, Tiếu Thâm tinh thần sảng khoái đi ra phòng làm việc của mình, sau đó Đồng Nhan theo sau đi ra, sắc mặt lại trắng xám, tinh thần ỉu xìu, giống như đánh kép cà.
Không sai, cô chính là bị sương đánh, bị sắc phôi Tiếu Thâm này làm.
Tiếu Thâm thần thanh khí sảng, nhưng nghĩ đến chuyện Đồng Nhan nói cũng không quá thích rồi, đi thu thập tin tức của Phí Gia Nam?
Phí Gia Nam kết hôn, chuyện heo mẹ lên cây này cũng có thể tin!
Trong chuyện này khẳng định có cái gì không đúng, nhưng nhìn dáng vẻ Đồng Nhan chà sát tay nhao nhao muốn thử, Tiếu Thâm thật không nỡ đánh vào tích cực của cô.
Giống như Phí Gia Nam kết hôn, Đồng Nhan rất hưng phấn, không hiểu vì sao, trong lòng đột nhiên liền có chút nhỏ đến sắt, vung tay lên, đi đi!
Đồng Nhan thực rất hưng phấn, Phí Gia Nam kết hôn, rốt cuộc hắn muốn kết hôn, sau khi hắn kết hôn sẽ không tìm cô đi?
Thật ra thì ít nhiều gì Đồng Nhan có thể cảm thấy Phí Gia Nam đối với bản thân không giống nhau, nhưng ngoài cảm giác này ra, cũng chỉ là một chút xíu, cũng không dám lộ liễu hỏi, ngộ nhỡ không phải cô làm sao có thể gặp người
Hôm nay, Phí Gia Nam kết hôn, nói rõ Phí Gia Nam có người trong lòng rồi, cô đã hoàn toàn an toàn.
Cái tin tức này cô đào vô cùng dụng tâm.
Nhưng đào mấy ngày cũng không moi ra, Đồng Nhan có chút buồn bực, không phải nói kết hôn sao? Tại sao chỗ Phí Gia Nam một chút phản ứng cũng không có, cũng không nghe gần đây có khách sạn nhà hàng nào đảm nhận hôn lễ lớn, Phí Gia Nam này cũng là một người độc lai độc vãng, bên cạnh không có bóng dáng một người phụ nữ nào.
Chuyện lạ!
Đồng Nhan buồn bực ôm đầu ngồi liệt trên ghế làm việc vủa bản thân.
Đồng nghiệp tiểu Trương tới an ủi: "Đừng lo lắng, em là tinh anh của toà soạn báo chũng ta, em đào không ra được tin tức người khác cũng đừng nghĩ moi ra."
Đồng Nhan giống như đuổi ruồi phất phất tay một cái: "Nhanh đi đi, đừng phiền em, để em yên tĩnh cách thức hoá đầu óc, gần đây dùng não quá độ, bị thương!"
Đồng nghiệp sớm đã quen với cách nói chuyện của Đồng Nhan, cũng không thấy có gì, sờ sờ mũi bỏ đi.
Lưu Thuần đứng ở cửa vừa nhìn cô, khóe miệng treo ý vị khó hiểu.
"Thế nào? Công việc không thuận lợi?"
Đồng Nhan nghe được giọng nói của Lưu Thuần, mặt lập tức nhăn thành bánh bao, ôm Lưu Thuần làm nũng: "Thuần Thuần, người ta đào không ra được đào không ra được, trách bạn sao?"
Lưu Thuần bị dao động đứng không vững, thân thể tựa vào trên bàn làm việc, liếc cô một cái: "Được rồi, cậu cũng không moi ra được thì tòa soạn báo chúng ta còn ai có thể đào ra được? Đừng bày bộ mặt này ra với tớ, đi làm việc!"
Đồng Nhan kêu khổ thấu trời: "Thuần Thuần, lòng của cậu thật hung ác, cẩn thận Nghiêm Qua không muốn cậu!"
Vốn chỉ là nói chơi, ai ngờ Lưu Thuần nghe lập tức đen mặt.
Đồng Nhan vẫn kêu khổ thấu trời, không biết mình gây đại họa, dọn dẹp một chút đồ, chạy ra ngoài đi lấy tin tức.
Lưu Thuần nhìn Đồng Nhan đi xa, hai bên tay buông thõng dần dần nắm lại, móng tay tu bổ chỉnh tề, giống như con dao sắc bén, lòng bàn tay lưu lại hai vết máu.
Đồng Nhan gục trên tay lái, buồn bực suy nghĩ, tin tức này sao lại đột nhiên im lặng đây?
Suy nghĩ thật lâu không nghĩ ra nguyên cớ, móc thiệp mời Lưu Thuần cho từ trong túi ra, phía trên ghi thời gian hôn lễ rất rõ ràng, là mùng một tháng sau, chú rể: Phí Gia Nam, cột cô dâu trống không.
Đồng Nhan. gãi gãi tóc dài, buồn bực không được.
Lúc này đột nhiên có người tới đây gõ cửa sổ xe, Đồng Nhan giật mình, ngẩng đầu lên mặt đề phòng nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, giống như bên ngoài có lũ lụt thú dữ.
Phí Gia Nam sững sờ, cười, thân thể cao to lười biếng tựa vào trên xe Đồng Nhan, vẻ mặt trêu ghẹo: "Thế nào, anh còn tham ăn em?"
Đồng Nhan thở phào nhẹ nhõm, "Cũng không là được." Lầm bầm lầu bầu nói ra.
Tròng mắt dài nhỏ hơi híp: "Em nói cái gì?"
Đồng Nhan vội vàng lắc đầu: "Không có gì, đúng rồi, làm sao anh biết tôi ở nơi này?"
Một đôi mắt thú vị của Phí Gia Nam nhìn Đồng Nhan, thấy sắc mặt Đồng Nhan càng ngày càng hồng, khóe miệng khẽ nâng lên một nụ cười nhạt, ngay sau đó dời tầm mắt quan sát bốn phía, giọng nói vi ngưng, hỏi ngược lại: "Cô xác định cô muốn tới nơi này?"
Đồng Nhan sững sờ, vội vàng nhìn ra phía ngoài, cũng thấy choáng, đây là đâu vậy?
Bốn phía khắp nơi trụi lủi, ra khỏi mấy nhà ngói đổ nát thấp lùn, chỉ còn sót một mảnh sợ.
Mồ hôi lạnh trên trán không ngừng rơi xuống, "Đây là......?"
Chẳng lẽ lạc đường?
Đồng Nhan buồn bực, đều do mới vừa nghĩ tới làm sao để moi thu thập tin tức, kết quả lái xe loạn, phương hướng cũng không biết, nhìn đường rồi thắng hướng phía trước, cũng may trên đường không xảy ra chuyện gì, nếu không phiền toái.
Dường như Phí Gia Nam đã hiểu rõ rõ ràng rồi, bất đắc dĩ liếc nhìn xung quanh hoang vu, "Đã đến đây rồi, vậy thì xuống đi theo tôi đi một chút đi, thuận tiện thị sát."
Đồng Nhan không tình nguyện cau mày: "Một nơi hoang vu như vậy có gì để nhìn."
Phí Gia Nam chỉ cười không nói, Đồng Nhan không có cách nào, hiện tại đường cũng không biết, thật dễ dàng gặp được người quên, chỉ có thể đi theo, nếu không buổi tối làm sao về nhà còn là một vấn đề.
Không muốn chuyển thân thể đi theo phía sau Phí Gia Nam, hai người tán gẫu câu được câu không, cuối cùng trò chuyện một chút thì hàn huyên tới vấn đề hôn nhân của Đồng Nhan.
Phí Gia Nam hỏi: "Những ngày sau này có vấn đề gì không?"
Đồng Nhan gật đầu: "Cũng không có trở ngại gì!" Ngày ngày ăn cơm đầu bếp cao cấp sáu sao làm, ra cửa có người mở cửa, không có việc gì trêu chọc con trai, ngủ có trai đẹp, mỗi ngày cũng tương đối vừa lòng, cuộc sống như thế không muốn đi xuống, cô thật là không biết đủ rồi.
Phí Gia Nam nghe vậy bất đắc dĩ cười một tiếng, không hỏi nữa.
Nhắc tới hôn nhân, hai mắt Đồng Nhan tỏa sáng, níu lấy vấn đề này không buông tay, "Nghe nói anh muốn kết hôn?"
Mẹ, Cha Tìm Tới Cửa Rồi Mẹ, Cha Tìm Tới Cửa Rồi - Tô Cẩn Nhi