If you love someone you would be willing to give up everything for them, but if they loved you back they’d never ask you to.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Trình Ninh Tĩnh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Dung TL
Số chương: 2625
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1326 / 4
Cập nhật: 2018-05-06 21:53:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1261: Thiếu Tá Cũng Hiểu Lãng Mạn 3
ớm đi rồi."
"Ai, hiện tại tinh thần tôi có thể cùng bọn họ tâm sự, sao đi làm gì sớm như vậy, vẫn còn nhiều náo nhiệt mà." Lục Trăn cà lơ phất phơ cười, nghĩ thầm trêu đùa bọn họ vui hơn so với Nolan thiếu tá.
Nếu là tìm cách lấy tin tình báo, dự đoán không được gì.
Hôm nay lúc vừa tới anh không có tinh thần.
Lục Trăn cũng không phải làm bằng sắt, làm việc liên tục trong thời gian dài như vậy, người sẽ mơ hồ.
"Đừng trêu đùa bọn họ, nếu không tôi không khách khí đâu." Nolan biết Lục Trăn muốn làm cái gì, lạnh giọng cảnh cáo, lại nhàn nhạt nói, "Gần đây lá gan của anh càng ngày càng lớn thì phải, dám đến địa bàn của tôi."
Nolan đang nói nơi này sao?
"Có cậu ở đây, tôi sợ cái gì?" Lục Trăn nói, nhìn món bò bít tết, không coi đó là chuyện lớn, "Chẳng lẽ cậu muốn bán đứng tôi sao?"
"Anh xác định được tôi sẽ không bán đứng cậu?"
"Đương nhiên, nếu cậu bán đứng tôi, tôi chấp nhận." Lục Trăn nói, "Ai bảo tôi chủ động đi tới cửa nhà cậu, nói như thế nào cũng là tôi không đúng, tôi bị bán, cũng không trách cậu, nhưng chả lẽ, cậu không tiếc thương tôi?"
"Câm miệng, ăn cơm." Nolan lạnh lùng nói.
Lục Trăn cười ha ha, cùng có một loại kiêu ngạo.
Anh liền biết, Nolan sẽ không bán anh.
Người vô tâm vô phế, đả kích, lợi dụng người khác, một điểm cảm xúc cũng không bộc lộ.
"Tay nghề nấu ăn của cậu thật không tệ." Lục Trăn vừa ăn vừa ca ngợi, lại nhịn không được tự kỷ một câu, "So với tôi, kém một chút."
Nolan nhàn nhạt nói, "Anh huấn luyện bận rộn như vậy, còn có thời gian học nấu ăn?"
Bữa sáng lần trước, anh làm không tệ, mặc dù Nolan hoài nghi, đó là anh tùy tiện đi mua.
Lục Trăn nhắc tới việc này, tức giận bất bình, "Lại nói đến việc tức giận đó, sắc dụ cùng nấu ăn đó là việc học tập của nữ đặc công. Kết quả là lão đầu tử cũng muốn chúng tôi tất cả toàn diện, nên yêu cầu chúng tôi đi học, năm đó chúng tôi một nhóm người, hận không thể đem phanh thây lão đầu tử."
"Sắc dụ?" Nolan thiếu tá hiển nhiên chú ý tới một từ.
Đàn ông học sắc dụ?
Nolan hỏi, "Sắc dụ như nào?"
"Ai, vấn đề này thâm sâu khó học, chúng ta không giỏi được đâu." Lục Trăn cười ha ha.
Nolan bình tĩnh để dao dĩa xuống, "Anh có thể thử dùng một chiêu đối với tôi được không?"
Lục Trăn đang uống một ngụm rượu đỏ thì thiếu chút nữa phun ra, lại nuốt xuống, kết quả là bị sặc, anh ho tới mặt đỏ rần, đây gọi là một đặc sắc a, Lục Trăn không thể tưởng ra nhìn Nolan, trong lòng lặng yên rít gào, cậu như vậy muốn ăn đậu hũ của tôi sao??
Cậu như vậy nghĩ bị tôi mê hoặc sao?
Lục Trăn 囧 囧 hữu thần nghĩ, tôi chưa cần dùng sắc đẹp mê hoặc cậu, cậu đã thần hồn điên đảo rồi. Nếu là còn dùng nữa, cậu không phải phải đem tôi gặm đến xương cốt cũng không còn lại a, loại chuyện này, là đàn ông sẽ không làm.
"Làm sao vậy?" Nolan thiếu tá ra vẻ đạo mạo hỏi, "Tôi chỉ muốn biết thủ đoạn sắc dụ của anh như thế nào thôi."
Lục Trăn yêu nghiệt cười."Nếu cậu là nữ giới, tôi không nói hai lời liền làm, nhưng cậu là nam giới, việc này khó làm."
Ngụ ý là kỹ thuật của tôi đều là dùng để đối phó với nữ nhân.
Dùng ở trên người của cậu, không phải coi cậu là một nữ nhân sao?
Nolan không phải đồ ngốc, trong lòng cũng minh bạch ý tứ của Lục Trăn, anh lạnh lùng cười, "Tổ chức của các anh thật không đủ quy phạm, bồi dưỡng nam đặc công chỉ đối phó nữ nhân, anh không nghĩ tới sẽ gặp nam nhân thích anh sao?"
Lục Trăn miệng lưỡi bén nhọn, nghe xong không thốt lên lời.
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc - Trình Ninh Tĩnh Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc