Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiên Trang
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 17
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1146 / 5
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 -
ia đình Chi Lan hôm nay thật đầm ấm. Từ sáng sớm bà Thành và Thùy Dung đã qua để phụ đi chợ làm các món ăn. Bà Tuyền thấy lần này có lẽ mừng cho cháu nội mạnh khoẻ, vợ chồng Phong đoàn tụ nên làm cỗ nhiều món, có mời một vài người khách nữa. Phong lo bán cho hết báo chàng mới chịu về nhà.
Trên nhà, bàn thờ bông thật tươi, nhanh thơm khói toa? nhè nhẹ khắp phòng. Bàn ăn trải khăn trắng, giữa bàn là một bình hoa, ly chén xếp có thứ tự ngăn nắp.
Thùy Dung xuống bếp phụ với Chi Lan. Vừa làm Thùy Dung vừa nghĩ đến lát nữa đây Chi Lan sẽ là người vui sướng, ngạc nhiên nhất.
- Chuyện gì mà mày cứ tủm tỉm cười một mình vậy Thùy Dung ?
- À, tại tao đang nghĩ đến chuyện Tuyết Nga đó mà. Trong cái xui thì lại có điều may mắn.
Chi Lan ngừng tay :
- Mày nói gì tao chưa hiểu.
Thùy Dung lại ngồi kế bên bạn :
- Tuyết Nga đã nói sự thật, tao muốn hỏi là tại sao mày không nói Phong đến gặp Vĩnh Sơn làm hoà với nhau ?
Chi Lan thở dài :
- Đàn ông họ đâu phải như mình, hở chút là giận hở chút là làm hoà. Họ không giận thì thôi mà có giận là giận luôn. Như trường hợp của tao mày đã thấy, nếu mình cứ găng lại thì cũng chả khác nào lấy dao chặt cây khô. Vì vậy tao thấy Phong giận cũng đành chịu, bây giờ cũng thế. Nếu anh ấy muốn thì anh ấy sẽ gặp Vĩnh Sơn còn không muốn thì thôi. Tao không thể nói được ! Thùy Dung ơi, khi mày có chồng mày sẽ hiểu rằng đối với chồng thì có một vài chuyện không thể ép họ chìu theo ý mình được.
Thùy Dung nhún vai :
- Tao không tin.
- Thì mày cứ lập gia đình cứ lấy Lê Quang và sống chung với anh ấy, thời gian sau này sẽ tự hiểu ra. Không phải tao doa. cho mày sợ mà tao muốn nói để mày hiểu và đừng bị bất ngờ, bị hẫng trong cuộc sống gia đình riêng sau này.
Có tiếng ồn ào ở nhà trên vọng xuống, Lê Quang vừa đi lấy giùm ổ bánh kem hai tầng đem về. Thùy Dung xuýt xoa :
- Bánh đẹp và hấp dẫn thật, xem người ta ghi chữ gì nào "Mừng sinh nhật Hoàng Lan hai tuổi ". Anh à, khi nào đến hôm đám cưới tụi mình anh nhớ đặt bánh nhiều nhiều một chút, em thích an bánh này lắm.
Lê Quang nháy mắt :
- Nếu em đã nói vậy thì hôm đó anh sẽ đặt khoảng bà ổ, mỗi ổ hai tầng. Một đem qua đằng gái, một đãi nhà trai còn lại sẽ là phần cô dâu, chịu chưa ?
Thùy Dung cười :
- Cũng được đó. À, anh Phong về kìa.
Phong vui vẻ nói lớn :
- Có các bạn đến phụ thật là sung sướng cho gia đình.
Thùy Dung thắc mắc :
- Anh Phong nè, hôm trước em có nặng lời với anh, có còn để bụng không vậy ?
Phong xua tay :
- Chuyện đã qua đừng nhắc lại. Nhưng nếu hỏi thì cũng xin trả lời : hoàn toàn không có giận gì hết. Có lẽ lúc đó tôi cũng chưa tỉnh lắm, và Thùy Dung là người nóng tính thẳng thắng mà những người như vậy rất tốt.
Thùy Dung trố mắt :
- Chà, nhói nghe mát lòng mát dạ. Thôi, dưới này xong xuôi cả rồi mình lên nhà hết đi.
- Phải đó.
Chi Lan định lời mở đầu cho buổi tiệc nhưng Phong cản lại :
- Khoan đã, em.
- Sao vậy anh, ba mẹ và bè bạn có đông đủ rồi mà !
Phong đưa tay lên môi :
- Suỵt, còn một người khách.
Thùy Dung đã biết nên nói thêm :
- Một người thật đặc biệt, phải không anh Phong ?
Phong gật đầu chưa kịp trả lời thì có tiếng chuông reng. Chàng nhờ vợ ra mở cửa. Cửa vừa hé ra Chi Lan bàng hoàng:
- Vĩnh Sơn !
Vĩnh Sơn ăn mặc giản dị, áo màu trắng bỏ trong quần tây màu nâu, tay cầm gói quà, chàng gật đầu :
- Chào Chi Lan, tôi có thể đem quà cho bé Hoàng Lan lúc này Chi Lan thế nào ?
Chi Lan bối rối, ngỡ ngàng :
- Dạ, em vẫn khoẻ.
Nàng đỡ lấy gói quà Vĩnh Sơn vừa đư, quay lại thì thấy Phong đã ở bên cạnh :
- Vĩnh Sơn, anh đến chậm đáng lẽ phải phạt anh đó. Thôi, em hãy mời anh ấy vào đi Chi Lan.
Trong nhà không khí yên lặng hẳn. Phong nói giọng trầm hẳn đi :
- Chi Lan, anh đã hiểu lỗi của mình với em và Vĩnh Sơn. Do đó hôm nay anh có ý mời Vĩnh Sơn đến dự sinh nhật của con chúng ta, vừa là chung vui vừa để xoá đi những gì không đẹp giữa chúng mình với anh ấy, em thấy thế nào ?
Chi Lan thấy lòng mình nhẹ hẳn đi :
- Em hy vọng chuyện này từ lâu nhưng hôm nay mới thành sự thật. Phong à, anh rất là tốt ! Vĩnh Sơn, trong những ngày qua lòng dạ chồng của em chỉ vì ghen cho nên hành động xốc nổi, em mong những lời nói khi xưa của Phong lúc nóng giận anh bỏ qua cho.
Vĩnh Sơn thấy tâm hồn nao nao khi gặp lại Chi Lan Nàng vẫn duyên dáng xinh đẹp như xưa, tình cảm của chàng dành cho Chi Lan thật khó mà diễn tả. Định nói thì lại có người kêu cửa. Phong biết ai cho nên chàng tủm tỉm cười. Đó là người thanh niên bỏ sách cho chàng ! Thấy Vĩnh Sơn, anh ta giật mình :
- Chào giám đốc.
Vĩnh sơn cũng ngạc nhiên :
- Cậu đi đâu đến đây ?
Phong nắm tay cậu ta :
- Đừng trách cậu ấy, em đã hiểu rõ sự thật. Chính anh đã giúp cho em trong khi mới ra bán chưa có vốn nhiều, vô tình mà em biết được chứ chẳng phải cậu ta nhiều chuyện đâu. Anh đừng la rầy gì nữa về câu chuyện này nhé. Nào, bây giờ thì xin mọi người nâng ly, chúc mừng chọ..
Thùy Dung la lên :
- Khoan đã, còn một chuyện.
- Gì vậy ?
- Sao, có chuyện gì nữa à !
Ông bà Thành, bà Tuyền, Phong, Chi Lan, Vĩnh Sơn, người thanh niên, Lê Quang đều ngơ ngác nhìn Thùy Dung nói to :
- Có một chuyện cần nói ra vì hôm nay là ngày mà sự thật gì cũng phải được phơi bày.
Mọi người hưởng ứng :
- Đúng.
- Nói nhanh đi, Thùy Dung.
Thùy Dung làm bộ không nhìn thấy Vĩnh Sơn ra dấu đừng nói gì hết. Nàng quay sang Chi Lan :
- Mày có nhớ số tiền mà Lê quang đưa khi bà của Hoàng Lan bị Ốm phải nằm bệnh viện không ?
Chi Lan ngạc nhiên :
- Nhớ chứ !
- Đó là tiền của Vĩnh Sơn.
Chi Lan kêu lên một tiếng. Phong và mọi người còn đang chưa hiểu rõ mọi chuyện thì Thùy Dung lại nói:
- Và tiệm may Chi Lan thật sự là của Vĩnh Sơn luôn chứ chẳng phải của Lê Quang !
Chi Lan lẩm bẩm :
- Tại sao, tại sao lại có thể như vậy ?
Cả phòng khách im lặng hơn lúc nãy, có tiếng bé Hoàng Lan kêu mẹ, Chi Lan đưa tay ẵm con còn Phong sững người. Thùy Dung nói :
- Thành thật xin lỗi anh Phong và Chi Lan : lý do vì anh Vĩnh Sơn không muốn cho ai biết những việc anh ấy làm. Hôm nay thấy tất cả thuận hoà tôi mới nói ra. Kìa anh Vĩnh Sơn, anh nói gì đi chứ !
Mọi con mắt đều đổ dồn vào con người có tấm lòng cao thượng ấy. Vĩnh Sơn đành phải lên tiếng :
- Trước hết xin tất cả những người có mặt tại nơi đây đừng xem Vĩnh Sơn này là một con người lạ lùng khó hiểu hoặc làm ra vẻ ta đây. Tôi muốn nói lại từ đầu khi mà tôi gặp Chi Lan đến tìm Phong tại công ty của tôi. Hình bóng của Chi Lan làm lòng tôi- Một người đã từng có vợ và đã ly dị- Chính tôi cũng không hiểu trái tim tôi nó xui khiến mình kỳ lạ lắm, Chi Lan làm cho tôi bâng khuâng nghĩ thầm rằng phải chi mình gặp Chi Lan trước Phong ! Nhưng sau đó tôi hiêu ra rằng dù Chi Lan có gặp tôi trước hay sau gì đi chăng nữa thì nàng cũng chỉ yêu một mình Phong mà thôi !
Chi Lan thở dài, Phong lắng tai nghe từng chữ một.
Vĩnh Sơn tiếp tục :
- Tôi nghĩ nếu Chi Lan đã có chồng mình cần phải vun vén hạnh phúc cho họ. Tôi đã tạo dựng mọi cách như nhờ Phong làm giùm công việc theo khả năng sẳn có, tôi nương vào đó mà gửi thêm một số hoa hồng tiền thưởng nghĩ rằng Phong sẽ thêm thu nhập, cuộc sống gia đình và người vợ cũng sẽ thoải mái hơn. Nhưng Tuyết Nga luôn theo quấy rầy đủ mọi cách, cô ta cứ suy đoán là tình yêu của tôi với Chi Lan cũng giống như tình của cô ta đối với tôi :tiền tài, danh lợi và dục vọng. Những cái đó thì tôi đã từng có và đang có. Tuyết Nga không cùng ý nghĩ, một sở thích nào với tôi cả và cô ta bị bẽ mặt khi đi Vũng Tàu có cả Phong cùng chung vui, Phong có nhớ tối hôm đó không nhỉ !
Phong gật đầu nhè nhẹ. Vĩnh Sơn cười buồn bã :
- Tuyết Nga giận đùng đùng bỏ về thành phố. Bên ngoài làm bộ xin làm em gái nhưng bên trong thì theo dõi tìm cách phá tôi. Và dịp may của cô ta đã đến ! Phong gặp tai nạn, Tuyết Nga đổ thừa vu khống tại tôi yêu Chi Lan nên cố tình đẩy Phong vào chỗ nguy hiểm. Phong tin lời Tuyết Nga cãi nhau với tôi mặc dù tôi cố giãi bày nhưng kết quả thật bi đát. Chi Lan phải chịu mang tiếng xấu với chồng và sống rất vất vả. Xin lỗi tất cả, tại sao tôi lại biết Chi Lan cực khổ : nhờ cô bạn gái tốt bụng là Thùy Dung đây, đã vô tình gặp gỡ tôi, do đó tôi biết gia đình Phong
trong lúc bấy giờ như thế nào !
- Tôi nảy ra ý định nhờ Lê Quang và Thùy Dung giúp đỡ cho Phong và Chi Lan nhưng đừng nói cho biết, vì nếu tôi không lầm thì tôi có bảo Chi Lan cứ nói một tiếng khi nào nàng cảm thấy cần giúp đỡ. Nhưng Chi Lan không thể đến và không muốn đến do đó tôi thấy tốt nhất là mình giấu mặt. Nhân đây tôi cũng cám ơn thật nhiều hai bạn Lê Quang và Thùy Dung.
Lê Quang cười :
- Có gì đâu mà anh lại cám ơn khách sáo quá như vậy, bạn của Thùy Dung tức là bạn của em rồi. Mà chuyện giúp đỡ người trong lúc hoạn nạn là chuyện ai cũng phải làm hết đó, anh Vĩnh sơn ạ !
Vĩnh Sơn trầm ngâm :
- Nhưng nếu không có Lê Quang và Thùy Dung trong thời gian qua thì Chi Lan chưa dẽ đã chịu đi làm tại tiệm may. Đó là nhờ sức thuyết phục của cậu, Lê Quang ạ. Bây giờ thì gia đình Phong đã đoàn tụ vui vẻ, việc làm cũng ổn định. À, nghe nói sách của Phong được in phải không ?
Phong đáp :
- Phải, anh đã đọc ?
- Tôi mới đọc xong, rất hay. Phong đã có thêm một năng lực mới trong lĩnh vực văn chương. Dù cuộc sống kinh tế tạm ổn nhưng tôi mong là khi biết được sự thật rồi thì hai vợ chồng đừng giận tôi, Chi Lan cứ đến tiệm may mà làm việc nhé !
Bây giờ đến lượt Chi Lan lên tiếng :
- Vĩnh Sơn, lời đầu tiên là em thay mặt cho gia đình cám ơn anh thật nhiều trong những ngày qua. Khi em cầm tiền đem trả cho anh lần thứ nhất mà em mong là lần cuối, vì nếu cứ mượn rồi trả thì sự việc này cứ lẩn quẩn mãi. Và Phong thì đã có sự nghi ngờ thành kiến với anh lúc bấy giờ, cho nên em chẳng nghĩ đến chuyện đến nhờ vả anh.
Thùy Dung xác nhận :
- Đúng đó, em có khuyên Chi Lan tìm Vĩnh Sơn khi bác Tuyền gần bị Ốm nặng mà nó cũng nằng nặc không, và những lần sau này khi túng quẫn, Chi Lan nó cũng nhất định không gặp. Anh Phong à, anh có tin lời Chi Lan và em không ?
Phong chưa kịp nói thì Chi Lan đưa tay ra hiệu để cho nàng nói hết :
- Vĩnh Sơn, thời gian qua anh đã quan tâm đến tất cả mọi người trong gia đình của em, em rất xúc động. Nhưng em nghĩ bây giờ phải trả lại tên tiệm may và những gì liên quan đến nó, đều phải thuộc về anh. Ơn của anh em vẫn nhớ nhưng mà theo em nghĩ thì mình không thể làm việc ở đó khi hiểu ra mọi chuyện.
Lê Quang và Thùy Dung cùng thốt lên một lúc :
- Tại sao ?
Vĩnh Sơn chăm chú nhìn Chi Lan, chàng đã đoán ra và nói :
- Thôi được, nếu Chi Lan không thích làm tại tiệm của tôi nữa thì thôi, không nên nài ép.
Chàng hiểu Chi Lan lại sợ chồng mình một lần nữa nghi ngờ. Nhưng Lê Quang đã bảo :
- Phong, anh nói đi chứ !
Phong thở dài :
- Tôi thật có lỗi ! Đã gây nên đau buồn cho vợ, lại còn để lại cho nàng một sự đề phòng với Vĩnh Sơn ở trong suy nghĩ ! Những ngày tháng qua tôi và Chi Lan đã có những người bạn tốt mà không biết, ngày hôm nay như Thùy Dung đã nói là tất cả sự thật cần được bày tỏ trước ánh sáng, tôi cũng xin nói rằng khi đến nhà Vĩnh Sơn cách đây ít ngày mối hận thù ghen tuông đã chấm dứt. Vì vậy theo tôi nghĩ Chi Lan vẫn nên đi làm tại tiệm may !
Chi Lan ngỡ ngàng nhìn chồng. Vĩnh Sơn mỉm cười :
- Cám ơn Phong.
Lê Quang vỗ tay :
- Hoan hô ! Bây giờ thì xin nâng ly chúc mừng.
Thùy Dung nhéo người yêu :
- Chúc mừng cái gì thì để chủ nhà người ta nói chứ !
Phong nói :
- Chúc mừng sinh nhật bé Hoàng Lan, con gái tôi và chúc cho những gì gọi là sự thật.
Chi Lan nói thêm :
- Xin chúc mừng chung quanh ta có những người bạn tốt.
Thùy Dung gật đầu :
- Câu này nghe được lắm, tao cũng chỉ mong có thế !
Chi Lan chạm ly vào ly của Vĩnh Sơn, ánh mắt hai người gặp nhau vẫn như xưa, ấm áp dịu dàng và u buồn, nhưng ở Chi Lan đã có sự mạnh mẽ. Nàng khẽ nói :
- Vĩnh Sơn, anh thật tốt với chúng tôi.
- Tôi còn chuyện này chưa nói ra, để khi nào tiệc xong...
Lê Quang nghe được, bèn lắc đầu phản đối :
- Không, cần nói ngay, cần làm ngay.
- Vậy thì... tôi muốn nhận Hoàng Lan làm con gái, Phong và Chi Lan nghĩ sao ?
Mọi người sững sốt. Phong ngừng tay gắp thức ăn, nhìn Vĩnh Sơn :
- Anh mới có ý định đó à ? Tại sao anh không lập gia đình rồi có con, có phải hơn không ?
- Phong, tôi không thể có con !
Bàng hoàng, Phong nhắc lại :
- Không thể ?
- Phải, người vợ của tôi ly dị cũng chính vì lý do này. Cho nên có lấy vợ cũng sẽ giống như lần đầu, tôi xem Phong và Chi Lan như em, như là bạn vậy thì tôi có thể làm cha nuôi của bé Hoàng Lan được chứ !
Phong lặng lẽ nắm tay Vĩnh sơn đặt vào tay Hoàng Lan. Vĩnh Sơn chưa hiểu thì Phong nói :
- Vậy em mời anh Vĩnh Sơn ạ, người cha đỡ đầu của bé Hoàng Lan hãy cầm tay cháu và cắt miếng bánh đầu tiên.
Tiếng vỗ tay nổi lên khi Vĩnh Sơn cầm bàn tay nhỏ xíu của bé Hoàng Lan cắt miếng bánh đầu tiên, mừng cho những gì gọi là kỳ ngộ.
Chi Lan chợt thấy lòng mình nao nao, có một cái gì là lạ xảy đến. Nàng nhìn ra ngoài sân và thấy những giò lan trồng từ lâu bây giờ đã nở. Màu hoa tím thật đẹp và cũng làm cho con người nhiều tình cảm phải bâng khuâng khi ngắm nhìn nó say đắm và trân trọng.
Hết
Màu Hoa Tím Màu Hoa Tím - Thiên Trang