Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Thụy Căn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 2015
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 13 - Chương 20
riệu Quốc Đống đầy nghiêm túc nghe điện. Hắn chỉ ừ ừ, đến cuối cùng mới cắn răng nói:
- Xin lãnh đạo yên tâm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Hai người trong ba người còn lại trong văn phòng đều tái mặt. Chỉ có Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Toàn Lực Trí là vẫn bình tĩnh nhìn tờ danh sách trong tay.
Toàn Lực Trí là cán bộ từ Thanh tra tỉnh đi xuống, tuổi không cao, mới gần 40. Y tới Ninh Lăng được một năm và vẫn khá nhũn nhặn, ngoài xuất hiện trong các cuộc họp ra thì gần như không hề xuất hiện trước mặt công chúng.
Nghe nói lúc ấy Hoàng Lăng cũng rất không hài lòng với vị Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật này.
Một năm qua khi Toàn Lực Trí tới Ninh Lăng, bên Ủy ban kỷ luật đã chỉnh đốn tác phong làm việc khá tốt, chẳng qua việc điều tra các vụ án ở quận, huyện và các ban ngành lại đếm trên đầu ngón tay. Hoàng Lăng thậm chí còn phê bình Ủy ban kỷ luật thiếu sức sáng tạo trong công việc, chỉ biết đi làm đúng giờ. Chẳng qua như vậy vẫn không làm Toàn Lực Trí thay đổi.
- Lực Trí, chuyện này anh bố trí một chút. Các đồng chí Ủy ban kỷ luật tỉnh đang trên đường tới Ninh Lăng. Ừ, nếu cần anh có thể gọi thêm người bên Cục Công an, cam đoan không có sơ sót gì.
Triệu Quốc Đống nhìn Toàn Lực Trí và nói:
- Bọn họ hôm nay muốn bắt Vương Bá Đào cùng Cung Tự Thành.
Hai người Tiêu Phượng Minh, Lục Kiếm Dân ngồi ngẩn ra như bị hóa đá.
Vương Bá Đào năm trước mới được điều từ Chủ tịch quận Đông Giang sang làm Bí thư huyện ủy Thổ Thành, là ngôi sao chính trị mới ở Ninh Lăng. Cung Tự Thành là Phó bí thư Phong Đình, hơn nữa mới từ chức Trưởng ban tổ chức cán bộ sang làm Phó bí thư chưa lâu.
Vương Bá Đào là đồng hương với Hoàng Lăng, hơn nữa hai người này vẫn rất thân thiết, xảy ra chuyện là điều hai người vẫn có dự cảm từ trước. Nhưng Hoàng Lăng đã xảy ra chuyện vài ngày, hai người vốn nghĩ Vương Bá Đào không dính vào, vậy mà bây giờ lại sắp bị bắt. Về phần Cung Tự Thành là người công tác nhiều năm ở Phong Đình, làm Trưởng ban tổ chức cán bộ đã hơn sáu năm, mới được đề bạt làm Phó bí thư Huyện ủy.
Toàn Lực Trí gập sổ lại đính lên và nói:
- Bí thư Triệu, tôi đi trước. Tôi nghĩ cũng nên điều vài người bên Viện kiểm sát phối hợp mới được.
- Ừ, anh tự quyết định.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói.
- Bản danh sách này tôi sẽ cầm đi xem một chút, đến lúc ấy tôi sẽ thông báo tình hình với Trưởng ban Tiêu.
Toàn Lực Trí nói xong liền đi ngay.
Lúc này dù Lục Kiếm Dân và Lục Kiếm Dân có ngu cũng biết vấn đề là từ đâu. Nhìn Toàn Lực Trí bình tĩnh rời đi mà bọn họ không khỏi run lên.
Hoàng Lăng xong đời cũng không oan.
Lục Kiếm Dân thế mới biết Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Toàn Lực Trí này đúng là chuyên nghiệp, mình so sánh với y đúng là không cùng cấp độ. Đừng nhìn Lục Kiếm Dân ở chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật đã phá vài vụ án, đừng nhìn Toàn Lực Trí nửa năm qua không làm gì nhưng vừa ra tay đã tạo thành cơn động đất ở Ninh Lăng.
Triệu Quốc Đống ngoài mặt tuy bình thường nhưng trong lòng cũng đang khá phức tạp.
Thực ra sau khi hắn biết Hoàng Lăng xảy ra chuyện thì vẫn suy nghĩ Hoàng Lăng thua trong tay ai.
Ra mặt mặc dù là Ủy ban kỷ luật tỉnh nhưng Triệu Quốc Đống biết cách làm việc của Hoàng Lăng. Có thể nói Hoàng Lăng khá cẩn thận, dù có tin đồn nhưng muốn tìm được chứng cứ là không dễ.
Nhất là Ninh Lăng ở xa trung tâm, lại phát triển kinh tế rất nhanh khiến uy tín của Hoàng Lăng ở đây rất cao, lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy cũng rất cao, làm như thế nào lại có kẻ túm được Hoàng Lăng?
Hắn vẫn rất khó hiểu về việc này. Ủy ban kỷ luật tỉnh tuyệt đối không vô duyên vô cớ muốn điều tra Hoàng Lăng. Mặc dù có chút đơn tố giác nhưng Ủy ban kỷ luật tỉnh cũng tuyệt đối không thể dựa vào lời đồn mà điều tra Bí thư Thị ủy là không thực tế.
Muốn động vào nhân vật như Hoàng Lăng thì nếu không có Bí thư tỉnh ủy gật đầu là không thể. Thậm chí còn cần thông báo lên Ủy ban kỷ luật Trung ương và Ban Tổ chức cán bộ Trung ương.
Phải biết rằng Hoàng Lăng đã được xác định vào Thường vụ tỉnh ủy khóa tới, hơn nữa đã qua việc khảo sát, nói khó nghe một chút chính là chỉ còn kém Đại hội Đảng nữa mà thôi.
Chỉ còn một tháng nữa là đến Đại hội Đảng tỉnh mà lại bắt Hoàng Lăng, không sợ ảnh hưởng đến cục diện chính trị thì điều này nhất định có chứng cứ rất cụ thể mới được.
Nhìn Lục Kiếm Dân và Lục Kiếm Dân đều đang thất thần, Triệu Quốc Đống cũng rất xúc động. Danh sách đề cử Ủy viên Đại hội Đảng có cả Vương Bá Đào, đây mới là bước đầu. Bây giờ khiến Bí thư huyện ủy Thổ Thành và Phó bí thư Huyện ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Phong Đình bị thiếu, đây chính là gõ một gậy vào đầu Triệu Quốc Đống.
Mặc dù chuyện không quan hệ gì với hắn nhưng anh phải lập tức bố trí người tiếp nhận công việc này, chậm trễ không được. Mà bây giờ hắn lại hoàn toàn không biết về cán bộ lãnh đạo cấp quận, huyện ở Ninh Lăng ngoài Tây Giang và Hoa Lâm. Chẳng lẽ chỉ nghe theo Lục Kiếm Dân, Lục Kiếm Dân? Không nói Lục Kiếm Dân, Lục Kiếm Dân có ý đồ gì không, chỉ làm mà không có chuẩn bị là điều hắn tuyệt đối không muốn làm.
- Tự làm bậy, không thể sống.
Triệu Quốc Đống gõ mạnh tay vào bàn khiến Lục Kiếm Dân, Lục Kiếm Dân mới tỉnh lại đôi chút.
- Bí thư Triệu, là vụ án của Hoàng Lăng?
Lục Kiếm Dân trầm giọng nói. Chỉ có thể là vụ án Hoàng Lăng, nếu không Liêu Vĩnh Đào sẽ không trực tiếp gọi cho Triệu Quốc Đống. Điều này làm Lục Kiếm Dân có chút buồn bực.
- Ừ, còn không biết bao người nữa đây.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng.
- Trưởng ban Trang đã nói chuyện liên quan không rộng mà.
Lục Kiếm Dân nuốt nước bọt mới nói.
- Đúng thế, cán bộ cấp phó huyện trở lên của Ninh Lăng có bao nhiêu? Mới có hai người dính vào thì đâu là lớn. Vấn đề nằm ở chỗ nó cứ đứt quãng không kết thúc thì chúng ta triển khai công việc như thế nào? Lục Kiếm Dân có chút không cam lòng nói:
- Đại hội Đảng tỉnh lập tức sẽ diễn ra, danh sách đề cử đại biểu của chúng ta không xác định được thì đi họp kiểu gì?
- Tôi cũng thấy thế, đầu tiên cứ định ra danh sách vì Đại hội Đảng thị xã không thể kéo dài được. Đến thứ sáu tuần sau là phải xác định được đại biểu tham gia Đại hội Đảng tỉnh.
Triệu Quốc Đống vung tay lên nói.
- Về phần Ủy ban kỷ luật còn điều tra ra gì nữa không thì chúng ta đến lúc đó sẽ điều chỉnh.
- Vậy cũng được nhưng mà Bí thư Triệu, Vương Bá Đào bị hủy bỏ tư cách đề cử đại biểu, vậy cũng phải nhanh chóng xác định đại biểu bên Thổ Thành mới được.
Lục Kiếm Dân gật đầu đưa ra vấn đề khác.
Triệu Quốc Đống cũng đã suy nghĩ việc này. Bí thư từng quận, huyện là người được xác định tham gia Đại hội Đảng tỉnh. Bây giờ Vương Bá Đào bị bắt thì ai thay thế? Nếu như chọn Chủ tịch huyện hoặc Phó bí thư Huyện ủy tham gia thì dễ tạo ra phán đoán không cần thiết.
- Như vậy đi Kiếm Dân, Phượng Minh, hai anh xem ai thich hợp một chút. Bên Phong Đình có thể tạm gác lại nhưng Thổ Thành không thể trì hoãn. Phải mau chóng xác định Bí thư huyện ủy Thổ Thành, tranh thủ trước thứ sáu tiến hành giải quyết vấn đề này.
Triệu Quốc Đống quyết đoán nói.
Lục Kiếm Dân cùng Tiêu Phượng Minh gật đầu.
Sau khi Lục Kiếm Dân, Lục Kiếm Dân rời đi, Triệu Quốc Đống ngồi đó mà suy nghĩ.
Biến cố này phá vỡ bố trí của Triệu Quốc Đống. Hắn vốn không định nhanh chóng thay đổi nhân sự đến như vậy.
Hắn hy vọng có thể thông qua một thời gian khảo sát rồi tổng hợp cân bằng một chút. Dù sao hắn đã rời khỏi Ninh Lăng gần bốn năm, Bí thư, Chủ tịch các quận, huyện có nhiều người hắn rất lạ. Ngoài cán bộ Hoa Lâm và Tây Giang còn quen một chút ra, các quận, huyện khác hắn không quen.
Nhưng bây giờ Vương Bá Đào bị bắt làm Triệu Quốc Đống phải đối mặt thực tế.
Thổ Thành là cửa phía tây của Ninh Lăng, sản xuất nông nghiệp có điều kiện khá tốt nhưng tốc độ tăng trưởng kinh tế vẫn chỉ đứng giữa mà thôi. Vương Bá Đào được Hoàng Lăng bố trí tới Thổ Thành để chuẩn bị thay đổi tình hình, không ngờ cơn gió lốc lại tới nhanh như vậy.
Ở vấn đề nhân sự, Triệu Quốc Đống vốn định hỏi ý kiến Vưu Liên Hương trước đã làm Trưởng ban tổ chức cán bộ. Nhưng hiện nay hắn không muốn dựa vào Vưu Liên Hương quá nhiều, như vậy sẽ tạo thành thói quen không tốt. Hắn hy vọng dựa vào phán đoán và quan sát của mình hơn.
Đương nhiên nghe một chút đề nghị cũng có thể nhưng chỉ có thể là người đứng ở góc độ khách quan mà thôi.
Một Bí thư huyện ủy khác với những chức vụ khác, khi chọn một Bí thư huyện ủy tốt thì nó có thể quyết định thành bại trong công việc của huyện đó.
Lộng Triều Lộng Triều - Thụy Căn Lộng Triều