Love is the hardest habit to break, and the most difficult to satisfy.

Drew Marrymore

 
 
 
 
 
Tác giả: Maya Banks
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Whispers In The Dark
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 51
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2250 / 15
Cập nhật: 2016-04-20 11:24:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
athan chẳng bắn được phát nào nên hồn. Tất cả đều trật mục tiêu. Anh thật sự sẵn sàng mặc kệ toàn bộ chuyện này mà quay lại với Shea. “Bọn anh mừng vì đã không nhờ chú yểm trợ đấy,” Garrrett lầm bầm đằng sau anh. “Nếu thế, bọn anh có lẽ bị đạn bắn vào mông mất rồi.” Garrett là người duy nhất còn quanh quẩn sau khi Nathan bắt đầu nổ súng.
Những ông anh còn lại đã vội bỏ trốn tới một khoảng cách an toàn. “Em không thể làm việc này,” Nathan chán nản nói. “Em chẳng thể nào tập trung. Hơn nữa, em cũng không muốn làm điều đó bây giờ. Em chỉ muốn…” Anh dừng lại và nắm chặt tay vì thất vọng. Garrett đặt tay lên vai Nathan.
“Anh hiểu, em trai. Anh biết mà. Chú sẽ vượt qua thôi.” “Em rất hy vọng rằng anh nói đúng. Em cảm thấy mình rất vô dụng. Cứ như em nên làm gì đó để giúp Shea, để cô ấy không còn sợ hãi và quên đi cơn ác mộng khiến cô ấy cứ tự bảo vệ mình.” “Cô ấy đã trải qua quá nhiều chuyện,” Garrett khẽ nói.
“Nhưng cô ấy rất mạnh mẽ. Shea là một chiến binh. Ngay bây giờ cô ấy chỉ đang làm những việc cần thiết để tồn tại và đối mặt thôi. Hãy nghĩ về tất cả những điều chú đã làm để sống sót qua điều khủng khiếp đã chịu đựng. Chú vẫn đang phải đối mặt với nó. Và sẽ làm thế.
Giống như cô ấy vậy. Chỉ là giờ cả hai sẽ cùng nhau thực hiện điều đó.” “Đấy là những gì anh và chị Sarah đang làm ư? Đối mặt với nỗi sợ hãi?” “Mỗi ngày ấy chứ,” Garrett nói bằng giọng buồn rười rượi. “Ngày hôm nay sẽ tốt hơn ngày hôm qua. Những điều tốt đẹp ngọt ngào sẽ bù đắp cho những thứ tồi tệ.” Nathan cởi kính bảo hộ, kéo đồ bịt tai rồi nhét cả hai vào túi quần.
Thật vô nghĩa khi cứ tiếp tục lãng phí đạn như thế. Sau đó anh hất đầu về phía Swanny. “Anh và Sam có nghĩ đến việc nhận Swanny vào KGI phải không?” Garrett hướng theo ánh mắt của Nathan đến nơi Swanny đang tranh tài hít đất với Ethan. “Có thể. Nếu cậu ấy có hứng thú gia nhập.
Anh biết Van đang tập hợp một nhóm. Kế hoạch đó luôn bao gồm cả chú và Joe. Không cần phải vội đâu. Hai đứa và Swanny sẽ có nhiều thời gian để sắp xếp mọi thứ trước khi có thể thoải mái gia nhập. Chúng ta có thời gian mà.” Đột nhiên, Sam và Joe cười toe toét, sải bước đến chỗ họ.
Garrett hoài nghi nhìn chằm chằm họ nhưng họ lờ anh đi mà chỉ tập trung nhìn Nathan. “Xem kìa, Nathan,” Joe lên tiếng, chỉ tay đằng sau Nathan. Anh xoay người, dõi mắt quan sát xem Joe đang cố hướng sự chú ý của mình đến điều gì. Rồi anh cứng đờ người và quên cả việc thở. Hoặc có lẽ anh không thể làm thế.
Shea đang từ từ tiến về phía anh, bước đi hơi thiếu tự tin. Nhưng đó chính là cô. Và cô đang nhìn anh. Nathan nhìn trân trối vì kinh ngạc. Ruột gan quặn thắt khiến anh không thể nuốt xuống. Trong suốt cuộc đời, anh chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng nào tuyệt vời như thế. Anh muốn cười.
Anh muốn khóc. Anh muốn vung tay và hét lên ăn mừng chiến thắng. “Này, chú còn chờ quái gì thế?” Garrett hỏi, cười toe toét. “Đến gặp cô ấy đi!” Nathan bắt đầu lảo đảo cất bước. Khi đã đứng vững và đầu gối ngừng run rẩy, anh tăng tốc chạy nhanh hết mức có thể. Ý nghĩ duy nhất của anh là đến được chỗ cô.
Khi nhìn thấy anh đang tiến đến, Shea liền dừng lại rồi nở nụ cười bừng sáng cả thế giới. Thế giới của anh. Nó tác động mạnh đến toàn cơ thể anh và gần như làm anh khuỵu gối. Cuối cùng, khi đến được chỗ Shea, Nathan nhấc bổng cô lên, ôm ghì lấy rồi xoay vòng vòng trong khi cô cất tiếng cười thích thú.
Shea dang tay, ngửa đầu ra sau khi anh xoay tròn cả hai. Tiếng cười của cô vang lên, âm thanh trong trẻo và tuyệt vời đến khó tả. Cuối cùng, Nathan dừng lại, để cơ thể cô trượt xuống cho đến khi mũi họ gần như đụng vào nhau. “Anh yêu em,” anh khàn giọng nói. “Ôi Chúa ơi, anh rất yêu em, Shea.
Chào mừng em trở về nhà, em yêu.” Shea vòng tay ôm anh chặt đến nỗi như tròng một cái thòng lọng quanh cổ anh vậy. “Em cũng yêu anh,” cô thì thầm. “Em thật lòng xin lỗi vì đã làm anh lo lắng.” Anh đẩy người ra rồi đặt một ngón tay lên môi cô. “Suỵt. Em đã trở về với anh. Điều đó mới quan trọng.” Sau đó anh hôn cô. Và cô nếm được vị ngọt ngào, cảm thấy sự dịu dàng, ấm áp và trân quý trong vòng tay anh. “Em muốn sống cùng với anh, Nathan. Em đã rất sợ. Và giờ em vẫn còn có cảm giác đó. Em không muốn liên lụy đến anh hay gia đình anh. Em không biết tương lai của mình ra sao, nhưng em nhận ra rằng bất kể có chuyện gì xảy ra, em cũng muốn cùng anh đối mặt với nó. Em muốn gia đình anh trở thành gia đình của em. Vì em đã lỡ yêu họ mất rồi.” Nathan mỉm cười rồi khẽ đặt cô đứng xuống đất, nhưng không hề buông cô ra. Anh ôm lấy cô, để cô chạm vào và áp lên người mình. Anh lướt tay khắp mọi nơi, trấn an bản thân rằng cô đang ở đây, ánh mắt trong trẻo và có nhận thức.
“Họ đã là gia đình của em rồi, em yêu. Và họ cũng yêu em.” “Chúng ta có thể đến xem nhà của chúng ta được chứ?” Shea thì thầm. “Em chưa được ngắm bên trong.” Nathan lại ôm chằm lấy cô, miệt mài trong cảm giác hân hoan thổi từng đợt qua người. “Được thôi,” anh nghẹn lời nói.
“Anh nghĩ mình có thể sắp xếp một chuyến tham quan. Anh sợ rằng ông chồng tương lai của em đang chểnh mảng trong việc xây dựng, nhưng anh ấy có các anh trai tài giỏi, chưa kể đến rất nhiều bạn bè sẵn lòng giúp đỡ. Anh cá là chúng ta có thể hoàn thành việc xây cất ngôi nhà trong nháy mắt đấy.” Cô đẩy người ra, nắm lấy tay anh trong khi đôi mắt lóe lên vẻ tinh quái.
“Chúng ta sẽ kết hôn sao?” Anh giữ lấy cằm cô rồi kéo cô về phía mình. “Đúng thế, chúng ta sẽ kết hôn. Hôm nay, ngày mai hay năm sau. Anh chẳng quan tâm là thời điểm nào. Được rồi, anh có để tâm, nhưng anh sẵn lòng đợi cho đến khi em thực sự sẵn sàng, và quan tâm đến chuyện em sống ở đây cùng với anh thôi.
Cho dù tình yêu em dành cho anh chỉ bằng một nửa tình yêu anh dành cho em. Chỉ cần em luôn ở bên anh, thế là đủ lắm rồi.” Shea mỉm cười, đôi mắt mờ đi vì mọng nước. “Anh đã rất kiên nhẫn với em, Nathan. Em sẽ vượt qua. Một vài người phụ nữ đặc biệt đã cam đoan với em rằng việc ấy cần có thời gian, nhưng em sẽ không bao giờ đơn độc nữa.
Và anh biết gì không? Anh cũng sẽ làm thế.” Nathan hoàn toàn trở nên mềm yếu. Cô biết anh phải chiến đấu với những bóng ma của mình. Giống như cô, anh vẫn tranh đấu với nỗi sợ hãi và lo âu. Nhưng đúng, anh phải vượt qua. Miễn là cô ở bên cạnh, anh có thể gánh vác cả thế giới này.
“Em biết không, chúng ta là một đôi khá điên đấy,” anh vừa nói vừa cười. “Em nghĩ chúng ta là một cặp hoàn hảo,” Shea khẽ nói. “Chúng ta nương tựa lẫn nhau. Và còn có thể dựa vào gia đình nữa.” Nathan ôm lấy cô khi họ bắt đầu hướng về ngôi nhà anh đã bắt đầu xây dựng mấy tháng trước, thời điểm anh trở về nhà với vỏ bọc bao quanh mình.
Còn bây giờ? Anh cảm thấy tái sinh toàn bộ, lần đầu tiên trong suốt một khoảng thời gian dài. Anh không còn nhìn tương lai với sự thiếu chắc chắn nữa. Những gì anh nhìn thấy là niềm vui đang choán lấy mình. Một cuộc sống với người phụ nữ đã cứu anh thoát khỏi địa ngục. Người đã hồi sinh anh trong khi anh đã nghĩ mình không thể nào khôi phục.
Tình yêu có thể làm nên những điều tuyệt vời. Cô là phép màu của anh. Mỗi ngày anh sẽ cảm tạ Chúa vì đã ban cô xuống cho anh trong lúc anh rất cần được giúp đỡ. Giờ đây, anh có thể làm điều tương tự cho cô. Anh sẽ yêu cô suốt cả cuộc đời. Anh sẽ không bao giờ xem việc cô quý giá thế nào với anh là điều hiển nhiên.
Lời Thì Thầm Trong Đêm Lời Thì Thầm Trong Đêm - Maya Banks Lời Thì Thầm Trong Đêm