I know every book of mine by its smell, and I have but to put my nose between the pages to be reminded of all sorts of things.

George Robert Gissing

 
 
 
 
 
Tác giả: Kas 07
Thể loại: Kiếm Hiệp
Biên tập: Kas07
Upload bìa: Phan Hương Ly
Số chương: 3
Phí download: 1 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 653 / 8
Cập nhật: 2018-09-06 10:14:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
ử Quang Kiếm là bảo kiếm chém sắt như chém bùn, Kim Hiểu Phong có nó trong tay chẳng khác gì như hổ được chắp thêm cánh.
Còn thanh loan đao của Triệu Thiên thì lại đang cắm phập trên mặt đất, nằm ngay giữa hai người họ.
Tuy nó cách không xa Triệu Thiên là bao, nhưng chỉ cần cậu vừa tung người lao lên thì kiếm tất cũng sẽ rời khỏi vỏ. Tay Triệu Thiên còn chưa chạm được vào chuôi đao thì hồn cậu đã lìa khỏi xác rồi.
Nhưng trong tay Triệu Thiên bây giờ chỉ còn lại cái vỏ đao. Cậu biết tuy dùng nó thì có thể may mắn đỡ được Mãn Thiên Hoa Vũ chứ còn dùng nó để mà đấu với Tử Quang Kiếm thì vạn lần đừng nên thử. Kết cục của cậu cuối cùng cũng không khác với cái chết là bao.
Nhưng cứ chần chừ thì Kim Hiểu Phong cũng sẽ xuất thủ trước, đến khi đó thì mọi sự đã muộn màng. Triệu Thiên buộc phải tiên phát chế nhân.
Cậu là một đao khách, đao khách mà không có đao trong tay thì chẳng khác gì một phế nhân. Cậu thà hy sinh một phần thân thể cũng buộc phải lấy lại thanh đao về bên mình.
Triệu Thiên không nghi ngại gì lao nhanh về phía thanh đao.
Ngay lập tức Kim Hiểu Phong cũng rút kiếm ra khỏi vỏ. Lưỡi kiếm rời vỏ “xoẹt” một tiếng đến lạnh cả sống lưng.
Nhưng đồng thời một biến cố khác cũng xảy ra. Kim Hiểu Phong chưa kịp xuất kiếm chém về phía Triệu Thiên thì liền có ba bốn đạo kim tinh phóng về phía hắn ta.
Kim Hiểu Phong không hề lạ lùng gì với những đạo kim tinh này, hắn nhận ra chúng đều là ám khí.
Ám khí trứ danh của Kim Thiên Bá.
Nhưng ám khí không nhanh lắm, Kim Hiểu Phong xoay kiếm chém ba bốn đường, lập tức những mũi ám khí đó liền bị chặn lại.
“Chẳng nhẽ Kim Thiên Bá còn chưa chết?” Hắn tự hỏi. “Phải chăng lão già này còn chưa tận mạng mà lại muốn tiếp tục đối địch với mình?”
Bởi vì phải đỡ những mũi ám khí, Kim Hiểu Phong đã để lỡ mất cơ hội giết được Triệu Thiên. Bây giờ thì thanh loan đao đã trở lại về tay cậu.
Kim Hiểu Phong liền nhận ra ngay sai sót của mình.
Kim Thiên Bá vẫn còn nằm đó, cơ thể lạnh toát. Ông ta thực sự đã tắt thở từ lâu, tuyệt đối không có khả năng phóng ra bất kỳ mũi ám khí nào nữa.
Người phóng ám khí không phải ai khác mà chính là Triệu Thiên.
Trên người Triệu Thiên vẫn còn găm rất nhiều mũi ám khí sau khi phải đỡ Mãn Thiên Hoa Vũ, khi cậu lao lên đoạt lại đao thì đồng thời cậu cũng đã nhổ chúng ra khỏi cơ thể và nhanh chóng phóng về phía Kim Hiểu Phong. Và Triệu Thiên đã thành công, khiến Kim Hiểu Phong phải phân tâm và lấy lại được vũ khí về cho mình, nhưng đồng thời cũng khiến những chỗ ám khí bị rút ra máu lại đổ ngày một nhiều hơn. Triệu Thiên bây giờ tuy đã có đao trong tay nhưng thực chất tình hình cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Kim Hiểu Phong nói:
- Ngươi khá là nhanh trí đấy, có điều với sức lực của ngươi hiện tại liệu có thể đỡ được bao nhiêu kiếm trong tay ta?
Triệu Thiên biết hắn nói không sai. Việc mất máu khiến cậu càng lúc càng thấy yếu nhược, đôi mắt giờ đã hơi hoa lên, cậu muốn thắng được đối phương thì buộc phải tốc chiến tốc quyết.
Loan đao nhanh như chớp xé gió chém về phía Kim Hiểu Phong. Lưỡi đao đi theo đường vòng cung đặc biệt, vô số vòng tròn bạc bủa vây lấy địch thủ.
Kim Hiểu Phong dù gì cũng là nhất đẳng kiếm thủ, không hề mất bình tĩnh huy kiếm đỡ lại. Thanh kiếm tỏa ra ánh tím kỳ dị không ngừng vung lên trong không trung, liên tục va chạm với các vòng tròn bạc.
Triệu Thiên vốn đã kiệt sức, dần dần bị Kim Hiểu Phong lấn lướt. Những vòng tròn bạc ban đầu còn đe dọa được Kim Hiểu Phong, chẳng hiểu từ lúc nào đã phải thu về thế thủ. Những ánh kiếm tím càng lúc càng hung hãn hơn, ngày một hiểm hóc hơn khiến Triệu Thiên phải vất vả chống chọi.
Kim Hiểu Phong bây giờ đã quen với tốc độ ra đòn của địch thủ, không ngừng tiến lên công kích đối phương. Đao của Triệu Thiên hiện đã không còn nhanh như trước, chiêu thức lập tức cũng lộ ra nhiều sơ hở.
Kim Hiểu Phong không bỏ lỡ thời cơ, lập tức xuất kiếm đánh thẳng vào lưỡi đao. Thanh loan đao không chịu nổi sức mạnh quá lớn, liền tuột khỏi tay Triệu Thiên, bay vụt lên bầu trời.
Thế là hết, thanh đao Triệu Thiên phải cực khổ đoạt lấy, nay lại một lần nữa rời khỏi tay cậu. Kim Hiểu Phong không giấu nổi vẻ đắc ý trên khuôn mặt.
Đây liệu có phải đã là hồi kết cho Triệu Thiên chăng?
Danh tiếng “Viên đao” lừng lẫy giang hồ, liệu trong đêm nay có đi theo Thần Bổ Phủ mà tan biến?
Không hề.
Thanh loan đao của Triệu Thiên vốn có một hình dáng cong đặc biệt, cong như cái lưỡi liềm, cong tựa vầng trăng khuyết.
Cong giống như hình bán nguyệt, cong bằng đúng một nửa của hình tròn.
Bởi vậy “Viên đao” không phải là để chỉ những đường đao tròn hoàn mỹ, cũng không phải là để chỉ tuyệt chiêu Viên Nguyệt Phi Đao bá đạo vô song. “Viên đao” của Triệu Thiên vốn là một cặp loan đao sắc bén phi thường!
Hai nửa bán nguyệt mới hợp thành một hình tròn hoàn hảo. Một cặp loan đao giống y hệt nhau, bình thường vẫn luôn được ghép lại thành một, chỉ vào những lúc nguy cấp nhất mới tách ra làm hai.
Triệu Thiên ngay từ đầu đã cố tình giảm tốc độ ra chiêu của mình, khiến Kim Hiểu Phong lầm tưởng rằng cậu thực sự đã đuối sức, để rồi hắn lập tức mắc mưu. Kim Hiểu Phong đã quen với đao chiêu chậm chạp của cậu, bấy giờ không khó để đánh văng thanh đao trong tay cậu đi.
Ngay lúc này đây, Triệu Thiên lập tức tách thanh đao ra làm hai, bị đánh bay đi chỉ là một nửa. Thanh đao còn lại trong tay cậu không ngần ngại chém thẳng vào lồng ngực của Kim Hiểu Phong.
Thanh đao ban đầu vốn đã mỏng, nay tách ra thành hai lưỡi còn mỏng hơn, chém ra lại còn nhanh hơn nhiều lần nữa. Kiếm của Kim Hiểu Phong thực chất vốn không chậm, nhưng do đã quen với tốc độ hiện thời của Triệu Thiên, thành ra không kịp phản ứng.
Kim Hiểu Phong cũng vô cùng bất ngờ với diễn biến này, máu từ ngực hắn tuôn ra như suối. Thanh loan đao trong tay Triệu Thiên lại không dừng lại, trong chớp mắt đã nhằm thẳng vào cánh tay đối phương mà xuất thủ.
Kim Hiểu Phong lập tức cảm thấy nơi cổ tay lạnh toát. Hắn nhìn xuống, kinh hoàng nhận ra bàn tay phải đã rời khỏi thân thể y, những ngón tay vẫn còn nắm chặt thanh Tử Quang Kiếm không rời.
Kim Hiểu Phong rú lên một tiếng thê thảm, vội vàng ôm lấy cổ tay của mình. Hắn từ nay về sau đã vĩnh viễn không còn có thể dùng cánh tay đó mà cầm kiếm được nữa.
Đang lộ vẻ đau khổ tột cùng, Kim Hiểu Phong động nhiên cúi người, cánh tay trái liền vươn ra nắm lấy bàn tay phải của mình.
Hắn tuy cực kỳ đau đớn, nhưng hắn cũng hiểu hiện tại không phải là lúc để hoang phí thời gian vào những việc như vậy.
Bàn tay phải của hắn vẫn còn nắm chặt kiếm, không có kiếm thì hắn lập tức sẽ chết chắc, có kiếm rồi thì hắn mới có thể đấu tiếp với đối phương.
Tuy nhiên Kim Hiểu Phong nhanh một thì Triệu Thiên nhanh mười. Cậu đã sai lầm khi đánh giá thấp đối thủ, không chỉ vô tình đẩy đồng đội vào chỗ chết mà còn khiến Thần Bổ Phủ lâm vào cảnh diệt vong. Cậu tuyệt đối sẽ không để sai lầm đó lặp lại một lần nữa.
Thanh loan đao lưỡi mỏng như cánh ve lập tức hạ xuống kết liễu đối thủ. Đao đã đi hết đường rồi, vết chém mới dần dần lộ ra. Đầu của Kim Hiểu Phong dần dần rơi ra khỏi cổ, trên khuôn mặt hắn vẫn còn in đậm vẻ khủng bố vô hạn.
Triệu Thiên lúc bấy giờ mới tra đao vào vỏ.
Máu của Triệu Thiên cũng đã chảy quá nhiều rồi. Cậu cảm thấy toàn thân mình bủn rủn vô lực. Trận kịch chiến vừa rồi tuy ngắn ngủi, nhưng đã tiêu hao toàn bộ số tinh lực còn lại của cậu.
Có điều Triệu Thiên biết giờ đây không phải lúc để ngả lưng.
Có thể những đồng đội đi tấn công đại bản doanh của Hùng Sư Bang đều đã vong mạng, nhưng còn những huynh đệ ở tổng bộ Thần Bổ Phủ có thể vẫn còn sống. Họ đang gặp nguy khốn, và họ cần sự giúp đỡ của cậu.
Triệu Thiên phải làm mọi cách để cứu vãn tình hình hiện tại. Cậu nhanh chóng cầm máu rồi lập tức lên đường.
Lời kết:
Kiếm thì thẳng, còn đao thì lại cong.
Nhưng liệu trên giang hồ này còn hiện hữu bao nhiêu kẻ dùng kiếm như Kim Hiểu Phong, và trên giang hồ này liệu còn bao nhiêu người sử đao như Triệu Thiên tồn tại?
Mọi sự việc dường như vốn không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó!
Loan Đao Vô Địch Loan Đao Vô Địch - Kas 07 Loan Đao Vô Địch