Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Phong Tranh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1320 / 7
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9.2
ắn theo tin điều tra được, sắp xếp lại công việc rồi lái xe tới ngoại ô vùng núi.Ven dường có rất nhiều nhà dân, nhà hàng, nhưng hắn hiện tại không có tâm ngắm cảnh đẹp, toàn tâm toàn ý muốn nhanh chóng tìm được Bạc Khả Vân, rốt cuộc hắn cũng tìm được ngôi biệt thự mà nàng đang ở.
Thiệu Chi Ung mở của xuống xe, trước mắt là một biệt thự hết sức đơn giản với hoa viên nhỏ. Đột nhiên hắn cảm thấy bên chân có một trận ấm áp đảo qua, nhìn xuống thấy một chú chó nhỏ đang quấn vào chân mình, nó phát hiên không phải người quen chợt rống kêu lên, sau đó hắn liền nghe thấy từ trong nhà truyên ra tiếng nũ nhân kêu to
“Đậu đậu, nhẫn nại một chút, lập tức cho ngươi ăn cơm”.
Thiệu Chi Ung lập tức nhớ tới mục đích của mình, lập tức tiến lên gõ cửa. “Ai?” Chỉ chốc lát, cửa mở ra, đối phương vừa nhìn thấy Thiệu Chi Ung,khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo bỗng chốc trắng bệch, máu trong ngườ dường như đông lại, nhưng rất nhanh biểu tình trên khuôn mạt đã trở lại lạnh lùng như cũ. Hắn nheo mắt lại, đánh giá con người trước mặt. Đúng vậy, hắn nhận thức được đây mới đúng là Bạc Khả Vân, mặc kệ đối mặt với chuyện gì, luôn lạnh lùng như vậy, mặc dù trong lòng bối rối, nhưng vẫn giữ được vẻ ngoài lạnh lùng, quyết không làm cho ngườ khác nhìn thấu, không giống với người nào đó, vĩnh viễn không giấu được tâm sự mà đem biểu lộ hết ra ngoài.
Giờ phút này rốt cục hắn có thể hiểu được, rõ ràng bộ dạng như nhau, nhưng đối với Bạc Khả Vân hắn không hề có chút hảo cảm, còn với Bạc Khả Di thì lại chú ý.
“Xem ra ngươi sống thật tốt”.
“Ta nghĩ ngươi hôm nay đến đây, hẳn là không phải tìm ta để thảo luận về cuộc sống của ta, thật có lỗi, trong phòng không có chỗ để tiếp khách, chúng ta ngồi bên ngoài này nói chuyện đi.
Bọn họ ngồi đối diện nhau, lại không hề mở miệng, thòi gian trôi qua, Bạc Khả Vân mới lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc “Khả Di biết ngươi tói sao?”
“Ngươi nghĩ cô em ngốc của ngươi sẽ biết sao? Nàng hiện giờ còn đang cố gắn giả làm ngươi, làm sao có tâm tư để ý chuyện này”.
“Ngươi muốn thế nào?”
Ánh mắt sắc bén hướng về phía nàng “Ngươi đã trực tiếp hỏi như vậy, thì ta cũng không khách khí, không muốn có sự dối trá thêm nữa”.
Thiệu Chi Ung đứng dậy đi ra ngoài, giây lát bỗng nhiên xoay người lại “Rất đơn giản, lập tức theo ta đi đăng kí kết hôn”.
Bạc Khả Vân ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn. “Các người Bạc gia cùng nhau liên thủ đánh lừa Thiệu gia chúng ta, hiện tại cho ta mượn khuôn mặt ngươi, hẳn là được chứ?”
“Thiệu Chi Ung, ngươi có ý gì?”
“Ý ta là, cha mẹ ta cho tới bây giờ còn không biết người bên cạnh ta là cô vợ giả, mà nàng lại lo lắng là mọi chuyện sẽ bị lộ, nhất quyết không chịu cùng ta đi đăng kí kết hôn, thông minh như ngươi hẳn có thể biết được, một khi sự việc vỡ lở, mối quan hệ giữa hai nhà sẽ không được tốt, cả đời không qua lại với nhau, nhưng ngươi có hay không nghĩ tới, sẽ ảnh hưởng tới Khả Di rất nhiều.”
Đúng là lo lắng về sau, hắn và Khả Di lại có cảm tình vói nhau, khả năng về sau khi hai nhà trở mặt sẽ trở thành vật hy sinh, cho nên hắn quyết định trước khi mọi chuyện bị vạch trần, cần phải để Khả Di trở thành vợ hợp pháp của hắn, cho nên buổi sáng khi ra ngoài, hắn thừa dịp Bạc Khả Di còn đang chuẩn bị bữa sáng ở trong bếp, vụng trộm lấy đi chứng minh thư của nàng, tính cho Bạc Khả Vân thay thế nàng cùng hắn đi đăng kí kết hôn. Không nói cho Bạc Khả Di, là tâm tư của hắn, bởi vì hắn chỉ cần nàng trở thành vợ hợp pháp của mình thì phiền não của hắn đã được giải quyết rồi.
“Ngươi không thể bảo hộ nàng sao?”
“Ta hiện tại không phải là đang nghĩ biện pháp sao? So với ngươi chỉ biết chạy trốn, cách của ta xem như tốt hơn”.
Thiệu Chi Ung động khí. Chuyện này nàng không thể phản bác, là nàng liện lụy Khả Di, khiến nàng mắc vào chuyện này. “Ta không có hứng thú trả thù, ta chỉ muốn bảo toàn hôn nhân của mình, danh chính ngôn thuận lưu lại người đàn bà của ta, mà chuyện này vốn là ngươi nợ ta và Khả Di”.
Bạc Khả Vân lắng nghe, có chút suy tư. “Ta đương nhiên cũng có thể chẳng cần quan tâm, cứ để cho nàng tiếp tục nói dối, nhưng Khả Di cả đời phải làm thế thân, suốt đời cứ như vậy, mà căn bản đây không phải chuyện của nàng”.
“Ngươi yêu nàng sao?” Trầm mặc rất lâu Bạc Khả Vân mới lên tiếng hỏi.
“Ta muốn làm cho nàng hạnh phúc, nàng là ngươi đầu tiên ta muốn như vậy”.
“Ta hiểu, chờ ta một chút, ta đi theo ngươi”.
Đến sở hộ chính, nhân viên phụ trách nhìn thấy hai ngươi liền cười nói “Lần này có nhớ mang chứng minh thư đi chưa?”
Bạc Khả Vân tỏ vẻ kinh ngạc, Thiệu Chi Ung vội đánh trống lảng “Đúng vậy, ai bảo ta lấy phải cô vợ ngốc, không để ý đến nàng hay vứt giấy tờ bừa bãi”.
“Ai nha, đây là vợ chồng nha, nói sau vợ ngài xinh đẹp như vậy làm cho ngươi luôn luôn phải để ý”. Người nhân viên vừa nói vừa cười cười. Không bao lâu sau, cầm được chứng minh thư hoàn toàn mới, nhìn mặt sau có ấn của Bạc Khả Di, Thiệu Chi Ung rốt cục nở nụ cười.
Đi ra khỏi sở vụ chính, Bạc Khả Vân mới hỏi “Chuyện vừa nói như thế là sao?”
“Lần khác chính ngươi hỏi Bạc Khả Di đi, muốn nàng tới đây đăng kí kết hôn, không phải là quên mang chứng minh thư mà nàng lừa ta rằng mẹ không được khỏe, mà nói đúng là nàng không hề nghĩ ta sẽ điện thọai kiểm tra mà nói dối ta”.
“Nàng từ nhỏ vốn như vậy,vừa nói dối sẽ chính mình chột dạ, không chờ người khác vạch trần, nàng liền đã có trăm ngàn chỗ hở”.
“Đúng vậy, đúng là nàng”.
Thiệu Chi Ung đem chứng minh thư mới đem cất vào ví, thật cản thận bỏ vào trong áo khoác “Đi thôi, ta đưa ngươi về”.
“Thiệu Chi Ung, về chuyện đã lừa gạt ngươi, ta thật có lỗi”. Hắn mím môi mỉm cười, lơ đễnh. Từ sau khi đã xác định được tâm ý với Bạc Khả Di xong, đối với việc bị Bạc gia lừa, hắn kỳ thật không có tức giận, bởi vì nếu hắn không bị lừa, thì cuộc đời này, hắn cũng sẽ không thể gặp được người mà hắn yêu nhất.
“Tìm thời gian rồi ngươi đi giải thích cho cha mẹ ta đi, ta không hy vọng vì chuyện này mà quan hệ của họ với Khả Di sẽ có khoảng cách, nàng đơn thuần thực sự là một cô gái ngốc”.
“Ta biết, ngươi yên tâm, ta sẽ lo chuyện đó”.
Lấy Nhầm Vợ Lấy Nhầm Vợ - Lục Phong Tranh