There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Lục Phong Tranh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 31
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1320 / 7
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8.1:
ứng ở một góc nhà sách, Bạc Khả Di lật xem mấy cuốn sách dạy nấu ăn, đang tự hỏi đêm nay sẽ nấu món gì cho chồng ăn. Vừa ngẩng đầu, liền thấy Eric đứng trước mặt.
“Đang làm cái gì?” Eric mang theo ý cười hỏi.
Nàng giơ lên trong tay sách dạy nấu ăn, “Làm sao có thể khéo như vậy? Lại gặp ngươi.”
“Bí mật của ta.” Trêu ghẹo xong, hắn tự khai, “Vừa mới đi thăm một người bạn, trên đường về muốn mua mấy quyển sách rồi trở về.” Tiếp theo hắn ngắm cuốn sách trên tay nàng liếc mắt một cái, “Đang nghiên cứu thực đơn cho buổi tối?”
“Ân, không biết hắn sẽ thích cái gì.” Mặt mày để lộ ra hạnh phúc, đó là nhớ đến vẻ mặt của một người đặc biệt.
“Món này nhìn ngon đó.” Hắn chỉ vào hướng dẫn của món nem rán.
“Nguyên lai chúng tacủng một khẩu vị, món này cũng tốt.”
“Ta có một người bạn gần đây cũng có hứng thú nấu cơm.” Lơ đãng nhắc tới.
“Thật vậy chăng? Lần khác ngươi phải giới thiệu với ta một chút, cho ta có cơ hội có thể học từ chị ấy.”
“Ách, ta xem…… Vẫn là chưa tốt lắm đâu, tài nghệ của nàng thật sự ta không dám khen tặng.” Nhưng, hắn mỗi lần vẫn là cố gắng ăn cho xong, bởi vì không đành lòng nhìn đến cặp mắt xinh đẹp trong long xuất hiện một tia thất vọng.
“Ngươi nên cho người ta có cơ hội tôi luyện một chút, có lẽ là, tài nghệ sẽ đột nhiên tăng lên, ta lúc trước cũng là cái gì cũng không biết, phải qua huấn luyện mới thành.”
“Được rồi, ngươi đã đều nói như vậy, ta sẽ cố gắng lo lắng.” hắn làm như đang quyết định một việc trọng đại, biểu tình thật thận trọng.
“Ha ha, Eric ngươi như thế nào vẫn là thú vị.”
Nhìn xem đồng hồ, “Ai da, ta đi rồi, phải đi xem người kia có chuẩn bị đồ ăn cho ta không, sớm ngăn cản mõt chút, tình hình tai nạn có lẽ sẽ rất nhỏ.” Nhìn sách dạy nấu ăn trong tay nàng liếc mắt một cái, “Ta ghen tị với chồng của nàng.”
“Ta sẽ đem lời ghen tị của ngươi nói với hắn.”
Eric đi đến thang lầu, đột nhiên dừng lại, quay đầu kêu: “Khả Di, khi nào tìm được thời gian, ta sẽ giới thiệu người bạn kia cho ngươilàm quen.”
“Tốt nhất!”
“Vậy như vậy đi!”
Qua hồi lâu, nàng mới nhớ tới, nàng cùng Eric không có lưu lại phương thức liên lạc, xem ra nàng phải nhân cơ hội hỏi người phụ trách hoạt động một chút, có thể hay không hỗ trợ liên lạc với hắn.
Tiếp theo nàng đem tâm tư vùi đầu vào sách dạy nấu ăn, nhìn kỹ phương thức chế biến nem rán, liền đem sách dạy nấu ăn trả lại, chuẩn bị đi chợ mua vật liệu làm nem rán, hôm nay buổi tối liền thử món mới nem rán đi, đúng rồi, điện thoại cho Thiệu Chi Ung, gọi hắn trở về ăn cơm sớm một chút……
Bởi vì nàng vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, cho nên không có phát hiện một bên góc sáng sủa, có một đôi mắt xinh đẹp đag vụng trộm nhìn nàng.
Thân ảnh biến mất đã lâu, ánh mắt của chủ nhân còn chậm chạp không có phản ứng.
Eric quay lại nói nhỏ, “Tận mắt thấy rồi, có thể yên tâm chưa?”
“Em chỉ là hy vọng nhìn nàng hạnh phúc, không cần bởi vì em mà……”
Nữ nhân bị ngăn chận đúng lúc, “Tin tưởng anh. Nàng sống tốt lắm, em như vậy thật mẫn cảm, như thế nào có thể Thiệu Chi Ung ham mê sắc đẹp?”
Ánh mắt chủ nhân im lặng, cũng kiên định. “Thư đâu?”
“Để trong giỏ của nàng ta rồi.”
“Vậy là tốt rồi, đi thôi……” Nữ nhân kéo Eric chậm rãi rời đi.
Làm Bạc Khả Di phát hiện trong giỏ mình một phong thơ, về nhàliền mở r axe,.
“Di, đây là cái gì?” Thật sự khó hiểu, nàng đem thư nhanh mở ra.
Tên của nàng được viết thật xinh đẹp trong trang mở đầu……
Khả Di:
Thực thật có lỗi, chị không chịu trách nhiệm của mình, đem cục diện rối rắm để cho em, nhưng chị không hối hận quyết định của chị, chỉ lo lắng cho em là vì chị mà liên lụy. Hắn… đối với em có tốt không?
Cần phải bảo trọng chính mình, không cần lo lắng cho chị, chị sẽ sống tốt thôi.
Chị của em.
Xem thư xong, Bạc Khả Di khuôn mặt nhỏ nhắn kinh ngạc — là tỷ tỷ, là tỷ tỷ viết thư cho nàng?! Vấn đề là, phong thư làm sao có thể ở trong giỏ của nàng? Nàng nhanh chóng hồi tưởng từng chỗ mình đã đi qua, tiếp xúc với mỗi người……
Tòan địa điểm đều là nàng thường đi, tiếp xúc với nhiều người, cũng đều là bình thường, duy độc hắn — chẳng lẽ là……Eric?
Nếu thật là hắn, đó là không phải hắn biết tỷ, lại hoặc là hắn chính là người kia?!
Tin tức làm cho nàng kích động không thôi, qua hồi lâu, nàng đem phong thư giấu sau túi tiền, tìn trong bóp da lý số điện thọai của người hướng dẫn mà Eric lưu cho nàng, điện thoại tìm người phụ trách quyên tiền văn phòng phẩm ở Đài Loan.
Nàng vội vàng gọi điện thoại, đáng tiếc đã đến thời gian tan tầm, trong văn phòng không có ai, nàng lại gọi một lần, người bắt điện thọai nói cho nàng Eric đi đến thái bắc, nhanh nhất chỉ sợ cũng phải hai tháng sau mới có thể về Đài Loan.
Thiệu Chi Ung nhận được điện thọai của vợ muốn hắn về nhà ăn cơm sớm một chút, liền phi thường rất nhanh xử lý công sự, mà nhân viên cũng biết tính tổng tài, đem hết tốc độ mà làm việc cho xong, làm cho ông chủ có thể về nhà đúng bảy giờ.
Khi hắn về đến, liền thấy nàng mặc tạp dề tự mình may thật đáng yêu, đang nấu nấu nướng nướng trong phòng bếp, hắn lặng lẽ đi đến phía sau nàng, ôm lấy thắt lưng, đem nàng xoay người lại, hôn thật nhiệt tình.
Tiểu nữ nhân cố tình thực không chuyên tâm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong nồi đồ ăn, hắn còn chưa có hôn đủ, nàng liền vội vàng đẩy hắn ra, quang quác quang quác kêu đồ ăn sắp chín.
Hắn bất đắc dĩ buông ra nàng, nghĩ rằng một chút nhất định phải mang lợi nhuật bắt nàng trả lại, tiếp theo hắn đi trở về phòng khách cầm lấy lễ vật, trở lại bên người nàng. “Nha, tặng cho ngươi.”
“Có chuyện gì mà phải tặng em hoa?”
“Phim truyện đều không phải đều diễn như vậy sao? Chồng tốt đều phải nhớ rõ khi về nhà thì phải tặng hoa cho vợ yêu?”
“Anh quả là không xem kịch thường xuyên rồi.”
“Em xem a, anh nghĩ em thật sự thích làm nhân vật nữ chính.”
Nàng tiếp nhận bó hoa hồng phấn, vui vô cùng, liếc mắt một cái,” Cám ơn anh.” Đem mặt áp sát vào bó hoa, ngửi một ngụm thanh nhã hương khí, thật thỏa mãn ~
“Không khách khí.” Hắn sủng ái xoa bóp cằm nàng.
“Anh đi tắm rửa đi kìa, quần áo em đặt ở trên giường, chờ anh tắm xong là có thể ăn bữa tối.”
“Tuân mệnh.”
Hắn xoay người rời khỏi phòng bếp, ngoan ngoãn vào phòng ngủ, một bước tiến đến phòng thay quần áo chuẩn bị bỏ đi âu phục, hắn nhìn thấy một ví nhỏ thật dễ thương, “Cô vợ ngốc này, làm sao có thể đem ví ném xuống đất?”
Thiệu Chi Ung cúi người xuống da, hắn nhịn không được cầm lấy bóp da đứng lên –
Thực rất khác biệt! Màu nâu của da tựa một đóa hoa đào màu rượu đỏ của xứ Phù Tang, bóp da bốn phía thoạt nhìn chỉ dùng mủi khâu thủ công lên, không phải bằng máy thêu, mà lại càng hiển chất tự nhiên.
Bóp da vừa thấy không phải là mua, có vẻ như là chính nàng tự tay làm. ”Thật là đẹp mắt, lần khác hẳn là cũng phải nói Khả Vân làm giúp mình một cái.” Hắn muốn luôn mang theo bên người, đem theo tâm ý của vợ bên người, làm cho mỗi người đều hâm mộ hắn cómột người vợ thật khéo tay vạn năng.
Đang nắn vuốt hoa văn trên bóp da, chứng minh thư ở bên trong cứ như vậy rớt ra, Thiệu Chi Ung không cần nghĩ ngợi khom người nhặt lên — Bạc Khả Di?
Chứng minh thư có tên làm cho Thiệu Chi Ung thật ngạc nhiên, Bạc Khả Di…… Là ai? Mà càng làm hắn kinh ngạc là ảnh chụp chân dung, cùng bộ dạng của hắn giống nhau như đúc?!
Trên đời này trừ bỏ chị em sinh đôi, không có khả năng có hai người thật giống nhau như vậy!
Lấy Nhầm Vợ Lấy Nhầm Vợ - Lục Phong Tranh