The art of reading is in great part that of acquiring a better understanding of life from one's encounter with it in a book.

André Maurois

 
 
 
 
 
Tác giả: Paul Thies
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: Signé Vendredi 13
Biên tập: Lý Mai An
Upload bìa: Duy Nguyen
Số chương: 9
Phí download: 2 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1519 / 8
Cập nhật: 2016-04-30 17:43:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Paris
evin quen dần với chúng tôi.
Nó chưa chọn áp-phích cũng như tranh dán trong buồng của nó; mẹ đã treo lên tường bản sao các bức tranh nó thích: Teniers, Steen, Van Ostade; cảnh nội thất Hà Lan sang trọng như đón chào, đồ đồng đỏ chói, bàn chất đầy sơn hào hải vị, trẻ con chơi trên đồng lúa hay trên những con lạch đóng băng.
Rồi một ngày Chủ nhật có mưa, tên mọi rợ không biết biến đâu mất. Sau khi đã tìm kiếm khắp nơi, Carabine và tôi phát hiện nó ở ngoài vườn phía trong tòa nhà. Thằng nhóc đứng yên dưới mưa, cô đơn, ướt đẫm mơ màng.
- Ê! Mày muốn tan ra nước hay sao?
Kevin thì thầm:
- Một hôm, trên bãi biển San Diego, em đã chứng kiến một cuộc ẩu đả. Những tên đi xe máy, hai băng cướp da đen kình địch. Chúng nó có xích sắt, dao bấm, cả súng ngắn nữa. Em đứng chôn chân trong cát với cái thùng đánh giầy và nhìn chúng. Rồi một tên trong bọn đến, hắn kề dao vào cổ em, vì em là nhân chứng. Em đã khóc, đã van xin. Chúng đánh em, lấy hết tiền của em, rồi chúng đập vỡ cái thùng của em.
Hai chị em tôi nhìn nhau:
- Tất cả cái đó đã kết thúc rồi.
Kevin không nghe:
- Mặt trời sáng chói suốt ngày... Có những con đường dành cho ô tô mà một lũ điên sử dụng, có những bãi biển nóng bỏng, những phố xá và những chiếc xe nóng máy quá mức. Đối với du khách ở đó là mùa hè quanh năm, là thiên đường. Khi em còn bé, khi mẹ em còn uống rượu, mặt trời hạ gục mẹ còn nhanh hơn nữa. Em ước cho mưa và tuyết sẽ xóa sạch những thứ đó...
Nó lắc lắc mái tóc vàng ướt sũng:
- Em thích mưa...
- Lại đây. Chúng ta đi thôi, bố mẹ đang chờ.
Tên mọi rợ thì thào, gần như rụt rè:
- Em... em muốn đi với các chị, đến Trocadéro với một bí danh như những người khác, như hai chị. Ở California, em xem thanh niên trượt dọc các bãi biển.
Kevin cúi đầu. Tôi muốn xoa tóc nó. Nó chỉ là một chú nhóc con!
o0o
Vendredi 13 và tôi ngắm nhìn cảnh đường phố từ ban công: ôtô buýt, xe chật cứng, cảnh sát đội mũ cát-két, bọn trẻ lang thang cãi nhau ầm ĩ.
Bad Luck tớp sữa trong nhà bếp, Carabine bị điểm năm trên hai mươi trong bài thi môn toán. Tối hôm trước, Banzai đã rủ nó đi chơi, còn tôi được điểm ba, tôi đã đi khiêu vũ với Vendredi 13. Minh đang ở bên tôi. Tôi cảm thấy thoải mái.
Cậu ta mỉm cười với tôi:
- Đôi khi mình có cảm tưởng là thuyền đi trên phố.
Chúng tôi ngó nghiêng, chúng tôi cùng nhau mơ màng. Sau một lát, tôi hỏi:
- Cậu có hợp với Banzai không? Tớ sẽ thấy buồn nếu các cậu bất hòa với nhau.
Minh suy nghĩ:
- Đầu tiên, tớ tìm cách nói như cậu ta, mặc quần áo của cậu ta khi cậu ta vắng mặt...
Ái chà! Thật giống nhau!
- Bây giờ thì bọn tớ chuyện trò, cậu ta giúp tớ học tiếng Pháp. Căn hộ như là một hòn đảo của chúng tớ giữa Paris. Rồi lại còn mẹ bạn nữa, cô ấy rất tốt với tớ, cô ấy không bao giờ nói về... về công việc của họ.
Tôi định báo cho cậu ta cần đề phòng ông Hồng. Nhưng cậu ta nói tiếp:
- Banzai cũng hài lòng: bố cậu ta không đòi hỏi nhiều ở cậu ta từ khi tớ có mặt. Chúng tớ giúp nhau...
Nhưng Vendredi 13 nghĩ gì về các hoạt động của ông Hồng? Tôi muốn hỏi nhưng cậu ta kéo đầu tôi vào vai mình và thì thầm:
- Nhờ có họ, tớ cảm thấy mạnh mẽ hơn, sung sướng hơn và cũng nhờ cả cậu nữa.
Thế là tôi thôi không nói gì nữa.
o0o
Carabine, Banzai, Vendredi 13 và tôi quay cuồng trên Trocadéro. Ngồi trên đỉnh một bức tường con, Kevin quan sát chúng tôi, chiếc ván trượt mới bên cạnh, con mèo trong cánh tay. Bad Luck vuốt râu bằng một điệu bộ hết sức khinh thị trong khi chúng tôi vẽ ra những đường lượn, những tia sáng chớp nhoáng trên những phiến đá trắng của sân chơi.
Cuối cùng, thấm mệt, chúng tôi ngồi xuống cạnh Kevin và dỡ bánh kẹp, hoa quả, bánh trái dưới con mắt chăm chú của con mèo.
Banzai nói đùa:
- Này Minh, cậu ăn ngon miệng hơn ở nhà đấy.
Vendredi 13 vui vẻ đáp:
- Món ăn Pháp cũng không đến nỗi kém đâu.
Carabine thốt lên:
- Đồng ý, nhưng đừng có cắn chị tôi, tôi còn cần có chị ấy.
Kevin cười phá lên:
- Nếu không gây gổ thì các chị sẽ buồn phiền đến nỗi phải nuôi các chị bằng ớt đỏ mất!
Chú mèo đen gào lên:
- Tôi muốn một khúc dăm bông khác!
Tôi bắt đầu gọt một quả cam và đáp lại con mèo:
- Mày cứ việc gặm cái chót đuôi của mày đi
Và nói với Kevin:
- Chị có ý này. Em sẽ có tên là "Cat", nghĩa là mèo. Nó cũng hợp với mấy cái tên Catastrophe (Tai họa) và Cataclysme (Tai biến) đúng không? Và bởi vì mèo tham ăn... (Tôi tuồn một góc cam cho con Bad Luck, nó liền chén hết).
Tôi lấy quả táo cuối cùng của cô em và ném cho thằng nhóc. Kevin, "Cat" bắt lấy và cắn ngon lành. Tôi phá lên cười vào mặt Carabine:
- Miếng cuối cùng là miếng ngon nhất.
Tôi đứng dậy, ngắm nhìn những mái nhà màu xám của Paris, mặt nước êm đềm và xám xịt của sông Seine một lát.
Khi trở về, phố xá, vỉa hè, đường nhựa trải nhanh dưới bánh xe của chúng tôi. Tôi mỉm cười và ném cho em gái tôi một nửa quả cam.
HẾT
Ký Tên Thứ Sáu Ngày 13 Ký Tên Thứ Sáu Ngày 13 - Paul Thies Ký Tên Thứ Sáu Ngày 13