Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Tác giả: Main Rid
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Bui Hai Yen
Số chương: 79
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1050 / 18
Cập nhật: 2014-12-04 16:38:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 75 - Những Dấu Vết
ep Xtump dừng lại nơi ông phát hiện ra dấu vết của chiếc móng sứt không lâu.
Sáu giây đồng hồ là đủ cho ông so sánh được chiếc cá sắt vào dấu vết. Sau đó ông đi ngay theo dấu vết. Ông đi bộ, con ngựa ngoan ngoãn theo sau ông một khoảng cách khá xa.
Đi được hơn một dặm, Zep chậm bước lại ở những nơi dấu vết không được rõ lắm, sau đó lại tăng tốc khi dấu vết trở nên rõ ràng hơn.
Như một nhà khảo cổ đang tìm dấu vết của thành phố cổ điêu tàn trên những phiến đất sét, đang đọc những chữ tượng hình mà chỉ có mình ông ta hiểu. Zep Xtump cũng đọc như vậy những dấu hiệu bí ẩn trên mặt đất của đồng cỏ.
Chăm chú vào việc, người thợ săn hầu như không chú ý đến cái gì khác. Ông không nhìn trảng cỏ xanh rờn không bờ bến, không nhìn vào bầu trời xanh thẫm không một gợn mây trên đầu. Ông chỉ tập trung vào những đám cỏ dưới chân.
Một tiếng động bất ngờ làm ông ngẩng đầu lên.
Đấy là tiếng một phát súng săn, nhưng nó ở rất xa, đến nỗi tiếng súng nghe như bị tắc lại.
Zep dừng lại theo bản năng, ông dướn mắt lên nhưng vẫn chưa đứng thẳng người dậy.
Người thợ săn già đưa mắt rất nhanh nhìn đường chân trời, nơi từ đó vọng đến tiếng động.
Một đám khói xanh, vẫn còn giữ nguyên dạng hình cầu chậm rãi bốc lên trời. Dưới nó là sải rừng sồi thẫm lại phía xa.
Từ chỗ Zep đứng, cả vệt thẫm của từng cây, cả đám khói cả tiếng nổ của phát súng chỉ có những người tìm vết lão luyện mới nhận ra.
Nhưng Zep đã nhìn thẩy khói và nghe thấy tiếng súng.
- Kỳ quặc thật! – Ông lẩm bẩm, trong khi vẫn giữ tư thế của người làm vườn đang trồng cây bắp cải non - Kỳ thật, nếu nói không quá. Ai mà nghĩ ra chuyện đi săn ở chốn này nhỉ? ở đây chẳng có con thú nào mò đến, thật không đáng lãng phí thuốc súng. Ta đã ở trong rừng đó rồi. Ngoài bọn sói ra chẳng có gì đâu. Mà chúng ăn gì ở đó nhỉ?... A, a – Ông nói sau một lúc im lặng - Chắc một tay chủ quán nào đó từ khu cư dân đi “tham quan” như họ thường nói, đuổi theo mấy con sói này, sau đó lại ba hoa những là đi săn thú. Ôi dào, mặc cho họ săn, chẳng dính dáng gì tới đây… Ê! Ai tới đây thế kia! Ngựa chạy như bị ma đuổi… Hả, lại chính là anh chàng không đầu!
Người thợ săn già nói đúng. Ai mà không nhận ra người hiệp sĩ đó, nó vừa ra khỏi đám thuốc súng và đang phóng hết tốc lực tới chỗ Zep đang đứng!
Đấy không phải ai khác, chính là kỵ sĩ không đầu.. Và cũng không nghi ngờ rằng nó đang phi thẳng tới chỗ Zep, dường như nó đã nhìn thấy ông.
Trong biên giới Tếchdat này liệu tìm được người nào can đảm hơn bác thợ săn gìa không? Ông không sợ gặp cả với báo, với gấu, với sư tử, với bò rừng. Cả người da đỏ cũng không làm ông sợ. Đúng, ông sẽ không bối rối ngay cả khi gặp một đoàn chiến binh Komantri. Nhưng khi nhìn thấy người kỵ sĩ cô độc kỳ dị này, Zep mất cả tự chủ.
Được tôi luyện bởi cuộc sống giữa thiên nhiên hoang dã, là học trò trung thành của ông thầy anh minh này song Zep Xtump vẫn không mất đi một vài ý nghĩ mê tín. Mà nói cho cùng ai mà lại không có chút mê tín kia chứ!
Người thợ săn già không sợ người, không sợ thú dữ nhưng trước những cái siêu tự nhiên thì ông lùi bước. Và bất kỳ ai cũng phải khiếp hãi khi một kỵ sĩ ma quái lao như điên về phía mình như mang theo cả cái chết.
Zep Xtump lùi phắt lại. Run lên vì sợ, ông tìm chỗ ẩn nấp.
Đủ kịp trước khi kỵ sĩ không đầu có thể nhìn thấy ông, ông đã trốn kỹ vào được trong những bụi cây gần đấy.
Nhưng con ngựa đóng yên có thể tố cáo ông. Trước khi ẩn vào chỗ nấp của mình, Zep đã thực hiện những biện pháp đề phòng.
- Nằm xuống! – Ông quát con ngựa trung thành của mình. Con ngựa mặc dầu không biết nói, nhưng lại rất hiểu ông. - Nằm xuống ngay, mau lên, không có chết bây giờ!
Con ngựa già lập tức quì hai chân trước, sau đó khuỵu hai chân sau và nằm ra cỏ, như nằm nghỉ sau một ngày khó nhọc.
Zep và con ngựa của ông chỉ vừa kịp dấu mình thì kỵ sĩ không đầu đã lao vút qua bên cạnh.
Nó phi hết tốc lực và rõ ràng là không định dừng lại làm Zep rất vui mừng.
Kỵ sĩ không đầu phi qua chỗ Zep là hoàn toàn tình cờ, lo nhìn thấy người thợ săn và con ngựa của ông.
Nhưng dù Zep có sợ hãi đến mấy, ông cũng kịp nhìn rõ người kỵ sĩ bí hiểm trước khi nó khuất dạng.
Và đến đây những gì là bí mật đối với mọi người đã không còn là bí mật đối với Zep Xtump nữa.
Khi con ngựa đến ngang bụi cây nơi Zep trốn, gió thổi bật mép chiếc xerap và dưới nó người thợ săn nhìn thấy bộ quần áo quen thuộc đối với ông. Đó là chiếc áo blu màu xanh da trời với những nếp gấp nơi ngực, cho dù có những vết đỏ sẫm dây lên nó nhưng ông đã nhận ngay ra chiếc áo blu.
Nhưng ông còn chưa tin rằng ông đã nhận ra khuôn mặt tựa vào đùi kỵ sĩ. Điều này có gì là lạ. Thậm chí đến người mẹ yêu thương thường âu yếm khuôn mặt tuyệt vời của con trai giờ đây cũng không nhận được ra nó.
Zep cũng không nhận ra nó. Ông chỉ đoán. Ngựa, yên cương, xerap vằn, chiếc áo blu xanh da trời, và cũng chiếc quần ấy, thậm chí chiếc mũ trên đầu - tất cả những cái đó là quen thuộc đối với ông, ông nhận ra thân hình người kỵ sĩ ngồi thẳng trên yên. Cái đầu phải thuộc về con người này, mặc dầu có sự chuyển chỗ khó hiểu như vậy.
Ông không nói được một lời, không làm một động tác nào để dừng người kỵ sĩ đang đi xa dần. Chỉ sau đó, khi hiểu ra người kỵ sĩ đó là ai, ông mới buồn rầu thốt lên:
- Trời đất ơi! Có nghĩa đây là sự thật! Chàng trai tội nghiệp bị giết mất rồi!
Kỵ Sỹ Không Đầu Kỵ Sỹ Không Đầu - Main Rid Kỵ Sỹ Không Đầu