Nếu bạn không thể phạm sai lầm, bạn sẽ không thể làm được điều gì.

Marva Collins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 235
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1217: Đan Vương Đảo, Phế Đan Trì
rên thực tế, trừ Không Gian áo nghĩa, cùng Mạn áo nghĩa, những áo nghĩa mà Diệp Trần tìm hiểu đều đạt đến cảnh giới đại thành, lần lượt là: Kim áo nghĩa, Thủy áo nghĩa, Mộc áo nghĩa, Lôi áo nghĩa, Khoái áo nghĩa. Lúc tìm hiểu Ngũ Nhạc Thần Quyền hắn cũng đã tìm hiểu qua Thổ áo nghĩa.
Đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh thâm niên mà nói, một môn áo nghĩa đạt đến đại thành không khó, khó là tìm hiểu nó đến cảnh giới viên mãn. Diệp Trần có ngộ tính vượt xa Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường mấy lần. Cho nên chỉ có hơn nửa năm mà hắn có thể hiểu được nhiều môn áo nghĩa đến đại thành như vậy.
- Thủy áo nghĩa cùng Hỏa áo nghĩa là hai khía cạnh hoàn toàn đối lập. Hỏa Hoàng tiền bối không ngờ có thể dung hợp chúng lại sáng tạo ra một môn võ học áo nghĩa đỉnh giai.
Càng nghiên cứu Thủy Hỏa Vô Tình, Diệp Trần càng kinh ngạc. Hắn có cảm giác, môn võ học Thủy Hỏa Vô Tình này một khi chuyện thành kiếm pháp, uy lực kinh người vô cùng. Dù sao Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa của hắn mới chỉ có cảnh giới đạ thành, nhưng nghiên cứu thành công, uy lực bạo phát không hề thua kém võ học áo nghĩa đỉnh giai được. Uy lực tuyệt đối vượt qua Thu Thủy Kiếm Quyết, thức thứ ba Phá Cốt.
Ầm, ầm!
Trên đỉnh Linh Vân, một tảng đá lớn bị Diệp Trần dùng một kiếm đánh thành hư vô, một tia trò tòn cũng không có để lại. Một tiếng nổ lớn vang lên, sao với sấm sét trên bầu trời còn to hơn.
- Thủy và hỏa hoàn toàn dung hợp, lực lượng sinh ra thật đáng sợ.
Một kiếm vừa rồi, đúng là Thủy Hỏa Vô Tình, nhưng còn chưa có nhập môn. Trước mắt Diệp Trần chỉ có thể kết hợp Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa cùng một chỗ. Mặc dù như thế, một kiếm này vẫn có được lực sát thương vô cùng mạnh mẽ. Hắn chỉ dùng ba phần khí lực đã có thể bộc phát ra hoàn toàn uy năng của nó.
- Chiêu này nếu hoàn thiện, không biết sẽ đáng sợ như thế nào.
Diệp Trần đối với Hỏa Hoàng vô cùng bội phục. Thủy Hỏa Vô Tình của Hỏa Hoàng, Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa đều viên mãn mà còn dung hợp cùng một chỗ. Võ học áo nghĩa đỉnh giai bình thường so với Thủy Hỏa Vô Tình tuyệt đối kém hơn mấy lần, thậm chí là mười lần. Trừ điều đó ra, Hỏa Hoàng còn sáng tạo ra Diệu Hành Không còn đáng sợ hơn, ẩn chứa ba loại áo nghĩa theo thứ tự là Thủy áo nghĩa, Hỏa áo nghĩa, Thổ áo nghĩa bạo phát ra uy năng còn mạnh hơn Thủy Hỏa Vô Tình gấp mười lần. Diệp Trần suy đoán chiến lực của Hỏa Hoàng tối thiểu cũng phải là lục tinh cao đẳng.
Chỉ mới suy nghĩ đến đây, tâm tình Diệp Trần trầm xuống, Hỏa Hoàng mạnh mẽ như vậy mà không có xông qua tử lộ. Đám cường giả dị tộc phong tỏa tử lộ chiến lực dù không đạt đến thất tinh cũng phải đạt đến lục tinh bá chủ. Đây cũng là nguyên nhân Chân Linh thế giới không có được cường giả lợi hại. Nếu có cường giả lợi hại đám cường giả dị tộc phong tỏa tử lộ cũng không đáng lo nghĩ.
- Không rời khỏi thế giới sinh trưởng thì tuổi thọ tối đa chỉ có ngàn năm, thành tựu có hạn. Không đả thông tử lộ, ở lại Chân Linh thế giới không có tương lai, vĩnh viễn bị cường giả dị tộc vây trong thế giới này.
Hít sâu một hơi, ánh mắt Diệp Trần nhíu lại.
Một ngày nào đó, hắn muốn Chân Linh thế giới có thể đứng thẳng lưng, đường đường chính chính đi ra ngoài. Người cản giết người, phật cản giết phật. Một người một kiếm giết ra một tương lai.
- Trần nhi, bên ngoài có người muốn gặp ngươi.
Một đạo nhân ảnh bay tới, là Diệp Thiên Hào.
- Phụ thân!
Ánh mắt lọi hại thu liễm lại, nét mặt Diệp Trầm mỉm cười.
- Ai muốn gặp ta?
- Hắn nói đến từ Đan Vương đảo!
Diệp Thiên Hào nói.
Đan Vương đảo!
Lông mi Diệp Trần khẽ nhíu lại, Đan Vương Đảo là một thánh địa truyền thừa hơn vạn năm. Bên trong bồi dưỡng được không ít Đan Dược Sư tinh thông luyện đan. Hôm nay đảo chủ Đan Vương Đảo chẳng những tinh thông luyện đan mà bản thân cũng là một Vương gỏa cao cấp, được người đời tưng tụng Linh Đan Vương. Tục truyền, Linh Đan Vương có thể luyện chế được đan dược cực phẩm trung đẳng, năng lực còn vượt qua đảo chủ tiền nhiệm một bậc.
Trong đại điện Diệp gia, một trung niên mặt vàng mặc đạo bào thủy hỏa đang ngồi uống trà, ống tay áo của hắn có thêm ba đỉnh lô hỏa diễm.
Đan Dược Sư Đan Vương Đảo có chế độ phẩm cấp rất hoàn thiện. Một đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư hạ phẩm, hai đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư trung phẩm. Ba đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư thượng phẩm. Về phần bốn đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư cực phẩm. Mà Đan Dược Sư cực phẩm lợi hại nhất mới có thể được xưng là Đan Vương. Giống như đảo chủ Linh Đan Vương bây giờ.
- Vị này không biết xưng hô như thế nào.
Diệp Trần từ cửa bên hông đại điện đi vào nói.
- Chắc hẳn các hạ là Diệp Trần điện hạ đại danh đỉnh đỉnh, danh chấn thiên hạ. Tại hạ Mộc Hà, đến từ Đan Vương Đảo.
Trung niên mặt vang đứng lên giới thiệu bản thân. Hai tay ôm quyền, thân thể hơi cúi xuống. Bất luận một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh nào đều đáng được tôn kinh, chớ nói chi đến Vương giả Phong Đế.
Diệp Trần phất tay một cái, một cỗ kình khí nâng đối phương lên.
- Không cần đa lễ, ngồi đi.
Vừa nói, Diệp Trần vừa bước đến vị trí chủ tọa ngồi xuống.
Mộc Hà âm thầm dò xét Diệp Trần, trong lòng lấy làm kỳ lạ. Đối phương quả nhiên tuổi trẻ giống y như lời đồn, nếu chủ nhìn bề ngoài chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi mà thôi. Loại thiên tài bậc này không thể nghi ngờ là rất đáng sợ. Ai mà biết được tương lai sau này thành tựu của hắn đạt đến mức nào. Hoàn toàn có khả năng vô địch thiên hạ, trở thành đệ nhất nhân ở Chân Linh thế giới. Khó trách đảo chủ lại để cho hắn tới mười Diệp Trần, không thể lãnh đạo.
Ngồi xuống, Mộc Hà hắng giọng, mở miệng nói:
- Diệp Trần điện hạ, người có lẽ đã nghe nối qua Đan Vương đảo!
Diệp Trần gật đầu:
- Đan Vương Đảo dùng việc luyện đan để nổi danh, chỉ sợ không ai không biết.
Nghe Diệp Trần tán dương, Mộc Hà mỉm cười nói:
- Đan Vương Đảo ta cứ mười năm lại mở một lần Đan Vương đại hội, mời Vương giả khắp nơi tham gia. Năm nay vừa đúng thời điển Đan Vương Đảo tổ chức Đan Vương đại hội. Cho nên đảo chú mới cố ý để tại hạ đế mới Diệp Trần đi qua tham gia. Mong rằng Diệp Trần điện hạ có thể bớt chút ít thời gian đại giá quang lâm.
- Đan Vương đại hội sắp tổ chức! Tốt, ta sẽ đi. Đa tạ Linh Đan Vương đã mời.
Đan Vương đại hội danh như ý nghĩa, Đan Vương đảo sẽ xuất ra đan dược phẩm cấp cao để đấu giá. Trừ điều đó ra Vương giả khắp nơi cũng thừa dịp Đan Vương đại hội tổ chức mà tiến hành giao dịch tư nhân. Loại cơ hội này cũng không phải thường xuyên có.
- Có lời này của Diệp Trần điện hạ, đảo chủ nhất định vui vẻ.
Mộc Hà thở phào một hơi. Nếu như thỉnh không được Diệp Trần, đảo chủ tuy không trách tội hắn nhưng khẳng định sẽ cảm thấy tiếc nuối.
- Mộc Hà không có việc gì thì có thể nghỉ ngơi vài ngày ở Diệp gia. Đến lúc đó ta cùng với ngươi đi Đan Vương đảo.
Người ta chạy từ xa tới, Diệp gia cũng phải khoản đãi một chút.
Mộc Hạ thụ sủng nhược kinh, bất quá lại lắc đầu nói:
- Đa tạ ý tốt của Diệp Trần điện hạ. Nhưng Mộc Hà còn có công việc cần làm, không dám quấy rầy Diệp gia.
- Vậy được rồi!
Diệp Trần đưa mắt nhìn đối phương rời đi.
...
Đan Vương đại hội tổ chức vào bảy ngày sau. Sáng sớm ngày thứ bảy, Diệp Trần đã chạy tới Đam Vương đảo ở Đông Hải.
Ở Đông Hải có hai thế lực lớn. Một là Huyết Nhãn Hắc Long nhất tộc, một là Đan Vương đảo. Lần này tham gia Đan Vương đại hội, khó tránh khỏi việc đụng mặt Hắc Long lão tổ. Nhưng Diệp Trần bây giờ cũng không cần kiêng kị Hắc Long lão tổ. Đối phương dù không thua kém Kim Ngao lão tổ thì Diệp Trần cũng hoàn toàn nắm chắc toàn thân trở ra mà không tổn hại chút nào.
Xa xa, Diệp Trần nhìn một hòn đảo hình tròn. Trên không phía trên hòn đảo bao phủ một tầng bình chướng vô hình. Trong bình chướng linh khí lăn mình quay cuồng hình thành linh vân, có đủ các loại màu sắc.
Diệp Trần biết rõ đây là đan vân được tạo ra khi đan dược hình thành, đối với nhân thể có tác dụng bồi dưỡng vô cùng tốt. Sinh hoạt ở Đan Vương đảo, cho dù là một người bình thường đều có thể bách bệnh bất xâm, tuổi thọ kéo dài.
- Đan Vương Đảo thật sự tốt!
Diệp Trần âm thầm tán thưởng trong lòng.
Xíu...uu!
Phá không bay đi, trong nháy mắt Diệp Trần đã xuất hiện bên ngoài bình chướng Đan Vương đảo.
- Người nào, đến từ phương nào?
Ở vị trí sườn núi hòn đảo, có một quảng trường tiếp khách. Trên quảng trưởng phần đông là võ giả tiếp đãi lấy một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh. Một võ giả tiếp khách thấy Diệp Trần đến, vội vàng đi tới.
- Diệp Trần.
Diệp Trần báo ra thân phận.
- Thì ra là Diệp Trần đại nhân.
Kỳ thật tên võ giả tiếp khách này khi nhìn thấy Diệp Trần đã nhận ra hắn. Nhưng đây là chức trách, hắn không thể sơ sót. Hắn lấy ra một ngọc bài dán lên bình chướng. Bình chướng lập tức hình thành một cánh cổng ánh sáng. Cánh cổng ánh sáng nhanh chóng mở ra, tên võ giả tiếp khách đưa tay mời:
- Diệp đại nhân, mời!
Bước qua cánh cổng ánh sáng đi vào bên trong, Diệp Trần đi đến quảng trường.
- Đan Vương đại hội cử hành ở nơi nào?
Diệp Trần hỏi.
- Đan Vương đại hội tới giữ trưa mới có thể cử hành. Địa điểm là ở quảng trường cao nhất trên Đan Vương đảo. Diệp Trần đại nhân, tiểu nhân trước mang người đi thăm Đan Vương đảo một chút.
- Vậy làm phiền ngươi rồi.
Vương giả Sinh Tử Cảnh lần đầu tới Đan Vương đảo đều được người dẫn đi thăm đảo, điều này Diệp Trần biết rõ.
Tên võ giả tiếp khách này gọi là Thường Khuê, hắn mang Diệp Trần đi đến một thủy đàm cực lớn ở bên cạnh.
- Đây là Phế Đan Trù của Đan Vương Đảo. Phàm là những phế đan luyện chế thất bại hết thảy đều được ném vào trong này. Phế đan cực phẩm cũng không có ngoại lệ. Trải qua vô số năm, Phế Đan Trì này có đan dược khí vô cùng nồng đậm, bây giờ đã không còn là thủy đàm bình thường, dược lực ở trong đó vô cùng cuồng bạo và pha tạp. Cho dù cường giả Tinh Cực Cảnh uống một ngụm cũng có thể bạo vong.
Thường Khuê giới thiệu.
Diệp Trần gật đầu, đan dược luyện thất bại, nhưng năng lượng vẫn còn. Phế Đan Trì tích lũy vô số năm, không biết có bao nhiêu phế đan được ném vào trong đó. Phải biết rằng chủng loại đan dược rất nhiều, đủ các loại dược lực dung hợp vào một chỗ, đừng nói là cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không thừa nhận được. Coi như là Linh Hải Cảnh đại năng cũng không dám tùy tiện uống.
Thường Khuê nói tiếp:
- Đương nhiên, Phế Đan Trì cũng không phải để bài trí không như vậy. Đảo chủ dùng nước trong Phế Đan Trì để luyện chế dung dịch bồi dưỡng linh thụ, cùng một ít đan dược đặc biệt.
- Dung dịch bồi dưỡng linh thụ?
Diệp Trần kinh ngạc.
Hỏa Lê Thụ của hắn có hơn ba ngàn năm hỏa hầu, đạt tới vạn năm hỏa hầu mới có thể cho ra lê quả cực phẩm, Mà ở Linh Vân Phong được thiên địa linh khí tẩm bổ gấp chín lần, cần phải có bảy tám trăm năm mới có thể tấn thăng thành linh thụ cực phẩm. Thời gian quá dài.
Nhưng có dung dịch bồi dưỡng linh thụ thì hoàn toàn khác. Dung dịch bồi dưỡng linh thủ trung phẩm có thể từ một năm biến thành trăm năm, tức là một năm có thể giúp cho linh thụ gia tăng một trăm năm hỏa hầu. Dung dịch bồi dưỡng linh thụ trung phẩm đỉnh tiêm có thể trong một năm tăng lên gần hai trăm năm hỏa hầu. Nếu như là dung dịch bồi dưỡng linh thủ có thể trong một năm giúp linh thụ tang lên năm trăm năm hỏa hầu, thậm chí là sáu bảy trăm năm. Chỉ cần mười năm là có thể khiến cho Hỏa Lê Thụ có trên ba ngàn năm hỏa hầu biến thành Hỏa Lê Thụ có vạn năm hỏa hầu.
- Vâng! Dung dịch bồi dưỡng linh thụ ẩn chứa rất nhiều loại dinh dưỡng. Nước ao Phế Đan Trì vừa vặn phù hợp với đặc điểm này. Nhưng Đan Vương Đảo cũng chỉ có mấy người có thể luyện chế ra được dung dịch bồi dưỡng linh thụ.
- Thế còn dung dịch bồi dưỡng linh thụ cực phẩm?
Dung dịch bồi dưỡng linh thụ kém cỏi nhất một năm cũng có thể trợ giúp gia tăng ba ngàn năm hỏa hầu. Thời gian hai năm hoàn toàn có thể khiến Hỏa Lê Thụ có được vạn năm hỏa hầu.
- Điều này tiểu nhân không biết, dĩ vãng chưa từng có. Không biết lần này có hay không. Hoặc trong Đan Vương đại hội, đảo chủ xuất ra dung dịch bồi dưỡng linh thụ ra để đấu giá không chừng.
Thường Khuê chỉ là cường giả Tinh Cực Cảnh, những chuyện hắn biết không nhiều lắm.
Xem ra lần này đến đây là đúng. Trên mặt Diệp Trần lộ ra vẻ tươi cười. Hỏa Lê Thụ một khi tấn thăng thành cấp bậc cực phẩm, kết xuất ra Hỏa Lê có thể tiếp tục rèn luyện Linh thân thể của hắn. Đừng nhìn Linh thân thể đối với chiến lực không có ảnh hưởng gì, nhưng Linh thân thể là một điểm trọng yếu không kém gì tu vi. Bởi vì Linh thân thể có cường đại, lực phòng ngự thân thê mới cường đại, mới có thể thừa nhận thêm nhiều Chân Nguyên... Khi hai gã Vương giả Sinh Tử Cảnh thực lực ngang nhau, chiêu thức ngang nhau. Cuối cùng muốn phân thắng bại thì phải xem ai có sức chịu đựng lâu hơn.
Đan Vương đảo ngoại trừ Phế Đan Trì ra còn có rất nhiều cảnh đẹp đặc biệt như Linh Thụ Lâm, Bách Thảo Viên, Thải Hồng Lộ...v.v...
Linh Thụ Lâm là một rừng cây được tạo thành từ linh thụ. Linh thụ ở bên trong từ hạ phẩm đến cực phẩm, loại nào cũng có. Đương nhiên linh thụ cực phẩm ở Đan Vương Đảo cũng chỉ có một cây, là Hương Chương Thụ (cây nhãn). Ở dưới gốc cây Hương Chương Thụ tu luyện, chẳng những có thể tập trung tư tưởng suy nghĩ, còn có thể khiến cho tốc độ tu luyện tăng lên trên phạm vi lớn, không xuất hiện hiện tượng căn cơ bất ổn.
Bách Thảo Viên cùng Linh Thụ Lâm thì hoàn toàn bất đồng, bên trong Bách Thảo Viên là các loại linh thảo.
Về phần Thải Hồng Lộ là một đoạn đường bình thường, nhưng hai bên đường lại có cầu vồng, là đại lượng luyện đan thất. Những đan khí ở bên trông luyện đan thất tiết ra ngoài đan xen lẫn nhau nhình thành một dải lụa màu sắc rực rỡ. Nhìn từ trên xuống như như cầu vồng. Cho nên mới có là Thải Hồng Lộ.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn