Medicine for the soul.

Inscription over the door of the Library at Thebes

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 235
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1175-76: Huyền Hậu Và Ma Hoa Hoàng Đến Tịch Diệt Ma Tông
rong lòng Tịch Diệt Ma Đế có dự cảm không tốt. Nhưng nghĩ lại linh hồn của hắn không yếu. Nguyên Hoàng cũng không phải là bản thể, Linh Hồn Lực dù có tăng lên đi chăng nữa cũng không có khả năng mạnh hơn hắn. Nếu như hắn thi triển ra bí pháp phòng ngự linh hồn thì linh hồn hắn rất khó bị thương.
Không dám khinh thường. Tịch Diệt Ma Đế thúc dục bí pháp phòng ngự linh hồn. Ở bên ngoài hồn hải bố trí ra một tầng phòng ngự linh hồn, chật như nêm cối.
Quầng ánh sáng màu vàng vô thanh vô thức bỏ qua Huyền Nguyên Tháp trực tiếp chui vào trong đầu Tịch Diệt Ma Đế.
Yên tĩnh một lát!
Đột ngột....
Hai mắt Tịch Diệt Ma Đế trợn lên, kêu lên một tiếng thê lương.
Quầng sáng màu vàng Nguyên Hoàng thi triển không ngò bao lấy hồn hải của Tịch Diệt Ma Đế. Chỉ khẽ co lại một cái liền khiến cho mọi thủ đoạn phòng ngự linh hồn của Tịch Diệt Ma Đế tan vỡ. Quầng sáng màu vàng tiếp tục co rút lại khiến cho hồn hải của Tịch Diệt Ma Đế xuất hiện vết rách thật sâu, suýt chút nữa hồn hải của hắn phân thành hai nửa.
Tịch Diệt Ma Đế phát điên, thân thể chấn động mãnh liệt, thất khiếu chảy máu. Khí tức vốn cường thịnh, bây giờ suy yếu rất nhiều. Tình trạng của hắn bây giờ còn không bằng được Diệp Trần.
- Ta hận!
Quát to một tiếng, Tịch Diệt Ma Đế điên cuồng thúc dục Huyền Nguyên Tháp chạy thục mạng, đâu còn phong phạm của Vương giả Phong Đế.
- Tông chủ!
Ma Cực Vương gấp hơn ai hết. Nhìn thấy bộ dáng của Tịch Diệt Ma Đế, hắn bị thương rất nặng, bằng không cũng không liều mạng chạy trốn. Điều này nói rõ hắn cảm thấy nguy cơ sinh tử mãnh liệt. Không trốn rất có thể vẫn lạc.
Ma Cực Vương đuổi theo sau, Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương không dám lưu lại. Tịch Diệt Ma Đế bỏ đi, bọn hắn không đi cũng chỉ trở thành mục tiêu để Nguyên Hoàng chém giết.
Mọi người đều đi, chỉ còn lại Nguyên Hoàng cùng Diệp Trần.
Phốc!
Tam Hoa Tá Đạo trên đỉnh đầu tan vỡ, thân ảnh Nguyên Hoàng mờ nhạt hơn rất nhiều, lực lương thối lui.
- Nguyên Hoàng tiền bối!
Diệp Trần vội vàng nghênh đón, đỡ lấy đối phương.
Nhưng hai tay hắn vừa tiếp xúc với Nguyên Hoàng, lại không vịn được xuyên qua thân thể Nguyên Hoàng.
Nguyên Hoàng lắc đầu:
- Không cần lo lắng, lực lượng của ta chỉ bị xói mòn thôi, cũng không biến mất đâu.
Nguyên Thần Tỏa Sát là bí pháp công kích linh hồn thiên cấp đỉnh giai do Nguyên Hoàng tự nghĩ ra, bá đạo vô cùng, rút đi rất nhiều Linh Hồn Lực của hắn. Hơn nữa Tam Hóa Tá Đạo biến mất cắn trả bản thân, có thể không biến mất đã là phúc lớn lắm rồi. Sau này hắn mất đi toàn bộ chiến lực không thể trợ giúp Diệp Trần chiến đấu được nữa.
Nguyên Hoàng cùng Tịch Diệt Ma Đế chiến một trận, ngoại trừ Diệp Trần và đám người Cổ Đà Huyền Bà, Huyết Sa Vương ra kỳ thật cách đó rất xa còn có người khác quan khán.
Người này là một nữ nhân.
Lúc trước Cửu U Ma Vương cùng với nanh vuốt của ma tộc đuổi giết Diệp Trần, nữ nhân này cùng Thanh Vân Kiếm Đế men theo khí tức ma tộc chạy tới. Nữ nhân này cũng là một Vương giả Phong Đế.
- Trên Đế Ngân Bi có lưu lại dấu vết một vị Vương giả Phong Đế cuối cùng, tuy không phải bản thể nhưng thực lực vẫn rất cường đại. Tam Hoa Tá Đạo cùng Nguyên Thần Tỏa Sát kia được xưng là một trong những bí thuật mạnh nhất thời viễn cổ.
Thiếu phụ thở dài nói.
- Thật sư muốn cùng hắn chiến một trận, nghiệm chứng thành tựu của ta. Đáng tiếc, hắn không còn chiến lực nữa. Tịch Diệt Ma Đế ơi Tịch Diệt Ma Đế. Lần này linh hồn ngươi bị thương, đoán chừng ngươi sẽ yên lặng mười năm chữa thương. Trừ phi có bảo vật cường đại, bằng không trong thời gian ngắn không thể khỏi được.
Thiếu phụ không có lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, hại người không lợi mình Vương giả Phong Đế rất ít làm. Huống chi nàng cũng không có nắm chắc mười thành giết chết Diệp Trần. Đã giết không chết, cần gì phải đắc tội với một thiên tài phong quang vô hạn.
Ánh sáng màu vang lóe lên, thiếu phụ ẩn vào trong tinh không.
- Đi!
Diệp Trần thở ra một hơi.
- Đi sao?
Nguyên Hoàng nhìn một điểm trong tinh không.
Thi triển Tam Hoa Tá Đạo, Linh Hồn Lực của hắn tăng vọt, cũng phát giác ra có người ở xa quan sát trận chiến. Nếu như ở thời kỳ đỉnh phong, hắn tự nhiên sẽ bắt được người này. Nhưng hắn chỉ là một phân thân, khi đại chiến cùng Tịch Diệt Ma Đế, Nguyên Hoàng giả vờ câm điếc không biết, hắn sẽ không mang đến cho Diệp Trần một nguy cơ không lường đại.
Diệp Trần có thể phát giác được thiếu phụ, cũng không khiến cho Nguyên Hoàng kỳ quái. Diệp Trần có được Linh Hồn Nhãn. Trong thiên hạ, người có thể giấu diễm được hắn còn chưa có sinh ra.
- Đã đi! Hẳn không phải địch nhân.
...
Trường Thiên Phái, đám người Lý Trường Phong không ngừng trông ngóng.
Chờ đợi không bao lâu, chốc lát sau thân ảnh Diệp Trần xuất hiện trên quảng trường.
- Diệp trưởng lão, Tịch Diệt Ma Đế đâu?
Tâm thần Lý Trường Phong bất an, dò hỏi.
- Nguy cơ tạm thời giải trừ.
Diệp Trần không có giải thích thêm.
Lý Trường Phong thấy Diệp Trần giải thích cự thể, tự nhiên không hiểu nhiều.
- Tông chủ! Man Hoang Thạch kia có thể đưa cho ta mượn xem một chút không.
Diệp Trần đột nhiên nói.
- Uyên Ương Thạch sao? Được!
Lý Trường Phong không hề hai lời, từ trong linh giới trữ vật lấy ra Uyên Ương Thạch đưa cho Diệp Trần.
Giao Man Hoang Thạch cho bọn người Tịch Diệt Ma Đế, hắn không cam lòng. Nhưng giao cho Diệp Trần dù Diệp Trần không trả, hắn cũng cam tâm tình nguyện.
Mang theo Man Hoang Thạch, Diệp Trần trở lại đại điện trên ngọn chính phong của Trường Thiên Phái. Hắn muốn để cho Nguyên Hoàng phân biệt một chút, đây có phải Man Hoang Thạch không. Và Man Hoang Thạch có tác dụng gì.
Trong đại điện.
Diệp Trần giơ Man Hoang Thạch lên, cẩn thận dò xét.
Man Hoang Thạch hiện lên, bên trong sáng rọi lưu động, ẩn ẩn một đôi uyên ương. Nhưng nhãn lực Diệp Trần xưa đâu bằng nay. Hắn nhìn ra được uyên ương này không phải trời sinh hình thành mà bị người ta dùng thủ đoạn đặc thù cải tạo. Chỉ có điều Lý Trường Thanh không nhìn ra được mà thôi.
Mở Vọng Viễn Đồ ra, Nguyên Hoàng lại xuất hiện, Diệp Trần hỏi:
- Tiền bối. Tảng đá này thật sự là Man Hoang thạch sao?
Thân thể Nguyên Hoàng vô cùng hư hảo, không cách nào nắm được bất cứ đồ vật gì. Hắn chỉ có thể để Diệp Trần cầm, rồi qua đó xem xét. Nguyên Hoàng chậm rãi nói:
- Thật sự là Man Hoang thạch, nhưng bên trong không có Man Hoang lực.
- Không có Man Hoang lực, có ý tứ gì?
- Không có Man Hoang lực, khối Man Hoang thạch này không có giá trị. Chỉ là thứ bỏ đi, nếu không sẽ không có người đi cải tạo Man Hoang thạch tạo ra một đôi uyên ương ở bên trong.
- Không có giá trị!
Diệp Trần cười khổ. Vì một khối Man Hoang thạch không có giá trị, vậy mà Tịch Diệt Ma Đế cùng với bảy vị Vương giả Sinh Tử Cảnh thiếu chút nữa diệt Trường Thiên Phái. Không thể không nói Trường Thiên Phái quá oan uổng.
- Man Hoang thạch có tác dụng gì?
Diệp Trần lại hỏi.
Nguyên Hoàng giải thích:
- Man Hoang thạch đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh ở Chân Linh đại lục có tác dụng vô cùng to lớn. Bởi vì nó là chìa khóa bước vào Man Hoang tinh. Năm đó ta cũng nhận được một khối Man Hoang thạch. Nếu không phải tiến vào Man Hoang tinh cần Man Hoang thạch, ta ngược lại có thể chỉ dẫn cho ngươi một con đường.
Man Hoang tinh!
Diệp Trần nghe xong, đã biết đây không phải là một nơi tầm thường.
- Thời đại thượng cổ, Man Hoang sơn mạch không tổn hại, thiên tài địa bảo vô số. Nhưng họa trời giáng xuống, một thanh thiên kiếm từ thiên ngoại bay đến chia Chân Linh đại lục ra làm ba biến thành Chân Linh đại lục, Huyết Thiên đại lục và Thiên Kiếm đại lục. Man Hoang sơn mạch cũng từ đó mà phân liệt, rồi sau đó Chân Linh thế giới bị dị tộc xâm chiếm. Man Hoang sơn mạch cơ hồ bị phá hư hoàn toàn chỉ còn lại một góc sơn mạch mà không bị việc gì.
- Mà Man Hoang tinh so với Man Hoang sơn mạch lại càng cổ xưa hơn. Ở đó có thể cảm nhận được áo nghĩa thiên địa càng thêm chân thật. Tốc độ lĩnh ngộ áo nghĩa vô cùng mau lẹ. Trừ điều đó ra ma Hoang tinh là một Man Hoang thế giới, ở đó có các loại bảo vật trăm năm, ngàn năm thậm chí vạn năm khó gặp. Nếu có cơ hội tiến vào Man Hoang tinh thực lực tuyệt đối tăng lên một khoảng lớn. Nếu như ngươi có được một khối Man Hoang thạch, phải đi ngay đến Man Hoang tinh. Chỉ có thực lực cường đại thì mới có thể bảo vệ được mình, càng nắm chắc khả năng đối phó với dị tộc. Hi vọng vượt qua tử lộ cũng nhiều hơn.
- Tiền bối! Man Hoang thạch có thể tìm được ở nói nào?
Nguyên Hoàng nói như vậy, Diệp Trần mới biết được Man Hoang thạch rất trọng yếu. Nó có thể khiến cho thực lực của hắn tăng lên nhanh chóng, tuyệt đối không thể bỏ qua.
- Man Hoang thạch chính là do Man Hoang lực ngưng tụ thành. Chỉ có ở Man Hoang sơn mạch mới xuất hiện. Chẳng qua tỉ lệ Man Hoang sơn mạch sản xuất ra Man Hoang thạch rất thưa thớt. Chỉ sợ dưới tình huống bình thường khó mà tìm được. Đúng rồi, Thái Cổ Địa ử Thiên Vũ Vực còn tồn tại hay không?
Nguyên Hoàng hỏi.
Diệp Trần nói:
- Thái Cổ Địa vẫn tồn tại như trước.
Hắn từng cùng bọn người Yến Phượng Phượng đi qua Thái Cổ Địa.
- Tốt! Thái Cổ Địa chính là địa phương có nhiều khả năng sinh ra Man Hoang lực, tiến vào bên trong tỉ lệ tìm được Man Hoang thạch rất cao. Đương nhiên một ít cấm địa Vương cấp cũng cất giấu không ít Man Hoang lực, cũng có thể xuất hiện Man Hoang thạch. Nhưng cơ duyên loại này không phải ai cũng bắt gặp. Như ngươi có tìm một trăm năm cũng chưa chắc đã tìm được.
- Xác thực là như thế!
Diệp Trần gật đầu.
Man Hoang thạch trọng yếu như vậy, nhưng muốn tìm được rất khó khăn. Ngay cả như đám người Tịch Diệt ma Đế cũng muốn cướp đoạt có thể thấy được Vương giả Phong Đế đều mơ tưởng có một khối Man Hoang thạch.
Nguyên Hoang nhắc nhở Diệp Trần nói:
- Man Hoang tinh tuy có cơ duyên ngút trời, nhưng chỗ đó cũng không phải là vùng đất hiền lành gì. Nếu không có chiến lực ngũ tinh trở lên tốt nhất không nên đi vào trong dó. Dù có Man Hoang thạch cũng không thể đi.
Với tư cách là người từng tiến vào Man Hoang tinh, Nguyên Hoàng có quyền lên tiếng. Nơi đó cơ duyên, nguy hiểm cùng tồn tại. Là bảo địa cũng là hung địa.
Man Hoang thạch đối với Diệp Trần không có tác dụng gì. Diệp Trần trả lại cho Lý Trường Phong.
Diệp Trần lưu lại tinh thần tưởng niệm thể, rồi quay trở về Chân Linh đại lục.
Từng ngày trôi qua.
Thông qua Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận ở Diệp gia, Diệp Trần khôi phục Chân Nguyên tổn thất sau trận chiến lại như ban đầu, cũng có một chút tinh tiến.
...
Huyết Thiên đại lục.
Tịch Diệt Ma Tông.
Tịch Diệt Ma Đế bế quan nửa tháng, một mực không thấy động tĩnh. Ma Cực Vương lo lắng như lửa đốt, cảnh giữ Tịch Diệt Ma Tông không đi ra ngoài.
- Tiểu tử Diệp Trần này không chỉ khiến cho tông chủ thảm bại như vậy. Hắn nhất định trả thủ. Không biết tình huống tông chủ bây giờ thế nào, có nguy hiểm hay không.
Ma Cực Vương đi tói đi lui.
Chợt, không gian vặn vẹo, Tịch Diệt Ma Đế xuất quan.
- Tông chủ.
Ma Cực Vương nghênh đón.
Sắc mặt Tịch Diệt Ma Đế rất yếu ớt, khí tức hơi hỗn loạn. Linh Hồn của hắn bị thương đối với tu vi bản thân có ảnh hưởng không nhỏ.
Phất tay, tâm tình Tịch Diệt Ma Đế không tốt, hắn mở miệng nói.
- Man Hoang thạch của Trường Thiên Phái ta nhất định phải có. Nguyên Hoàng thi triển ra Tam Hoa Tá Đạo thực lực khẳng định tổn hại rất nhiều. Nói không chừng không còn sức chiến đấu. Ngươi đi thông tri cho hai người Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương. Dùng thực lực ba người các ngươi có thể dễ dàng ngăn trở Diệp Trần, đoạt được Man Hoang thạch.
- Vâng!
Ma Cực Vương thoáng do dự một chút, đáp ứng.
Hắn cũng hiểu được Nguyên Hoang không có khả năng bình yên vô sự. Về phần Diệp Trần tối đa chỉ có cùng Cổ Đà Huyền Bà đối chiến, cộng thêm Huyết Sa Vương và bản thân hắn một mình Diệp Trần không đáng lo.
Oanh!
Nhưng đúng lúc này, trên bầu trời Tịch Diệt Ma Tông bỗng nhiên hắc quang đại thịnh. Trong lúc nhất thời thiên đại chân động, Nguyên khí vô cùng hỗn loạn.
Đây là hiện tượng có người công kích đại trận Tịch Diệt Ma Tông.
Bên ngoài đại trận, Ma Hoa Hoàng mặc một bộ trường bào hoa lệ, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng, bàn tay như ngọc của nàng vừa thò ra liền chậm rãi thu lại. Phía trước nàng, đại trận bảo hộ của Tịch Diệt Ma Tông xuất hiện một đại thủ ấn, vết rách không ngừng trải rộng.
- Ma Hoa Hoàng, ngươi dám!
Tịch Diệt Ma Đế vì linh hồn bị thương vô cùng nghiêm trọng, cảm giác lực hạ xuống rất sâu. Xuyên qua đại trận hắn thấy Ma Hoa Hoàng không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Ma Hoa Hoàng không nói một lời, lại đánh một chưởng lên đại trận thủ hộ của Tịch Diệt Ma Tông.
Lần này đại trận thủ hộ của Tịch Diệt Ma Tông thủng bộ lỗ lớn, suýt chút nữa thì sụp đổ. Nền đất dưới đạn trận linh thạch tỏa ra Nguyên khí vô cùng tận để gia trì đại trận.
Ma Cực Vương cũng đích thân khống chế mắt trận, nhanh chóng tu sửa đại trận.
- Ma Hoa Hoàng, ngươi dám đến Tịch Diệt Ma Tông ta làm càn. Ta thề nhất định diệt nhất mạch Hỗn Loạn Ma Hải của ngươi.
Tịch Diệt Ma Đế chưa từng có gặp phải khuất nhục như vậy, với tư cách là một trong những Vương giả Phong Đế, hắn không nhờ bị người đánh đến tận sơn môn.
Người trong ma đạo không chịu nổi khuất nhục. Lần này linh hồn bị thương nếu không Tịch Diệt Ma Đế đã xuất thủ.
Một lớp bị san bằng, một lớp khác lại mọc lên. Bên kia đại trận cũng truyền đến một tiếng nổ mạnh. Một nữ tử toàn thân bạch y ở trong hư không xuất hiện. Nàng diễn ra ra một cách cửa không gian màu trắng không ngừng công kích đại trận. Cánh cửa không gian này ẩn chứa lực lượng không gian, hiệu quả hơn chưởng lực của Ma Hoa Hoàng rất nhiều.
Trong nhát mắt đại trận Tịch Diệt Ma Tông dần dần hiện ra một cánh cửa không gian. Một khi cánh cửa không gian này hình thành thì có thể thong dong tiến vào.
- Huyền Hậu, ngươi cũng tới! Các ngươi điên sao? Ah! Các ngươi dám khi nhục ta như vậy.
Tịch Diệt Ma Đế nổi điên, con mắt huyết hồng.
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn