Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Tác giả: Sherrilyn Kenyon
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 41
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1041 / 5
Cập nhật: 2016-07-02 00:21:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
ô cảm nhận câu ấy khẽ chuyển động để ngước lên nhìn Sundown. Cậu ấy phát ra một tiếng gầm gừ thấp.
“Cái thằng quái tị nạn trong Một nắm đô-la[23] này là ai vậy?”
[23]. A Fistful of Dollars: một bộ phim cao bồi của Ý.
“Anh ta là một người bạn. Vì vậy hãy tỏ ra tử tế.”
“Tử tế ư? Được thôi. Tôi sẽ không cắn hắn. Chỉ chưa thôi.” Sasha chỉnh sừa lại dáng nằm một chút. “Tại sao tôi lại ở trên một chiếc xe tải? Làm sao tôi lại ở trong này? Và tại sao đầu tôi cứ như muốn nổ tung ra vậy?”
“Tôi đã đánh thuốc cậu.”
Cô có linh cảm là Sasha đang nhe mắt nhìn cô và nhe răng của cậu ấy ra. “Cậu đã làm gì?”
Cô nao núng trước sự tức giận trong giọng nói của cậu.“Tôi không có sự lựa chọn nào cả. Mắng mình vào lúc khác đi. Ngay bây giờ chúng ta đang có một vấn đề.”
“Và nó là?”
“Thanatos đã trốn thoát. Và hắn ta đang săn lùng Zarek.”
“Tốt, kẻ tiêu – diệt – Thợ săn đêm rất biết thưởng thức.”
“Sasha!”
“Tôi không thể ngăn bản thân lại được. Cậu cũng biết là tôi không thích thằng khốn tâm thần đó mà.”
Thở dài, cô vùi tay mình vào bộ lông của Sasha và sử dụng thị giác của cậu ấy thay cho thị giác của cô. Cậu ấy trèo vào lòng cô để cậu có thể nhìn ra ngoài cửa sổ theo như ý muốn của cô.
Sau một vài dặm, cô nhận ra cảnh vật bên đường khi họ tiến gần về nơi căn nhà gỗ của cô.
Nhưng điều khiến cô sợ hãi là cảnh tượng một đám cháy khổng lồ đang bốc lên từ đằng xa.
Sundown nguyền rủa và tăng tốc chiếc xe.
Khi họ đến gần hơn, cô nhìn thấy căn nhà gỗ của cô đang bốc cháy. Có một bóng người cô độc đứng trước căn nhà đó, nhưng cô không thể nói đó là Zarek hay Thanatos.
Hoảng loạng, cô nín thở, thầm cầu nguyện Zarek chính là người còn sống sót.
Cho đến khi Sundown dừng xe lại cô mới có thể khẳng định.
Cả người cô như lã đi trước sự nhẹ nhõm. Đó là Zarek đang in bóng bên ngọn lửa. Thả Sasha ra cô mở cửa xe và chạy thẳng về phía mà trước đó cô đã nhìn thấy anh đứng.
Astrid không biết làm sao anh có thể sống sót trước Thanatos hay tên Đao phủ đó đang ở đâu. Điều quan trọng hiện giờ là đến bên cạnh Zarek.
Cô muốn chạm vào anh, muốn chắc rằng anh không bị thương.
Một tiếng thét đáng sợ của một người đàn ông vang vọng lên trong không khí khi cô đi được nửa đường.
Astrid lập tức dừng lại trong khi cô cố xác định tiếng thét đó vọng ra từ hướng nào.
Cô nghe tiếng những đụng tuyết kêu sột xoạt bên cạnh mình và cô cho rằng âm thanh đó là do Sundown đang tiến về phía Zarek. Sasha tiến đến bên cạnh cô từ đằng sau và ngửi ngửi tay cô bằng mũi của cậu ấy.
Có vẻ như tiếng thét đó không phát ra từ bất kỳ ai trong bọn họ.
Rồi đột nhiên, một tiếng nổ vang lên.
Cô khụy gối xuống và thông qua Sasha để nhìn xem chuyện gì đang xảy ra.
Ngôi nhà của cô nổ tung thành từng mảnh. Đóm lửa và mảnh vỡ bắn lên trong không trung, hòa cùng khung cảnh bắc cực quang rùng rợn.
Thanatos hiện ra giữa đống đổ nát đang bốc cháy ngùn ngục. Không xây xát, không bị thương một chút nào cả.
Ngay cả mái tóc của hắn cũng không bị cháy xém.
Đó là một cảnh tưởng kinh hãi.
Zarek nguyền rủa. “Mày không bao giờ chết à?”
Thanatos không trả lời. Thay vào đó, hắn ta tiến đến và tung một cú đấm vào Zarek, người đã kịp thời né được và đáp trả bằng một cú đấm đáng kinh ngạc.
Sundown đến bên cô. “Tôi phải mang cô ra…”
Cô chạy đi trước khi Sundown có thể hoàn tất câu nói.
“Sasha.” Cô gọi to. “Tấn công.”
“Như quỷ ấy!” Sasha quát. “Tôi có thể là người bảo vệ của cậu nhưng đó là con thú cưng của Artemis. Tôi không thể giết nó. May mắn lắm thì tôi cũng chỉ làm nó mất tập trung. Và cậu biết người ta thường làm gì với những con sói bị thương mà... Bọn họ bắn chúng.”
Astrid kinh hãi. Cô không thể nhìn. Cô chỉ có thể nghe thấy những tiến càu nhàu từ trận đánh nhau của những người đàn ông đó, âm thanh của những cú đấm tung vào nhau.
Ai đó tóm lấy cô và quẳng cô xuống nền đất, rồi bao phủ cơ thể cô bằng cơ thể họ.
Cô thét lên.
“Ngừng lại!” Zarek rống lên.
Anh ôm lấy cô, rồi kéo cô đứng dậy và đẩy cô đi về phía trước.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Cô hỏi trong khi anh cứ kéo cô đi về phía trước.
“Không có gì đâu.” Anh nói với giọng điệu chán chường nhưng rõ ràng là đang hụt hơi. “Một vài thằng khốn bất bại đang cố giết anh. Và em đáng ra không nên ở đây.” Anh thả cô ra. “Jess, mang cô ấy ra khỏi đây.”
“Tôi không thể.”
Zarek cong môi. Nếu anh có thể ngăn cản việc sức mạnh của mình đang bị hút dần, anh có lẽ đã đập cho Jess một trận vì chuyện này.
Thay vào đó, tất cả những gì anh có thể là quay người lại đối mặt với Thanatos kẻ đang bám đuổi theo anh không ngừng nghỉ.
“Sao vậy, Zarek? Mày sợ chết à?”
Anh khịt mũi trong khi đẩy Astrid về phía Jess. “Chết thì quá dễ dàng, sống mới khó.”
Thanatos đứng lại như thể câu nói đó khiến hắn phân tâm.
Việc đó trao cho Zarek đúng thứ mà anh cần. Rút con dao găm ra khỏi nơi giấu của nó bên trong chiếc giày ống của anh, anh lao về phía trước và đâm con dao găm vào ngực Thanatos nơi mà một vết bớt nhìn giống như một vết mực đáng ra phải ở đó. Thông thường nhát đâm sẽ giải thoát linh hồn của những người bị mắc kẹt trong cơ thể của một tên Daimon. Áp lực từ việc những linh hồn thoát ra khỏi cơ thể thường đủ mạnh để thổi bay tên Daimon đó ra thành từng mạnh, ngay lập tức khiến cơ thể hắn bị phân hủy.
Nhưng lần này, nó không hiệu quả.
Thanatos rút con dao găm ra và chộp lấy anh. “Tao không phải là một Daimon, Thợ săn đêm à. Mày không nhớ sao? Tao là một Apollite cho đến khi tao gặp mày.”
Zarek đông cứng.
Thanatos tóm lấy cổ áo của anh và giữ chặt lấy anh. “Mày không nhớ người vợ của tao mà mày đã giết sao? Ngôi làng của tao mà mày đã phá hủy?”
Những kí ức lóe lên trong tâm trí anh. Anh không nhìn thấy gì cả ngoại trừ ngôi làng của chính mình.
Không, đợi đã. Anh nhớ một thứ gì đó...
Hình ảnh thoáng qua của một tên Daimon bất khả xâm phạm, nhưng đó không phải là người đàn ông anh đang đối mặt.
Tên này có đôi có đôi mắt đỏ rực sáng.
Không, đó phải là một kẻ khác.
Những suy nghĩ của anh quay về khoảng thời gian ở New Orleans.
Đến thời điểm...
Tại sao anh không thể nhớ rõ?
Anh nhớ Sunshine Runningwolf đang ở trong ngôi nhà kho đó cùng anh trong khi anh bảo Dionysus và Camulus nói huỵch toẹt ra mệnh lệnh của bọn chúng đi, và rồi điều tiếp theo mà anh nhớ là bỏ lại Acheron và hòa vào một đám đông trên đường.
Một tia sáng lóe lên trong tâm trí anh.
Anh thấy một cái gì đó...
Đó là Acheron ư?
Hay anh nhìn thấy chính bản thân mình?
Anh đấu tranh để mang những kí ức đó về đúng vị trí của nó.
À, thôi bỏ qua chuyện đó đi. Kí ức duy nhất anh cần chính là cái này.
Anh thúc gối vào háng Thanatos.
Tên Daimon gập người lại.
“Còn sống hay đã chết, cậu bé vẫn thấy đau khi bị đá vào, huh?”
Tên Daimon rít lên và đáp trả bằng những tiếng nguyền rủa.
Zarek nện hai nắm đấm của mình vào lưng Thanatos. “Nếu ai có bất kỳ ý kiến nào về cách giết chết tên khốn này, thì tôi sẵn lòng lắng nghe.”
Jess lắc đầu. “Tôi hết thuốc nổ rồi. Anh có trái lựu đạn nào trong người không?”
“Tôi không có.”
Thanatos đứng thẳng người dậy. “Nói chết đi, tên Thợ săn đêm kia?”
“Được thôi. Chết, sao mày không đi chết đi?” Zarek cuối thấp đầu xuống và nện cho hắn ta một cú. Hai người bọn họ khóa chặt lấy tay nhau và té lăn xuống đất.
Thanatos đứng dậy phía trước anh và xé áo sơ mi anh mở ra. Từ cái cách mà hắn ta di chuyển tay mình, Zarek có thể đoan chắc là hắn đang tìm kiếm dấu bớt cung tên mà Jess đã nhắc đến trước đó.
“Bất ngờ chưa, thằng đần. Mama quên nói một vài thứ về tao cho mày nghe.”
Trong khoảng cách đó, Zarek nghe tiếng động cơ đang tiến đến. Anh nghe âm thanh đó vang lên ò e lấn át dần âm thanh của Jess đang nài nỉ Astrid rời khỏi đây và sự từ chối của cô trong khi Sasha sủa ầm lên và đẩy cô đi.
Đột nhiên, một chiếc xe trượt tuyết bay lên trên không trung cùng lúc Zarek thoát khỏi vòng kìm kẹp của Thanatos.
“Tránh ra!”
Anh không nhận ra giọng nói đó, và theo thông thường thì anh sẽ không thèm nghe theo, nhưng cái quái quỉ gì vậy nè? Anh đã mệt mỏi với việc ôm lấy cái mông của mình bị tên Daimon đó đá lắm rồi.
Anh nằm rạp xuống mặt đất và lăn người tránh ra chỗ khác trong khi một chiếc xe trượt tuyết xanh lá sẫm bay phía trên anh. Người đàn ông ngồi trên chiếc xe vận toàn đồ đen cùng một cái mũ bảo hộ màu đen. Người mới đến phanh xe dừng lại và móc ra một khẩu súng.
Một tia sáng lóe lên xuyên qua màn đêm. Ánh sáng đó đâm thẳng vào giữa ngực Thanatos và khiến tên Daimon bay lên không trung.
Thanatos rống lên. “Sao người dám phản bội ta! Ngươi là một trong số bọn ta.”
Người đàn ông vòng một bên chân dài của mình qua chiếc xe trượt tuyết và nạp đạn khẩu súng phát sáng của anh ta trong khi anh ta tiến đến nơi Zarek vẫn đang nằm ườn ra trên mặt đất.
“Phải.” Anh ta nói một cách cay nghiệt. “Mày lẽ ra nên nghĩ đến việc đó trước khi mày hạ gục Bjorn.” Người mới đến bắn vào lưng của Thanatos. “Anh ấy là người duy nhất trong đám bọn họ mà tao có thể chịu đựng nổi.”
Người lạ mặt cúi người xuống và giúp Zarek đứng lên. Anh ta cởi nói bảo hộ của mình ra và đưa nó cho Zarek. “Đem người phụ nữ ra khỏi nơi này. Nhanh lên.”
Vào giây phút Zarek bắt gặp ánh mắt của người lạ mặt, anh biết anh ta là ai.
Người này là Thợ săn đêm duy nhất anh từng biết còn bị căm ghét nhiều hơn cả anh. “Spawn?”
Thợ săn đêm Apollite tóc vàng đó gật đầu. “Đi đi.” Anh ta nói. “Tôi là người duy nhất có thể cản đường hắn ta, nhưng tôi không thể giết hắn. Vì tình yêu của thần Apollo, ai đó nên liên lạc với Acheron và nói với anh ta kẻ tiêu – diệt – Thợ săn đêm đã thoát ra ngoài.”
Zarek chạy đến chỗ Astrid.
“Không!” Thanatos rống lên.
Zarek nhìn thấy luồng sức mạnh trước khi nó tuồng ra khỏi bàn tay của Thanatos. Phản xạ theo bản năng, anh lùi về phía Spawn. Anh tránh được luồng sức mạnh đó, nhưng nó lại đánh trúng con sói của Astrid.
Con thú kêu ăng ẳng, rồi biến từ hình dạng sói sang người, rồi lại trở về hình hài sói.
Zarek đứng sững lại khi anh nhận ra con thú cưng của Astrid là một Người biến hình Katagari.
Giờ thì tại sao một người phụ nữ mù cùng với một người đồng hành Katagari lại chứa chấp một tên Thợ săn đêm vô lại chứ?
“Sasha?” Astrid gọi lớn.
Jess chạy đến chỗ người Katagari để hỗ trợ anh ta trong khi Zarek đến bên Astrid.
“Người bạn lai thú của em vừa mới dính một đòn tấn công, công chúa à.”
Nỗi lo lắng khiến trán cô nhăn lại. “Cậu ấy ổn chứ?”
Anh ẵm cô lên, và mang cô lại chỗ Jess, rồi kẽ chửi rủa khi anh nhận ra Jess không thể giữ cho cả cô và con sói của cô được an toàn. Sau khi bị trúng một đòn tấn bằng nguồn năng lượng như vậy, người Katagari thường chập chờn thay đổi hình dáng của họ trong một lúc.
Jess vật vả để mang người – sói vào trong chiếc Bronco của anh một cách an toàn. Ngay khi anh hoàn thành nhiệm vụ đó, Jess rời đi.
Zarek mang mũ bảo hộ vào cho Astrid. “Có vẻ như chi còn lại tôi và em thôi, công chúa. Không nghi ngờ gì rằng em sẽ ước tôi để em lại đây với tên Daimon đó.”
Astrid do dự trước sự giận dữ và thù địch mà cô nghe thấy trong giọng điệu của Zarek.
“Em tin anh mà Zarek.”
“Vậy thì em là một kẻ ngu ngốc.”
Anh nắm lấy tay cô và dắt cô đi vì vậy cô không thể nghe thấy chuyện đang diễn ra giữ Spawn và Thanatos.
Một cách thô bạo, anh giúp cô trèo lên chiếc xe trượt tuyết.
Cô mong anh đưa cô rời xa khỏi âm thanh của trận ẩu đả. Thay vào đó, họ hướng thẳng vào nó.
Theo bản năng cô che mặt mình lại khi những âm thanh bình bịch ngày một gần họ hơn.
“Lên xe.” Zarek thét lên. “Nhanh lên.”
Cô cảm nhận chỗ ngồi chũng xuống, rồi họ phóng ra khỏi nơi ồn ào đó. Tim Astrid nện thình thịch trong khi cô chờ đợi chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Sau một khoảng thời đằng đẵng như vài tiếng đồng hồ, nhưng có lẽ chỉ mới vài phút trôi qua, Zarek dừng chiếc xe trượt tuyết lại.
Một lần nữa cô cảm thấy sự chuyển động từ chỗ ngồi khi một ai đó rời khỏi. Vì vòng tay của Zarek vẫn vòng quanh người cô, cô cho rằng người mới vừa đi hẳn phải là Spawn.
“Cám ơn.” Spawn nói. “Tôi chưa bao giờ mong đợi Zarek của xứ Moesia xuất hiện như vị cứu tính của tôi.”
“Tôi cũng vậy Spawn. Kể từ khi nào Daimon lại chiến đấu chống lại đồng loại của mình vậy?”
Giọng nói của Spawn chứa đầy sự cay độc. “Tôi chưa bao giờ là một Daimon cả, người La Mã.”
“Và tôi chưa bao giờ là một tên La Mã chó chết cả.”
Spawn bật cười cay đắng. “Vậy thì huề nhé?”
Cô cảm thấy Zarek dịch chuyển đằng sau cô.
“Huề.” Zarek có vẻ như vừa mới xoay người và nhìn về hướng mà họ vừa mới đi qua. “Anh có biết cái thứ đang truy lùng tôi là cái quái gì không?”
“Coi hắn như Kẻ hủy diệt ấy. Sự khác biệt duy nhất là hắn có sự hỗ trợ từ Artemis.”
“Ý anh là sao?”
“Người của tôi có một huyền thoại về Kẻ - tiêu - diệt - Thợ săn đêm. Truyền thuyết nói rằng Artemis chọn một trong số chúng tôi trở thành cận vệ riêng của cô ta. Được hưởng nhiều đặc ân hơn bất kỳ thủ hạ khác nào của cô ta, Kẻ - tiêu - diệt - Thợ săn đêm không có bất kỳ điểm yếu nào hết. Một khi hắn ta được giải phóng, mục tiêu của hắn là tiêu diệt các Thợ săn đêm.”
“Anh đang nói với tôi hắn ta giống như một ông kẹ sao?”
“Anh nghi ngờ lời tôi à?”
“Không. Không sau những thứ mà tôi đã nhìn thấy.”
Cô nghe Spawn thở dài. “Tôi đã nghe Artemis ra lệnh phát động một cuộc săn lùng anh. Tôi đã cho rằng Acheron mới là người kết liễu anh.”
“Ồ, phải rồi, tin tôi đi, tôi không dễ dàng bị hành hình đâu. Sẽ cần cái gì đó hơn thứ đó mới có thể kết liễu tôi.” Zarek dừng lại. “Chỉ tò mò thôi, anh đang làm cái quái gì mà lặn lội lên tận nơi này vậy? Acheron đang tổ chức một cuộc sum họp mà tôi không được mời hả?”
“Bjorn đến đây bởi vì anh ta đang truy đuổi một nhóm Daimon. Tôi đến đây vì tôi cảm thấy sự Triệu hồi.”
“Sự Triệu hồi?” Astrid hỏi. Thành thật mà nói, cô biết rất ít về Apollite và Daimon. Cái đó là thuộc về lĩnh vực của Apollo và Artemis.
“Nó như lời kêu gọi trở về nhà vậy.” Spawn giải thích. “Và những người nào có dòng máu Apollite trong người khó có thể cưỡng lại nó. Thậm chí ngay bây giờ tôi vẫn có thể cảm nhận Thanatos đang kêu gọi tôi. Tôi nghĩ lý do duy nhất tôi có thể kháng cự nó là bởi vì tôi là một Thợ săn đêm. Nếu tôi không phải... Chỉ có thể nói anh sẽ có một khoảng thời gian đang sợ đó.”
Zarek khịt mũi. “Tôi nghi ngờ chuyện đó đấy. Vậy làm sao tôi có thể giết hắn ta đây?”
“Anh không thể. Artemis đã tạo nên hắn ta để hắn có thể truy lùng và giết chúng ta. Hắn ta không biết đến với bất kỳ điểm yếu nào cả. Thậm chí ngay cả anh sáng ban ngày cũng không. Tồi tệ hơn, hắn sẽ tiêu diệt bất kỳ ai cố chứa chấp anh.”
Chứa chấp anh...
Một lần nữa, tâm trí của Zarek lóe lên hình ảnh ngôi làng của anh.
Hình ảnh người phụ nữ già chết trong vòng tay anh...
Não bộ của anh đang cố nói với anh điều gì đây?
“Trước đây Thanatos đã từng săn đuổi tôi lần nào chưa?” Anh hỏi Spawn.
Spawn chế giễu. “Anh vẫn còn sống sờ sờ ra đó thì dĩ nhiên câu trả lời là không rồi.”
Dù vậy...
Zarek bước xuống chiếc xe trượt tuyết. “Đây, mang Astrid và…”
“Anh không nghe tôi nói sao Zarek? Tôi không thể mang cô ấy đi. Thanatos sẽ giết cô ấy vì đã chứa chấp anh. Cô ấy sẽ chết nếu anh rời khỏi cô ấy.”
“Cô ấy sẽ chết nếu cô ấy ở cùng tôi.”
“Chúng ta đều có những rắc rối của riêng mình và cô ấy tình cờ là rắc rối của anh. Không phải của tôi.”
Astird có một cảm giác rõ rệt là Zarek đang giơ ngón trỏ lên với Spawn.
“Không phải là một ngày may mắn của cô, người Hy Lạp.” Spawn nói, xác nhận sự nghi ngờ của cô.
Zarek ngồi lại vào trong chiếc xe trượt tuyết.
“Này, Zarek?” Spawn hỏi. “Anh có mang điện thoại di động trong người không?”
“Không, nó cháy rụi cùng ngôi nhà của cô ấy rồi.”
Cô nghe tiếng bước chân của Spawn sột soạt trên nền tuyết khi anh bước lại chỗ họ. “Giữ cái này đi và gọi cho Acheron khi anh đã an toàn. Có lẽ anh ấy có thể giúp anh về chuyện của người phụ nữ này.”
“Cám ơn.” Câu nói này phản phất sự hiếu chiến hơn là lòng biết ơn. “Nhưng anh sẽ làm gì khi không có cả xe trượt tuyết và điện thoại di động?”
“Đông cứng cái mông của tôi thôi.” Có một khoảng ngập ngừng ngắn. “Đừng lo cho tôi. Tôi đoan chắc với anh, tôi sẽ ổn thôi mà.”
Vòng tay của Zarek vòng quanh cô một lần nữa. Cô nghe tiếng anh quay đầu xe trượt tuyết lại.
“Chúng ta sẽ đi đâu đây?” Cô hỏi anh.
“Tiến thoái lưỡng nan.”[24]
[24]. ‘Up Shit Creek sans the paddles’ lấy trong câu ‘up the creek without a paddle’ hay ‘up a/ shit creek’ có nghĩa là đang ở trong một tình huống khó khăn.”
Khiêu Vũ Với Quỷ Khiêu Vũ Với Quỷ - Sherrilyn Kenyon Khiêu Vũ Với Quỷ