Most books, like their authors, are born to die; of only a few books can it be said that death hath no dominion over them; they live, and their influence lives forever.

J. Swartz

 
 
 
 
 
Tác giả: Yasutaka Tsutsui
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Trần Hà Thương
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 12
Cập nhật: 2020-11-19 09:00:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Phần II - Chương 1
hế kỷ XV, cùng với sự sụp đổ của Đế quốc La mã, vị trí của Nhà thờ Thiên Chúa giáo bắt đầu lung lay. Các cuộc cải cách dậy sóng trên toàn châu Âu, nhiều nhà thờ dị giáo được thành lập vào thời điểm đó. Đầu thế kỷ XVI, Cải cách Kháng nghị khởi phát ở Đức và Thụy Điển, dẫn tới sự ra đời của đạo Tin lành.
Một trong những giáo phái xuất hiện thời kỳ này tên Sachsen, được lập ra nhằm phục hồi tư tưởng và giá trị văn hóa của Nhà thờ Thiên Chúa giáo cũ. Tuy nhiên, những nghiên cứu giáo lý sâu sắc uyên thâm ban đầu ngày càng nông cạn dần, giáo phái Sachsen bị người đời cho là dị giáo trong những dị giáo, đã biết bao lần phải chịu đàn áp. Chính vì lẽ ấy, tông đồ của môn giáo này không nhiều. Nhưng nó vẫn tồn tại, nhờ vào sự đóng góp của những học giả, nghệ sĩ và các nhà khoa học không được công nhận trong thời đại chính họ đang sống.
Bước vào thế kỷ XX, những con phố Vienna chìm trong u mê của ảo mộng nhục dục. Thuyết giải phóng tính dục của Freud và hệ tư tưởng Jugendkultur* do Gustav Wyneken* khởi xướng tác động lên nhau, dẫn đến sự phổ biến của tình yêu đồng giới trong sinh viên và tầng lớp trung lưu, phần lớn trong số đó là người Do Thái. Nhiều học giả và nghệ sĩ được trào lưu này thức tỉnh, họ gia nhập và trở thành lực lượng thành viên nòng cốt của giáo phái Sachsen, nghi lễ được các môn đồ thực hành cũng vì thế bắt đầu mang âm hưởng của tình yêu và tình dục đồng giới. Cũng trong giai đoạn này, giáo phái Sachsen đổi tên thành “Sezession”, trùng với tên gọi của cuộc vận động nghệ thuật diễn ra tại Munich cùng thời điểm đó. Giáo phái vì thế vẫn có thể duy trì hoạt động, thoát được sự dòm ngó của thiên hạ và Nhà thờ Thiên Chúa giáo, nơi vốn chủ trương bài xích tình yêu đồng tính.
Inui Seijirou biết về giáo phái Sezession khi đi du học ở Đại học Vienna. Khi ấy hắn mới ba mươi tuổi. Chiến tranh trôi qua đã được mười năm, tình yêu đồng giới tưởng chừng đã cũ kỹ lỗi thời, nay thầm lặng tái sinh trong một bộ phận thanh niên của trường. Inui Seijirou thời trẻ, với vẻ ngoài hào hoa phong nhã, đã ngay lập tức được “thanh tẩy” bởi một giáo sư Y khoa. Chính người đó đã dẫn dắt Inui bước vào giáo hội, sau đó hắn được kết nạp với một lễ rửa tội chính thống.
Nền tảng của Sezession là những nguyên lý giáo điều huyền bí cổ đại, chúng dựa vào văn hóa và tư tưởng của người Hy Lạp, các nghi lễ mang hơi hướng Hy Lạp cũng được bí mật tiến hành. Về điểm này có sự tương đồng với Chính thống giáo Đông phương, nhưng các buổi lễ lại được tiến hành trong âm hưởng dâm đãng, gợi tình gợi dục của âm nhạc cuối thời kỳ Lãng mạn, trong ngây ngất đê mê của khói trắng ma dược.
Phần lớn môn đồ đều là những cây viết hăng hái tham gia vào các cuộc bút chiến, việc tranh cãi về cách lý giải Kinh thánh hay các tín ngưỡng tôn giáo không bị giới hạn. Tuy nhiên, các giáo lý được thông qua bởi Giáo hội toàn thế giới vẫn luôn nắm quyền lực tối cao. Nhiều cuộc tranh luận gay gắt nổ ra về việc liệu những giáo lý mang tư duy và tư tưởng văn hóa cấp tiến nhất, bao gồm cả thuyết Übermensch* của Nietzsche, có nên được bổ sung hay không. Chính vì lẽ đó, những học thuyết giáo điều của Sezession ngày một xa rời thực tế và mất đi tính khoan dung. “Thể chế” trong mắt những tín đồ của Sezession là một thứ tàn ác xấu xa. Họ, những kẻ tự cho mình là con của Chúa trời hay những cá thể cao cấp vượt trội, đương nhiên không được xã hội đón nhận. Họ không từ một phương thức thủ đoạn nào để tiến hành những cuộc chiến thần thánh chống lại quyền lực của thể chế. Mọi chiến thắng sẽ củng cố thêm địa vị của giáo phái và các thành viên đều được hưởng lợi ích. Đối với họ, Chúa Jesus cũng là đồng minh trong cuộc chiến này, đôi khi thậm chí còn được coi là một đối tượng trong những tưởng tượng đồng tính luyến ái của các cá nhân.
Đối với Inui Seijirou, để mất giải Nobel vào tay một nhà khoa học khác còn là một tổn thất về mặt tôn giáo. Sau thất bại đó, hắn quyết bảo vệ khoa học chính thống, coi đó là giáo lý của riêng mình, cho dù những điều hắn làm có thể đi ngược lại với những quy chuẩn đạo đức của thể chế.
Thời còn du học ở Vienna, Inui đã đến thăm nhiều bảo tàng mỹ thuật khắp châu Âu. Hoàn toàn bị mê hoặc bởi những bức họa kỳ bí về chủ đề đồng tính luyến ái như tác phẩm “Thánh Tử đạo Sebastian” của Reni được trưng bày tại Musei Capitolini ở Rome, kể từ đó hắn đem lòng yêu thích những gương mặt điển trai, phảng phất phong vị Hy Lạp cổ đại. Khi về nước, hắn thất vọng tột cùng bởi không thể tìm thấy vẻ đẹp ấy ở bất cứ thanh thiếu niên Nhật Bản nào.
Inui chưa từng lập gia đình. Để che mắt chế độ, việc làm tình và kết hôn với phụ nữ không bị cấm đoán, nhưng để bản thân bị quyến rũ bởi nữ sắc là đi ngược lại với giáo lý, thậm chí phản bội chính mình với tư cách là đứa con của Chúa trời và một cá thể vượt trội. Inui Seijirou chỉ coi phụ nữ là một thứ hàng hóa để giải phóng ham muốn nhất thời, tuyệt đối không thừa nhận phần tâm hồn trong thể xác đàn bà. Người hắn yêu chỉ có duy nhất Osanai Morio, gã trai trẻ hắn tình cờ gặp được khi đã bước sang bên kia con dốc cuộc đời. Inui mừng vui khôn xiết bởi sống được đến ngày thời thế đổi thay, một gương mặt đẹp như tượng tạc thế này cuối cùng cũng đã xuất hiện ở Nhật Bản, rồi lại tiếc thay cho tuổi trẻ đã tàn phai của mình. Tuy vậy, Osanai vẫn một lòng kính trọng Inui, dần dà cũng đáp trả lại tình yêu của người thầy. Với tất cả nhiệt huyết và chân thành, Inui yêu Osanai, gã trai được trời ban một vẻ đẹp tựa pho tượng Hy Lạp cổ đại.
Thành công của Inui trong việc chữa trị tâm bệnh đến từ ý tưởng hắn cóp nhặt được khi tham gia những nghi lễ bí mật của giáo phái, khi ấy các môn đồ thường dùng ma dược để tự đắm mình vào suy tư. Thế nên, khi trở thành ứng cử viên cho giải Nobel, hắn khiêm nhường cho rằng thành tựu của bản thân tất cả là nhờ có Sezession. Nhưng thành tựu đó cuối cùng lại bị tước mất khỏi tay hắn bởi một bác sĩ nội khoa người Anh, trong khi gã ta đơn giản chỉ áp dụng phương pháp của Inui vào việc chữa trị thực tiễn. Vì lý do đó, hắn đã lột xác thành một con quỷ dành cả đời để nguyền rủa chế độ. Inui tin rằng nền tảng của tâm thần học chính thống là phương pháp trị liệu của riêng hắn và những lý luận phân tâm học cổ điển, tất cả những thứ khác là một thứ dị giáo không được phép tồn tại. Bây giờ, kẻ địch của hắn trong cuộc thánh chiến này chính là Tokita Kousaku và Chiba Atsuko, những kẻ áp dụng thiết bị PT để chữa trị cho bệnh nhân một cách vô nhân tính.
Inui Seijirou không phủ nhận thiết bị PT, đặc biệt là phát minh mới nhất của Tokita, DC Mini. Cỗ máy đó nên được sử dụng nhằm mục đích nâng cao tinh thần con người. Nhờ DC Mini, hắn và Osanai có thể đắm chìm trong những hoan lạc kỳ bí khi cùng nhau bước chân vào cuộc yêu. Không còn công cụ nào hiệu quả hơn DC Mini trong việc giúp hắn truyền dạy cho Osanai bản chất của giáo lý và đưa đường chỉ lối hai người tới miền cực lạc. Để phục vụ giáo phái, DC Mini phải được phổ biến rộng rãi trong quần chúng, những kẻ đương thời không thể cứu chữa nổi. Hắn phải khai sáng cho các bác sĩ và nhà khoa học xung quanh hắn, những người hết mình phụng sự thứ khoa học kỹ thuật bị vấy bẩn bởi sự xấu xa của chế độ này. Nhờ Osanai, Inui nhận ra gương mặt hắn khi hai người ngụp lặn trong hoan lạc ái ân giống hệt như Jesus. Hắn bắt đầu nhìn nhận bản thân như Đấng cứu thế của giới Tâm thần học.
Osanai dùng năng lực của một chuyên viên tâm lý để nhìn sâu vào những góc khuất trong tim Inui. Hắn đồng cảm với suy nghĩ của Inui, bỏ ra sáu tháng dày công lên kế hoạch để chuyển giao toàn bộ quyền điều hành Viện Nghiên cứu Tâm thần học vào tay người thầy kính yêu. Osanai đã thành công trong việc giăng bẫy khiến Himuro, Kakimoto Nobue và Tsumura, những kẻ mù quáng tôn sùng Tokita Kousaku và Chiba Atsuko, phải phát bệnh. Hắn đã lan truyền tin đồn về chuyện tâm thần phân liệt có thể lây lan, làm dấy lên nỗi hoang mang kinh sợ của nhiều người. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ theo kế hoạch, xuôi chèo mát mái đến mức chính hắn cũng phải ngạc nhiên.
Khi đã có DC Mini trong tay, hắn và Inui quyết định rằng đây đã là thời điểm phải nhanh tay hành động và giải quyết dứt điểm vấn đề. Chúng dùng DC Mini, thứ thiết bị tùy vào tay người sử dụng có thể trở thành “hạt mầm ác quỷ”, để gieo rắc những bất ổn tâm lý vào trí não của Shima Toratarou và Tokita Kousaku. Người duy nhất còn sót lại chỉ còn Chiba Atsuko. Việc biến cô ta thành nạn nhân của DC Mini quả thực rất khó, bởi Chiba đã bắt đầu nghi ngờ Osanai. Dù gì cô ta cũng là Paprika, một bác sĩ tâm lý xuất sắc đã chữa trị thành công biết bao hội chứng loạn tinh thần và thần kinh chức năng, chắc chắn cú phản đòn của cô ta không phải là thứ có thể khinh thường được. Trong lúc chưa có hậu quả gì hệ trọng, bắt buộc phải cách ly Chiba ngay trong Viện.
Inui đang ở bệnh viện tư khi Osanai gọi điện báo cho hắn chuyện Shima Toratarou đã biến mất. Bằng trực giác, hắn biết Chiba Atsuko đã đem lão già đó đi rồi. Trời đã về chiều, sắp tối đến nơi, nhưng Inui vẫn phóng xe thẳng đến Viện Nghiên cứu, tập hợp tất cả mọi người, bao gồm nhân viên trong bệnh viện, bác sỹ tâm lý và các y tá trưởng. Cuộc họp khẩn cấp được tiến hành ở hội trường có sức chứa trên hai trăm người, thường được dùng cho các buổi họp báo và các sự kiện trọng đại. Trước khi Inui phát biểu, Osanai đứng lên giải thích tình hình.
“Tôi mong các vị thứ lỗi cho sự đường đột này, nhưng cuộc họp hôm nay nhất định phải được tiến hành, bởi một vấn đề vô cùng nghiêm trọng đã xảy ra trong Viện Nghiên cứu của chúng ta. Mọi người có lẽ cũng đã lưu tâm đến những lời đồn không hay lan truyền trong Viện dạo gần đây, việc này đã ảnh hưởng không nhỏ đến môi trường nghiên cứu và công tác trị liệu của các nhân viên trong Viện. Trong lúc này đây, chúng ta phải đồng lòng chung tay để cải thiện tình hình trước khi mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát. Sau đây tôi xin nhường lời cho Viện phó. Những điều ngài nói chắc chắn sẽ giúp các vị hiểu hơn về vấn đề nghiêm trọng ảnh hưởng tới nền y học nói chung, một vấn đề ẩn sâu dưới bề mặt những chuyện chúng ta đang phải đương đầu. Tôi mong quý vị suy nghĩ thật kỹ càng.”
“Xin mời Phó chủ tịch”, Osanai nói. Inui bước lên bục phát biểu. Hơn trăm con người mặc áo blouse trắng hướng ánh nhìn nơm nớp âu lo về phía Inui. Hẳn tất cả phải bất an lắm, Inui thầm nghĩ. Bấy lâu nay họ chẳng thể trông cậy nương nhờ vào bất cứ ai. Cả Shima Toratarou và Tokita Kousaku đều không phải những nhà lãnh đạo lý tưởng, còn Chiba Atsuko chỉ là một ả đàn bà. Inui động lòng thương cảm trước toàn thể nhân viên trong Viện. Giờ hắn hoàn toàn có thể dọa dẫm họ, lèo lái họ, truyền sự căm phẫn và thất vọng vào họ theo ý muốn. Hắn đứng trước mặt toàn thể nhân viên, gương mặt nghiêm nghị gian tà.
“Với tư cách những người tôi tớ phục vụ y học, chúng ta cần phải tự hổ thẹn với lương tâm vì đã lờ đi phẩm cách con người, chỉ biết dựa vào khoa học kỹ thuật. Phương châm hoạt động trước nay của Viện có chắc hoàn toàn đúng đắn? Từ những chuyện xảy ra, chúng ta có thể kết luận rằng chúng ta đã phạm sai lầm và trật khỏi con đường chính đạo của y học. Tôi xin nhận một phần trách nhiệm trên cương vị Phó chủ tịch, bởi đã không lên tiếng kịp thời và không ngăn chặn được những hậu quả khôn lường. Tôi đang đề cập tới thiết bị PT, một phát minh liều lĩnh được tạo ra bởi một số nhân viên trong Viện. Chính cỗ máy này đã gây ra việc tinh thần biết bao người bị phá hủy đến mức không còn cơ may phục hồi. Chuyện này đã lọt vào tầm mắt của giới truyền thông, kéo theo việc điều trị bệnh nhân trái phép trong quá khứ của một nhân viên bị phanh phui. Phát minh đó thậm chí còn là nguyên nhân cho sự mất tích bí ẩn của Viện trưởng Shima.”
Nhiều nhân viên mới nghe đến vụ Shima mất tích lần đầu, vài người thở dài, số còn lại rền rĩ trong tuyệt vọng. Cả hội trường xôn xao ồn ào.
“Tạm thời trong lúc này, tôi sẽ đảm đương vị trí Chủ tịch. Có vài điều sau đây tôi mong các vị hiểu rõ. Kim chỉ nam hành động của tôi sẽ là diệt trừ tận gốc việc đơn phương phát triển khoa học kỹ thuật, một thói xấu mà theo tôi giống như một con tàu hung hăng không biết điểm dừng. Hẳn các vị ở đây cũng không thể dung thứ cho phương pháp trị liệu vô nhân tính chúng ta đang áp dụng, thậm chí ít nhiều nghi ngại tốc độ phát triển nhanh chóng đến bàng hoàng của các phát minh độc hại.”
Hashimoto, y tá trưởng Sayama và vài người ngồi phía trước lia lịa gật đầu. Họ đều được Osanai chỉ thị rõ ràng từ trước, phải tỏ ý hết sức đồng tình với những lời phát biểu của Inui.
“Tất cả những hậu quả nghiêm trọng đã nảy sinh từ việc nghiên cứu nhằm mục đích đoạt giải Nobel cho một vài cá nhân nhất định”, Inui lớn giọng. “Nhưng bây giờ chúng ta phải quay lại với gốc rễ căn bản là phục vụ bệnh nhân. Tôi mong các vị dồn hết sức mình vào những nghiên cứu tâm thần học mang tính nhân văn. Về việc phát triển thiết bị PT sau này, chúng ta sẽ cải cách lại cơ cấu nhân sự đã được quyết định một cách độc đoán bởi Viện trưởng Shima, giành lại phát minh này từ sự kiểm soát độc quyền của Tokita và Chiba, đưa nó trở thành đối tượng nghiên cứu cho tất cả mọi người.” Bài diễn thuyết của Inui đã đạt tới cao trào, nhưng hắn vẫn không dừng lại. “Giải Nobel tuyệt đối không phải mục tiêu của các nhà khoa học. Hào quang danh vọng chỉ lấp lánh bề ngoài không phải là niềm vinh dự thực sự của những người hết lòng vì y học như chúng ta. Từ nay trở đi, tôi và các vị luôn phải tự vấn lương tâm, rằng nền tảng thực sự của việc trị liệu nằm ở đâu. Không những thế, chúng ta còn…”
Kẻ Trộm Giấc Mơ Kẻ Trộm Giấc Mơ - Yasutaka Tsutsui Kẻ Trộm Giấc Mơ