Never get tired of doing little things for others. Sometimes those little things occupy the biggest part of their hearts.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Homer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 55
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5786 / 214
Cập nhật: 2017-08-04 07:53:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khúc 20
ần dãy thuyền mũi cong, xung quanh tướng quân, ô công tử Peleus hăm hở xung trận, binh sĩ Achaian cứ thế chuẩn bị chiến đấu. Phía bên kia cánh đồng, trên khu đất cao, quân lính Troian cũng sẵn sàng tác chiến. Đúng lúc đó trên đỉnh núi Olympos lởm chởm Chúa tể hạ lệnh Themis triệu tập thần linh tới họp hội đồng. Nữ thần hối hả đi khắp nơi mời tất cả đến tư thất Chúa tể. Trừ Đại Dương, không Dòng Sông nào vắng mặt. Nữ thần sống trong rừng cây ngoạn mục, bên suối nước tuôn chảy hay trên bãi cỏ xanh tươi cũng không khiếm diện. Tất cả tới biệt điện Chúa tể thu thập mây trời, an tọa dưới trụ lang bằng đá nhẵn bóng Hephaistos nghệ thuật tinh xảo tạo dựng cho thân phụ. Tất cả tụ tập trong biệt điện Chúa tể. Thần linh rung chuyển trái đất cũng nghe tiếng nữ thần triệu gọi. Từ đáy biển ngoi lên ngồi giữa đám đông, thần linh cất tiếng hỏi Chúa tể mục đích buổi họp: “Chúa tể sấm chớp sáng lòe, vì sao đại huynh lại triệu thần linh tới họp? Đại huynh lo lắng gì chăng đối với quân Troian và quân Achaian? Bởi bây giờ chiến trận hầu như sắp bùng nổ giữa hai bên.”
Nghe nói thế Chúa tể thu thập mây trời liền đáp: “Ô, rung chuyển trái đất, hiền đệ hiểu trong thâm tâm ta nghĩ gì và biết lý do tại sao ta triệu các khanh tới họp. Ta quan tâm vì số thế nhân đó sắp lăn ra chết. Dẫu vậy ta sẽ ở lại đây, ngồi triền núi Olympos, lòng dạ thích thú, ngắm nhìn cảnh tượng. Ngược lại, ta cho phép tất cả đi xuống tham gia cùng quân Troian hay quân Achaian, thích giúp đỡ bên nào tùy ý các khanh. Bởi nếu thả sức một mình giao chiến, không có can thiệp bên ngoài, quân Troian không tài nào chống nổi công tử Peleus nhanh chân lẹ bước, dù chỉ một lúc ngắn ngủi. Trước đây, chợt thấy tướng quân, họ đã run rẩy tháo chạy. Bây giờ, trong lòng căm giận vô cùng vì mất bạn, ta sợ tướng quân, bất chấp định mệnh, kéo quân đạp tường công phá thành Troa.”
Nói vậy là công tử Kronos mở màn cho cuộc chiến ác liệt. Chia thành hai nhóm thù nghịch, tùy theo cảm tình, thần linh hối hả đi xuống sửa soạn giao chiến. Hera và Pallas Athena lần đường tới dãy thuyền quân Achaian. Poseidon bao quanh trái đất, Hermes đầu óc ý nhị, thận trọng theo sau. Hephaistos cũng nối gót. Cố hết sức thần linh khập khễnh lết bước, hai cẳng khẳng khiu thoăn thoắt cử động. Ngược lại, Ares mũ bóng lộn, chỏm gật gù qua bên Troian. Cùng đi còn có Phoibos tóc rối bù, Artemis cung tên lão luyện, Leto, Xanthos và Aphrodite thích mỉm cười.
Trong khi thần linh còn ở xa chưa lại gần thế nhân, quân Achaian đã tỏ ra ngạo mạn vô cùng, bởi sau thời gian vắng mặt lâu dài không tham dự cuộc chiến tàn khốc Achilleus lại xuất hiện. Quân Troian rùng mình lo sợ, run rẩy hết hồn khi thấy công tử Peleus bước chân thoăn thoắt hiện hình trang bị rực rỡ như thần linh chiến tranh gieo rắc chết chóc cho thế nhân. Đúng lúc thần linh vừa xuất hiện tham gia chiến trường cùng binh sĩ thế nhân, Bất Hòa hung hãn hăm hở gây chiến phô trương sức mạnh, thúc đẩy hàng quân. Athena bắt đầu lớn tiếng hô hào chiến tranh, lúc đứng gần chiến hào bên ngoài tường thành, lúc gào thét trên bờ biển sóng dội ầm ầm. Như cuồng phong âm u Ares cũng la hét phía đối diện, khi ở tường thành cao ngất, khi ở bờ sông Simoeis, chạy ngược chạy xuôi dốc đồi Kallikolone, lanh lảnh kêu gọi binh sĩ Troian.
Thần linh hạnh phúc cứ thế thúc đẩy, dẫn dắt hai bên vào cuộc tàn sát, đồng thời bắt đầu gây gổ, cãi lộn gay gắt. Trên cao Cha thế nhân và thần linh dội sấm rùng rợn. Bên dưới Poseidon rung chuyển trái đất vô biên và đỉnh núi cao ngất. Chân đồi, chân núi Ida tràn trề suối nước, thành Troa, dãy thuyền Achaian, tất cả lắc lư, răng rắc. Dưới sâu Aidoneus, quân vương trị vì cư dân địa ngục, hoảng hốt vừa nhảy khỏi ngai vàng vừa kêu thất thanh, vì sợ ở trên Poseidon rung chuyển trái đất sẽ làm địa cầu tan vỡ, phơi bày chỗ ở khủng khiếp, bao la của người quá cố trước mắt thế nhân và thần linh, cảnh rữa nát, mốc meo, nhầy nhụa, ngay cả thần linh cũng rùng mình. Do bất hòa thần linh đụng độ, huyên náo gia tăng. Phoibos Apollo cầm bó tên có cánh đứng lù lù ngăn chặn Poseidon; Athena mắt xanh lam lục xuất hiện sừng sững trước mặt Ares hiếu chiến; Artemis cung vàng, nữ thần săn bắn, hiền muội Apollo xạ thủ từ xa, hiện hình lừng lững mặt đối mặt Hera; Hermes lực lưỡng, hào hiệp bình thân bất động chắn lối Leto; dòng sông rộng lớn, xoáy sâu, cuồn cuộn thần linh gọi là Xanthos, thế nhân gọi là Skamandros xổ tới ngất nghểu cản bước Hephaistos.
Thần linh cứ thế tiếp tục đối đầu, thần linh giao chiến với thần linh. Trong khi đó không muốn gì hơn, hối hả xông qua đám đông, trong lòng Achilleus chỉ muốn lấy máu Hektor công tử Priam để thỏa mãn thèm khát của Ares, thần linh kiên cường chiến đấu dưới khiên da bò bền chắc. Nhưng Apollo công tử Chúa tể khuyến khích binh sĩ giao chiến tức thì can thiệp, truyền phả táo bạo, liều lĩnh thúc đẩy Aineias trực diện công tử Peleus. Giả dạng nhại giọng Lykaon công tử Priam thần linh cất tiếng: “Aineias, trưởng thượng hàng quân Troian, đe dọa dữ dằn để đâu hở? Lúc cụng cúp thưởng thức rượu vang với các thân vương Troian, trưởng thượng chẳng trang trọng hứa sẽ trực diện với Achilleus công tử Peleus rồi sao?”
“Tại sao,” Aineias đáp, “công tử Priam lại thúc đẩy bản nhân giao chiến với công tử Peleus hung hãn khi bản nhân không muốn chút nào? Không phải hôm nay lần đầu bản nhân mới chạm trán Achilleus bước chân thoăn thoắt. Trước kia có lần tới lùa bắt gia súc, cướp phá Lyrnessos và Pedasos, y cầm thương đuổi bản nhân khỏi núi Ida. Dịp đó Chúa tể cứu độ ban cho nghị lực, gối mạnh, nhờ thế chạy thoát, nếu không bản nhân gục ngã dưới tay Achilleus và Athena rồi. Vì bảo vệ an toàn cho y, Athena đi trước mở đường khuyến khích, y dùng thương đồng sát hại quân Leleges và quân Troian. Sự thể khiến bản nhân cảm thấy không ai có thể trực diện đánh lại y. Vì y luôn luôn có thần linh bên cạnh bảo vệ sinh mạng, tránh né tai ương. Hơn thế, thương y lao bay thẳng tắp, chừng nào trúng thịt thế nhân mới ngừng. Tuy nhiên, nếu thần linh quyết định cuộc chiến cân bằng, hai bên giao chiến không thiên vị, y sẽ không dễ gì thắng nổi bản nhân, dẫu huênh hoang là chiến binh mình đồng da sắt.”
“Vậy,” thần linh Apollo công tử Chúa tể tiếp lời, “anh hùng nên thân chinh cầu cứu thần linh bất tử. Người ta kể thân mẫu anh hùng thuộc hàng bất tử, anh hùng là công tử Aphrodite, ái nữ Chúa tể, còn y là công tử nữ thần cấp dưới. Aphrodite là ái nữ Chúa tể, Thetis là ái nữ ông già biển cả. Bởi thế mang thương đồng xông thẳng! Đừng để y khoác lác, đe dọa mà chùn chân nản bước.”
Dứt lời thần linh truyền phả sinh lực dồi dào cho thủ lĩnh. Mũ lát đồng óng ánh Aineias hùng dũng bước qua hàng đầu. Nhận ra công tử Anchises đang lách qua đám đông tiến tới tấn công công tử Peleus, Hera cánh tay trắng ngần liền tập họp thần linh đồng đội, cùng lúc lên tiếng: “Poseidon và Athena, cả hai nghĩ xem nên làm thế nào giải quyết vụ này. Được Phoibos Apollo trợ giúp, Aineias mũ lát đồng óng ánh tiến lên tấn công công tử Peleus kia kìa. Vậy ngô bối phải lập tức đẩy gã trở lại! Hay một thần linh trong đám ngô bối cũng tới đứng bên để tăng cường sức mạnh cho Achilleus, đừng để chiến binh nhụt trí, mất can đảm, phải làm cho chiến binh cảm thấy thần linh bất tử cấp trên yêu thương, trong khi thần linh hứa hão từ trước tới giờ trợ giúp quân Troian khỏi đại bại dù thế nào cũng chẳng đáng kể. Ngô bối từ núi Olympos xuống đây tham chiến là để hôm nay Achilleus không hề hấn dưới tay quân Troian, nhưng sau đó để tướng quân gánh chịu những gì Định Mệnh kéo dệt cho mình khi chào đời, lúc thân mẫu sinh hạ. Ngược lại, nếu qua tiếng nói thiêng liêng mà không nhận ra ý định truyền bảo, tướng quân sẽ kinh hoàng khi thấy mình chạm trán giao tranh với thần linh, vì khi hiển hiện rõ ràng thần linh khủng khiếp trước mắt thế nhân.”
Poseidon rung chuyển trái đất đáp: “Hera, đại tỉ phải kiềm chế bản thân, đừng để thịnh nộ chế ngự nhận định, như vậy không nên không phải chút nào. Phần riêng tiểu đệ không muốn, bởi ngô bối mạnh gấp bội, đẩy thần linh tới chỗ đụng độ với thần linh. Không, thay vì thế, ngô bối nên lánh xa cuộc giao tranh, an tọa chỗ thuận tiện quan sát, để thế nhân lao đầu vào cuộc chiến. Tuy nhiên, nếu Ares hay Phoibos Apollo xâm mình xung trận, hoặc bịt lối, ngăn đường không cho Achilleus ra tay, ngô bối sẽ tham gia tức thì, giao chiến với cả hai. Tiểu đệ nghĩ chẳng mấy chốc, giao tranh kết thúc, cả hai sẽ tháo chạy, quay về đoàn tụ với thần linh trên núi Olympos, hết hồn vì sức mạnh khủng khiếp của ngô bối.”
Dứt lời thần linh tóc xanh đậm dẫn đồng đội lên gò đất cao, quân Troian và Pallas Athena đắp cho Herakles anh hùng làm chỗ lẩn trốn, khi quái vật khổng lồ từ dưới biển băng qua bãi cát tới đất liền tấn công. Đến nơi an tọa Poseidon và thần linh vung trải sương mù dày đặc quanh bờ vai. Thần linh đối thủ cũng an tọa chót vót trên đỉnh đồi Kallikolone um tùm xung quanh thần linh, ô Phoibos Apollo xạ thủ, và cả Ares tàn phá thành phố. An tọa đối xứng hai bên bắt đầu suy nghĩ ý định, song không bên nào muốn lao đầu vào chiến tranh ghê tởm, mặc dù Chúa tể an tọa trên cao cho phép tất cả tham gia.
Trong khi đó cánh đồng lúc nhúc ngựa và lính, bóng lộn vì ánh đồng. Mặt đất rung chuyển lúc hai bên hùng hục, sầm sập xổ tới gặp nhau. Hai quán quân can trường vượt mức, Aineias công tử Anchises và Achilleus hùng dũng, cùng tiến ra khoảng đất nằm giữa hai bên hăm hở giao chiến. Dáng vẻ khinh thường, Aineias dõng dạc bước ra trước tiên, mũ nặng gật gù trên đầu, tay nâng khiên to dày che ngực, tay rung thương mũi bọc đồng. Phía đối diện, công tử Peleus chồm ra trực diện như sư tử rình rập vồ mồi khiến dân làng hùa nhau săn đuổi hạ sát. Thoạt đầu, bất chấp không thèm để ý, sư tử tiếp tục tiến tới; nhưng lúc thợ săn trẻ tuổi thoăn thoắt lao thương, sư tử thu mình há miệng nhe răng, bọt sùi đầy mép, trái tim gan dạ trong lồng ngực nhỏ hẹp gừ gừ nổi giận. Đuôi phe phẩy vừa quất mạng sườn, vừa đập hai mông khích động máu nóng vật lộn, giành giật, mắt rực lửa, sư tử phi thân phóng tới quyết tâm một là giết chết thợ săn, hai là gục ngã trong cuộc đụng độ sơ khởi. Do tức giận và tự ái thôi thúc, máu anh hùng dâng cao, Achilleus vì thế phải đương đầu, trực diện Aineias táo bạo. Nhưng lúc hai người tiến gần tầm đánh, mặt đối mặt, Achilleus oai phong, bước chân thoăn thoắt cất lời hỏi trước: “Aineias, tại sao rời hàng xa thế tới đây đứng làm gì? Phải chăng trái tim trong lồng ngực thúc đẩy ùa tới giao chiến, hy vọng sẽ chiếm địa vị vương giả của Priam để trị vì dân Troian luyện ngựa? Nhưng dù ngươi giết ta chết, vẫn không phải vì thế Priam trao ngươi vinh dự, bởi lão nhiều con, thể xác tráng kiện, tinh thần minh mẫn. Hay vì dân Troian đã dành cho khu đất ngon lành, vườn nho xanh tốt, ruộng lúa phì nhiêu, giữ làm lãnh địa riêng tư, nếu ngươi hạ sát ta? Dẫu thế ta nghĩ ngươi sẽ không dễ dàng đạt đích. Bởi trước kia có lần, bây giờ nghĩ lại mới nhớ, cầm thương ta đuổi ngươi chạy hết hồn. Ngươi không nhớ một mình sau khi cướp đàn bò, bước chân thoăn thoắt, ta rượt ngươi vắt giò lên cổ chạy thục mạng khỏi núi Ida hay sao? Lúc đó chạy như bay ngươi không hề quay đầu nhìn lại! Thoát thân ngươi lẩn sang Lyrnessos. Ta đuổi theo. Nhờ có Athena và Cha Chúa tể trợ giúp ta cướp phá thành phố, bắt phụ nữ mang về làm nô lệ. May mắn được Chúa tể và thần linh trợ giúp ngươi trốn thoát. Tuy thế hôm nay ta nghĩ Chúa tể và thần linh sẽ không bao che ngươi nữa, như ngươi tưởng tượng trong lòng. Bởi vậy ta khuyên bây giờ quay lại, quay lại đám đông đồng đội, đừng nghênh chiến với ta, nếu không sẽ buồn khôn xiết. Chớ để dại rồi mới học làm khôn.”
Đáp lời Aineias nói: “Công tử Peleus, đừng tưởng có thể dùng lời đe dọa làm như ta là con nít, bởi nếu cần thóa mạ, ba hoa ta cũng am tường cung cách như mi. Mi và ta đều biết gốc gác của nhau, mi và ta đều biết cha mẹ của nhau, vì nghe thế nhân kể tên các người trở thành quen thuộc, mặc dù ta chưa hề nhìn cha mẹ mi tận mắt, và mi cũng không hề thấy cha mẹ ta tận mặt bao giờ. Người ta kể mi là công tử Peleus khả ái, tuyệt vời, thân mẫu là Thetis mái tóc yêu kiều, nữ thần biển cả. Ta tự hào nhận mình là công tử Anchises hào hiệp, Aphrodite là thân mẫu. Nhưng bữa nay cha mẹ ngô bối, không rõ bên nào, sẽ nhỏ lệ thương khóc con yêu quý, vì ta nghĩ mi và ta sẽ không chỉ nói lăng nhăng lít nhít, rồi chia tay, rời bỏ chiến trường. Tuy nhiên, nếu không quản ngại mà muốn biết thêm nữa về gia hệ ta, nổi tiếng ai cũng biết, hãy lắng nghe. Bắt đầu là Dardanos, quý tử Chúa tể thu thập mây trời. Dardanos xây dựng Dardania lúc thành Troa thiêng liêng chưa thiết lập trên cánh đồng cho thế nhân cư ngụ, họ vẫn sống trên sườn núi Ida tràn trề suối nước. Dardanos sinh hạ quý tử, quân vương Erichthonios, giàu có bậc nhất hàng thế nhân; quân vương sở hữu ba ngàn ngựa nái tung tăng gặm cỏ trên đồng hoang, nhởn nhơ sinh nở ngựa con. Trong lúc ngựa nái mải mê gặm cỏ, gió bắc mê mẩn vì nhan sắc tàng hình ngựa giống bờm đen mò tới ngỏ tình. Ngựa nái thụ thai, sinh hạ mười hai ngựa con. Số này trong lúc nô giỡn trên cánh đồng thường chạy khắp ruộng ngô, động chạm bắp nở trên cao, song không làm hư hại. Khi lấy mặt biển làm nơi chơi đùa, số này lướt trên đỉnh sóng bạc đầu bọt trắng phau. Erichthonios sinh hạ quý tử Trôs, quân vương người Troian; Trôs cũng sinh hạ ba công tử tuyệt hảo: Ilos, Assarakos và Ganymedes dễ thương, lớn lên là thanh niên đẹp trai hơn hết trong hàng thế nhân. Nhưng vì khuôn mặt tuấn tú nên thần linh bắt mang khỏi địa cầu làm bồi tửu cho Chúa tể và sống cùng hàng bất tử. Đến lượt mình Ilos sinh ra công tử Laomedon tuyệt vời. Tiếp theo Laomedon sinh hạ Tithonos, Priam, Lampos, Klytios, Hiketaon, chồi non hứa hẹn của thần linh chiến tranh. Assarakos sinh hạ Kapys; Kapys sinh hạ Anchises; Anchises sinh ra ta trong khi Priam sinh ra Hektor tuyệt vời. Đó là phổ hệ của ta. Và đó là dòng máu ta tự hào nhận là của mình. Can trường của thế nhân trong chiến tranh là tặng phẩm, tăng giảm, trao ban, cắt bỏ tùy theo ý định vì Chúa tể quyền uy hơn hết. Nhưng thôi, nói thế đủ rồi, đang đứng đây giữa lòng cuộc chiến đẫm máu, rùng rợn, mi và ta chẳng nên cãi lẫy như trẻ con. Vì hai ta có thể tìm lời thóa mạ bốp chát, công kích lẫn nhau, khối lượng nặng nề thuyền trăm mái chèo khó lòng chở nổi! Lưỡi con người muôn hình vạn trạng, xoay ngang xoay dọc khôn lường, chứa đựng đủ thứ ngôn từ khác biệt, ý tứ, bóng bẩy, nghiêng lối này, ngả nẻo nọ. Nói thế nào mi sẽ được đáp thế nấy. Nhưng cần gì phải lời qua tiếng lại, mặt đối mặt gầm gừ, hai ta như hai mụ đàn bà cãi lộn, ruột gan tức tối, kéo ra giữa đường, nổi cơn tam bành chửi rủa, mắng nhiếc lẫn nhau, trong cơn rồ dại chẳng bận tâm đâu là phải, đâu là trái? Ta sẵn sàng giao chiến, mi không thể dùng lời ngăn cản, riêng ta nóng lòng sốt ruột, chừng nào hai ta trực diện giao chiến với thương đồng. Vậy mau lên. Hãy cho nhau nếm mũi thương đồng nhọn hoắt.”
Dứt lời Aineias lao trường thương vào khiên khổng lồ; mũi thương đâm mạnh, khiên kêu răng rắc. Tay gân guốc nắm chặt công tử Peleus đẩy mạnh ra phía trước. Hoảng hồn tướng quân nghĩ trường thương của Aineias táo bạo có thể chui qua dễ dàng. Lo sợ hão huyền! Trong lòng, trong trí tướng quân quên tặng phẩm quý báu thần linh ban trao thế nhân không dễ gì chế ngự, trực diện sẽ thất bại tất nhiên. Lần này nữa trường thương của Aineias không xuyên qua tấm khiên, vì lớp vàng tặng phẩm của thần linh chặn lại. Thương của Aineias xuyên qua hai lớp bọc, song còn ba lớp bọc nữa, vì thần linh què chân dát năm lớp bọc tất cả, hai bằng đồng, hai bằng thiếc bên trong, một bằng vàng ở giữa, thương gỗ tần bì tới đó ngừng hẳn.
Bây giờ đến lượt trả đũa Achilleus lao thương cán dài. Tướng quân ném trúng khiên tròn của Aineias, ngay mép chỗ mặt đồng và da bò lát mỏng. Thương gỗ tần bì mọc trên núi Pelion xuyên qua kêu rào rạo. Aineias cúi né, hoảng hốt dang tay đưa khiên che đỡ. Làm xước hai vòng tròn quanh mép khiên lớn rộng che kín toàn thân, thương bay vút qua lưng cắm phập xuống đất. Thương dài không chạm thân thể, song thất đảm vì ném sát sạt, Aineias đứng ngơ ngẩn, mắt đờ đẫn, kinh ngạc hết sức. Achilleus rút kiếm sắc, hùng hổ xổ tới, hét rùng rợn. Aineias nhanh tay bê tảng đá to hai thanh niên ngày nay không dễ gì mang nổi. Thế mà Aineias nâng một mình không chút khó khăn. Tấn công địch thủ, Aineias dường như muốn choang tảng đá trúng mũ hoặc khiên, như vậy bản thân tránh khỏi chết thảm thương, cùng lúc công tử Peleus dường như cũng định xổ tới vung kiếm đâm chém kết liễu đời đối thủ, nếu Poseidon không nhanh mắt nhìn thấy. Thần linh rung chuyển trái đất quay phắt sang mấy thần linh ngồi bên cạnh hét to tỏ vẻ lo ngại. “Ôi chao đau đớn cõi lòng ta thương hại Aineias quả cảm, can trường! Trong nháy mắt gục ngã dưới tay công tử Peleus, Aineias sẽ xuống suối vàng gặp Diêm Vương, vì như tên khờ nhắm mắt tin lời Apollo, làm như thần linh xạ thủ sẽ cứu mạng khỏi chết thê thảm! Tại sao người hiền lành, luôn luôn phóng khoáng trong việc dâng lễ thần linh trên trời cao rộng, bây giờ lại phải gánh chịu bất hạnh, vì bất hạnh của người khác, không vì bất hạnh của bản thân? Vậy ngô bối phải ra tay cứu mạng, kẻo ngay cả công tử Kronos cũng nổi giận, nếu Achilleus hạ sát đương sự. Định mệnh quyết định đương sự thoát hiểm để nhà Dardanos khỏi biến dạng, khỏi diệt vong, dòng họ người sáng lập Chúa tể yêu thương hơn bất kể hài nhi nào người có với hiền mẫu thế nhân. Bởi công tử Kronos bắt đầu ghét bỏ dòng dõi Priam, nên bây giờ Aineias hùng dũng sẽ là quân vương trị vì người Troian và con cháu đương sự ra đời sau này sẽ nối dõi tông đường.”
“Ô, hiền đệ rung chuyển trái đất,” Hera khả kính mắt bò nái tơ đáp, “hiền đệ phải tự mình quyết định số phận Aineias, cứu sống hay bỏ chết, mặc dù can đảm, song gục ngã dưới tay Achilleus, công tử Peleus. Bởi Pallas Athena và tỉ muội đã nhiều lần tuyên thệ trước hàng bất tử nhất định không bao giờ cứu mạng quân Troian, ngay cả khi thành Troa bốc cháy, lửa ngùn ngụt tàn phá, con cái dũng cảm, kiên cường người Achaian phóng tay thiêu rụi.”
Nghe tiếng nữ thần, Poseidon rung chuyển trái đất bèn lẩn vào chiến trường, lách qua màn thương rơi như mưa, mò tới chỗ Aineias và công tử lừng danh Peleus đang giao chiến. Tơi nơi thần linh tức tốc trải sương mù trước mắt Achilleus công tử Peleus, rồi rút thương gỗ tần bì mũi bọc đồng khỏi khiên Aineias quả cảm đem để dưới chân Achilleus. Sau đó nhấc Aineias khỏi mặt đất thần linh tung lên không trung. Do tay thần linh thúc đẩy, Aineias bay vun vút trên hàng quân, hàng ngựa, hết hàng này đến hàng kia hùng hục giao chiến, cuối cùng hạ xuống ven biên chiến trường sôi sục, nơi quân Kaukonian vũ trang chuẩn bị lâm chiến. Lại gần Poseidon rung chuyển trái đất ngỏ lời như có cánh bay xa: “Aineias, sao nhắm mắt táo gan liều lĩnh, thần linh nào bảo giao chiến với công tử Peleus không những chiến đấu giỏi mà còn được hàng bất tử yêu thương hơn chiến binh? Rút lui tức khắc, bất kỳ khi nào trực diện đương sự, nếu không chiến binh sẽ thấy mình ở dưới địa ngục trước giờ hạn định. Trái lại, khi đương sự chết hoặc ra đi theo định mệnh, chiến binh có thể dũng cảm chiến đấu trên hàng đầu, vì không có người nào phía Achaian sẽ hạ sát, lột giáp y.”
Dứt lời, sau khi giải thích đầy đủ, để chiến binh ở đó, Poseidon ra đi, tiếp theo nhanh nhẹn phá tan sương mù kỳ diệu bao phủ che mắt Achilleus. Gắng sức trố mắt nhìn, song bực mình, tướng quân tự nhủ: “Ô, chuyện cực kỳ lạ lùng chứng kiến tận mắt! Thương mình nằm đây trên mặt đất, người ấy đâu rồi sao không thấy, mình hăm hở lao thương hạ sát. Xem ra dường như Aineias cũng được hàng bất tử thương yêu! Dẫu vậy, mình nghĩ điều y khẳng định chỉ là ba hoa, khoác lác. Thôi để y đi! Y sẽ không dám trở lại thử thách lần nữa, vì lần này may mắn thoát thân. Ờ! Sau khi khích lệ quân Danaan háo chiến lâm trận, mình sẽ thân chinh đương đầu, trực diện quân Troian xem chúng thế nào.”
Dứt lời tướng quân nhảy trở lại hàng quân thôi thúc binh sĩ: “Bây giờ không đứng xa chờ quân Troian nữa, binh sĩ Achaian oai hùng! Thay vì thế bản nhân muốn từng người trong chiến hữu đi tìm đối thủ, tất cả dốc lòng hăng say chiến đấu. Tuy cường tráng, song bản nhân không thể một mình áp đảo, đồng thời giao chiến với số quân đông như kiến. Ngay cả thần linh bất tử như Ares hoặc Athena cũng bó tay chẳng thể làm gì, nếu lao mình vào đám đông tương tự. Phần riêng nếu cánh tay, cặp chân, thể lực cho phép, bản nhân sẽ cố gắng tối đa, bản nhân khẳng định cùng chiến hữu, bản nhân sẽ không lùi, dù một bước. Trái lại, bản nhân sẽ tiến thẳng tới hàng ngũ quân thù, bản nhân nghĩ nếu muốn sống không tên Troian nào dám vác xác tới gần thương bản nhân nắm trong tay.”
Achilleus nói thế để khuyến khích binh sĩ. Phía bên kia Hektor lừng danh cũng lớn tiếng kêu gọi quân lính, đồng thời khẳng định chủ súy thân chinh đương đầu với Achilleus. Chủ súy hét to: “Binh sĩ Troian can trường, đừng sợ công tử Peleus! Dùng lời bản nhân cũng có thể tấn công cả thần linh, song dùng thương tấn công quân thù sẽ khó khăn gấp bội, vì chúng quá mạnh. Achilleus sẽ không thể thực hiện những gì y nói. Y có thể thành công tới mức nào đó, song tới đó sẽ ngừng. Bản nhân sẽ trực diện, dẫu tay y như lửa, ờ, dẫu tay y như lửa, và tim y như sắt tôi đỏ rực.”
Nghe Hektor khuyến khích, quân Troian vung thương sẵn sàng tiến đánh quân thù; lực lượng hai bên chạm trán, tiếng hô chiến đấu rền vang. Đúng lúc đó Phoibos Apollo vừa bước tới vừa nói với Hektor: “Chủ súy, ở lại với hàng quân, tránh xa tiếng ồn ào huyên náo, đừng vì bất cứ lý do nào tiến tới trực diện Achilleus, kẻo y từ xa dùng thương đốn ngã, hoặc lại gần dùng kiếm chém chết.” Thần linh dứt lời, Hektor lui lại hàng quân, rùng mình vì nghe tiếng thần linh dặn dò. Ngược lại, trong lòng Achilleus không hề sợ sệt. Lớn tiếng hô rùng rợn, lòng tràn ngập dũng cảm, tướng quân nhào tới tấn công quân Troian. Người đầu tiên tướng quân khuất phục là Iphition, công tử can trường của Otrynteus, thủ lĩnh đoàn quân đông đảo, thân mẫu là nữ thần sông nước, thụ thai sinh hạ cùng Otrynteus, cướp phá thành phố dưới chân núi Tmolos tuyết phủ trong vùng Hyde đất đai trù phú. Hăng máu người này nhào thẳng tấn công. Achilleus phang thương trúng giữa đầu, sọ bể làm hai. Người này gục ngã như trái rụng. Achilleus cất tiếng ngạo giễu: “Nằm đó, công tử Otrynteus, chiến binh đáng gờm trong hàng quân! Mi chết ở đây, mặc dù ra đời gần hồ Gyge, nơi gia đình sở hữu ruộng đất bên sông Hyllos cá sinh sôi nảy nở và sông Hermos nước xoáy chảy xiết.”
Trong lúc Achilleus bộc lộ chiến thắng, màn tối từ từ rủ buông che kín cặp mắt Iphition. Để địch thủ nằm tại chỗ giữa hai đường ranh cho bánh xe quân Achaian giày cán nát thây, tướng quân tiếp tục hạ sát Demoleon, công tử Antenor, chiến binh lì lợm khi lâm trận. Tướng quân phang trúng thái dương. Miếng che má mũ bọc đồng không chống nổi đường thương mãnh liệt; mũi thương đâm thẳng, xuyên xương, cắm sâu vào sọ, óc bên trong bắn tung tóe. Demoleon gục ngã. Hippodamas tiếp theo. Đối thủ vừa nhảy khỏi xe chạy như bay phía trước tướng quân phóng thương trúng giữa lưng. Trút hơi thở cuối cùng đối thủ rống kêu như bò mộng thanh niên kéo quanh dàn tế quân vương ở Helike làm lễ tế sinh, cung cách tận tình khiến thần linh rung chuyển trái đất hài lòng. Hippodamas rống kêu lúc linh hồn hùng tráng rời thể xác. Dẫu vậy tướng quân vẫn cầm thương phăm phăm đuổi theo Polydoros táo tợn, công tử Priam. Thân phụ cấm ra chiến trường vì là con út và hoàng tử thương yêu nhất nhà. Nhưng chộp cơ hội biểu diễn tài năng, len lách qua đồng đội, chạy như bay lên hàng đầu, thanh niên khờ dại dấn thân tươi đẹp vào cõi chết. Vì cũng nhanh chân lẹ bước, thanh niên vừa phóng qua, tướng quân lao thương trúng lưng giữa xương sống, chỗ khóa thắt lưng bằng vàng gài chặt, hai vạt trấn thủ gặp nhau. Mũi thương xuyên suốt đâm ra lỗ rốn. Thanh niên rên rỉ, quỵ gối gục ngã. Thế giới tối sầm, hai mắt từ từ khép lại. Trong lúc lịm dần, khom mình ngả phía trước, thanh niên đưa hai tay moi ruột kéo ra ngoài. Nhìn bào đệ Polydoros cúi khom ngả thân phía trước tay nắm ruột rục rũ trên mặt đất, Hektor thấy sương mù tuôn trào, lan tỏa kín mặt. Tự cảm không thể tách mình cách xa lâu nữa, vung thương sắc bén, như lửa rừng hung hãn, chủ súy xông thẳng địch thủ. Chợt nhìn tướng quân chồm tới đương đầu, vừa lao thân vừa vui mừng tự nhủ: “Đây là kẻ làm mình tan nát cõi lòng, khi hạ sát đồng đội chí thiết. Bởi thế trên đường chinh chiến trăm ngả ngàn nẻo sẽ không còn ẩn nấp, lẩn tránh nhau nữa!” Nghênh đón với cặp mắt lừ lừ, tướng quân nói: “Tiến tới mau lên, định mệnh đang chờ, chấm dứt cuộc đời sớm sủa!”
“Công tử Peleus,” Hektor mũ óng ánh, không hoảng sợ, thản nhiên đáp, “đừng tưởng có thể dùng lời đe dọa làm như ta là con nít. Bởi nếu cần thóa mạ, phỉ báng ta cũng thừa hiểu và sẵn sàng trả đũa xứng đáng. Ta biết ngươi là chiến binh tài ba, hơn ta rất nhiều. Nhưng mọi chuyện do thần linh quyết định. Tuy không mạnh bằng, song lao thương ta vẫn có thể chấm dứt cuộc đời cho ngươi về chín suối, vì từ trước tới giờ vũ khí trong tay vẫn hằng sắc bén!” Dứt lời lấy thế Hektor phóng thương. Nhưng chỉ khẽ thở, thổi nhẹ Athena quay thương trở lại rơi ngay chân chủ súy. Hăng say tàn sát, Achilleus xông tới, hét inh ỏi. Song Apollo tung sương mù dày đặc bao kín, che giấu Hektor. Ba lần nắm thương đồng lao tới, ba lần Achilleus bước chân thoăn thoắt nhào vào sương mù dày đặc rỗng không. Lần thứ tư, xông tới như ác quỷ, gầm thét dữ dằn, giọng hết sức rùng rợn, tướng quân sỗ sàng nói với Hektor, lời như có cánh bay xa: “Đồ hèn nhát, mi lại thoát chết lần này. Nhưng ngày tận số đã tới! Phoibos Apollo lại bao che. Chắc hẳn trước khi dẫn xác vào tầm thương mi đã van vái cầu xin thần linh. Dẫu vậy, lần tới gặp lại, ta hứa ta sẽ chấm dứt đời mi, nếu cũng được thần linh trợ giúp. Trong khi chờ đợi, bây giờ đi tìm, gặp đứa nào ta tấn công đứa đó.”
Dứt lời tướng quân vung thương quật trúng cổ Dryops. Đương sự rục lịm ngay dưới chân. Để đương sự nằm đó, sà tới ngăn chặn Demouchos, công tử Philetor, thanh niên cao lớn, vạm vỡ, tướng quân phang thương trúng gối, rút kiếm đâm cắt đứt cuộc đời. Sau đó tướng quân nhào tới tấn công Laogonos và Dardanos, công tử Bias, đánh cả hai bật khỏi xe ngã lăn xuống đất, thương đâm trúng người này, kiếm tới gần chém phăng người kia. Đúng lúc ấy Trôs công tử Alastor nhào tới nắm đầu gối, hy vọng tướng quân tha mạng, bắt làm tù binh, rồi thả ra, sẽ không giết chết, vì thương hại cùng tuổi. Quả là ngu ngốc! Gã không hay tướng quân không bao giờ để tai lắng nghe, tướng quân chẳng phải người đầu óc hiền từ, tâm hồn dịu dàng mà là người nổi xung cao độ. Trôs vừa với tay nắm đầu gối định bụng van lơn xin tha làm phúc, tướng quân giơ kiếm đâm trúng bụng, gan lòi ra ngoài. Máu đậm từ đó tuôn chảy ướt cả tu-ních lẫn vế đùi; màn tối nhẹ buông phủ kín cặp mắt, lúc cuộc đời giã từ đương sự. Sau đó tiến tới Moulios tướng quân giơ thương đâm trúng tai, mũi đồng đi thẳng xuyên qua tai bên kia. Vừa gặp Echeklos công tử Agenor, tướng quân vung kiếm chém giữa đầu. Bởi thế lưỡi kiếm dính đầy máu. Vĩnh biệt cõi đời nạn nhân nhắm mắt đi theo định mệnh tàn ác. Tiếp theo tướng quân tấn công Deukalion, mũi đồng xuyên qua cánh tay, đúng cùi chỏ chỗ gân gặp nhau. Cánh tay lủng lẳng, Deukalion đứng chờ, nhìn cái chết trước mặt. Vung kiếm tướng quân chém trúng gáy, đầu đội mũ văng xa, tủy từ đốt xương sống phọt ra ngoài. Deukalion nằm sóng soài trên mặt đất. Đuổi theo công tử Peires, Rhigmos đáng gờm, tới từ Thrace ruộng đất phì nhiêu, tướng quân đâm giữa ngực, mũi đồng cắm sâu vào phổi. Thanh niên bắn khỏi xe, mã phu Areithoos hối hả quay ngựa tháo chạy, thương sắc phăm phăm, tướng quân lao trúng lưng, quật lăn xuống đất, ngựa nhốn nháo, lồng lộn, quay cuồng.
Như lửa cuồng nộ vùng vẫy khắp thung lũng sâu thẳm trên sườn núi khô cằn, rừng cây um tùm bốc cháy, gió nổi đẩy đưa ngọn lửa cuồn cuộn khắp nơi, trường thương trong tay, tả xung hữu đột, Achilleus tung hoành suốt cánh đồng như sinh vật phi nhân, rượt đuổi, chém giết con người. Đất đen chan hòa máu đỏ. Như nông phu đóng ách cặp bò, bò đực trán rộng, giẫm đại mạch vỏ trắng trên nền đập phẳng phiu, hạt lúa phăn phắt bắn ra dưới chân bò vừa bước vừa rống, Achilleus hùng dũng phóng ngựa móng guốc chắc nịch cùng lúc đạp cả xác người lẫn khiên che. Trục xe phía dưới, lan can xung quanh vấy máu, giọt theo giọt từ móng ngựa, bánh xe văng lên che kín. Dẫu vậy công tử Peleus vẫn tiếp tục tiến thẳng, nhất định đạt chiến thắng. Bụi thấm máu bay cao phủ kín cánh tay phi thường.
Iliad Và Odyssey Iliad Và Odyssey - Homer Iliad Và Odyssey