Having your book turned into a movie is like seeing your oxen turned into bouillon cubes.

John LeCarre

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Nhock Tomy
Số chương: 677
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2697 / 69
Cập nhật: 2016-11-22 01:32:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 357: Chỗ Dừng Chân
ái gì! Các hạ và Mộ Dung tiểu thư thật ra có quan hệ gì?" Đầu lĩnh tỏ vẻ lạ lùng, hỏi.
"Tử Thanh là nữ nhân của ta, các hạ nói xem có quan hệ gì?" Diệp Phong hừ lạnh, thẳng thắn thừa nhận.
Đầu lĩnh ngẩn ngơ hồi lâu rồi cười ngượng: "Hóa ra các hạ cũng chuẩn bị tham gia tỷ võ chiêu thân, vậy thì thiếu gia nhà bọn tại hạ sẽ lượng sức mình, không tranh đoạt nữa..."
Quỷ Vô Cực biết đối phương hiểu lần nên cười ha hả: "Tên ngốc ngươi không biết nhìn người tí nào. Lẽ nào ngươi tưởng Tiểu Phong tu luyện trú nhan bí thuật, kỳ thật đã qua tuổi tráng niên?"
"Không dám...Chưa từng tứ giáo, các hạ năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Mười tám." Diệp Phong lạnh giọng. Gã không có ý khoe khoang, nhưng nếu để đối phương tiếp tục đoán mò, không dám chắc gã không bị uất ức đến chết. Nghĩ đến việc Tử Thanh sắp bị đem ra làm mồi nhử các con cháu thế gia tranh đoạt thì lửa giận của gã lại bừng lên.
"Cái gì!" Nhất thời tất cả đều sững người, nét mặt cứng lại.
Đúng là thiếu niên đặc biệt, có được thực lực hơn cả trung giai võ tông...Không ai tại trường tin nổi.
Quỷ Vô Cực ung dung ngồi bên hân thưởng vẻ mặt của người khác, thầm cười lạnh: Nếu để các ngươi biết thực lực chân chính của Tiểu Phong còn trên võ tôn, chẳng phải các ngươi rớt tròng hết sao. Vô tri quá...Vô tri!
Y không nghĩ đến việc lần đầu tiên mình biết tuổi của Diệp Phong cũng như thế. Ai bảo tuổi tác và thực lực của gã so với nhau lại quá yêu nghiệt? Ai nghe thấy thì phản ứng đầu tiên cũng là không dám tin.
Đầu lĩnh phản ứng đầu tiên, cả kinh hỏi: "Các hạ là người của thất tông tam bang ngũ thế gia?"
"Thất tông tam bang ngũ thế gia...Là cái gì?" Diệp Phong hừ lạnh: "Được rồi, mỗ là ai không đến lượt các hạ nghe ngóng."
Đoạn gã nhìn Lãnh gia thiếu gia: "Nếu ngươi muốn an toàn về đến gia tộc, bỏ ngay ý niệm tỷ võ chiêu thân gì đó đi."
"Không dám, không dám." Lãnh gia thiếu gia đầm đìa mồ hôi, hoảng hốt đáp. Dù vô tri hơn, y cũng hiểu một thiếu niên mười tám tuổi đã đạt đến võ tông, thậm chí cao hơn có nghĩa là gì.
Bảy ngày sau, thú xa của Lãnh gia cung kính đưa Diệp Phong và Quỷ Vô Cực đến địa bàn của Mộ Dung thế gia rồi vội vàng quay về Bắc Lăng.
Kết thân với Mộ Dung gia là không thể nào, còn kết mình thì địa bàn hai nhà cách nhau quá xa, lãnh gia cơ hồ không có lợi ích thực tế gì. Tuy Diệp Phong và Quỷ Vô Cực đều cao thâm mạc trắc, nhưng u Dương gia hiện tại như mặt trời đang lên, không dễ trêu vào, nên họ đứng ngoài xem u Dương gia và Mộ Dung gia giải quyết thế nào. Đó...Là mệnh lệnh của Lãnh gia tộc trưởng.
"Gần địa bàn trung tâm của mình mã vẫn giới bị sâm nghiêm thế này, xem ra Mộ Dung gia quả rất lo cho lần tỷ võ chiêu thân này." Lãnh gia không muốn chạm mặt Mộ Dung gia nên chỉ đưa Diệp Phong đến tiểu trấn gần đó.
Quỷ Vô Cực và Diệp Phong đi đường, cảm thụ rõ ràng bầu không khí thập phần khẩn trương, ở đâu cũng thấy tai mắt giám thị võ giả lai vãng. Cả hai vừa hiện thân là bị hai cái đuôi bám theo.
Thực lực của cả hai không thể phát hiện ra, lại lạ mặt, cũng không có tin tức gì là thuộc thế lực nào, tất nhiên trở thành trọng điểm chú ý.
"Tiểu Phong, tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Quỷ Vô Cực hỏi: "Trực tiếp đến nói rõ ý định?"
"Không." Gã lắc đầu nheo mắt: "Tuy hiện tại u Dương gia không dám mạo hiểm đắc tội các thế lực khác, trực tiếp dùng võ lực làm phiền Mộ Dung gia, nhưng mục đích tỷ võ chiêu thân nhắm vào chúng, tất nhiên chúng sẽ có hành động."
"Ý Tiểu Phong là..." Quỷ Vô Cực ngần ngừ.
"Đằng nào chúng ta cũng đến, nhân cơ hội này ẩn tàng trong bóng tối xem u Dương thế gia giở trò gì..." Diệp Phong mỉm cười: "Xuất kỳ bất ý mới mang lại cho u Dương gia một niềm vui bất ngờ."
"Tiểu Phong cũng không đến thông tri một tiếng cho Mộ Dung tiểu thư sao?"
"Còn mấy ngày nữa, đợi xem sao."
o O o
Mộ Dung thành, thành thị lấy tên theo họ Mộ Dung, do Mộ Dung Yên lập lên, cũng là đại bản doanh của Mộ Dung thế gia.
Trong thành đa phần đã kín chỗ. Các khách điếm đều chật ních võ giả các nơi tràn về. Đương nhiên, phần lớn là đến xem náo nhiệt, nhân mã các thế lực được Mộ Dung gia mời tham gia tỷ võ chiêu thân đã được sắp xếp nghỉ ở chỗ chuyên biệt.
Mộ Dung thế gia công khai tỷ võ chiêu thân, việc này đồn khắp Nam chiêm Bộ châu, nhiều người đến với lòng hiếu kỳ. Một là có cơ hội xem viên minh châu của Mộ Dung gia có xinh đẹp như lời đồn không, mặt khác xem trong lớp trẻ các đại thế lực có nhân vật ưu tú nào. Mỹ nữ và cường giả tỷ võ, hai thứ này luôn hấp dẫn ánh mắt của tuyệt đại đa số phổ thông võ giả.
Trong đó có không ít thiếu niên tự nhận thực lực bất phàm, không có bối cảnh thâm hậu nhưng muốn trông vào may mắn trong lần tỷ võ chiêu thân này.
"Kỳ quái thật, mục đích Mộ Dung thế gia tỷ võ chiêu thân là để liên hợp với đại thế lực khác, vì sao lại cho phép các võ giả nhàn tán tham gia chiêu thân? Thực lực của họ không thể nào giúp ích gì cho Mộ Dung gia." Diệp Phong phiền muộn.
Gã và Quỷ Vô Cực tìm cả nửa ngày trong thành mà không được chỗ nào nghỉ chân, nhưng hiểu được phần lớn tình hình.
"Mộ Dung gia bị bức phải lấy con gái ra tìm mối liên hợp, việc này dù sao cũng hết sức khuất nhục, lẽ nào còn truyền khắp Bộ châu? Họ tưởng như thế là vinh dự lắm hả?" Quỷ Vô Cực không hiểu.
"Xem ra việc này nhất định có gì đó khuất tất." Diệp Phong nheo mắt đầy thâm ý: "Chúng ta cứ thong thả xem kịch hay khai màn thế nào...Mọi kẻ định tổn thương Tử Thanh, ta không đời nào để chúng như nguyện."
"Ừ...Nhưng trước đó chúng ta có nên giải quyết vấn đề chỗ nghỉ chân?" Quỷ Vô Cực cười khổ, gần tối rồi mà vẫn chưa tìm được chỗ nghỉ, y đường đường là võ tôn, không thể nghỉ ở đầu phố.
Quỷ Vô Cực vốn định đi cướp hai gian phòng khách. Với thực lực của y thì đó không phải vấn đề lớn. Nhưng Diệp Phong không muốn ỷ thế hiếp người nên cự tuyệt khiến y khá uất ức.
Mộ Dung thành nguyên bản không phải thành thị quá đông đúc, đại bản doanh của Mộ Dung thế gia bình thường không có nhiều nhân mã từ bên ngoài đến, thành ra khách điếm lưu trú được rất ít, giờ đều chật ních người. Nhiều nhà bình dân cũng bị võ giả trưng dụng mà vẫn không đủ, trong thành luôn xảy ra xung đột vì chỗ ở.
Bịch. Ba võ giả thực lực võ sư bị ném ra khỏi một gian khách điếm, rớt xuống trước mặt bọn Diệp Phong. Quỷ Vô Cực bĩu môi: "À, chúng ta không cướp thì cũng có cường giả khác cướp. Dùng thực lực nói chuyện là việc bình thường thôi mà."
"Khách điếm này được Hắc Mịch bang bọn ta bao rồi, còn lèm bèm thì cẩn thận cái mạng chó của ngươi." Hai cao giai võ sư như hung thần ác sát bước ra đầy huênh hoang, chỉ vào toán võ giả đang phẫn hận bất bình quanh đó, lớn tiếng mắng.
"Mẹ nó chứ, hắc Mịch bang có gì ghê gớm." Một võ sư dưới đất bò dậy, lẩm bẩm: "Bất quá là nhị lưu thế lực, huênh hoang cái gì."
Nhưng y không dám nói to, hiển nhiên còn e dè Hắc Mịch bang.
"Đúng là lạ lùng, hắc Mịch bang không phải vẫn dựa vào u Dương gia tộc sao? Lần này Mộ Dung gia chiêu thân, chúng đến làm gì?" Một võ sư bị ném xuống gần đó nhỏ tiếng oán trách.
"Có lẽ người ta định đổi chủ chăng."
"Hiện tại u Dương gia áp đảo Mộ Dung gia, bang chủ của chúng trừ phi đầu óc bị lừa đá hỏng mới đến hùa theo Mộ Dung gia!" Cả ba ai oán một lúc nhưng không dám lý luận với Hắc Mịch bang, đành đi tìm nơi khác nghỉ chân.
Lòng Diệp Phong máy động, vội kéo một người lại hỏi đầy khách khí: "Xin hỏi Hắc Mịch bang thực lực mạnh lắm sao mà hành sự huênh hoang như vậy?"
Võ sư bị kéo lại đang bực mình, thấy do còn trẻ, định nổi giận thì liếc thấy Quỷ Vô Cực, bất giác rùng mình. Trực giác cho y biết, lão giả đó không thể trêu vào, liền vội gật đầu cúi người nói: "Công tử chắc mới đến Bộ châu trung bộ, hắc Mịch bang tuy không phải nhất lưu thế lực nhưng trong số các nhị lưu thế lực thì khá nỏi tiếng. Bang chủ của họ là điên phong võ tông, chiến lực rất cao, cơ hồ vô địch trong hàng ngũ võ giả dưới võ tôn."
"Nghe các vị nói hình như Hắc Mịch bang này phụ thuộc u Dương gia?"
"Bề ngoài họ kết thành liên minh. Trước khi để chống lại Mộ Dung thế gia, âu Dương gia lôi kéo không ít thế lực, hắc Mịch bang là một trong số đó. Hiện tại thế lực u Dương gia đang lên, người tinh mắt là nhận ra kết minh chỉ là ôm chân u Dương gia hòng mưu cầu lợi ích nhiều hơn mà thôi."
"Đa tạ." Gã vòng tay tiễn võ sư đó, rồi ve cằm chìm vào trầm ngâm.
"Tiểu Phong, mặt trời sắp lặn rồi, chúng ta tìm chỗ trú chân rồi tính." Quỷ Vô Cực giục: "Hoặc cứ đến Mộ Dung gia, bảo họ lo cho."
"Quỷ lão, vội làm gì. Chỗ nghỉ chân chẳng phải có rồi sao?" Diệp Phong cười bình thản.
"Ở đâu? Từ lúc nào mà có chỗ nghỉ chân rồi?" Quỷ Vô Cực lấy làm lạ.
Diệp Phong chỉ vào khách điếm được Hắc Mịch bang bao, cười ha hả: "Kia kìa...Chẳng phải sao."
Hỗn Nguyên Võ Tôn Hỗn Nguyên Võ Tôn - Mạo Tự Hữu Tài Hỗn Nguyên Võ Tôn