This nice and subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite and unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Logan Pearsall Smith

 
 
 
 
 
Tác giả: Fred Yager
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Cybersona
Dịch giả: Phạm Thư Trung
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Saigon Vĩnh cửu
Số chương: 38
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 876 / 6
Cập nhật: 2017-04-17 10:33:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23
ẦN ĐÓ TRONG CÔNG VIÊN, ngay bên kia khu Japanese Tea Garden, băng châu Á nghe thấy tiếng người nói chuyện rồi im lặng. Chúng bước về phía phát ra tiếng nói và thấy thằng đại ca băng Mỹ Latinh đang nằm trên cỏ, ôm cái tay bị cháy nám của hắn. Băng châu Á tụ lại xung quanh hắn trên nền đất kế bên những ngọn cỏ vẫn còn bốc khói.
Raymond Lee giơ tay lên ra hiệu cho chúng dừng lại. Gã nhìn quanh trong sương mù, rồi nhìn xuống kẻ thù. Gã có thể thấy tay tên kia đã bị bỏng nặng.
“Trời, mày gặp chuyện gì vậy?”
“Có thằng chó đẻ chọi một cục lửa vô tao.”
“Chọi cục lửa, hử,” Raymond nói. “Ai vậy, ác quỷ hả?”
“Chưa từng gặp nó lần nào,” Octavio Cruz nói. “Tao tưởng tụi tao tới đây để chiến với tụi mày.”
“Đó cũng là tin nhắn tụi tao nhận được.” Raymond nói.
“Tay tao đau muốn chết,” Octavio nói. “Mày có thuốc giảm đau không?”
“Ừ, chắc chắn có rồi,” Raymond nói trong khi móc khẩu súng ra và bắn một phát vào đầu Octavio. “Thấy đỡ hơn chưa?”
Chuyện này không hay rồi, Raymond nghĩ. Có kẻ đang bày một cuộc chơi nghiêm trọng.
“Tụi mình làm gì nữa?” một thằng đàn em của gã hỏi.
Tiếng còi báo động lớn dần.
“Tụi mình rút,” Raymond nói, vừa kéo tụi đàn em lẩn vào sương mù. Kẻ nào đã làm chuyện này? Gã tự hỏi. Phải chăng có băng khác đang kéo tới, một kẻ địch mạnh hơn?
Tụi nó mất gần một tiếng và mấy chuyến xe buýt mới về được tới khu Chinatown. Tụi nó gần về tới cửa câu lạc bộ thì Raymond linh cảm thấy nguy hiểm. Gã giơ tay lên. Cánh cửa khép hờ. Gã từ từ lùi lại, khiến tụi đàn em lùi lại tương tự. Bọn chúng chỉ mới lùi được khoảng ba mét thì câu lạc bộ bùng cháy. Raymond và đồng bọn phóng vô nấp sau một thùng rác to tướng. Tàn lửa từ tòa nhà rơi như mưa xung quanh chúng.
Raymond thấy bị xúc phạm trầm trọng. Có kẻ đang chơi một trò chơi chết chóc. Cơn giận bắt đầu xâm chiếm khi gã nhìn câu lạc bộ của mình cháy rụi.
Gã đang nhìn chằm chằm vào đám cháy nên lúc đầu không nghe thấy. Nhưng sau đó gã nhận ra tiếng điện thoại di động đang reo và nó phát ra từ túi gã.
Raymond thò tay vào túi và móc ra một chiếc điện thoại màn hình màu. Đó là cái gã lấy của Garland từ vụ đấu súng. Raymond nhấc điện thoại lên tai và nghe.
“Mày giữ số điện thoại cũ của tao,” một giọng nam nói.
“Thằng nào đó?” Raymond hỏi.
“Chủ của cái điện thoại mày đang giữ, thằng chó. Mày không nên lấy điện thoại đó gọi đi nước ngoài nhiều như vậy.”
Raymond nhìn xung quanh rồi nhìn vào cái điện thoại. “Mày là thằng nào?”
“Tao nói rồi,” Paul/Garland nói.
“Mày nói láo. Thằng chủ cái điện thoại này đang nằm viện. Bị liệt toàn thân. Theo tivi nói, thì nó hôn mê rồi.”
“Tao thì tao sẽ không tin những gì tao thấy trên tivi đâu, Raymond. Tao sẽ gặp lại mày.”
Click! Cuộc gọi kết thúc. Raymond nhìn chằm chằm vào cái điện thoại. Gã lắc đầu. Không thể là nó được - tên thanh niên từng nằm trên lề đường trong vũng máu của nó. Nhưng nếu đó không phải nó, vậy thì là ai?
Hồn Hoang Xác Ảo Hồn Hoang Xác Ảo - Fred Yager Hồn Hoang Xác Ảo