Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 951 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:03:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
gày tiếp theo, sân vận động của Học viện Quái vật ngập tràn cổ động viên cho cuộc thi. Chủ tịch hội Kinh Hoàng đứng trên sân khấu và thông báo với đám đông.
“Xin chào mừng các bạn đến với vòng chung kết của Cuộc thi Hù Dọa!” chị dõng dạc nói.
Sau đó đội Oozma bước ra trong những chiếc áo len và mũ đội đầu. Họ vẫy tay và đám đông hò reo vang dội. Đợi đến khi đội ROR bước ra, Chủ tịch hội Kinh Hoàng liền nói, “Đã đến lúc các bạn chứng minh mình đáng sợ đến mức nào – trong phòng hù dọa giả lập kia!”
Chị Chủ tịch chỉ tay vào hai căn phòng hù dọa giả lập dựng trên sân, mỗi đội một phòng. Các thí sinh, từng người một sẽ tham gia thi. “Nhưng hãy coi chừng,” chị nói thêm, “mỗi pha hù dọa giả lập đều được thiết lập ở mức độ khó nhất!”
“Mức độ khó nhất ư?” Mít ướt kêu lên hoảng hốt.
Mike cũng cảm thấy lo lắng theo. Nhưng cậu hít một hơi thật sâu rồi quay về phía đồng đội của mình, “Không sao đâu, cứ theo như kế hoạch của chúng ta. Tôi sẽ đi trước, sau đó đến Don.”
“Chờ đã,” Sulley chen vào nói. “Mike là người đã bắt đầu mọi việc. Và tôi nghĩ để cậu ấy kết thúc mọi việc là điều đúng đắn. Cậu-nên-đi-sau-cùng.”
Mike ngước lên đầy sửng sốt. Nhưng các thành viên khác đều đã đồng ý. “Đúng vậy!” Don nói.
“Ý hay!” Terry kều cũng nói.
“Chuẩn luôn!” Art giọng hào hứng.
Mike cảm thấy hãnh diện. “Được rồi,” cậu nói với đồng đội của mình. “Don, anh thi trước được không?”
“Chắc rồi,” Don đáp. Cả đội Oozma đứng thành vòng tròn và đặt tay lên nhau. Mike đặt tay mình lên trên cùng và họ đồng thanh hô thật to:
“Oooooooozma Kappa!”
Don chạy tới phòng thi giả lập trong khi anh chàng Reggie của đội ROR cũng chạy đến phòng thi của đội mình. Họ cùng đợi đến khi đèn báo hiệu giờ thi bắt đầu.
“Từ từ mà làm nhé ông chú, dễ mà!” Johnny hét lên từ phía bên kia khi đèn báo bên ngoài căn phòng chuyển từ đỏ sang xanh. Đã đến giờ XUẤT PHÁT!
Don cẩn thận mở cánh cửa giả lập và bước vào một căn phòng tối om. Đám đông theo dõi trên một màn hình ngoài tại sân vận động, họ thấy Don rón rén tránh những đồ chơi rải đầy trên sàn nhà.
Trong khi đó, Reggie lẻn vào căn phòng giả lập của đội mình và ngay lập tức giẫm phải một con vịt cao su. Cậu ta thở hắt ra khi con vịt phát ra tiếng chít chít và đứa trẻ rô-bốt ngồi bật dậy trên giường. Ý định của Reggie đổ bể nhưng cậu ta nhanh chóng lấy lại tinh thần và GƯ…ẦMMM lên!
“AAA…!” đứa trẻ rô-bốt ré lên.
Cùng lúc đó, trong căn phòng của đội Oozma, đứa trẻ rô-bốt của Don cũng ngồi dậy. Nhưng Don đã bám lên trần nhà. Thình lình, Don sà xuống giường, một tay vẫn treo trên trần rồi… GƯ…ẦMMM! Đứa trẻ rô-bốt thét lên đến xé họng.
Khi Reggie và Don ra khỏi căn phòng giả lập, lượng tiếng thét Don thu về nhiều hơn của Reggie một phân! Don nhìn đội ROR và mỉm cười. “Chúc may mắn nhé các chú nhóc,” anh nói giọng tự mãn. Reggie trông cực kỳ cáu tiết.
Tiếp theo, đến lượt Terri lùn và Terry kều bước vào cánh cửa phòng giả lập. Đối thủ của họ bên đội ROR là Chet, Chet đang nhìn bè lũ anh em trong đội của mình. Nhưng Terri lùn và Terry kều vẫn rất lạc quan. “CHIẾN THÔI!” cả hai đồng thanh khi thấy đèn báo chuyển sang màu xanh.
Trong căn phòng giả lập của đội ROR, Chet bò lên giường và GẦM lên một tiếng đáng sợ! Johnny reo lên khi bảng điểm báo lượng tiếng thét Chet thu được. Đó là một số lượng khó ai bì kịp.
Bên trong phòng giả lập của đội Oozma, đứa trẻ rô-bốt đang ngồi trên giường. Nó nhìn vào thứ có hình dáng của một ông bố loài người đang đứng trong phòng. Khi đứa trẻ rô-bốt chuẩn bị nằm xuống giường thì hình dáng kia bỗng phân ra thành một sinh vật lù lù có đến hai cái đầu. Đứa trẻ rô-bốt thét lên trong kinh hãi khi hai cái đầu cùng gầm lên! Lượng tiếng thét họ thu về chỉ dưới Chet một chút.
Tiếp theo là Mít ướt. Đứa trẻ rô-bốt đang nằm trên giường khi cánh cửa phòng ngủ của nó từ từ mở ra. Đứa trẻ nhìn về phía cửa nhưng thấy nó vẫn đang đóng. Rồi một cái bóng kỳ quái lướt qua cửa sổ. Đứa trẻ rô-bốt đang chuẩn bị nằm xuống giường trở lại thì bỗng thấy Mít ướt đứng ở đầu giường ngay cạnh nó. Đứa trẻ rô-bốt hét lên và lượng tiếng thét của Mít ướt thu được không hề thấp!
“Oa!” Bà Squibbles reo lên vui sướng.
Đến lượt Art. Đối thủ của cậu là một quái vật giống bọ có bốn chân thuộc đội ROR. Art cẩn thận trườn qua sàn nhà tiến tới giường có đứa trẻ rô-bốt. Sau đó cậu nhảy lên cuối giường và tạo dáng như đang tập yoga. Rồi cậu ré lên một tiếng hãi hùng và lượng tiếng thét cậu thu về cao thêm nửa vạch nữa.
Đó thực sự là một số điểm rất tốt nhưng vẫn chưa thể giúp Oozma bứt lên, chẳng những thế họ còn càng lúc càng bị tụt lại phía sau. Cả đội cảm thấy thất vọng nhưng họ trấn tĩnh lại khi nhận ra đã đến lúc đưa hai Dọa sư mạnh nhất của đội là Sulley và Mike ra ứng thí.
Học Viện Quái Vật Học Viện Quái Vật - Nhiều Tác Giả Học Viện Quái Vật