Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 951 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:03:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19
hòng sinh hoạt của hội ROR chật ních quái vật. Họ đều quay lại nhìn khi đội Oozma tiến vào. “Ừm, chào!” Mít ướt lo lắng lên tiếng.
Cả đám đông ngây người nhìn cả đội. Rồi sau khi các quái vật trong bữa tiệc nhận ra họ, mọi người bắt đầu huýt sáo và rú lên vui vẻ.
“Oozma Kappa!”
“Các cậu khá đấy!”
“Hôm nay các cậu trình diễn điên đảo lắm!”
Mike nhìn đội của mình và mỉm cười. “Oozma Kappa,” cậu nói, “đêm nay, chúng ta phải tiệc tùng như những Dọa sư mới được!”
Art nhanh chóng lao ra sàn nhảy, quay và xoay tròn như các vũ công thực thụ.
Don cũng giở hết các ngón nghề ra còn Mít ướt thì bắt đầu nhảy với đội PNK, họ có vẻ cũng rất thích nhảy với cậu. “Tôi chưa từng chơi khuya thế này trong đời!” cậu nói với các cô gái.
Riêng Sulley cứ đứng một mình cạnh sàn nhảy, tỏ vẻ hoài nghi. Mít ướt thấy vậy liền chỉ tay vào người đồng đội to lớn, quyết định kéo cậu ta vào nhảy cùng. Bất đắc dĩ, Sulley đầu hàng và bị kéo vào cùng đám đông ồn ào. Ngay sau đó, cậu thể hiện vài điệu nhảy quái vật của mình.
Trong khi cả đội nhảy múa thì Mike lủi vào hành lang phòng hội. Dọc theo hành lang, người ta đặt những bức chân dung của các cựu vô địch Cuộc thi Hù Dọa. Và ngay tại đó, trên bệ đỡ là chiếc cúp Hù Dọa mà đội ROR dành được năm ngoái. Nhìn chiếc cúp vàng, Mike có thể thấy hình ảnh của mình phản chiếu qua đó. Nó khiến cậu trông đúng như những gì cậu muốn: to lớn và ấn tượng. Mình sẽ chiến thắng, cậu nghĩ.
Lúc này tại bữa tiệc, Johnny để ý thấy đội Oozma đang nhảy dưới sàn. Anh ta huýt sáo và hô to gọi đám đông. “Nào, nào mọi người trật tự! TRẬT TỰ! Thay mặt hội ROR, chúng tôi xin chúc mừng tất cả các đội thi đã vào đến vòng này! Hãy xem đội NPK kìa! Trông tuyệt lắm, các quý cô!”
Các cô gái cúi chào và đám đông reo hò. “Đội HSS!” Johnny tiếp tục. “Cực kỳ khủng bố!” Sau tràng pháo tay reo hò, anh ta quay sang đám đông. “Và cuối cùng, đội gây kinh ngạc nhất trong cuộc thi này, OOZMA KAPPA! Nào, mọi người, cổ vũ đi.”
Đám đông dẹp ra và chừa lại đội Oozma Kappa đứng đó. “Hãy xem đội Oozma Kappa nào!” Johnny rú lên.
Các thành viên đội Oozma Kappa mỉm cười. Nhưng đột nhiên, không chút cảnh báo nào, một trận mưa sơn đổ xuống giữa đầu họ, cả đội tắm trong nước sơn.
Đám đông vô cùng bối rối nhưng Johnny thì bắt đầu cười vang. Rồi sau đó, một chiếc máy bắn nhũ giấy lấp lánh vào đội Oozma còn đội ROR thì đổ một xô hoa vào người họ. “Những quái vật đáng yêu nhất trường!” Johnny gào lên. “Thả thú nhồi bông ra nào!”
Một thành viên khác trong hội ROR kéo sợi dây thừng buộc tấm lưới phía trên trần nhà. Một đống thú nhồi bông đáng yêu từ trên cao rơi xuống đầu hội Oozma. Máy ảnh bấm “tách” và ghi lại vẻ ngoài lấp lánh sặc sỡ của đội Oozma, cùng những biểu cảm kinh hoàng của họ.
o O o
Ngày hôm sau, bức ảnh khôi hài đó được đăng trên trang nhất của báo trường. Mike cố hết sức để kéo tinh thần đồng đội lên, nhưng chẳng dễ chút nào. “Đừng lo. Không có ai đọc báo trường đâu mà,” Mike nói khi đi đến lớp.
“Đúng thế nhưng tôi đoán chắc là họ có đọc nó trong sân trường,” Art trả lời. Mike nhìn lên và thấy toàn bộ sân trường được bao phủ bởi bức hình đáng-xấu-hổ đó. Tất cả các sinh viên đều đang nhìn vào bức hình đó và phá lên cười ầm ĩ. Và khi mọi việc dường như không-thể-tệ-hơn-được-nữa thì Mike và các thành viên đội Oozma nhìn thấy một quái vật bay ngang qua, thả xuống một tấm áp phích với dòng chữ “Kappa đáng yêu” in trên đó.
Phía trước, Johnny và các thành viên ROR đang bận rộn bán áo phông và cốc uống nước in hình đội Oozma. Mike vô cùng tức giận. “Này, các cậu đang làm gì thế hả?” Mike hỏi.
“Quyên góp tiền làm từ thiện,” Johnny trả lời bằng một tràng cười lớn.
“Tôi muốn các cậu dừng ngay việc biến chúng tôi thành những kẻ ngốc lại,” Mike phẫn nộ kêu lên.
Johnny cầm một bản copy của tờ Tiếng Gầm và chỉ vào bức hình lố bịch của đội Oozma trên đó. “Chính các cậu biến mình thành ngu ngốc,” anh ta nói. “Hãy thẳng thắn với nhau nhé các chàng trai. Các cậu không-bao-giờ có thể trở thành một Dọa sư thực thụ đâu, bởi vì những Dọa sư thực thụ phải trông giống như chúng tôi này.”
Rồi Johnny lật mặt sau của tờ báo và chỉ vào cột quảng cáo của Tập đoàn Quái vật. “Nhưng, nếu cậu thật sự vẫn muốn làm ở tầng Hù Dọa thì họ luôn sẵn lòng thuê cậu làm trong phòng văn thư đấy!” Johnny và đám đông phá lên cười.
Sulley không thể chịu đựng hơn được nữa. Cậu giận dữ quay lưng bước đi. Các thành viên khác của hội Oozma cũng buồn rầu và chán nản bỏ đi. “Này, chờ đã!” Mike chạy theo gọi. “Đừng nghe hắn ta nói! Chúng ta chỉ cần tiếp tục cố gắ…”
Sulley quay lại, đối mặt với Mike. “Không, cậu hãy thôi đi! Chúng ta đủ nhục nhã lắm rồi! Cậu có thể huấn luyện những quái vật này như cậu muốn nhưng cậu không thể thay đổi con người họ được!”
Khi các thành viên hội Oozma nhìn bóng Sulley xa dần, Don quay lại nói với Mike, “Chúng tôi rất trân trọng những gì cậu đã làm, nhưng cậu ấy nói đúng đấy. Cho dù chúng tôi có tập luyện thế nào đi nữa, cũng không thể giống như họ được.” Anh thở dài. “Chúng tôi được sinh ra cho những việc khác.”
Hội Oozma rời đi, theo chân Sulley quay về nhà của họ. Nhìn những mái đầu gục xuống thật thấp, Mike bỗng nảy ra một ý. “Mọi người!” cậu nói với một tia hy vọng lóe lên trong con mắt độc nhất của mình. “Tôi biết lúc này không phải. Nhưng… chúng ta đi thực tế một vòng nhé!”
Học Viện Quái Vật Học Viện Quái Vật - Nhiều Tác Giả Học Viện Quái Vật