Books support us in our solitude and keep us from being a burden to ourselves.

Jeremy Collier

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 951 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:03:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
áng hôm sau, Mike vẫn đang lăn lộn trên giường và ôm một cái gối lông màu xanh da trời. Vẫn chưa tỉnh ngủ, Mike vuốt ve nó và lẩm bẩm, “Anh biết em là nàng công chúa xinh đẹp còn anh chỉ là một thằng chăn ngựa...” Đến khi mở mắt ra, cậu nhận ra thứ mình ôm là cánh tay của Sulley đang lủng lẳng từ chiếc giường tầng phía trên buông xuống. “ÁÁÁ…!” Mike kêu gào thảm thiết trong khi cố đẩy cánh tay đó ra.
Sulley tỉnh dậy và rơi khỏi giường. “Cậu làm cái quái gì thế?” cậu ta quát Mike.
“Cái tay gớm ghiếc của cậu ở trên giường tôi!” Mike quát trả.
Mắt Sulley nheo lại, “Cậu đã hôn tay tớ ư?”
Mike giả vờ cười to, “Hôn tay cậu á? Còn lâu! Thế còn chứng rụng lông của cậu thì sao hả?”
“Tớ không hề rụng lông,” Sulley đáp tắp lự.
“Thật à?” Mike hỏi giọng ngờ vực. Cậu đập một cái vào tấm nệm của Sulley và thế là những sợi lông màu xanh da trời lả tả rơi xuống giường cậu.
Sulley càu nhàu gì đó, rồi cậu cố cử động chân tay bên cạnh Mike.
“Xin lỗi,” Mike nói và đi về phía cửa ra. “Để tôi đi…”
“Tớ chỉ muốn lấy đồ của mình thôi,” Sulley làu bàu.
Hai người bắt đầu né, tránh chạm nhau khi cố di chuyển quanh căn phòng bé xíu, cho tới khi cả hai lao được ra khỏi cửa và ngã nhào xuống sàn hành lang.
Đột nhiên, có một ánh sáng lóe lên! Mike và Sulley nhìn lên và trông thấy các thành viên hội Oozma Kappa đang đứng túm tụm trong hành lang. “Buổi sáng đầu tiên trong nhà mới!” Mít ướt lên tiếng, cậu ta đang cầm máy ảnh trong tay.
“Cái này sẽ cho vào album đấy!” Art thêm vào.
Đúng lúc ấy, Don chạy lên cầu thang. “Các cậu! Chúng ta có thư này! Đây là sự kiện đầu tiên của Cuộc thi Hù Dọa!” Mike, Sulley và các thành viên khác của hội Oozma Kappa – OK, nhanh chóng tụm lại với nhau. Có điều, Mike đã phải rất cố gắng để lấy được lấy lá thư từ tay Don bởi nó cứ dính chặt vào các xúc tu của anh ta. Don chỉ cười, anh cố giật lá thư ra, miệng lẩm bẩm nói xin lỗi, “Ồ! Xúc tu mà... hơi dính tí.”
Cuối cùng, Mike cũng giật được bức thư và đọc yêu cầu trong đó. “Đợi một chút,” Mike nói với vẻ ngạc nhiên. “Họ muốn hẹn gặp chúng ta ở đâu?”
Đêm đó, Mike, Sulley và hội OK đi đến cống thoát nước to và tối om trong trường. Nước nhỏ giọt từ phía trên trần xuống và âm thanh tiếng bước chân của họ vang vọng một cách kỳ lạ khắp đường ống cống lạnh lẽo, ẩm ướt. Họ ngoặt ở góc cua và nhìn thấy một đám đông. Chủ tịch và Phó Chủ tịch hội Kinh Hoàng đang đứng trên bục sân khấu trung tâm của cống thoát nước.
“Chào mừng đến với vòng đầu tiên của Cuộc thi Hù Dọa có tên: Thách thức chất độc!” Chị Chủ tịch nói với các đội thi. “Mọi Dọa sư khi tiến vào phòng của những đứa trẻ loài người đều phải đi qua cả một khu mỏ chứa các chất cực độc vì chẳng có gì độc hại hơn trẻ em loài người cả!”
Anh Phó Chủ tịch tiếp lời, “Nhưng cảm ơn khoa Sinh Học của Học viện Quái vật, chúng ta đã phát minh ra một thứ gần giống với đồ chơi của chúng – quả cầu gai phát sáng!”
Cả hội Oozma nhìn thấy một nhóm sinh viên khệ nệ bê ra một cái thùng gỗ to tướng. Chủ tịch hội Kinh Hoàng dùng gắp kim loại, thò vào trong thùng và lôi ra một thứ gì đó tròn tròn màu xanh với đống gai nhọn bao quanh, nó kêu tanh tách và còn xì ra những tia lửa đầy hăm dọa.
“Ôiiii,” Art kêu lên đầy phấn khích. “Tớ muốn chạm vào nó quá!”
Chị Chủ tịch chỉ sang phía bên kia sân khấu, một đường hầm dài rải hàng trăm quả cầu gai đang kêu tanh tách và phát sáng. Dường như chỉ có Art là người bị hấp dẫn khi nhìn thấy chúng. “Đây là vạch xuất phát,” Phó Chủ tịch nói. “Ánh sáng phía cuối đường hầm kia chính là vạch đích. Bất cứ ai về cuối cùng sẽ bị loại khỏi cuộc thi.”
“Bị loại sao?” Terry kều hoảng hốt.
Mike nhìn cậu ta bằng con mắt duy nhất của mình. “Chúng ta sẽ không thua. Tất cả những gì chúng ta cần là đây,” cậu nói và chỉ vào ngực mình.
Mít ướt cười thích thú. “Ý cậu là trái tim?”
“Không, là tôi ấy,” Mike trả lời. “Tôi sẽ chiến thắng cuộc đua này cho cả đội chúng ta.”
Sulley nhìn Mike như thể cậu bị mất trí vậy. “Được rồi,” Sulley nói, đẩy Mike ra. “Đáng yêu đấy nhưng tránh ra cái coi. Tớ mới là người chiến thắng.”
Và lần này là Mike đẩy Sulley. “Đây là cuộc đua vượt chướng ngại vật!” cậu nói, nhìn lên Sulley, “cậu định sẽ làm gì? Gầm lên với nó hay sao?”
Đội nữ sinh PNK trong đồng phục màu hồng tươi đứng ngay cạnh đội Oozma. “Được rồi,” một thành viên trong đội PNK nói với cả đội. “Chúng ta cần phải đoàn kết, nào hãy đứng sát nhau đi!”
Khi các đội khác cũng đứng vào vạch xuất phát, Chủ tịch hội Kinh Hoàng xướng lên thông báo cuối cùng, “Các đội, chú ý, còn một điều cuối cùng. Các bạn sẽ phải chạy trong bóng tối.”
Đột nhiên, cả cái cống trở nên tối om om. Và các thành viên Oozma đang từ hồi hộp lo lắng, bỗng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Học Viện Quái Vật Học Viện Quái Vật - Nhiều Tác Giả Học Viện Quái Vật