Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 951 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:03:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4
ể từ ngày đó, Mike như một quái vật cuồng học. Cậu đọc hàng chồng sách, học mọi kỹ năng hù dọa, ghi nhớ mọi thẻ học hù dọa, thậm chí còn tự làm thẻ học và đạt điểm số cao nhất có thể – bởi vì cậu muốn hoàn toàn chắc chắn rằng mình sẽ được nhận vào Học viện Quái vật.
Năm tháng trôi qua, cho đến một ngày, lá thư cậu luôn mong chờ đã tới. Cậu xé toạc bì thư ra và nhảy dựng lên vì vui sướng. Cậu đã làm được! Cậu đã trúng tuyển Chương trình Đào tạo Dọa sư của Học viện Quái vật!
Rồi cũng chóng tới ngày Mike lại ngồi trên xe buýt đến trường. “Học viện Quái vật!” bác tài hô lớn khi chiếc xe buýt đỗ xịch tại bến. “Ai xuống không nhỉ?”
Mike vơ đống hành lý của mình và tiến thẳng ra cửa xe với nụ cười tươi rói đầy tự hào. Trước khi bước xuống, cậu quay lại nói với những người bạn đồng hành trên xe. “À thì, các cậu ạ, tớ không định sướt mướt thế này đâu, nhưng mọi thứ trong cuộc đời đã đưa tớ tới giờ phút này. Đây không chỉ là khởi đầu cho giấc mơ của một mình tớ, mà nó còn là khởi đầu cho ước mơ của tất cả chúng ta.” Rồi cậu điểm tên từng người trên xe buýt. “Gladys này, hứa là cậu vẫn tiếp tục thử giọng nhé! Còn Marie, bạch mã hoàng tử của cậu hẳn chỉ ở đâu đấy thôi! Phil nữa, hãy cứ bôi kem cho đến khi mấy-thứ-vớ-vẩn đó biến hết đi nhé! Chúc mọi điều tốt lành và cảm ơn các cậu rất nhiều!” Rồi sau một tiếng “AAA…!” đầy sảng khoái, Mike nhảy xuống xe.
Lát sau, Mike đi bộ qua cánh cổng Học viện Quái Vật và bước vào khuôn viên trường đầy những khu nhà uy nghiêm phủ kín dây thường xuân. Cậu đi tới khu sân trong, nó nằm giữa các tòa nhà và có nhiều cây cỏ nhất, là nơi các sinh viên có thể trò chuyện và thư giãn. Một chàng quái vật trượt ván vụt qua. Lại một quái vật khác màu hồng khổng lồ hùng hổ bước qua đầu Mike khi cậu ta tìm đường đi tới chỗ cây cầu đá. Mike nhìn xuống và thấy một lớp quái vật biển trong khu vực dưới nước của trường ở đó. Mọi thứ thậm chí còn tuyệt vời hơn cả những gì Mike tưởng tượng.
Một quái vật mặc chiếc áo phông có dòng chữ “Tổ Tươi Cười” đột nhiên bước tới. “Chào ma mới,” cậu ta nói với Mike. “Tôi là Jay và tôi tới để thông báo là khu đăng ký ở đằng kia nhé! Chúc một ngày tốt lành!”
Mike đi lại bàn đăng ký, một sinh viên quái vật khác tươi cười chào cậu, “Chào, tớ là Kay. Đây là sổ tay hướng dẫn sinh viên của cậu và Trey sẽ giúp cậu chụp ảnh thẻ.”
“Hô to ‘Hooray’ nào!” Trey nói.
“Hooray!” Mike nói to khi Trey chụp ảnh cho cậu. Vài phút sau, Mike nhìn ảnh mình trong tấm thẻ sinh viên mới toanh. Bức ảnh chỉ có mỗi phần chóp đầu của cậu nhưng Mike chẳng mấy bận tâm. “Không thể tin được!” cậu nói giọng đầy xúc động. “Mình đã chính thức trở thành sinh viên đại học!” Nói rồi cậu nhập vào nhóm các học sinh mới đi tham quan trường.
“Nào, mọi người,” hướng dẫn viên nói. “Tôi là Fay và tôi sẽ đưa các bạn tham quan một vòng quanh trường trong ngày đẹp trời như hôm nay!” Mike cảm thấy mãn nguyện, cứ như đang trong mơ vậy. Mọi người đều rất tốt bụng. Trường thì đẹp cực kỳ. Cậu nhìn với vẻ không tin được khi Fay dẫn các tân sinh viên tới khoa Thiết Kế.
“Đây là nơi các sinh viên học thiết kế và chế tạo những cánh cửa dẫn tới thế giới loài người,” cô nói, rồi dừng đoàn tham quan bên ngoài phòng thí nghiệm. “Có vẻ như thầy giáo chuẩn bị kiểm tra một cánh cửa.”
Thầy giáo kích hoạt cánh cửa, Mike há hốc mồm kinh ngạc khi thoáng trông thấy phòng ngủ của trẻ con loài người sau cánh cửa. “Và ở đằng kia,” Fay tiếp tục, “chính là nơi tuyệt nhất của Học viện Quái vật: khoa Hù Dọa.” Mọi người trong nhóm đều đi theo Fay nhưng Mike thì đứng lại một lúc, nể sợ trước vẻ uy nghiêm và lâu đời của khu nhà.
“Học viện Quái vật còn có nhiều câu lạc bộ cùng các hoạt động ngoại khóa cực đỉnh!” Fay thao thao nói khi Mike bắt kịp nhóm. Họ đi qua một dãy bàn đang mời gọi đăng ký làm thành viên của câu lạc bộ Hùng biện và Hội họa.
Một sinh vật chỉ có độc một con mắt to tướng thò lên từ đằng sau cái bàn nhìn Mike chằm chằm. “Này, đằng ấy,” hắn ta gọi. “Hãy nghển mắt lên trời tại câu lạc bộ Thiên văn học nào!” Mike lập tức lắc đầu. Cậu không nghĩ nơi đó dành cho mình.
Mike đi qua chiếc bàn của hội Kinh Hoàng. Hội này là giám thị các nhóm, hội và câu lạc bộ có tên nằm trong số các chữ cái tạo nên từ kinh hoàng trong toàn trường. Mike đã định bỏ qua cái bàn đó thì đúng lúc chủ tịch hội Kinh Hoàng phát biểu, “Chúng tôi tài trợ cho các cuộc thi Hù Dọa thường niên.”
Mike quay ngoắt lại, “Hù dọa cái gì ạ?” cậu hỏi. Phó Chủ tịch hội Kinh Hoàng, một quái vật to lớn đầy lông màu tím đưa cho cậu một tờ rơi.
“Cuộc thi Hù Dọa: là một cuộc thi cực kỳ rùng rợn,” Phó Chủ tịch hội nói với Mike. “Chúng vô cùng nguy hiểm vì thế bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Và nó đáng để thử, nếu cậu muốn chứng minh mình là người giỏi nhất.”
Mike chăm chú nhìn tờ rơi, đăm chiêu suy nghĩ. “Tuyệt,” cậu nói và đi thẳng về khu ký túc xá. Cậu gặp quản lý ký túc và lấy chìa khóa phòng. “Wazowski,” viên quản lý nói. “Phòng 319. Mà bạn cùng phòng với cậu cũng học ngành hù dọa đấy!”
Mike cười suốt khi đi dọc hành lang về phòng. Nắm chặt chìa khóa trong tay, cậu đi nhanh qua dãy hành lang, miệng lẩm bẩm, “Người bạn tri kỷ của đời mình ở ngay sau cánh cửa này thôi!” Mike hít một hơi thật sâu rồi đẩy cánh cửa.
Một anh bạn thằn lằn gầy rộc cao lêu nghêu mang cặp kính tím đậm nhảy phắt ra chìa tay đầy thân thiện. “Hế lô, xin chào! Tớ cùng phòng với cậu. Randy Boggs, khoa Hù Dọa.”
Mike đáp lại đầy vui sướng, “Tớ là Mike Wazowski, cũng khoa Hù Dọa luôn!”
Randy tươi cười, “Tớ chắc chắn chúng mình sẽ là bạn tốt cho xem, Mike ạ. Cứ chọn cái giường nào cậu thích. Và tớ muốn cậu coi trò đầu tiên này!”
Randy và Mike đứng trước cửa phòng, đúng lúc một sinh viên đi xuống hành lang lỡ tay làm rơi một chồng hộp. Giật mình, Randy ré lên và biến mất. Những gì Mike nhìn thấy chỉ còn là cặp kính màu tím bự chảng của cậu ta. Một giây sau đó, Randy xuất hiện trở lại.
“Xin lỗi cậu,” Randy lo lắng nói, “nếu làm thế trong lớp Hù Dọa, tớ sẽ trở thành trò hề cho cả lớp mất!”
“Không đâu,” Mike nhiệt tình khuyên bạn, “trò này tuyệt lắm! Cậu phải tận dụng nó mới được. Nhưng nhớ bỏ kính ra nhé, không thì lộ mất.” Randy liền tháo cặp kính dầy cộp tím đậm ra và nhìn quanh, đôi mắt ti hí của cậu ta nheo lại.
Mike bước vào phòng, chọn giường và bắt đầu treo bộ sưu tập những tấm áp phích rùng rợn của mình lên cùng với tờ rơi về cuộc thi hù dọa mới được phát khi nãy. Rồi cậu kiểm tra lại danh sách những việc cần làm. “Xem nào. Dỡ đồ: đã xong. Treo áp phích: xong luôn. Giờ thì mình cần phải đứng đầu lớp, tốt nghiệp loại ưu và trở thành Dọa sư vĩ đại nhất mọi thời đại.”
Randy lắc lắc đầu, “Này, tớ ước tớ có được sự tự tin của cậu đấy, Mike ạ. Cậu không thấy hồi hộp tí nào à?”
“Thật sự thì không. Tớ đã chờ ngày này cả đời rồi,” Mike nói, vẻ mặt rạng rỡ. Cậu lôi thứ cuối cùng trong va-li ra. Đó là chiếc mũ in tên Học viện Quái vật mà cậu được vị Dọa sư ở Tập đoàn Quái vật tặng hồi còn bé xíu. Cậu đặt nó lên gờ cửa sổ nhìn ra toàn cảnh khoa Hù Dọa bên ngoài và mỉm cười, “Tớ không thể đợi thêm được nữa.”
Học Viện Quái Vật Học Viện Quái Vật - Nhiều Tác Giả Học Viện Quái Vật