Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 29
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 951 / 3
Cập nhật: 2017-08-04 14:03:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2
nh hướng dẫn viên ba mắt đưa nhóm quái vật nhí bước vào một hành lang rộng mênh mông của Tập đoàn Quái vật. Ở đó, những chú quái mặt mày nghiêm nghị đủ hình đủ dạng, to có, siêu to có, siêu-siêu to cũng có… hối hả lướt qua lũ trẻ. Mike ngây người. Cậu biết đây chính là những nhân vật quan trọng trong quá trình thu gom tiếng thét và biến chúng thành năng lượng cung cấp cho cả thành phố Monstropolis.
“Đi sát nhau nhé. Chúng ta đang đi vào khu vực nguy hiểm,” anh hướng dẫn viên cảnh báo. Rồi anh dẫn lũ trẻ vào một khu xưởng sản xuất sâu hun hút được bao trùm bởi thứ ánh sáng lờ mờ và cất giọng, “Chào mừng tới tầng Hù Dọa!”
“OAAA!” Bọn trẻ hò reo. Mike ở hàng cuối, hấp tấp chen lấn mong ngó được căn phòng rõ hơn một tí. Chú bé nhỏ đến độ có kiễng chân cũng không nhìn nổi qua vai các bạn.
“Đây chính là nơi chúng tôi thu thập năng lượng tiếng thét để cung cấp cho toàn thế giới của chúng ta,” anh hướng dẫn viên giải thích. “Ai biết nghề thu thập những tiếng thét gọi là gì nào?”
Lũ nhóc quái vật đồng thanh đáp, “Dọa sư ạ!”
“Rất đúng!” Anh hướng dẫn viên cười. “Ai trong số các em có tiếng gầm đáng sợ nhất nào?”
Một giọng nói với lên từ cuối nhóm. “Thưa, ở đây, ở đây ạ, chàng trai nhỏ, màu xanh, hướng hai giờ.” Là Mike.
Những đứa khác cũng nhao nhao “Em, em!”
Vài đứa còn gầm thử luôn.
Mike cố hơn nữa, “Này mọi người, xem thử cú này xem!” Nhưng cậu chưa kịp hắng giọng, thì một đứa khác đã gầm lên. Và rồi một tiếng gầm rúng động vang lên nơi cuối phòng. Đó là của Mike! Cả nhóm quay phắt lại, nhìn đăm đăm. Mike thấy khá là hỉ hả cho đến khi cậu nhận ra kỳ thực cả lớp nhìn là nhìn tốp Dọa sư khổng lồ đang tiến đến ngay phía sau cậu kia.
Các Dọa sư sải bước quả uy phong cực kỳ. Một trong số họ, anh chàng quái vật màu xanh cao ngồng, đầu đội chiếc mũ lưỡi trai có chữ MU (2), quay lại nhìn. “Ồ, chào các nhóc, đi tham quan hả?”
(2) Viết tắt của Monster University – Học viện Quái vật.
“Vâng ạ!” Lũ nhóc hân hoan ré lên.
“Vâng,” cô Graves cười nói, “chúng tôi đến đây để học về năng lượng tiếng thét và làm thế nào để trở thành một Dọa sư.”
“Ra vậy!” Anh chàng Dọa sư gật gù. “Chà, các nhóc gặp may đấy, vừa hay anh là Dọa sư đây! Anh học được mọi điều cần thiết từ Học viện Quái vật. Đó là trường đào tạo Dọa sư tuyệt nhất.”
Một Dọa sư khác đội mũ trường Công nghệ Dọa dẫm lẩn ra sau lưng từ lúc nào thình lình chộp lấy mũ của anh chàng Dọa sư cao ngồng. “Ở đó mà mơ,” anh ta lém lỉnh cao giọng hô, “Công nghệ Dọa dẫm mới là số 1!”
Anh chàng Dọa sư của Học viện Quái Vật cười to và giật lại chiếc mũ. “Thế nhé,” anh ta cười với đám quái vật nhí, “mấy nhóc sẽ biết trường nào tốt nhất.” Anh ta chỉ chỉ vào cái mũ của mình rồi cười toe, thì thào, “Đích thị là Học viện Quái Vật!”
Các tốp Dọa sư rùng rùng kéo vào tầng Hù Dọa, anh hướng dẫn viên dẫn bọn nhóc đang hào hứng tới khu vực quan sát. Mike mải mê dòm ngó xung quanh nên giẫm qua vạch vàng trên sàn lúc nào không hay. “Ô, dừng tại đây nhóc,” anh hướng dẫn viên nhắc nhở. “Không được vượt qua vạch an toàn này nhé!” Mọi quái vật đều biết trẻ con loài người rất độc và nguy hiểm, vì vậy điều tối quan trọng là phải giữ khoảng cách an toàn với chúng.
Mike vội lùi lại, vừa lúc một dãy cánh cửa được vận chuyển tới. Một lần nữa, cả đám bạn học lại nhao lên hò reo chắn hết tầm nhìn của Mike. “Ấy, từ từ nào.” Mike phản đối khi bị đẩy ra phía sau và còn bị huých bắn cả ra ngoài đội hình nữa. “Phải để ý chứ!”
Không làm sao mà nhìn được nên Mike cứ nhảy nhô nhảy nhốc bên ngoài. Cuối cùng, cậu ghé mắt qua cả rừng chân, và cũng ngó thấy một cánh cửa đang được đưa vào bến. Đèn trên cửa chuyển màu đỏ, vậy là cánh cửa đó đã được kết nối trực tiếp với thế giới loài người. Ngay khi bước qua cánh cửa này, Dọa sư sẽ vào phòng của lũ trẻ loài người thông qua cửa phòng của chúng. Mike đã trông thấy Dọa sư, anh ta đang cúi người gầm gừ. Mike đoán chừng anh ta đang khởi động làm ấm người.
“Nhìn kìa, anh ấy sắp có màn hù dọa thật-thần-thân đấy!”
Cậu nhóc phía trước ré lên chắn luôn tầm nhìn của Mike. Cậu cố chen lên phía trước nhưng rồi một cậu to con hơn đẩy cậu lại. “Dẹp đi Wazowski,” cậu ta nói. “Đằng ấy không thuộc về tầng Hù Dọa.” Nhưng Mike không tin điều đó chút nào và cậu cũng chẳng định từ bỏ.
Cô Graves vất vả lắm để giữ kỷ luật cho đám học sinh phấn khích của mình. “Brian,” cô quát, “đừng có bước qua vạch đấy!”
Cậu nhóc Brian ngước nhìn cô và bất bình mách, “Nhưng, thưa cô, Michael đã đi qua vạch rồi ạ.”
Cô Graves nhìn quanh rồi hoảng hốt khi thấy Mike đang đứng ngay sau Dọa sư, trước cánh cửa dẫn vào thế giới loài người.
“Miii…chaelll!” Cô hét lên khi Dọa sư mở cánh cửa và lẹ làng trườn vào trong. Rồi, trước sự kinh hoàng của tất cả mọi người, Mike cũng lách qua cánh cửa và đi vào thế giới loài người, ngay sau Dọa sư!
Học Viện Quái Vật Học Viện Quái Vật - Nhiều Tác Giả Học Viện Quái Vật