Chớ nên vì ngượng ngùng khi mắc phải lỗi lầm nhỏ mà mãi che giấu, khiến chúng biến thành tội ác lúc nào không hay.

Khổng Tử

 
 
 
 
 
Tác giả: Jill Barnett
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Wild
Dịch giả: Nishan
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 43
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1269 / 5
Cập nhật: 2016-06-20 21:05:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33
oger và Teleri bước vào trong cửa lều và dừng lại. Đến ngay Roger cũng ngạc nhiên vì khắp nơi đều sạch sẽ và thậm chí còn ngăn nắp hơn trước. Từng chiếc bát gỗ được xếp đặt gọn gàng trên giá theo kích cỡ. Những chiếc cốc gỗ sạch sẽ được sắp xếp thẳng hàng, miệng úp xuống. Không còn lấy một hạt bụi nào trên bất cứ thứ gì trong phòng. Ngay cả sàn cũng được quét sạch.
Trên thực tế thì gian phòng chính trông như thể chưa có miếng bánh mì nào từng được làm ở đó. Cho tới khi Roger nhìn vào trong góc nơi con lợn củ Teleri đang ăn những vụn thừa của hai ổ bánh mì nướng dở và rỗng ruột còn con ó đang mổ vụn bánh.
Merrick đang ngồi bên bàn, cằm tựa lên một bàn tay trong khi anh chăm chú xếp những mẩu đá và vỏ ốc từ chiếc bát thành thứ gì đó trông giống như trận giả - quân vỏ ốc một bên và quân đá một bên.
“Merrick!” Roger gầm vang.
Bạn anh ngước lên, nhìn cả hai người rồi xoay ghế lại. Anh dựa người vào cạnh bàn, khoanh tay nhìn họ chăm chú.
“Hai chúng tôi sắp cưới.” Roger trượt cánh tay quanh người Teleri và kéo cô lại gần mình.
Merrick nhìn từ Roger sang Teleri rồi nhìn lại Roger. Anh rõ ràng đang cố nén không phá lên cười ra điều hiểu biết. “Phải nói rằng từ bộ dạng hai người, cưới gấp sẽ là chuyện hay.”
Teleri liếc xuống rồi nhanh chóng giũ chiếc váy. Cỏ và lá rơi xuống sàn nhà. Căn môi lại, cô ngước lên nhìn Roger với ánh mắt có chút gì đó ngượng ngùng nhưng hầu như tự hào và hạnh phúc.
Roger đón lấy cái nhìn đó, đôi mắt xanh lục của cô đầy tin cậy và trong sáng, và cảm thấy nó bén rễ và sinh sôi nảy nở trong anh như thể vào giây phút đó, với cái nhìn đó, cô trở thành một phần của anh. Và suốt cả cuộc đời mình anh chẳng thể làm được gì ngoại trừ mỉm cười lại với cô.
Cô đưa tay ra đầy âu yếm phủi vài lá cỏ ra khỏi quần áo anh, rồi nhón chân lên và búng nhẹ vài chiếc lá cùng vỏ cây ra khỏi tóc anh.
Roger thích cái cách cô vươn mình lên chạm vào anh vì hai bầu ngực cô di động vừa đủ để thu hút sự chú ý của anh. Anh biết dưới lớp áo của cô, chúng mềm mại và có màu hồng, và chúng có vị như mật ong và như Teleri.
“Nếu tôi làm chúa tể vùng đất này trong Brecon,” Merrick nói với họ. “Tôi nghĩ mình sẽ áp đặt một lệnh phạt, có ghi chép đóng dấu, vì rõ là hai người đã động phòng trước khi tuyên thệ từ hồi nảo hồi nao.”
“Nhưng chúng tôi sẽ không đợi lâu đâu, thưa bá tước.” Teleri nói với anh. “Những cánh rừng này ở sâu trong xứ Wales. Ở đây một lệnh phạt vì đã yêu đương sớm là rất hiếm hoi và không bình thường. Phụ nữ thường có con trước khi cưới để chứng tỏ khả năng sinh sản của họ.”
Roger thế nào cũng có đôi ba lời giễu cợt và cả tá những suy nghĩ bậy bạ gì đó lướt vèo trong đầu Merrick vì Roger cũng có vài cái như vậy, nhưng anh sẽ không đùa giỡn với niềm tin của cô nữa. Anh đã thấm thía bài học đó rồi. Bên cạnh đó, anh thà nghĩ rằng người xứ Wales có ý tưởng hay hơn.
“Hiếm có linh mục lắm,” Teleri tiếp tục, “và chắc rằng không cần thiết. Ở đây nối tay là truyền thống, và là tiện lợi nhất.”
“Ta biết tục nối tay này. Đó là một tập tục cũ, người Saxon và người Pict cũng như Druid và xứ Wales, nhưng ta nghe nói nó ràng buộc hai người với nhau có một năm và một ngày.”
Teleri lắc đầu. “Nó có thể là một năm và một ngày, mười ba năm hay là cả đời. Đôi lứa sẽ nêu ra thời gian họ chọn khi đọc lời tuyên thệ.” Teleri ngước lên nhìn Roger và luồn tay mình vào tay anh. “Chúng tôi đã bàn bạc và quyết định sẽ cưới tại đây, ở Brecon, vào ngày mai. Ở một nơi đặc biệt trong rừng.” Cô đưa Roger một cái nhìn đầy háo hức và hi vọng anh sẽ ôm lấy mình cô. Cô quay đi và nhìn lại phía bạn anh. “Chúng tôi sẽ rất cảm kích, thưa bá tước, nếu ngài sẽ là người làm chứng.”
Merrick đứng dậy và băng qua phòng, rồi nhấc tay cô khỏi Roger, cúi mình và đặt một nụ hôn vào lòng bàn tay như cách Roger luôn làm với Clio. Thậm chí Merrick còn nhại lại điệu của Roger và giữ môi mình trên da cô thật lâu. Và dù cho Roger biết Merrick làm chuyện này vì lợi ích của mình nhưng thấy môi Merrick trên tay Teleri thế này vẫn làm anh khó chịu. Anh cau mày nhìn mái đầu đen của Merrick và dằn nỗi mong muốn đập cho anh ta một cú đích đáng.
Merrick đứng thẳng người, tiếp Roger bằng một cái nháy mắt khó chịu không kém rồi nói, “Tới đây nào. Chúng ta sẽ uống vì lễ đính hôn của hai người.” Anh nâng chiếc bình rượu da lên. “Với em, Teleri, ta giờ đây chỉ là Merrick. Quý phu nhân của ta tuyên bố là cứ thích nghe ‘bẩm ngài’ nhiều quá sẽ biến ta thành tự cao tự đại và khiến cho việc sống cùng ta trở nên khó khăn không sao chịu đựng nổi.”
Merrick đưa Roger bình rượu da và khi anh để nó lên miệng uống một hơi, Merrick ghì lấy vai anh bóp mạnh. “Gã đàn ông này giống như anh em của ta vậy. Ta cũng sẽ nghĩ về em như một người em gái cũng như một người đàn bà đã có thể khiến người bạn thân nhất của ta phải quỳ gối.” Merrick phá lên cười rồi bảo cô, “Kể ta nghe. Chắc chắn hắn có đối xử tử tế vớ em và quỳ xuống xin cầu hôn với em chứ?”
Teleri nhìn Roger với đôi mắt vẫn còn mịt mù những ký ức và đôi môi đang mím một nụ cười. “Em nói là anh có quỳ gối nhé, Người Anh. Phải không nào?”
Thật tình lúc đó anh có quỳ giữa hai chân cô đấy thôi.. “Ừ. Anh làm đúng bài bản mà.” Roger nồng nhiệt đồng ý và ngả đầu ra sau uống thêm ngụm rượu nữa. “Đầu gối anh đã chạm đất đấy.”
o O o
Vào đêm trước đám cưới của mình, Teleri nằm mơ về mẹ. Thực là một điều lạ kỳ khi mơ về người cô không biết. Người cô chưa bao giờ thấy mặt.
Nhưng đó vẫn là những gì cô mơ thấy. Mẹ cô đứng trước mặt cô, giữa những ngọn đồi xanh trập trùng xứ Wales, những rặng núi lởm chởm và một cái hang tối và sâu ở xa xa phía sau lưng bà.
Annest đứng đó, xinh đẹp, sống động một cách, nửa như con người nửa như thần thoại với quầng sáng bạc mờ ảo là lạ trên mái đầu vàng óng. Bà có đôi mắt màu xanh lục xếch quen thuộc như mắt Teleri, nhưng chúng nằm dưới cặp mày thẳng tắp và sẫm màu hơn mái tóc vàng nhạt loăn xoăn man dại của Annest.
Mùi hương thạch nam lan tỏa khắp nơi như thể chúng tỏa ra từ làn da trắng của bà. Bà có cặp má hồng và đôi môi mở ra mấp máy những lời mà Teleri có thể thực sự nghe thấy, những lời rõ ràng và khẽ khàng cho cô hay tất cả những điều bí mật mà các bà mẹ cố gắng truyền cho con gái.
Sống tự do và chẳng nợ nần ai thật là tuyệt. Đừng bao giờ xấu hổ vì những điều con cảm nhận hay vì những giọt nước mắt con rơi. Hãy dạy cho con trai cũng như con gái con rằng yêu là phải được tự do. Con rất tốt bụng, con rất tử tế, con chính là Teleri. Đừng bao giờ biến đổi thành những gì con nghĩ mình nên thành. Hãy là Teleri vì tên con là vĩ đại.
Tên gì là vĩ đại? Hãy nói con biết! Teleri muốn nói nhưng mẹ cô chỉ chìa tay ra cho cô. Một cái với tay. Một cái chạm. Bàn tay giống tay cô đến nỗi Teleri đã nghĩ nó là của mình.
Nhưng đó là tay của Mẹ.
Cô nắm lấy đôi bàn tay mẹ mình. Cũng những móng tay bầu dục và các ngón dài. Cô nửa muốn biết những đường chỉ tay và nếp nhăn trong lòng bàn tay họ có giống nhau không.
Hãy sống thật lâu và thư thả, con gái của mẹ, vì con và những đứa bé con mang sẽ là tất cả những gì cha con và mẹ để lại.
Trong một chớp sáng lóe lên nhanh tựa sao băng, một hiệp sĩ cao lớn đáng sợ ra đứng bên cạnh bà. Áo giáp ông lấp lánh bạc như ánh trăng nhưng gương mặt bị che lấp bởi chiếc mũ vàng với những đường kẻ và biểu tượng Celtic khắc trên tấm che mặt. Có một kẽ hở cho mắt và cô cảm thấy ông đang nhìn mình chăm chú.
Thanh gươm đeo bên mình ông thật to lớn, nó sáng như ánh mặt trời mùa hạ và chuôi gươm cũng khắc những biểu tượng Celtic. Ông đưa bàn tay to lớn lên chào. Hay có lẽ là tạm biệt.
Người là ai? Vì sao người lại giấu con? Cô muốn hỏi ông.
Ông không nói chuyện với cô như mẹ cô làm. Ông chỉ cầm tay Annest trong tay mình và họ cùng nhau quay đi bước tới cái bóng thẫm của hang đá khắc sâu trên vách núi.
Teleri thức dậy vào buổi sáng hôm sau cùng tiếng hót của những con chim làm tổ trong mái rạ phía trên đầu và cùng màu bơ dịu của mặt trời mọc mùa thu lấp ló qua những khe nứt trên các cánh cửa chớp bằng gỗ.
Trong làn gió nhẹ đầu tiên buổi sớm, trong khoảng thời gian yên ắng trước khi cô chẳng cử động gì ngoài mở to đôi mắt, cô nằm đó và chung quanh thoang thoảng hương thạch nam.
Hãy đến sống yêu anh
Và chúng mình sẽ tỏ
Những hạnh phúc mừng vui
Nơi đồng lúa, ngọn đồi
Nơi thung lũng, lùm cây
Hay núi hoang, rừng thẳm
Và anh sẽ tặng em
Những giường phủ hoa hồng
Cả ngàn bông hoa thơm
Một chiếc nón kết hoa
Một váy dài được dệt
Từ muôn lá sim mua
—"Chàng chăn cừu si tình nói với người yêu,"
Christopher Marlowe
Hoang Dã Hoang Dã - Jill Barnett Hoang Dã