To read without reflecting is like eating without digesting.

Edmund Burke

 
 
 
 
 
Tác giả: Xích Tuyết
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Trần lợi
Số chương: 795
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2362 / 57
Cập nhật: 2015-05-12 11:45:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 27: Trần Thanh Thanh Đến Khảo Sát
ập đoàn Thịnh Hâm gần đây có tin đồn, một nhân viên nghiệp vụ quèn ở tổ hai phòng thị trường cưa được con gái của chủ tịch tập đoàn Trần Thị, bởi vậy nên công ty kéo về được một thương vụ rất lớn.
Đại bộ phận viên chức của tập đoàn Thịnh Hâm, đối với cái tin vịt này cũng không có hứng thú, cái bọn họ quan tâm chỉ là vụ đầu tư kia cuối cùng là nhiều ít thế nào? Rốt cục có phải là thật hay không? Bởi vì, bọn họ biết rõ rằng lợi ích công ty và lợi ích của mình không hề tách rời, nếu cái tin vịt đó là thật, vậy cũng có nghĩa là tiền thưởng bọn họ thu vào sẽ tăng thêm.
Nhưng mà cũng có một ít bộ phận viên chức chú ý tới cái chuyện riêng tư kia, nói đơn giản là, bọn họ có chút ghen tị và hâm mộ với cái vận *** chó của Phương Hạo Vân, đúng là một bước lên trời, con người đâu có phải là thánh hiền, sao có thể không động tâm.
Nhất là gã đeo mắt kiếng ở phòng thị trường Phùng trưởng phòng, đối với kỳ ngộ này của Phương Hạo Vân đúng là hâm mộ tới cực điểm, thậm chí dường như, thái độ của hắn đối với Phương Hạo Vân đã thay đổi không ít.
Lúc ban đầu khi Trác Nhã tự mình đưa Phương Hạo Vân tới đây, hắn nghĩ rằng thằng nhóc này rất có thể là có ô dù, cho nên vô cùng cung kính. Nhưng mà ngần ấy ngày đã trôi qua, biểu hiện của Phương Hạo Vân rất bình thường, bình thường đến không thể bình thường hơn, rốt cuộc làm cho hắn mất đi kiên nhẫn đi nịnh bợ.
Chỉ có điều không nghĩ tới rằng, cái thằng đó lại có cái số *** chó lớn đến như vậy, cưa được thiên kim của tập đoàn Trần Thị, nó phải làm bao nhiêu việc đức mới có thể được như vậy?
Trong lòng Phùng trưởng phòng vô cùng bất bình, hắn cảm thấy nếu so sánh mình với Phương Hạo Vân, luận về diện mạo tuấn tú lịch sự, luận về khí chất phong độ cử chỉ, tại làm sao mà may mắn lại không rơi trúng vào đầu mình kia chứ.
Phương Tuyết Di sau khi biết được tin đồn này, thậm chí còn phải lấy thân phận giám đốc đi áp chế không cho tin đồn lan ra. Chỉ là sau khi lực ảnh hưởng của tin đồn dần dần biến mất, một việc ngoài ý muốn lại xảy ra, đương sự trong lời đồn là Trần Thanh Thanh đột nhiên lại lấy thân phận người đi khảo sát xuất hiện tại tổ hai phòng thị trường tập đoàn Thịnh Hâm.
Nhìn đại tiểu thư nhà họ Trần xinh đẹp mỹ lệ tự mình giá lâm, Phùng trưởng phòng cảm thấy rằng cơ hội của mình đã tới, hắn ân cần tự giới thiệu, ân cần rót trà cho mỹ nữ rồi lại nhường chỗ ngồi. Chỉ có điều Trần Thanh Thanh người ta còn không thèm liếc một con mắt sang nhìn Phùng trưởng phòng, trong mắt chỉ có Phương Hạo Vân, hơn nữa mở mồm là nói Hạo Vân, khỏi phải nói cũng biết thân thiết đến nhường nào.
Đối với việc Trần Thanh Thanh đến thăm, tập đoàn Thịnh Hâm cũng rất coi trọng, vốn là Phương Tuyết Di muốn tự mình ra mặt tiếp đãi, nhưng mà Trần Thanh Thanh người ta lại khước từ, cô chỉ hy vọng Phương Hạo Vân có thể giúp cô đi khảo sát.
Trần Thanh Thanh nhìn khắp bốn phía tổ hai phòng thị trường, cảm thấy có hơi ngoài ý muốn, vốn tưởng rằng phòng ban nơi Phương đại thiếu gia làm việc, hẳn phải thực khí thế, thực hoa lệ mới đúng, có điều kết quả lại vô cùng bình thường.
“Hạo Vân, cậu bình thường làm việc ở đây à?” Trần Thanh Thanh xưng hô thân thiết, khiến cho dân tám chuyện ở tập đoàn Thịnh Hâm cảm thấy hả lòng hả dạ, chốc nữa lại có tư liệu sống để thổi phồng và tán phét rồi.
Phương Hạo Vân biểu hiện ra đầy đủ đạo đức nghề nghiệp ứng với chức vụ của hắn trong công ty, hắn tôn kính nói với Trần Thanh Thanh: “Trần tiểu thư, nơi này đúng là nơi làm việc của tôi.”
Thình lình nghe thấy Phương Hạo Vân gọi mình là Trần tiểu thư, Trần Thanh Thanh nhất thời liền cảm thấy có hơi buồn cười, có điều cô vẫn nhịn xuống được, cô biết Phương Hạo Vân không muốn để cho người khác biết được thân phận đích thực của hắn. Gật gật đầu, Trần Thanh Thanh lại hỏi: “Bàn làm việc của cậu ở đâu?”
Phương Hạo Vân chỉ về phía đối diện Tạ Mai Nhi: “Là ở chỗ này.”
Theo phương hướng ngón tay của Phương Hạo Vân, Trần Thanh Thanh thấy được Tạ Mai Nhi, mà cùng lúc đó Tạ Mai Nhi cũng đang nhìn Trần Thanh Thanh, đây đã là lần gặp mặt thứ hai của hai người.
Liên tưởng đến lần trước Phương Hạo Vân mang Trần Thanh Thanh say rượu quay về nhà trọ, Tạ Mai Nhi nhất thời liền bừng tỉnh ngộ ra: “Hóa ra quan hệ giữa bọn họ đích xác là không bình thường.”
Không biết vì cái gì, vào lúc nghĩ như vậy, trong lòng Tạ Mai Nhi có hơi chút khó chịu.
Đàn bà có thể đi tìm đại gia, đàn ông đương nhiên cũng có thể đi tìm bà chị nhà giàu. Nhớ tới quan điểm tình yêu của mình, Tạ Mai Nhi nhất thời liền trở lại bình thường, cô đột nhiên phát hiện ra mình rất giống với Phương Hạo Vân, bởi vì lí tưởng của cô chính là đi tìm một đại gia hàng khủng.
Người sống theo bầy, vật họp theo loài, Tạ Mai Nhi không thể không tin vào những lời này.
Có điều tốc độ ra tay của Phương Hạo Vân còn nhanh hơn cả cô.
“Rồi, nhất định phải cố gắng!” Tạ Mai Nhi âm thầm động viên chính mình.
“Xin chào, chúng ta đã gặp nhau!” Ở cùng nhau, sinh hoạt cùng một chỗ, Trần Thanh Thanh cảm thấy rằng quan hệ giữa Phương Hạo Vân cùng Tạ Mai Nhi hẳn là không bình thường, sau giây phút ngắn ngủi ngạc nhiên, cô bắt đầu chủ động chào hỏi.
Bà chị nhà giàu đã nhiệt tình như thế, Tạ Mai Nhi có hơi cảm thấy được quan tâm quá mà lo sợ, cô vội vàng mỉm cười đáp lại: “Trần tiểu thư khỏe!”
Ánh mắt của gã đeo kính Phùng trưởng phòng luôn theo sát Trần Thanh Thanh, cách ăn mặc của cô thực thanh xuân, trên thân là một chiếc áo dài tay màu vàng nhạt, bên dưới là một chiếc quần bò bó sát màu xanh thẫm, tóc dài lay động, thoải mái thả xuống đầu vai.
Phùng trưởng phòng cảm thấy rằng, cô em nhà giàu này, so với Tạ Mai Nhi còn phải xinh hơn vài phần, vì sao kẻ có vận *** chó lại không phải là hắn.
Mang tâm tình tiếc nuối trong lòng, ánh mắt của Phùng trưởng phòng lại hướng về phía dáng người bị quần bò bó sát vào nhưng vẫn hiển lộ ra đường cong mê người của Trần Thanh Thanh, nhất là cái mông vừa tròn vừa vểnh lên, khiến cho hắn có hơi si mê.
“Trần tiểu thư, chị có muốn đi xem những phòng khác trong công ty không, hay là để cho giám đốc, tổng giám đốc đưa chị đi xem tiếp.” Phương Hạo Vân cảm thấy rằng lần đến này của Trần Thanh Thanh, dường như đã đưa hắn lên đầu ngọn sóng, hắn không thích bị người ta nhìn chăm chú vào như vậy.
“Không cần!”
Trần Thanh Thanh mỉm cười, ánh mắt chuyển về phía Phương Hạo Vân, thản nhiên nói: “Hạo Vân, ý tứ của công ty chúng ta là, nếu hạng mục này được quyết, hy vọng có thể giao cho tổ hai phòng thị trường của cậu phụ trách. Đương nhiên, với quy mô hiện tại của tổ hai đúng là không có khả năng đảm nhiệm hạng mục lớn như vậy, chị sẽ đề nghị với công ty của cậu, mau chóng mở rộng tổ hai các cậu, hy vọng sẽ có đủ nhân thủ và thực lực để tiếp quản hạng mục lớn này.”
Lời này vừa nói ra, chẳng những Phương Hạo Vân thấy hơi sửng sốt, mà ngay cả Văn Kỳ, Trương Mỹ Kỳ, Tạ Mai Nhi cùng với toàn bộ nhân viên nghiệp vụ của tổ hai đều bị choáng váng.
Đúng vậy, là choáng váng.
Hạnh phúc tới choáng váng.
Hạnh phúc tới quá nhanh, mặc dù có là Văn Kỳ luôn luôn vững vàng cũng không khỏi có chút khiếp sợ, một hồi lâu sau, tâm tình của cô mới bình phục lại được. Do dự một chút, cô chậm rãi đi tới chỗ Trần Thanh Thanh, thực lễ phép hỏi: “Trần tiểu thư, cô có thể nói lại một lần những lời vừa rồi có được không?”
Văn Kỳ nói như vậy, vô hình chung cũng là tiếng lòng của tất cả nhân viên tổ hai, các cô đều nín thở tập trung, ánh mắt đều dừng lại trên người Trần Thanh Thanh, cẩn thận nhìn Trần Thanh Thanh, tập trung tinh thần đợi lời nói của cô.
Trần Thanh Thanh mỉm cười, lặp lại rõ ràng những lời vừa nói lúc trước.
Ngay vào lúc trong lòng Văn Kỳ và mọi người đang nở hoa, cô lại bỏ thêm một câu: “Đương nhiên, tôi chỉ nói là nếu thôi, dù sao hạng mục đầu tư lần này rất lớn, công ty cũng đã áp dụng phương thức đấu thầu công khai. Tập đoàn Thịnh Hâm cuối cùng có thể trúng thầu được hay không, bây giờ còn khó mà nói được. Tôi là bạn của Hạo Vân, tôi sẽ lấy thân phận cá nhân để hết lòng giúp đỡ tập đoàn Thịnh Hâm đạt được, có điều tôi hy vọng mọi người cũng phải cùng cố gắng mới được.”
Hoán Kiểm Trọng Sanh Hoán Kiểm Trọng Sanh - Xích Tuyết Hoán Kiểm Trọng Sanh