Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Xích Tuyết
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Trần lợi
Số chương: 795
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2362 / 57
Cập nhật: 2015-05-12 11:45:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3: Hiểu Lầm
ạo Vân, anh có nhớ em không?” Con gái đúng là thay đổi nhanh, nhất là khuôn mặt buồn vui thất thường, lúc nãy vừa buồn bã giận dỗi, nay đã tươi cười hớn hở rồi.
Nhìn nụ cười ấm áp của Bạch Lăng Kỳ, tim Phương Hạo Vân như ấm dần lên, đôi mắt như bay bổng. Hôm nay Bạch Lăng Kỳ mặc một chiếc đầm bằng tơ tằm, cổ áo mở ra rất tự nhiên, bộ ngực đã phát dục tới một quy mô nhất định của cô với tác dụng của chiếc áo ngực, đã tạo được một khe hở đầy mê hoặc.
“Đại sắc lang, nhìn cái gì đấy?”
Thấy Phương Hạo Vân không thành thật nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng Bạch Lăng Kỳ hơi có chút đắc ý, có thể hấp dẫn bạn trai của mình, đó chính là chuyện cầu còn không được. Có điều bản tính rụt rè của nữ sinh vẫn khiến cho cô bé có chút thẹn thùng, trắng mắt lườm Phương Hạo Vân một cái, khẽ sẵng giọng: “Lại nhìn nữa em móc mắt anh ra đó.”
Phương Hạo Vân phục hồi lại tinh thần, hít một hơi thật sâu, trấn định lại vẻ mặt của mình, ngượng ngùng cười một tiếng rồi nói: “Lăng Kỳ, váy của em là tơ xịn đó à? Cảm giác đúng là có khác. Có phải là lúc em ở Hàng Châu cô mua cho em không? Không tồi đó, rất xinh đẹp, nhất là lại phù hợp với khí chất của em. Lăng Kỳ, em không biết rằng, thoạt nhìn em giống hệt như nàng công chúa Bạch Tuyết bước ra từ trong truyện cổ tích.”
Bạch Lăng Kỳ mới đầu còn có vẻ thẹn thùng và không vui, nhưng mà nghe xong lời khen của Phương Hạo Vân xong, trong lòng đã sớm ngọt như mật, đắc ý xoay váy một vòng trước mặt hắn: “Không tồi phải không, chính là tơ tằm đó, hơn một ngàn đồng lận, là do cô em tặng làm quà đỗ đại học.”
Nhìn bộ dáng tung tăng bay nhảy của Bạch Lăng Kỳ, tâm trạng của Phương Hạo Vân có chút xao động, nụ cười ngây thơ chân thành của cô bé, dường như đang không ngừng hòa tan nội tâm đang bị đóng băng của hắn.
“Để cho anh sờ xem có phải tơ thật hay không?” Cũng không biết vì cái gì, trong lòng Phương Hạo Vân đột nhiên dâng lên ý nghĩ xấu.
Bạch Lăng Kỳ đang đắm chìm trong hạnh phúc, cũng không từ chối, mà chỉ cười nói: “Anh sờ đi.”
Đạt được sự đồng ý của Bạch Lăng Kỳ, bàn tay to của Phương Hạo Vân liền hướng tới vị trí ngực nàng, nói thì chậm, làm thì rất nhanh, ngay khi bàn tay to của Phương Hạo Vân sắp đụng vào bộ ngực của cô bé, Bạch Lăng Kỳ dường như cảm giác thấy cái gì, vội lui về sau một bước, né khỏi tay hắn, lập tức đưa tay oán hận véo lên eo hắn một cái: “Hạo Vân đáng ghét, đại sắc lang, anh muốn nhân cơ hội ăn đậu hủ của em hả, đừng có cho rằng em là đồ ngốc.”
Một cái véo này, cũng khiến cho Phương Hạo Vân chịu đau không thôi, có điều đồng thời cũng dập tắt cái suy nghĩ xấu trong đầu hắn.
Sắc mặt Phương Hạo Vân có chút xấu hổ, vội vàng giải thích: “Lăng Kỳ, em làm gì vậy? Anh chỉ là muốn xem xem váy của em có phải là tơ tằm xịn hay không.”
Bạch Lăng Kỳ hừ một tiếng, tức giận đáp lại một câu: “Hứ, anh nghĩ rằng em là con bé mấy tuổi hay sao, cái ý đồ này của anh em đã sớm biết rồi.”
Phương Hạo Vân buồn bực một trận, hôm nay mình làm sao ấy nhỉ? Dường như trong khoảng thời gian này, định lực của hắn đang từ từ giảm xuống, đây không phải là dấu hiệu tốt.
Bạch Lăng Kỳ thấy Phương Hạo Vân vẫn không nói gì, liền hùng hồn nói: “Hạo Vân, em bây giờ mới biết anh hóa ra cũng là một sắc lang, hừ, trước kia em còn tưởng anh là một con dê non hiền lành cơ đấy.”
Bạch Lăng Kỳ cảm thấy rằng sau hai lần gặp mặt Phương Hạo Vân, hình như người này thay đổi rất nhiều. Từ lời nói cho tới cử chỉ, dường như đều có thay đổi rất lớn. Cô cũng không biết thay đổi như vậy là có ý nghĩa gì, tóm lại, cô vẫn thực tâm thích Phương Hạo Vân.
“Đúng rồi, anh còn chưa nói anh dọn tới chỗ nào? Không bằng bây giờ anh đưa em đi xem nhà mới của anh đi?” Bạch Lăng Kỳ chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, giảo hoạt hỏi.
Phương Hạo Vân hơi kinh hãi, hắn cũng không dám đưa Bạch Lăng Kỳ tới nhà trọ Kim Hoa, phòng trọ là do hắn và Tạ Mai Nhi thuê chung, rất dễ có thể gây ra hiểu lầm. Vừa rồi hắn còn luôn miệng cam đoan, mình tuyệt đối không bao giờ ở cùng con gái. Nếu đi thật, thì cái sự thật nó sẽ phũ phàng hơn lời nói nhiều, lời nói dối của mình chẳng phải là sẽ bị vạch trần sao?
Về vấn đề thuê chung, bản thân Phương Hạo Vân không có ý đồ gì, chỉ là do ngoài ý muốn. Huống hồ, hắn và Tạ Mai Nhi cũng chỉ có quan hệ đồng nghiệp thuần khiết, nhưng vấn đề là hắn thì nghĩ như vậy, không có nghĩa là Bạch Lăng Kỳ cũng nghĩ như vậy. Cô bé này đang ở trong thời kì yêu đương cuồng nhiệt nhất, là thời điểm mà thần kinh của con gái mẫn cảm nhất, có trời mới biết khi cô bé biết chuyện thuê chung sẽ nghĩ như thế nào.
“Nói đi chứ, sao anh lại đần ra thế?”
Bạch Lăng Kỳ thấy Phương Hạo Vân không trả lời câu hỏi của mình, không vui 'hừ' một tiếng, đưa tay véo vào chỗ thịt mềm ở eo hắn.
Phương Hạo Vân vội vàng phục hồi lại tinh thần, theo bản năng tránh khỏi cái kìm của Bạch Lăng Kỳ, cười cười một tiếng, ánh mắt dừng lại ở bộ ngực của cô bé, nói: “Lăng Kỳ, em thật là xinh đẹp, anh sắp say đắm đến hôn mê rồi đây.”
Lời này vừa nói ra, Bạch Lăng Kỳ nhất thời liền mặt mày hớn hở, đối với lời khen của bạn trai, Bạch Lăng Kỳ không hề chê nhiều. Từ khi quen biết đến giờ, Phương Hạo Vân vốn cũng không khen cô bé bao nhiêu, nhất là đối với thân thể và diện mạo của cô.
“Chỉ biết miệng lưỡi trơn tru, được rồi, chân em đứng mỏi rồi, đi thôi.” Nói xong Bạch Lăng Kỳ liền bước chân đi.
“Đi đâu?” Phương Hạo Vân sửng sốt một chút, hỏi một câu ngang phè.
Bạch Lăng Kỳ liếc xéo hắn một cái, 'hừ' nói: “Anh là có ý gì? Có phải không muốn đưa em tới phòng trọ của anh, có phải có ẩn tình gì muốn gạt em hả?”
Phương Hạo Vân cảm thấy nhức đầu, đều nói con gái có trực giác trời sinh, lời này quả không sai.
Kỳ thật cũng là lỗi của hắn, lúc trước khi bắt đầu thuê phòng, hắn nên sớm nghĩ đến có ngày hôm nay. Hôm nay Bạch Lăng Kỳ muốn tới xem đúng là không thể tránh khỏi, mà nào đã hết, trong nhà còn có mẹ, ba, chị chờ tới thăm phòng của hắn nữa. Cũng may người nhà không có phát xít như Bạch Lăng Kỳ, hắn cứ mặc sức mà gạt họ thôi.
Đối mặt với bà cô này, khẳng định là không gạt được rồi, thoáng do dự một chút, Phương Hạo Vân đành phải gật gật đầu, nói: “Được rồi, anh đưa em đi, có điều, trước khi đi, anh có lời muốn nói với em.”
Phương Hạo Vân làm ra bộ dáng 'anh đã thẳng thắn, em phải rộng lượng', tằng hắng cổ họng nói: “Lăng Kỳ, phòng trọ là thuê chung, cùng với đồng sự trong công ty.”
Quả nhiên là có chuyện, Bạch Lăng Kỳ nhất thời căng thẳng trong lòng, vội vàng truy hỏi: “Là đồng nghiệp nam hay đồng nghiệp nữ?”
Theo Lăng Kỳ thấy, thuê chung không phải là vấn đề chính, mấu chốt của thuê chung là với nam hay là nữ.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, Phương Hạo Vân liền quyết tâm nói rõ ràng, thẳng thắn nói: “Là nữ đồng nghiệp trong công ty. Lăng Kỳ, em hãy nghe anh nói, sự tình tuyệt đối không giống như em tưởng tượng đâu. Giữa anh và chị Mai là trong sạch, là thuần khiết. Bọn anh chỉ có quan hệ đồng nghiệp thôi.”
Nhìn thấy hốc mắt của Bạch Lăng Kỳ đã đỏ lên, Phương Hạo Vân vội vàng lắp bắp giải thích.
Chỉ là hắn đã quên mất một điều, vào nhiều thời điểm, rất nhiều người đều cảm thấy rằng giải thích chính là che giấu. Vẻ mặt của Phương Hạo Vân đầy bối rối, lắp bắp, chứng minh rõ ràng là hắn đang che giấu, không những thế còn là tích cực che giấu.
“Anh.em.”
Cũng không biết là kích động hay là tức giận, trong con ngươi xinh đẹp của Bạch Lăng Kỳ dâng lên tầng tầng hơi nước, đôi môi anh đào đỏ thắm mấp máy, nhưng lại không nói nổi nên lời.
“Lăng Kỳ, em đừng nóng giận!” Phương Hạo Vân mới là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng tức giận của con gái như vậy, thậm chí còn có cả sát khí. Bình tĩnh nào, con gái quả là một loài động vật đáng sợ.
“Lăng Kỳ, em đừng nóng giận, đừng nghĩ lung tung, nếu em thật sự không tin anh, bây giờ anh sẽ mang em tới đó, em thấy là biết. Anh rất trong.”
Phương Hạo Vân vốn là muốn nói rằng mình trong sạch, nhưng mà đột nhiên nửa chừng lại nghĩ tới, mình hình như đã nhìn thấy bộ vị riêng tư của Tạ Mai Nhi, lại còn đưa tay sờ qua rồi.
Hoán Kiểm Trọng Sanh Hoán Kiểm Trọng Sanh - Xích Tuyết Hoán Kiểm Trọng Sanh